Lúc này, một vị tóc trắng áo đen từ trên xe ngựa đi xuống, y bào cùng tóc đều bồng bềnh phiêu dật, không trát không bó, có chút phất phơ, lộ ra áo lót ở bên trong, nam nhân giống như là một vị thần ghé xuống nhân gian, mà trên tay nam nhân ôm một vị thiếu niên, thiếu niên sắc mặt như đào hạnh, tư thái thanh tao lịch sự, không vướng bụi trần, con ngươi thiếu niên linh động, thủy tinh châu hấp dẫn người khác.
Tiểu nhị nhìn thấy đều ngây dại, người đẹp quá a, sau đó kịp phản ứng, vội vàng đi lên nói: “Các vị muốn ăn gì?” Xem thân thể của bọn hắn, nhất định là đại gia, đây chính là vận số cực kỳ may mắn a.
“Hai ghế lô loại tốt nhất, đem đồ ăn tốt nhất trong tửu lâu các ngươi đưa lên.” Bắc Ly Mạc lạnh mắt nhìn tiểu nhị, tiểu nhị không khỏi rùng mình một cái.
“Vâng, thỉnh đi bên này, đồ ăn sẽ được đưa lên.” Nói xong liền lui xuống. Bọn hắn không biết lúc này có một nam nhân tuấn mỹ tuyệt luân, ngũ quan trên mặt rõ ràng như điêu khắc, khuôn mặt góc cạnh tuấn mỹ dị thường. Nam nhân bề ngoài thoạt nhìn dường như phóng đãng không câu nệ, nhưng trong mắt lơ đãng toát ra tinh quang khiến cho người ta không dám xem thường đang vô cùng hứng thú nhìn bọn hắn.
“Phụ thân, vì cái gì Tử Nguyệt bọn họ không theo chúng ta ngồi cùng ghế lô?” Thật vất vả dẫn được bọn họ đi chơi, như thế nào có thể như vậy nha.
“Như thế nào, ngươi có ý kiến?” Lúc này, biến thành Bắc Ly Mạc mất hứng.
Ta cũng không dám đắc tội: “Không, không có ý kiến, hài nhi làm sao dám có ý kiến đâu nào?” Bắc Ly Mạc không nói hai lời liền ôm ta ngồi xuống. Lúc này cửa đột nhiên bị mở ra, chúng ta tưởng rằng tiểu nhị đến, không nghĩ tới người đến lại là một nam tử yêu nghiệt, ta không khỏi ngây người.
“Nguyệt Nhi.” Bắc Ly Mạc thấy ta nhìn một người nam nhân đến mức như vậy liền mất hứng, ta vội vàng nịnh nọt hướng trên mặt Phụ hoàng thân thân vài cái, không để ý có người ngoài.
“Ơ, đường đường Hoàng Thượng vậy mà ngay cả con của mình cũng cua được, thật là khiến ta bội phục a.” Nam nhân đứng tại cửa ra vào, vèo thoáng một phát an vị ở trước mặt của chúng ta, xem ra người này võ công rất cao a.
“Các hạ là ai?” Vậy mà biết rõ hắn là Hoàng đế, xem ra người này không đơn giản.
“Người ta là Dạ Vệ khiêm, ta là Ám Các Các chủ nha.” Dạ Vệ khiêm tuyệt không để ý báo tên cùng thân phận của mình.
“Ám Các? Không phải là chuyên môn thu thập tình báo sao.” Bắc Ly Mạc có chút nhíu mày, Ám Các tình báo vô cùng lợi hại, có rất ít tình báo bọn hắn không thể tra ra được, bọn hắn vậy mà có thể tra được thân phận của hắn, không đơn giản a.
“Dạ ca ca, ngươi rất lợi hại nha.” Ừ, từng nghe Thần Dạ nói qua một ít chuyện giang hồ.
“Vậy sao, ha ha.” Dạ Vệ khiêm cười đắc ý…. ( tác giả: người này không bình thường. Dạ Vệ khiêm: ngươi mới không bình thường. Tác giả: hừ hừ, ngươi nếu không ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không có thứ ngon ngọt để ăn a.)
“Như vậy xin hỏi Ám Các Các chủ tới đây làm chi?” Bắc Ly Mạc có chút cảnh giác mà nhìn hắn.
“Hoàng Thượng không cần cảnh giác ta, ta không có ác ý đâu, chỉ là trông thấy Hoàng Thượng đến khách điếm này, liền đến xem mà thôi.” Dạ Vệ khiêm xem ra cũng thật sự là không có địch ý, Bắc Ly Mạc cũng yên lòng.
“Gia, đây là đồ ăn của ngài, thỉnh chậm dùng.” Lúc này tiểu nhị đẩy cửa ra đem thức ăn bưng lên.
“Nguyệt Nhi, đến há miệng.” Bắc Ly Mạc nhìn cũng không nhìn người nọ, cố uy (cho ăn) con trai bảo bối của hắn.
“Ô ô, thật đau lòng, hai người các ngươi vậy mà bỏ qua ta, ở bên kia thân mật mặc kệ người ta chết sống, hừ, ta cũng phải tìm một cái tiểu thân thân.” Dạ Vệ khiêm giống như là thật sự quyết định như vậy. ( Tác giả: Yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi phái một cái mà. Dạ Vệ khiêm: Tác giả ngươi thật tốt.)
“Nguyệt Nhi, ăn ngon không?” Bắc Ly Mạc còn không có để ý người bên cạnh.
“Ân, ăn ngon, phụ thân ngươi cũng ăn a.” Ừ, không sai cái loại mỹ thực cổ đại này thật đúng là không tồi. Dạ Vệ khiêm nhìn hai người như vậy trực tiếp hóa đá rồi.
Lúc này, đột nhiên có người phá cửa sổ tiến đến, Dạ Vệ khiêm liền nói: “Các ngươi đi mau…những người này là cừu nhân của ta, ta sẽ không liên lụy các ngươi đâu.”
“Hừ, các ngươi hôm nay một người đều không thể đi.” Hắc y nhân nói.
“Hừ, được rồi, ta đã giúp ngươi một tay a.” Nếu không phải vừa rồi Nguyệt Nhi cầu tình ta còn lâu mới giúp ngươi. Bắc Ly Mạc bên người xuất hiện nhiều Ám Vệ.
“Tốt, muốn đánh có thể, nhưng là chúng ta tìm một chỗ đánh, chỗ này không thích hợp.” Dạ Vệ khiêm nói xong nhảy ra ngoài cửa sổ. Bắc Ly Mạc theo sát bọn người cũng nhảy ra ngoài cửa sổ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Thế Trọng Sinh Chi Mạc Nguyệt
Chương 17
Chương 17