Hoa Linh ngẩng đầu, mắt lạnh lườm Ngao Túc, đôi tai đỏ ửng vẫn trộm bại lộ nỗi rung động vì nghe thấy giọng Ngao Túc.
“Đại hoàng tử điện hạ thất thường quá, hôn nhân nói định là định, nói hủy là hủy, có chỗ nào băn khoăn suy nghĩ của người khác.” Hoa Linh lười biếng nói đểu Ngao Túc.
Ngao Túc im lặng nhìn Hoa Linh, mở miệng nói:
“Chuyện hôn sự này trước đó tôi cũng không biết, sau khi rời khỏi Phượng đảo về Long Cung, tôi vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu phương pháp chữa khỏi cho Hình Thiên, không chú ý những việc này. Là tôi sai, làm anh ghen.”
Hoa Linh: “……”
Xin lỗi kiểu qué gì muốn chửi hắn ghê, ghen em gái mi!
Hoa Linh trừng mắt, mở miệng nói: “Ai ghen? Tôi cần gì ăn giấm, chúng ta đã chia tay, cậu còn muốn tôi nói bao nhiêu lần cậu mới bằng lòng đối mặt với hiện thực.”
Ngao Túc nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Tôi không đồng ý chia tay, cho nên chúng ta không chia tay.”
Hoa Linh: “……”
Đúng là muốn ăn chửi.
Y nhịn, không còn cách nào nói: “Được, là tôi đơn phương bỏ cậu, cái này thì được chứ gì?”
Ngao Túc không chớp mắt nhìn Hoa Linh, ánh mắt ôn nhu mà nghiêm túc, hắn im lặng một lát, tiếp tục mở miệng nói:
“Ngày đó anh hỏi tôi, trong lòng tôi anh là cái gì, có phải là là đồ thí nghiệm hay không, anh là vì chuyện này mới muốn…… bỏ tôi sao?”
Hoa Linh nhìn Ngao Túc, trong ánh mắt ôn nhu của hắn mơ hồ thấy một chút hoảng loạn dè dặt, Hoa Linh sửng sốt, nhất thời không biết trả lời như thế nào, hôm ở Phượng đảo y rất tức giận, giận Ngao Túc tự tiện động đến di cốt của Hình Thiên, giận hắn coi mình như vật nghiên cứu khoa học.
Mà sau khi y hỏi, Ngao Túc cũng không trả lời ngay, cái loại thái độ lãnh đạm đó giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà*, Hoa Linh rất phẫn nộ càng cảm thấy trái tim lạnh giá, việc Ngao Túc làm với mình, không thể giải thích được, cũng không có hành động biểu hiện muốn cứu vãn mối quan hệ của hai người, cái này khiến cho Hoa Linh một lòng một dạ đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt cảm giác mình như tên hề làm trò cười, khiến y đột nhiên cảm thấy tình yêu này tưởng là lưỡng tình tương duyệt hừng hực khí thế, nhưng bên ngoài, thật ra là mình y diễn một vai, phẫn nộ cộng thêm thất vọng buồn lòng kết quả chính là nản lòng thoái chí tuyệt vọng.
* Khi xưa có một ông thương nhân nuôi lạc đà để chở rơm thuê, vì muốn năng suất cao nên ông ta cố chất thật nhiều rơm lên lưng con lạc đà. Ông nghĩ một cọng rơm rất nhẹ nên chất thêm một ít cũng chẳng khác là bao, cố chất dần dà đến khi con lạc đà không chịu nổi nữa rồi ngã khụy xuống. Cọng rơm cuối cùng là để chỉ một cú cuối cùng đánh vào khiến cho đối tượng không chịu nổi nữa, giống giọt nước tràn ly ấy.( Nguồn: Cat’s House)
Nhưng mà sau khi tất cả đã trần ai lạc định*, sau khi Hoa Linh trở lại Ma giới ở một mình, lửa giận trong đầu đã bớt, y mới ý thức được có lẽ mình không nên dùng chuẩn mực hành vi của người bình thường áp cho Ngao Túc. Chỉ số thông minh của Ngao Túc rất cao, nhưng EQ thì sắp âm luôn được. Căn cứ vào hiểu biết của y với Ngao Túc, y biết Ngao Túc về mặt yêu đương cũng là tờ giấy trắng, cổ hủ cố chấp lại không nhiều lời, không am hiểu biểu đạt nội tâm, nhưng mà Hoa Linh khi đó đã mệt tim muốn chết đâu rảnh suy nghĩ nhiều cho hắn vậy, không biết yêu đương không phải là cái cớ, không tôn trọng di cốt Hình Thiên và thân thể của mình lại càng không thể tha thứ. Nếu chuyện đã như vậy, vậy không cần thiết phải quay đầu.
* Bụi trần lặng đọng: ý chỉ tất cả đã xong chuyện
Nhưng mà hôm nay Ngao Túc đột nhiên thông suốt nhắc tới chuyện này, lòng Hoa Linh lại bị hắn thính cho mấy câu mà nhộn nhạo hết cả lên.
Hoa Linh im lặng một lát, mở miệng nói: “Ngao Túc, cái đó đã không quan trọng, bây giờ tôi không muốn biết cậu xem tôi thành cái gì, cũng giống như là, lúc cậu đi thi nộp giấy trắng, sau đó lại chạy đến nói với thầy giáo đáp án, cậu cảm thấy như vậy còn ý nghĩa không?”
Ánh mắt Hoa Linh hơi trầm xuống, giọng điệu có chút mỏi mệt: “Hơn nữa, giữa hai người chúng ta mâu thuẫn quá nhiều?”
Hoa Linh ngẩng đầu nhìn Ngao Túc, giọng nói vẫn nhuốm đầy tổn thương: “Tôi thật sự không thể hiểu, cũng không thể chấp nhận cậu lấy di cốt Hình Thiên làm thực nghiệm, hắn là bạn tôi, là anh em tốt nhất, mặc kệ hiện tại kết quả như thế nào đều không thể thay đổi sự thật cậu ăn trộm di cốt của hắn làm thực nghiệm, tôi cũng không rõ, vì sao lại cố tình là Hình Thiên, thượng cổ đến nay, Tiên Ma đã chết cùng cấp bậc với Hình Thiên tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, vì sao cậu lại cố tình chọn Hình Thiên.” Giọng Hoa Linh hơi kích động nâng cao hơn.
Im lặng, Hoa Linh hít một hơi thật sâu, lắc lắc đầu, bi ai nhắm mắt nói: “Có lẽ hai chúng ta đã định không có duyên phận.”
Ngao Túc lẳng lặng nghe Hoa Linh nói, sau đó chậm rãi mở miệng nói: “Ừ, tôi hiểu. Chuyện này tôi……”
Ngao Túc nói còn chưa nói xong, ngoài cửa Vạn Hoa điện lại vang lên tiếng thông báo:
“Linh Vương điện hạ, Thái tử Phượng Tộc Hỏa Diễm cầu kiến.”
Nghe được tiếng thông báo, Hoa Linh và Ngao Túc hai người hai vẻ mặt khác nhau, mặt Hoa Linh vừa sợ vừa khó xử, so với Ngao Túc thì lại bình tĩnh hơn nhiều.
Hoa Linh xoa xoa thái dương, nói với Ngao Túc: “Đại hoàng tử điện hạ mời trở về đi, Vạn Hoa điện có khách tới.”
Ngao Túc vẫn nhìn Hoa Linh, quyết đoán mở miệng từ chối nói: “Không.”
Hoa Linh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Ngao Túc hỏi: “Giề?”
Ngao Túc nghiêm mặt nói: “Hắn tỏ tình với anh, anh tuy từ chối nhưng vẫn nhận lễ vật của hắn, tôi không thể để cho hai người ở chung một mình, tôi sẽ ghen.”
Hoa Linh: “……”
Hoa Linh đang định mở miệng mắng chửi người, đột nhiên trong đầu lóe bóng đèn: “Từ từ, cậu sao lại biết tôi từ chối Hỏa Diễm”
Ngao Túc im lặng một lát, mở miệng nói: “Tôi…… Con nói cho tôi.”
Hoa Linh: “……”
Ngao Túc tiếp tục nói: “Ly hôn có hại cho việc phát triển của trẻ nhỏ về cả thể xác lẫn tinh thần.”
Hoa Linh: “……”
Ngao Túc đắm đuối nhìn Hoa Linh, tiếp tục nói: “Vì con tôi, tôi có trách nhiệm ngăn cản anh hồng hạnh xuất tường.”
Hoa Linh: “……”
Hiện tại trực tiếp động thủ xé xác hắn được chưa……
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Phương Pháp Thu Phục Quy Mao Hoàn Mỹ
Quyển 3 - Chương 84: EQ thiếu đấm
Quyển 3 - Chương 84: EQ thiếu đấm