Sở Sương nhược kinh phát hiện thân thể của mình không thể cử động được. Vân Mị muốn làm gì vậy? Chắc không phải là muốn giết nàng chứ? Nàng sợ hãi nhìn Vân Mị từng bước từng bước đến gần, ngay trong giây phút Vân Mị giơ tay lên, nàng tuyệt vọng nhắm mắt lại. Có điều đau đớn trong tưởng tượng không hề xảy ra, Vân Mị chỉ nặng nề đẩy nàng sang một bên.
Vân Mị cũng không để ý đến ánh mắt của Sở Sương, ngay khi Triệu Đại Ngưu chuẩn bị đổ xuống trên mặt đất, hắn một tay kéo lấy y phục của y, từ bên trong cơ thể căng đầy hiện ra, mà hai khỏa hồng anh trước ngực vì không khí bắt đầu lạnh đi lập tức đứng thẳng lên. Vân Mị như mê muội ôm lấy thân thể khiến hắn điên cuồng kia, cảm nhận được từng cơn run rẩy của Triệu Đại Ngưu.
Triệu Đại Ngưu hoảng sợ nhìn Vân Mị, y thấy trong đáy mắt hắn hiện lên dục vọng trần trụi. Vân Mị muốn làm cái gì?! “Vân Mị ngươi muốn làm... Ô...”
Lời nói còn chưa phát ra hết đã bị miệng Vân Mị lấp lại. Đầu lưỡi hắn thô bạo càn quét trong khoang miệng của Triệu Đại Ngưu, hắn một tay chặn lại cái đầu đang muốn chạy trốn của y, một tay chui vào trong đũng quần của Triệu Đại Ngưu, thô lỗ vuốt ve vật nam tính của y.
Triệu Đại Ngưu liều mạng giãy dụa cái đầu muốn thoát khỏi Vân Mị, nhưng toàn bộ thân thể của y vì bị Vân Mị hạ dược mà vô pháp nhúc nhích. Vân Mị... Vân Mị sẽ không ở trước mặt tiểu sư muội mà muốn... Không! Không được! Triệu Đại Ngưu thất kinh mở to hai mắt, chỉ có thể lo lắng canh chừng, nhưng khiến y sợ hãi chính là dục vọng của y dưới sự kích thích của Vân Mị, cư nhiên không biết liêm sỉ mà ngay trước mặt tiểu sư muội từng chút từng chút ngẩng đầu lên.
Sở Sương hoàng toàn vô pháp giải thích được hành động của Vân Mị. Vân Mị đang làm gì vậy? Muốn dùng thân thể giữ đại sư huynh lại sao? Nhưng ngay tại vùng rừng núi hoang vu này... Tuy rằng trên giường bình thường nàng cũng phóng đãng, thế nhưng nàng vẫn là tiểu thư khuê phòng trung quy trung củ, thật không ngờ Vân Mị lại còn phóng đãng đến thế này. Thấy bọn họ thật không có ý tứ, nàng nhắm chặt hai mắt lại, nhưng chỉ nghe thấy âm thanh đã khiến nàng ngượng đến mức cả mặt và tai đều đỏ lên.
Mà Vân Mị đang dính vào Triệu Đại Ngưu hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Sở Sương. Nhiệt độ thân thể hắn nhanh chóng tăng lên, làn môi quấn quýt lấy khuôn mặt, trôi xuống hầu kết của Triệu Đại Ngưu, men theo đường cong cơ thể một đường lướt xuống.
Cả người Triệu Đại Ngưu phiếm hồng, hô hấp dần trở nên dồn dập, nhưng thân thể y thủy chung không thể động đậy được, đành để mặc cho Vân Mị nhấm nháp nhũ tiêm của mình. Tuy động tác liếm mút của Vân Mị không được ôn nhu cho lắm, nhưng cũng khiến toàn thân của Triệu Đại Ngưu mêm nhũn, từng trận sung sướng tê dại trong cơ thể tạo thành làn sóng từng chút một bao phủ lấy y.
Vân Mị không nhịn được tiến nhập một ngón tay, rồi tiến thêm một ngón nữa. Hai ngón tay đang sáp nhập trong cơ thể Triệu Đại Ngưu cũng không phải là vấn đề lớn, y rất nhanh đã thích ứng được với hai ngón tay trong cơ thể mình.
Ngón tay cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trong nội bích của Triệu Đại Ngưu, Vân Mị cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng, dục vọng phía dưới tựa như bùng nổ cũng không nhịn được nữa, hắn rút ngón tay ra, giơ hai chân Triệu Đại Ngưu lên, lộ ra cực đại của bản thân, một đường tiến tới, đưa chính vật thể của mình vào trong mật huyệt.
“A! A... Ô... Không được...” Đau đớn đột ngột khiến Triệu Đại Ngưu đau nhức thở gấp, nhưng khi Vân Mị bắt đầu va chạm lung tung trong cơ thể y lại đưa y vào thiên đường dục vọng. Y bất giác phát ra tiếng rên rỉ, nhưng lập tức ý thức được Sở Sương đang ở bên cạnh nhìn mình, y vô thức muốn phản kháng lại, nhưng thân thể cứng ngắc khiến y chỉ có thể bị động để Vân Mị ra vào, chỉ có thể khổ sở giãy dụa ngay sát biên giới dục vọng.
“Ân...” Vân Mị phát ra một tiếng rên sung sướng. Vật trụ bị vây chặt đến đau nhức và vui vẻ, bất chấp tất cả tiến nhập vào thân thể Triệu Đại Ngưu, mỗi một lần tiến vào đều khiến hắn trầm say. Nội bích nóng cháy vây chặt lấy cực đại của hắn, Vân Mị qua lại lay động thân thể, lực đạo trừu sáp mãnh liệt. Hắn cảm thụ sự vui sướng khi kết hợp với Triệu Đại Ngưu, càng tìm kiếm một tầng vui vẻ sâu thẳm hơn.
“Ô... Dừng lại... Đừng...” Cảm giác khối lửa nóng đang qua lại chạy nước rút trong cơ thể mình không ngừng bành trướng, như muốn kéo căng từng nếp uốn trong cơ thể, không hề do dự tiến sâu vào, cho đến khi vật thể của Vân Mị hoàn toàn tràn ngập trong dũng đạo, nhiệt độ nóng đến mức khiến nơi sâu thẳm trong nội bích bị thiêu cháy, cũng khiến cho ý thức của y bị thiêu đốt theo, ý chí giãy dụa càng lúc càng bạc nhược.
“A...” Một trận cường lực nơi sâu thẳm trong nháy mắt khiến y thoải mái đến mức đầu óc trỗng rỗng, y vô pháp nhẫn nại rên lên.
“A, a...” Không biết đã bị xâm nhập bao lâu, thân thể bị nâng lên trở nên căng thẳng, ngón chân không tự chủ co lại, hai chân bất tri bất giác quấn lấy bên hông Vân Mị, hai tay cũng chăm chú tóm lấy y phục của hắn, y không ngừng rên rỉ.
Cự vật to lớn đang tới tới lui lui trừu sáp trong nội bích cực kỳ co dãn phát ra âm thanh mê người, tạo thành một bản âm hưởng dâm mị. Mồ hôi nhễ nhại và nhiệt độ nóng ẩm quấn lấy thân thể hai người.
Dục vọng của Vân Mị đã sưng lớn đến cực hạn. Gần lúc phóng thích, hắn gắng gượng hung hăng đâm vào cơ thể Triệu Đại Ngưu thêm vài lần nữa. Triệu Đại Ngưu đang chìm trong ranh giới giữa thiên đường và địa ngục cũng sắp bùng nổ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Hoa Thiên Yếu Sáp Ngưu Phẩn
Chương 62
Chương 62