Đang ngủ say Yunho bị một trận ngưa ngứa bừng tỉnh, trong bóng đêm nhìn thấy một cái đầu với hai cái tai lông mềm mại quấy rối trước mặt mình, sủng nịnh nhu nhu cọ cọ.
“Bảo bối làm sao vậy?” ngồi dậy, kéo tiểu bại hoại vẫn đang cọ cọ lên.
“Hắc hắc… ngực Yun…rất lớn a…” Nói xong còn bướng bỉnh lấy tay chọc chọc lên ngực Yunho.
“Ớ…Jaejoong?” Không xác định được đây là… Jaejoong sao??? Yunho đem đèn bàn bật lên, khi hắn nhìn thấy Jaejoong lúc này, phản ứng đầu tiên không phải là giật mình mà là suýt phun máu mũi, quá đáng yêu…
“Yun ah…” trẻ con làm nũng đem chính mình chôn trong lòng Yunho, còn cọ cọ vài cái, hơn nữa hai cái tai cùng đuôi mao nhung vẫy vẫy, Yunho nháy mắt hóa đá.
“Jaejoong? Đây là…” Sờ sờ hai lỗ tay hồ ly của Jaejoong, xúc cảm rất tuyệt.
“ưm…ưm, thế nào, Yun ah, đừng sờ, rất…rất ngứa…” Jaejoong né tránh tay Yunho, nhưng không có chú ý tới thanh âm của mình cỡ nào…ặc…
“Đáng ghét, Yun xấu xa.” Hình dung thế nào về tâm tình Yunho lúc này đây, sau ngẫm lại, chủ gia đình cho ra một câu trả lời như sau: lý trí con mẹ nó bị quăng lên chín tầng mây, lúc này mà có thể nhẫn nữa, chắc chắn hắn không phải nam nhân.
Nhanh tay bắt lấy bàn tay đang đặt lên ngực mình, đem tiểu hồ ly xoay một cái đặt dưới thân, dục vọng cực đại cố kìm nén bùng nổ, nhìn bé con vẻ mặt khó hiểu phía dưới, một chút xíu lý trí cuối cùng của Yunho thiếu chút nữa cũng theo tiền bối lên chín tầng mây ngồi…
“Yun ah, anh đè nặng em làm gì??” Không biết tình cảnh của mình đang nguy hiểm thế nào mà tiểu hồ ly còn không biết sống chết nằm dưới thân Yunho lộn xộn.
“Đừng nhúc nhích.” Không thể không công nhận rằng cường lực ý chí của Yunho thật quá đáng sợ, dưới loại tình huống thế này rồi mà còn có thể nhịn được, sợ là cũng không còn lâu nữa đâu.
“vì sao không cho em động?” ánh mắt nai con vô tội hơn nữa khuôn măto Jaejoong quá đẹp, được rồi, chút lý trí cuối cùng cũng bay lên chín tầng mây rồi, sao còn có thể nhịn được nữa, cúi mình xuống, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn không ngừng chu ra hỏi vấn đề kia.
“ngô!~” khai mở đôi môi tiểu hồ ly, bắt lấy cái lưỡi mê người kia, thật sâu quấn quýt lấy nó, không biết qua bao lâu, Yunho buông Jaejoong ra, lúc này Jaejoong đã xụi lơi nằm dưới thân Yunho thở dốc, ánh mắt mê ly câu nhân, mỗi một dạng đều kích thích thần kinh đang căng như dây đàn của hắn.
“Yun…” Vô lực vươn hai tay yếu mềm ôm cổ Yunho, bứt bứt bứt, được rồi, thần kinh vững chãi như dây thừng của Yunho cũng đứt luôn rồi, vươn hai tay không có ôm lấy Jaejoong mà là cởi bỏ từng nút áo ngủ của cậu, từng cúc từng cúc bị giải khai, hiện ra trước mắt một khối thân thể hoàn mỹ, làn da tuyết trắng, lộ ra một cỗ linh khí, nguyên bản tưởng hai tai cùng đuôi chỉ là sản phẩm thúc tình nhưng lại hợp với thân thể này đến vậy lại còn rất ưu việt.
“Lạnh, ôm một cái.” Ôm chặt lấy Yunho, cái đuôi không tự giác cuốn lấy đùi hắn, đem thân thể mình dán sát vào ngực hắn.
“Jaejoong, nhìn anh.” Nâng cằm khiến Jaejoong ngẩng đầu nhìn chính mình, Jaejoong ánh mắt khó hiểu nhìn Yunho.
“Tuy rằng bây giờ bói yêu em thì hơi kỳ quái nhưng mà anh yêu em, đem bản thân giao cho anh được chứ?” Không gì không làm được, đột nhiên Yunho lúc này phát hiện bản thật thật sự quá ngu ngốc, nói chuyện đều nói không rõ ràng.
“vâng, Jaejoong cũng yêu Yun.”
Mãnh liệt hôn môi, nói không hết sủng ái cùng mê luyến, một đường hôn từ miệng tới trước ngực, tiểu hồ ly dưới thân đã toàn thân nóng lên, Yunho cảm giác được thân thể Jaejoong biến hóa, há miệng ngậm nhũ tiêm hồng sắc bên phải, còn tay vuốt ve bên trái.
“ân ân a… Yun…Yun ah….không…không cần….ngứa…” Khó nhịn vặn vẹo thân thể, lại càng làm Yunho dục vọng tăng vọt.
“A!~” địa phương yếu ớt nhất của Jaejoong bị Yunho hàm trụ trong miệng, lần đầu chịu kích thích như vậy, Jaejoong hai tay nắm chặt ra giường, đầu không ngừng đong đưa.
Cảm giác jae nhỏ trong miệng trướng lớn, Yunho càng thêm ra sức, không bao lâu Jaejoong liền bắn hết trong miệng Yunho, vô lực tê liệt ngã xuống, ở trên giường, trong đầu trống rỗng, khoái cảm lần đầu đánh sâu vào trí óc, làm Jaejoong hoàn toàn quên mất chính mình đang bị Yunho đè nặng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bách Biến Tiểu Hồ Tiên
Chương 18
Chương 18