DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử
Chương 47: Đệ tứ thập thất chương

"Yêu chính là yêu, không có lý do gì..." Ma vương thản nhiên nói.

Tiếu ý nhu hòa nơi khóe miệng đã như bình thường làm cho hai Ma tộc trở nên không bình thường, tâm sinh ra mơ hồ, đây là bệ hạ, Ma giới chi vương vĩ đại, hắn lãnh khốc mọi người đều biết đến, thế nhưng hắn lại có thể lộ ra biểu tình như vậy, gương mặt mang theo vài phần tà mị lãnh khốc kia nhìn không thấy một tia tàn khốc, nhu hòa giống như ngày xuân hoa nở.

Nụ cười như vậy, Doro cùng Thain chân chính ý thực được điểm này, bệ hạ thật sự yêu nhân loại đó. Nhưng tính sao, Ma vương vẫn cường đại như cũ, vẫn đứng đầu Ma giới như cũ, vẫn như cũ là đối tượng duy nhất làm cho bọn họ tâm phục khẩu phục nguyện trung thành.

"Ý nguyện của ngài chính là ý nguyện của ta." Thain cùng Doro nghiêm túc nói, nói chính mình trung thành không thay đổi, cũng là duy trì tình yêu của Ma vương.

"Tốt lắm." Ma vương nhìn hai trở thủ đắc lực của mình, "Ta muốn các ngươi làm một việc." Sẽ nói cho bọn họ, một là chuyện này không có gì cần thiết phải giấu diếm, hai là vì có việc cho bọn họ làm.

"Cẩn tuân mệnh lệnh của ngài." Hai Ma tộc thần sắc nghiêm túc chờ mệnh lệnh đến từ quân chủ, vẻ mặt thề sống chết vâng theo, vượt lửa qua sông kiên quyết không chối từ.

"Cuốn lấy Brad." Ma vương hạ lệnh, nhớ tới Brad tả hữu bên cạnh Khắc Lạc Duy, nhìn thấy rất nhiều tư mật ngay cả chính mình còn chưa gặp qua của Khắc Lạc Duy, Ma vương liền nhịn không được lòng đố kị dâng lên, nghiến răng nghiến lợi mệnh lệnh. "Ta không nghĩ nhìn đến hắn chuyển động ở bên người Khắc Lạc Duy."

A, Thain cùng Doro khống chế không được mà há miệng, Thain không nói, liền ngay cả Doro luôn luôn thiếu tâm nhãn cũng xác định đây là ghen tị đi, tuyệt đối là ghen tị. Bọn họ không thể tin được có một ngày sẽ nhìn thấy bộ dáng ghen tị của Ma vương.

Nhìn hai thuộc hạ của mình thất thố há miệng, Ma vương phát ra khí thế lạnh lùng bừng tỉnh hai người.

"Dạ." Thain cùng Doro một thân mồ hôi lạnh, thu hồi ý tưởng bất kính không nên có, cúi đầu lĩnh mệnh.

Ma vương nhận được đáp lại vừa lòng gật đầu, Brad giao cho Thain cùng Doro, chính mình chỉ cần ứng phó Khắc Lạc Duy là được.

"Cái kia, bệ hạ, muốn làm như thế nào?" Doro yếu ớt lên tiếng, trừ bỏ chiến đấu, hắn không am hiểu chuyện khác, chẳng lẽ muốn hắn đánh với Brad một hồi.

"Chỉ cần người đi theo bên người Brad, giúp hắn làm việc là được." Ma vương cười đến nguy hiểm cùng nghiền ngẫm, có bao nhiêu người ở, Brad hẳn là sẽ bề bộn nhiều việc đi.

Vẻ mặt Doro nghi hoặc, như vậy là được.

Vẻ mặt Thain giật mình, hắn đã hiểu được nhiệm vụ của Doro, đồng tình nhìn Doro, tên đáng thương, "Bệ hạ, ta nghĩ kế hoạch ngân hàng ở Thần tộc cũng có thể bắt đầu chuẩn bị." Thain cũng tìm được việc chính mình có thể làm, lấy cớ chính sự, đem Brad rời đi.

"Đúng vậy." Đối với trí tuệ của Thain, Ma vương sẽ không hoài nghi. Thain tự rõ ràng cần làm thế nào.

Doro vẫn không rõ như cũ, bất quá chiếu theo mệnh lệnh hành động là được.

Chấm dứt xong việc này, Ma vương chuẩn bị rửa mặt chải đầu.

Doro bưng chậu nước ấm đến một lần nữa, vì Ma vương vắt khăn mặt, Ma vương lau xong, đem khăn mặt đưa lại cho Doro, Doro thối lui sang một bên, đem nước ấm đổ đi, chuyển tới sau một cái bình phong, chuẩn bị nước ấm để tắm rửa.

Thain tiến lên hầu hạ Ma vương thoát y, cấm lấy đai lưng, ngoại bào cởi ra, từng kiện từng kiện được Thain thu hồi.

Kiện áo lót cuối cùng trên người Ma vương được thoát xuống, lộ ra thân thể khêu gợi, cân xứng nhanh nhẹn, không mang theo một chút cảm giác rối loạn, dưới ánh đèn trong lều trại, lóng lánh màu mật ong dụ nhân. Thời điểm áo lót rơi xuống trước ngực, Ma vương dừng một chút, nhìn vị trí ngực trái, đó là vị trí trái tim.

Một ấn văn hồng sắc xuất hiện ở đó, hoa văn trùng điệp, tựa hồ là văn tự, nhưng Ma vương tự nhận chưa bao giờ gặp qua loại văn tự này, cũng chỉ có thể cho rằng đấy là hoa văn, nó chiếm cứ vị trí ở ngực, giống như khắc lên, lại giống như trời sinh đã ở chỗ đấy, nhưng Ma vương tin tưởng, trước đó nó không tồn tại.

Hồng sắc tiên diễm, không phải màu mắt tàn khốc của mình, tràn ngập một cỗ cảm giác thần thánh, là tuyên cáo, là lời thề, Ma vương đã từng tiếp xúc với Pháp tắc thế giới này, từ trong ấn văn cảm giác được dấu vết Pháp tắc, nhưng so với Pháp tắc chính mình từng cảm giác còn muốn mạnh hơn, thậm chí có loại cảm giác tuyệt đối, không thể thay đổi, không thể ngỗ nghịch.

Ma vương nhíu mày, lấy thực lực của mình, trên người mạc danh kỳ diệu xuất hiện vật như vậy, là thời điểm nào xuất hiện. Ma vương bắt đầu nhớ lại, ngày hôm qua chưa có, lúc sáng nay mặc quần áo cũng không có, như vậy chỉ có một đoạn thời gian trước lúc này, Ma vương nhớ tới khi nói chuyện cùng Thần vương, lúc đó vị trí ấn văn kia có cảm giác đau đớn rất nhỏ, xác định thời gian.

Đây rốt cuộc là cái gì? Ma vương trong năm tháng dài đằng đẵng chưa bao giờ gặp qua vật như vậy. Thứ không hiểu xuất hiện trên thân người khác, trừ bỏ ngoạn ý nguyền rủa, không còn gì khác. Nhưng ấn văn này không có cảm giác làm cho người ta cảm thấy tà ác như nguyền rủa, loại thần thánh tuyệt đối này không phải thuộc về thứ gì tà ác.

"Bệ hạ?" Thain nhìn Ma vương vẫn không có hành động gì, nghi hoặc lên tiếng, di động đến trước mặt Ma vương, thấy được ấn văn hồng sắc trên ngực trái Ma vương. Làm trợ thủ đặc lực của Ma vương, thời điểm Ma vương xuất hành, còn đảm nhiệm làm hầu quan cho Ma vương, hầu hạ toàn bộ ẩm thực của Ma vương, tự nhiên biết trên người Ma vương chưa từng có ấn văn hồng sắc này. Nhưng hiện tại nó lại xuất hiện trên người Ma vương.

Thain vẻ mặt ngưng trọng, "Bệ hạ,..." Chẳng lẽ chính bệ hạ cũng không phát hiện dưới tình huống nào trúng ám toán, nhưng trên thế giới này ai có thể vô thanh vô tức ám toán bệ hạ, Thần vương không làm được, thứ kia năm đó cũng không có khả năng.

Ma vương nhắm mắt lại, bắt đầu kiểm tra thân thể của mình có dị trạng gì không.

Thain đề phòng thủ vệ, Doro đã đem nước tắm rửa chuẩn bị tốt, nghe được thanh âm không thích hợp vừa rồi của Thain, qua tìm hiểu xem đã xảy ra cái gì, đồng dạng chú ý đến hồng ấn ở ngực Ma vương, muốn kêu lên, lại nhìn thấy bệ hạ nhắm mắt lại, rõ ràng là đang kiểm tra, che miệng mình, đem tiếng kêu nuốt trở về, cũng cùng đề phòng thủ vệ.

Ma vương tỉ mỉ kiểm tra, thân thể không có gì dị thường, lực lượng không có gì trắc trở, cũng không nhận thấy được có lực lượng gì ẩn núp. Trên vị trí hồng ấn kia cũng không có cái gì, giống như chỉ là một cái bớt, chỉ là một bộ phận thân thể, không có dị trạng gì.

Ma vương mở mắt ra.

"Bệ hạ." Thain cùng Doro đồng dạng quan tâm vội vàng muốn biết đáp án.

"Không có dị trạng gì, đây giống như cái bớt." Ma vương có chút kỳ quái, thứ đấy vì sao lại xuất hiện? "Không nên lo lắng, trên đời này không có thứ gì có thể xúc phạm đến ta." Ma vương tự tin nói với hai thuộc hạ. Tự tin của Ma vương đến từ tin tưởng đối thực lực của mình.

Mà Doro cùng Thain cũng đồng dạng tin tưởng thực lực của Ma vương, bởi lời Ma vương nói mà an tâm.

Nếu ấn văn xuất hiện trên người mình, như vậy người nào đó có thể ở thời điểm hắn không biết làm ấn văn xuất hiện, hoặc thứ gì đó, nhất định là có nguyên nhân mới làm như vậy, chắc chắn sẽ xuất hiện, chính mình chỉ cần chờ đợi thời khắc đó. Ma vương cười ngạo nghễ, bất luận là cái gì, hắn có tự tin đối mặt hết thảy.

Ma vương không tiêu phí sực lực trên ân văn đột nhiên xuất hiện, cởi áo di động đến phía sau bình phong, Doro rời khỏi đó, Thain sửa soạn đổi áo ngủ đặt trên bình phong, thuận tiện lấy đi quần áo Ma vương mới cởi.

Thain cùng Doro bắt đầu trải giường chiếu vì Ma vương, sau khi Thain cùng Doro bận rộn xong, trong lều trại chỉ có tiếng động Ma vương dội nước, Thain cùng Doro đứng chờ.

Không bao lâu, chợt nghe đến thanh âm Ma vương rời khỏi bồn nước, một hồi qua đi, Ma vương mặc áo ngủ ra ngoài bình phong, tóc hơi hơi ướt át không kiếm chế được tán loạn, trên gương mặt tà mị thản nhiên nhiễm thượng đỏ ửng, mang theo vài phần hơi nước, càng thêm tính cảm, áo ngủ mặc rộng thùng thình, xương quai xanh cùng một phần ngực lộ ra.

Thain cùng Doro cúi đầu, bọn họ biết rõ mị lực của bệ hạ, ở Ma giới cho bao nhiêu người ái mộ bệ hạ, mà bọn họ trung tâm với bệ hạ, lại quyết không nguyện ý trở thành một trong số những người ái mộ đó.

Ngay cả Doro đều biết, bệ hạ vĩ đại của bọn họ vô tình cỡ nào, yêu bệ hạ như vậy tuyệt đối không có hồi báo, sẽ yêu đến thương tâm, yêu đến thống khổ, cho dù nhất thời chiếm được yêu thích của bệ hạ, rồi cũng sẽ bị bệ hạ chán ghét vứt bỏ, đi theo bên cạnh bệ hạ, bọn họ đã xem qua rất nhiều ví dụ. Huống chi hiện tại bệ hạ đã yêu một người, sẽ càng thêm không thèm chú ý tới người khác. Doro cùng Thain biết rõ ràng.

Thain cùng Doro ở trong Ma tộc rất xuất sắc, nhưng xuất sắc giống bọn họ, hay càng xuất sắc hơn không phải không có, chỉ có bọn họ có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Ma vương, chính là bởi tâm tính này của bọn họ, Ma vương cũng không hy vọng tâm phúc của mình sinh ra tình cảm không nên có với mình, đó là chuyện tình rất phiền toái.

Ma vương lướt qua Doro cùng Thain.

Doro cùng Thain đi đến phía sau bình phong, làm xong công tác kết thúc.

Sau khi đi vào bình phong, hai người nhẹ nhàng thở ra. Mị lực của bệ hạ thật sự quá mạnh mẽ, người trong Ma giới hâm mộ bọn họ có thể gần bên phụng dưỡng bệ hạ, nhưng có ai biết, đối kháng với mị lực của bệ hạ là chuyện vất vả vô cùng, cần định lực rất lớn mới không bị bệ hạ mê hoặc.

Hai người không khỏi nghĩ đến, nếu bệ hạ như vậy xuất hiện trước mặt Khắc Lạc Duy kia, Khắc Lạc Duy có phải cũng sẽ bị bệ hạ mê hoặc hay không, như vậy bệ hạ không phải không cần tốn nhiều sức làm mọi thứ.

Quên đi, chuyện này không phải bọn họ có thể can thiệp, bọn họ chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được. Nhanh chóng đem các sự tình làm xong, hai người cáo lui, trở lại lều trại của bọn họ.

Ma vương tắt đèn trong lều trại, nhắm mắt lại, trong đầu chớp động tất cả đều là thân ảnh Khắc Lạc Duy, từ một khắc lần đầu gặp mắt bắt đầu, hồi tưởng mỗi một động tác cùng bộ dạng của Khắc Lạc Duy. Độ cong nơi khóe miệng bất động tại một góc độ tuyệt đẹp, ma vương mang theo nụ cười như vậy chậm tãi tiến vào mộng đẹp, tối nay hy vọng ngươi sẽ đi vào giấc mộng.

Khu rừng ban đêm yên tĩnh, người gác đêm trước lửa trại rung động, thường thường thấp giọng nói vài câu, hoặc kiềm chế không được đánh cái ngáp, chờ thay ca, gió đêm thổi qua, đem thảm cuốn vào sát người.

Thời gian một đêm cứ như vậy đi qua, ánh trăng hạ xuống, lửa trại tắt, ánh mặt trời bắt đầu xuất hiện, sương mù mỏng manh bịt kín một tầng lụa mỏng cho khu rừng. Người ngủ yên một đêm bắt đầu tỉnh lại.

Một ngày mới bắt đầu.

Đọc truyện chữ Full