Lucifiel cảm thấy dường như mình khiến thần nuôi ra một thói quen.
Nói ví dụ như, ôm ngủ.
Rõ ràng bọn họ chỉ có thể tính là cùng giường, nhưng mà vừa đến buổi sáng, Lucifiel liền phát hiện mình và thượng đế dựa đến thật gần, tay thượng đế không biết từ lúc nào đã tiến vào trong y bào trước ngực.
Nhẹ nhàng vuốt ve còn trong phạm vi tiếp thu, coi như là hấp thu nhiệt độ.
Dù sao thì tay thượng đế cũng thực lạnh.
Khiến cho Lucifiel khó nói thành lời chính là sau khi thượng đế tỉnh lại, thật giống như hoàn toàn không nhớ rõ mình làm cái gì. Lucifiel bị chiếm hết tiện nghi rất là bất đắc dĩ, hầu hạ thượng đế thay quần áo, dường như thần không có bao nhiêu kinh nghiệm ngủ ở trên giường, sau khi tỉnh lại cũng không nhớ rõ cần chỉnh lý quần áo, tóc bạc đều rối tung ở trên giường có vẻ hơi hỗn độn.
Thượng đế nhớ lại nguồn nhiệt cảm nhận được trong lúc nghỉ ngơi, theo bản năng hiểu rõ vì sao Lucifiel cố ý đến ngủ cùng.
Là sợ y lạnh.
Nhưng mà mình là thần linh, sao lại sợ hãi rét lạnh.
“Luci.” Mới vừa muốn nói gì đó, tầm mắt thượng đế dừng trên thân thể quần áo không chỉnh của Lucifiel, giọng điệu đột nhiên trầm xuống, “Mặc quần áo tử tế, cho dù trước mặt ngô, ngươi cũng không thể có một chút chậm trễ.”
Lucifiel: “…”
Tim mệt mỏi quá.
Quần áo loạn, không phải đều là bị ngài sờ soạng sau đó tạo ra ư?
Sách Sáng Thế ở một góc đầu giường giả chết, ngẫu nhiên cười rung cả quyển sách, cố tình dưới mắt lạnh của thượng đế lại nói không nên lời.
Nó có thể nói như thế nào?
Nói thượng đế nửa đêm động tay động chân, buổi sáng lại quên đi chuyện đã làm khi ngủ sao?
Đừng quậy, sách Sáng Thế còn chưa muốn chết dưới uy lực thẹn quá thành giận của thượng đế đâu. Ai, chỉ có thể khổ Lucifiel điện hạ, sau khi dùng thân thể “bồi ngủ” cho thượng đế, còn bị đối phương quát lớn một lần.
Lucifiel xuống giường chỉnh lý bản thân, quần áo hắn đều đặt trong tủ quần áo, tùy thời có thể lấy dùng.
Nhưng mà có một điểm khiến hắn thực đau đầu.
Trong cung điện ở Thủy Tinh thiên quên đặt quần lót.
“Ngô thần, có thể giúp ta mở không gian trữ vật của ta ra hay không.” Lucifiel thuận lý thành chương mà nhờ thượng đế, thượng đế nâng nâng đôi mắt, dùng đặc quyền của mình ở thiên đường mở ra không gian trữ vật của Lucifiel. Lucifiel lấy quần áo ngắn nhỏ bên trong ra, dùng ngón tay che lấp, sau đó đi sang phòng nhỏ ở một bên đổi quần áo.
Thượng đế làm như không có nhìn thấy.
Sau khi ăn mặc xong, Lucifiel chuẩn bị trở về Hằng Tinh thiên.
Chỉ là hắn thật sự có chút không yên lòng thượng đế, thượng đế không chịu nói nguyên nhân gì tạo ra vụ ngoài ý muốn này, nhưng mà việc thương thế không nhẹ, Lucifiel vẫn có thể nhìn ra được.
“Ngô thần, trong khoảng thời gian này ta đều sẽ ở Thủy Tinh thiên, ngài có gì phân phó, có thể nói cho ta biết.”
“Ừm.”
“Ngô thần, cần che giấu tình huống ở Thủy Tinh thiên không?”
“Ừm.”
“Ngô thần, ta đi đây.”
“Ừm.”
Giọng điệu thượng đế không mặn không nhạt, hệt như lúc ngồi trên ngự tọa. Chỉ là so với lúc đó, y biểu hiện càng thêm có kiên nhẫn, sẽ không dùng một câu trực tiếp khiến Lucifiel rời đi cung điện.
Đợi Lucifiel đi rồi, thượng đế lập tức hỏi sách Sáng Thế: “Tối hôm qua sau khi ngô ngủ, còn có mặt hắc ám xuất hiện sao?”
Sách Sáng Thế viết: “Không có, nhưng mà sau khi ngài ngủ cử chỉ có chút không bình thường lắm.”
Thượng đế ngạc nhiên nói: “Cử chỉ gì?”
Sách Sáng Thế uyển chuyển miêu tả một chút: “Rất thân cận Lucifiel điện hạ, ôm hắn vào trong lòng.”
Thượng đế trầm ngâm, “Có thể là bước đầu dung hợp với mặt hắc ám.” Y có thân với Lucifiel nữa, cũng không có khả năng đạt tới loại tình trạng này, giải thích duy nhất là thái độ của mặt hắc ám với Lucifiel ảnh hưởng đến y.
Sách Sáng Thế: “Không phải ngài dung hợp thất bại sao?”
Thượng đế từ trên giường đi xuống, bạch y không dính bụi trần, “Ngô dung hợp căn nguyên hắc ám thất bại, không phải dung hợp mặt hắc ám thất bại, phần ý thức hắc ám của ngô lưỡng bại câu thương với ngô, chìm vào chỗ sâu trong linh hồn hôn mê, chỉ chờ khoảng thời gian này ngô chậm rãi làm suy yếu y.”
Y mở tủ quần áo của Lucifiel ra, lấy ra một bộ quần áo đối phương chưa từng mặc.
Sách Sáng Thế yên lặng xem xét nhất cử nhất động của y.
Thượng đế mặc quần áo sí thiên sứ trưởng, dáng người y và Lucifiel cực kỳ xấp xỉ, quần áo thực vừa người. Ở trước gương, thượng đế tóc bạc đôi mắt vàng kim, dung mạo lại có vài phần giống Lucifiel, soi ra hiệu quả thật tốt. Mà bộ trường bào màu trắng phổ thông dùng thần lực dệt thành, hàng năm chưa từng thay kia, đã bị thượng đế để ở trên giường.
Dường như biết sách Sáng Thế nghi hoặc, y nói rằng: “Thiếu thần lực của ngô, quần áo sẽ tiêu tán.”
Nói ngắn gọn, thần không muốn một ngày kia bỗng nhiên bị hố.
Sách Sáng Thế muốn nói nói, âm thanh lại phát không ra, tinh thần sa sút mà nằm úp sấp trở về.
Ai.
Năm tháng bất lợi.
Đi vào Hằng Tinh thiên, Lucifiel lập tức sửa quyền lợi thông hành của truyền tống trận.
Trước khi thần chưa đồng ý, chỉ mình hắn có thể tiến vào Thủy Tinh thiên, những sí thiên sứ khác không được truyền tống vào Thủy Tinh thiên.
Sau khi sửa xong, hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút làm điều thừa, trong lòng khe khẽ thở dài, “Ngoại trừ ta, bọn họ sao lại thích đi vào Thủy Tinh thiên, áp lực không gian nơi đó đối với sí thiên sứ mà nói cũng rất khó chịu.”
Nơi thần cư trú, mới có thể trở nên lãnh tình như vậy.
Sau khi trí thiên sứ thủ vệ nhận được “mệnh lệnh cấm đến Thủy Tinh thiên”, lớn tiếng nói: “Vâng!”
Lucifiel gật đầu, đi về cung điện của mình xử lý hai phần việc. Vì ưu thế chiến tranh, hiện tại Michael đem toàn bộ lực chú ý tập trung trên quân đoàn thiên sứ, chuyện ở phương diện văn chức liền phải do thủ trưởng là hắn đến nhọc lòng.
Chuyện hắn tiếp tục ở lại Thủy Tinh thiên, kết quả là chỉ có Michael biết một phần.
Những sí thiên sứ khác đều lâm vào giai đoạn bận rộn nhất.
Chỗ giao giới giữa thiên đường và địa ngục —— không gian hư vô, rất nhiều ác ma bắt đầu gây chuyện sinh sự, từ trong cửa địa ngục chen chúc ra, khiêu khích thiên sứ thủ vệ ở một lối vào thiên đường khác.
Trí thiên sứ tuần tra ở biên giới bị tức đến gần chết, hắn ta phát hiện một ít đồng bạn ngày xưa, mà những đồng bạn đó có người thông đồng làm bậy với ác ma, có người bị ác ma ôm vào trong ngực, không kiêng nể gì mà vuốt ve đùa bỡn, giống như đang nuôi sủng vật. Cho tới bây giờ địa ngục đều kỳ thị đọa thiên sứ, những đọa thiên sứ sau khi sa đọa đến địa ngục, có thể sống tiếp là mười không được một.
Trái lại những đọa thiên sứ không đi khôi phục dung mạo, biến thành người không tín ngưỡng mới sống được “tốt” một chút.
Bởi vì mặt xấu xí, dáng người có tốt nữa cũng thực khó kích phát tính dục của ác ma.
Loại đọa thiên sứ này khiến ác ma mất hết khẩu vị.
Việc này thông báo cho Gabriel, Gabriel cũng sắp chết lặng thần kinh. Biện pháp ác ma khiêu khích cho tới bây giờ đều là đổi thang mà không đổi thuốc, nhưng vấn đề là trăm thử trăm linh, luôn có thiên sứ phẫn nộ muốn đi trả thù những ác ma đó, dẫn đến thoát ly đội ngũ, lọt vào bắt giết.
Gabriel xoa xoa trán, “Các ngươi nhất định phải thấy rõ ràng có bao nhiêu ác ma động thủ lần nữa!”
Đội trưởng tiểu đội trí thiên sứ bị mắng khóc không ra nước mắt, “Vâng.”
Lần này đội ngũ tiểu đội bọn họ không có thương tổn tổn hại, chỉ là một đồng bạn xinh đẹp nhất trong số đó bị ác ma chấm mút, hiện tại khóc lóc ở trong tiểu thánh trì tinh lọc thân thể cho mình.
Lúc tiểu đội trưởng đi rồi, Gabriel mệt mỏi ngồi phịch ở trên bàn, “Ta cần tìm một người tới giúp ta xử lý những việc vặt vãnh này.” Nếu vẫn chỉ quản lý những thiên sứ, đại thiên sứ như trước kia liền dễ nói, cơ mà tuần tra đều là trí thiên sứ, dù là phó quan của nàng cũng không đè ép nổi tính tình của những trí thiên sứ đó, nhất định phải là một vị sí thiên sứ đến mới được.
“Berial? Không được, Asmodeus… hình như hắn cũng rất bận, Samael… hắn còn bận hơn cả mình…”
“Đúng rồi, Leviathan!”
Gabriel tinh thần chấn hưng ngồi dậy, nói với phó quan rằng: “Truyền khẩu dụ của ta, đến tầng thứ năm tìm Samael, nói tạm thời mượn Leviathan ở chỗ hắn lại đây đối phó ác ma.”
Phó quan lĩnh mệnh mà đi.
Gabriel chấp bút, viết xuống bố trí chiến tranh, “Ta muốn khiến những ác ma chết tiệt đó trở thành quân công của ta!”
Ai cũng sẽ không ngại thủy tinh tệ nhiều!
Hai tháng sau, toàn bộ quân đoàn thiên sứ rèn luyện hoàn tất, bắt đầu phát động tập kích với rất nhiều ác ma xuất hiện.
Ban đầu đều là quân đoàn thiên sứ ba cấp dưới.
Lucifiel đem quyền chỉ huy giao cho đại thiên sứ trưởng Gabriel, thiên đường tiến vào thời gian chiến tranh, mà hắn cũng không có cách nào dọn công vụ đến Thủy Tinh thiên xử lý, chỉ có ở Hằng Tinh thiên, hắn mới có thể nhận được tin tức ngay thời gian đầu tiên.
Nhưng mà hắn thật không ngờ thượng đế sẽ xuống dưới, quang minh chính đại an bài một thân phận giả cho mình.
“Ta là Yahveh.”
Thần linh tóc bạc nhẹ nhàng bâng quơ nói với Lucifiel.
Lucifiel đỡ trán.
Hóa ra không chỉ sí thiên sứ thích giả trang trí thiên sứ, thần cũng thích làm thiên sứ một lần. Chỉ là… Ngài cho rằng ngài mang loại dung mạo này, có thể thật yên lặng tu dưỡng tiếp ở Hằng Tinh thiên sao?
Hết chương 49
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
Chương 49: Ta là Yahveh
Chương 49: Ta là Yahveh