Từ lúc Jaejoong và Yunho chính thức kết giao, xe của Jaejoong đã chính thức bị biếm vào lãnh cung, mỗi ngày đều có lái xe chuyên môn đưa đi đưa về, vô luận đi nơi nào, nhất định tùy kêu tùy đến, đồng thời Jaejoong cũng phát hiện, đối tượng kết giao của hai thằng em trai nhà mình lại là bạn bè của nam nhân nhà mình, nguyên lai cái tên vô lại gọi là Park Yoochun, còn cái tên tham ăn tên là Shim Changmin.
Đối với ấn tượng ban đầu của Yoochun tổng thể mà nói là thực khó chịu, cảm thấy cậu ta chắc sẽ khi dễ Junsu nhà mình, cho nên có nói chuyện với Yunho:
“Yun ah, anh nói Yoochun có thể bắt nạt Susu nhà em không, anh xem bộ dáng cậu ta rất phong lưu.” Jaejoong ngồi trong long Yunho bộ dạng không yên lòng cho Susu bé bỏng ngây thơ.
“Chắc là không đâu.” Kỳ thật nguyên bản Yunho cũng lo lắng Yoochun hoa tâm, dù sao tên kia có tiếng hoa tâm, nếu tên đó khi dễ em trai của Jaejoong, vậy hắn có thể vì chính mình mà trực tiếp đi mua một khối phong thủy bảo địa; Cùng lúc đó ở ngoài cửa, Yoochun đang nghe lén sung sướng nhăn nhở đầy mặt cảm tạ thằng bạn thân Yunho: đúng là anh em tốt.
“Nếu cậu ta dám bắt nạt Susu em liền…” Jaejoong phẫn nộ hừng hực bốc cháy, Yunho nháy mắt cầm bàn tay nhỏ bé của Jaejoong.
“Không cần em động thủ, anh liền trực tiếp dần cho cậu ta một trận.” ngoài cửa Yoochun nội tâm hỗn độn.
Nhưng mà ấn tượng đầu tiên với Changmin lại phá lệ tốt đẹp, vóc dáng cao cao, trừ bỏ đối với đô ăn có đôi khi hơi điên cuồng quá, nhưng những phương diện khác lại rất tốt, hơn nữa Changmin đặc biệt thích đồ ăn Jaejoong nấu, chỉ cần nghe tin Jaejoong tự thân xuống bếp Changmin nhất định nháy mắt xuất hiện tại cửa nhà Kim gia.
Mà Bà Jung cũng tận dụng luôn lý do thế mời Jaejoong tới Jung gia, Jaejoong mỗi lần đều rất vui vẻ, bởi vì có thể tìm hiểu thêm cuộc sống sinh hoạt của Yunho, từ bà Jung biết Yunho tuy rằng thích ăn cay, nhưng mà dạ dày lại không được tốt, nên không thể ăn cay được, cho nên Jaejoong mỗi ngày đúng hạn dặn dò Yunho ăn cơm đúng giờ, nếu Yunho quên, như vậy Jaejoong sẽ trực tiếp tới tập đoàn Jung.co, tự mình làm cơm mang tới văn phòng của Yunho.
Sáng nay nhận được điện thoại của bà Jung nói buổi tối sau khi tan tầm cùng Yunho về Jung gia, lý do là: ta mới mua một bộ làm bếp cùng dụng cụ pha trà mới, muốn cho Jaejoong xem.
“Đến đến đến, Jaejoong ăn cái này đi con, còn món này nữa này.” Bà Jung nhiệt tình gắp đồ ăn, Jaejoong không thể từ chối nên cái bát trước mặt cậu đã chất đầy đồ ăn như một cái núi nhỏ.
“Con cảm ơn dì.” Nhưng mà Jaejoong vẫn cảm thấy thực hạnh phúc, dì Jung rất thích mình, như vậy là đã chấp nhận chuyện của mình và Yunho rồi phải không? Kỳ thật sự đồng ý của người nhà so với mọi thứ còn quan trọng hơn, nhà mình chỉ có hai thằng em, tình huống hai đứa nó cũng giống mình nên không cần lo lắng, nhưng về phía nhà Yunho vẫn còn cha mẹ nên Jaejoong rất lo sợ, hiện tại xem ra mình đã lo thừa, di Jung tốt như vậy, bác trai cũng thực hiền lành, gia đình như vậy, Jaejoong cảm thấy thực hạnh phúc.
“Jaejoong à, con ăn nhiều một chút.” Bác trai lúc đầu thì rất bất đắc dĩ, đến bây giờ thì đối với Jaejoong thiệt tình rất yêu thích, toàn bộ quá trình đều là do bà Jung của chúng ta thêm thắt. Mỗi ngày đều bắt buộc trước mặt ba Jung kể ra Jaejoong có bao nhiêu tốt đẹp.
“Vâng, con cảm ơn bác trai, rất ngon ạ.” Jaejoong ngại ngùng nở nụ cười, trộm nhìn Yunho vẫn đang nhìn mình, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.
“Bà xã à, em đã nói cho Jaejoong chưa?” ba Jung kỳ thực cảm ơn Jaejoong rất nhiều, là Jaejoong đã thay đổi Yunho, hiện tại thằng con ông làm người ta cảm thấy thực ôn nhu, là bởi vì có Jaejoong ở đây.
“A? thiếu chút nữa quên mất.”
“Chuyện gì?” ngay cả Yunho cũng không biết hai ông bà già nhà mình rốt cuộc lại nghĩ ra cái trò quỷ gì.
“A, là thế này, ta và ba mấy con cùng với vợ chồng bác Shim, bác Park muốn đi Paris du lịch, thời gian chưa xác định, cho nên Jaejoong à, ta và bác Jung hy vọng con có thể tới ở nhà chúng ta.” Bà Jung cười tươi lôi kéo Jaejoong, ba Jung còn chớp mắt nhìn thoáng qua Yunho. Hết thảy Jaejoong cũng chưa lên tiếng.
“A? như vậy không tốt đi.” Jaejoong giật mình nhìn bà Jung, vào ở nhà Yunho á??? Tuy rằng trong lòng rất vui vẻ nhưng mà có phải quá trình có nhanh quá không?
“Jaejoong, con xem, dạ dày Yunho không tốt lắm, nếu không có ai chiếu cố thằng bé, ngã bệnh thì không ai biết đâu.” Bà Jung ra vẻ đáng thương cố nhỏ ra vài giọt nước mắt.
“Không phải còn có bác quản gia sao ạ?” Jaejoong quay đầu nhìn Yunho.
“Ặc…bọn họ cũng đi cùng chúng ta.”
“A?” Jaejoong và Yunho hai người nháy mắt bị đả kích, mắt chữ O mồm chữ A, chưa từng thấy ai đi du lịch lại tha cả gia nhân cùng quản gia đi cùng.
“Jaejoong đáp ứng với dì đi, hơn nữa hai em trai con cũng đã chuyển tới Shim gia cùng Park gia sao? Con cũng không cần lo lắng hai người bọn họ.” Bà Jung có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
“Thảo nào mà hai đứa nó nói phải ra ngoài mấy ngày, hóa ra là như vậy, vậy được rồi.” Jaejoong đơn thuần cứ như vậy bước một chân vào hang sói.
Jaejoong không chú ý tới ba người Jung gia khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười xấu xa, kế hoạch thành công.
Trước khi xuất phát, bà Jung đối với thằng con mặt than nói một câu: con trai à, mẹ chỉ có thể giúp con đến đây thôi, tiếp theo phải dựa vào bản thân con thôi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bách Biến Tiểu Hồ Tiên
Chương 16
Chương 16