Món ăn buổi tối đương nhiên là cua biển, Minh Phong đã sớm thèm nhỏ dãi từ lâu. Làm cua cần chú ý, có người nói luộc là tốt nhất, có người lại nói chưng ngon nhất, chính là biện pháp của cậu khác với người khác.
Minh Phong làm cua, luộc trước chưng sau. Lúc luộc thì bỏ chút gia vị để khử mùi, luộc một hồi mới bỏ vào nồi chưng, cuối cùng món cua mỹ vị đã xong, vừa đơn giản lại ăn ngon!
Tuy là cua biển, nhưng vừa lớn vừa thơm ngon, cái mai đỏ rực, thịt mỡ đầy đủ, thoạt nhìn rất ngon.
Minh Phong thích nhất là ăn yếm cua cái, bởi vì cậu rất thích ăn gạch cua. Vốn ăn cua là một chuyện rất phức tạp, nhưng đối với ba vị người lớn thì căn bản không phải vấn đề, tuy vỏ cua rất cứng, nhưng không thể chống nổi đôi tay có kèm theo nội lực a. Về phần Bội La, có ba người lớn ở đây, nó còn sợ đói sao?
Ăn cua nhất định phải ăn chân với càng trước, lúc luộc Minh Phong đã khử mùi, nhưng vì thời gian luộc khá ngắn nên mùi tươi mới của cua vẫn không giảm bớt, sau đó chưng một thời gian càng lưu lại mùi vị đặc biệt của nó. Thịt trong chân cùng càng cua tươi mới ngon ngọt, Minh Phong kinh hỉ phát hiện hương vị cua biển nơi này ăn vào không hề thua món cua đại áp cậu từng ăn ở địa cầu!
Ba người kia, Bội La thì đã sớm biết đây là thứ tốt, Phong Hổ về phương diện này thì đã bội phục Minh Phong sát đất, chỉ có Văn Trạm, nhìn Minh Phong lôi ra một mớ đại gia hỏa giương nanh múa vuốt thì trợn mắt há hốc mồm, dưới sự đề cử cật lực của mọi người mới dám dồn can cảm nếm thử một chút.
Ai ngờ, vừa ăn thì không thể ngừng miệng.
Chân cua cùng càng cua ăn xong thì bắt đầu ăn gạch cua cùng mỡ cua, giở phần yếm cua ra, gạch cua vàng óng ả lập tức trào ra, ăn vào miệng lập tức tỏa hương thơm lừng, thật sự làm người ta muốn ăn không ngừng. Cuối cùng, đương nhiên là thân cua, thịt cua trong suốt trắng nõn không chỉ hương vị ngon ngọt, còn mang theo chút gạch cùng mỡ cua vô cùng mỹ vị, hai loại mỹ vị kết hợp với nhau, quả nhiên thơm ngon vô cùng a.
Một bữa cơm thế là cả chủ lẫn khách đều vui vẻ no nê. Sau khi dùng cơm xong, Văn Trạm cao hứng ôm Bội La rời đi.
Phong Hổ chú ý thần sắc Minh Phong có chút không thích hợp: “Làm sao vậy?”
“Văn Trạm đối với Bội La hoàn toàn là thân tình, có lẽ ta không nên đồng ý để nó ở lại nơi đó.” Minh Phong nghĩ tới quyết định trước đó của mình, có chút hối hận.
“Nếu không, chúng ta ôm Bội La về đi?” Phong Hổ cũng thấy tách Bội La cùng Văn Trạm vài năm thì tốt hơn, vạn nhất tình cảm hoàn toàn biến thành thân tình, tương lai Bội La có thể sẽ chịu nhiều đau khổ.
“Không, hiện giờ không thích hợp, dù sao ta cũng nói vậy rồi. Vẫn chờ bọn ba ba trở về đi, để bọn họ ra mặt, nói nhớ tôn tử, muốn đón Bội La về. Bất quá như vậy đối với Văn Trạm rất không công bình. Vừa rồi hắn mang Bội La đi đã cao hứng đến vậy, hắn thực sự rất tịch mịch a!” Nghĩ tới thần sắc Văn Trạm khi nãy, Minh Phong có thể hiểu được vì sao Bội La không đành lòng rời đi, Bội La đối với Văn Trạm chính là thứ duy nhất hắn có, cho dù đó không phải thứ tình yêu Bội La mong đợi, nhưng Văn Trạm đã gởi gắm hết tất cả tình cảm của mình—— Bội La cùng Minh Phong đều từng trải qua cô độc cùng tịch mịch, rất thấu hiểu cảm giác này, vì thế đối với Văn Trạm mới mềm lòng như vậy.
Phong Hổ ôm lấy Minh Phong: “Chúng ta đều biết làm thế nào mới là sự chọn lựa tốt nhất dành cho bọn họ, không nên vì nhất thời mềm lòng mà để sau này phải chịu càng nhiều đau khổ hơn, nếu Văn Trạm cuối cùng không yêu Bội La, tiểu tử điên cuồng kia không biết sẽ làm gì nữa.”
Minh Phong trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi gật đầu, đúng vậy, chính là chỉ mới vài năm mà thôi, Bội La cùng Văn Trạm còn một con đường rất dài rất dài.
Chuyện cứ quyết định như vậy, Minh Phong thông qua thiết bị liên lạc nói quyết định này cho Bội La, cũng nói nguyên nhân rõ ràng. Bội La vốn là người rất thông minh, chính là nhất thời bị tình cảm che mờ mà thôi, lúc tỉnh táo lại tự nhiên sẽ biết làm gì mới là tốt nhất cho mình cùng Văn Trạm, cuối cùng cũng đồng ý.
Sau vài ngày sống êm gió lạnh, Minh Phong cùng Phong Hổ rốt cuộc thở ra, bọn họ hảo hảo hưởng thụ cuộc sống bình ổn đã lâu không có.
“Minh Phong——” Móng heo khoát lên thắt lưng Minh Phong, một cái khác thì di chuyển theo khuynh hướng đi xuống, đôi môi dày dán bên vành tai Minh Phong, lơ đãng đụng chạm cùng phát ra từng trận nhiệt khí làm chủ nhân nó dâng lên từng đợt tê dại.
“Đứa nhỏ đang ở a.” Minh Phong nghênh đón nhưng chống đỡ nắm lấy tay Phong Hổ, chính là tay cậu cơ hồ không có khí lực, chỉ đi theo bàn tay to rắn chắc của Phong Hổ di động cao thấp, căn bản không có tác dụng cự tuyệt.
“Nó mới ngủ, nhất thời không thức đâu, chúng ta đã vài ngày không làm.”
Trong tiếng kêu rên của Minh Phong, bàn tay to của Phong Hổ trực tiếp luồn vào trong quần nắm lấy nơi yếu ớt của cậu, bắt đầu cao thấp chà xát, ngón tay thô ráp thỉnh thoảng lại ma sát phần đỉnh nhạy cảm, gây cho Minh Phong kích thích lớn hơn nữa.
Phân thân thanh tú của Minh Phong bắt đầu chậm rãi thức tỉnh, khoái cảm từ dưới thân truyền tới, cơ thể thực tủy biết vị thiệt nhiều ngày không trải qua tình dục lập tức tham lam hấp thụ tình cảm mãnh liệt Phong Hổ gây ra.
“Ân——” Minh Phong biết trốn không được liền đơn giản phóng tâm, vòng tay ôm lấy cổ Phong Hổ, ngẩng đầu dâng lên đôi môi đỏ mọng của mình, môi lưỡi hai người quấn quít, hút dịch ngọt trong miệng đối phương, đầu lưỡi điên cuồng dây dưa cùng một chỗ. Sau một nụ hôn sâu nồng nhiệt, hô hấp hai người đều bắt đầu dồn dập.
Phong Hổ kéo da thú bên hông, dã thú cự đại đã đứng thẳng. Y ngồi xuống giường nhìn Minh Phong, ý tứ không cần nói cùng biết.
Minh Phong thở dốc giãy khỏi lòng ngực y, dưới ánh nhìn chăm chú của Phong Hồ chầm chậm quỳ xuống, một ngụm ngậm lấy cự đại của Phong Hổ vào miệng. Bời vì vừa tắm rửa xong nên trên người Phong Hổ thực sạch sẽ.
Minh Phong mở lớn miệng ngậm cả phần đỉnh vào miệng, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ lỗ nhỏ trên cùng, chỉ chốc lát sau liền nếm được chất lỏng có chút đắng chát Phong Hổ tiết ra.
Hô hấp Phong Hổ bắt đầu dồn dập, khoái cảm từ cự đại được Minh Phong ngậm lấy truyền ra cơ thể, làm dục vọng càng trướng to hơn nữa—— Minh Phong buông phần đỉnh, vươn đầu lưỡi mềm mại cẩn thận liếm lộng hết phần cán một lần, nước bọt chảy ra thấm ướt cả bộ lông xung quanh, sau đó trong tiếng hít thở dồn dập của Phong Hổ, đầu lưỡi cậu chuyển qua song hoàn bên dưới, liếm trước vài cái sau đó ngậm một viên, bắt đầu mút mạnh—— hai tay cầm cự đại của Phong Hổ bắt đầu cao thấp di động.
Phong Hổ cố gắng nhẫn nhịn chế trụ đầu Minh Phong, thô lỗ nhét cự đại của mình vào miệng cậu, lúc không thể chịu được nữa thì kéo cậu lên, nếu còn để cậu tùy ý trêu chọc có lẽ y sẽ không khống chế được mà trực tiếp vọt vào trong cơ thể cậu mất.
Bàn tay to vội vàng cởi bỏ quần áo trên người Minh Phong, chỉ qua hai ba cái, Minh Phong liền hoàn toàn trần trụi giống y.
Ánh mắt nóng rực bồi hồi trên thân hình thon dài của Minh Phong một lượt, sau kéo chân cậu quấn quanh thắt lưng mình, áp miệng lên môi Minh Phong, đầu lưỡi tiến vào sâu bên trong bắt đầu dò xét, hài lòng nếm được hương vị của chính mình trong miệng cậu. Càng quét hết tất cả ngỏ ngách trong miệng Minh Phong một lần, sau đó chuyển xuống, tỉ mỉ gặm cắn cằm, cổ, xương quai xanh… một đường dọc xuống trước ngực.
Một ngụm cắn quả thực thâm màu, bàn tay to nắm một quả khác.
“Ân—— Phong Hổ——” Âm thanh Minh Phong mang theo tình ý mị hoặc.
“Ta biết, ta biết——” Phong Hổ vừa trấn an cậu, vừa đưa một bàn tay khác đang nhàn rỗi trượt xuống, nắm lấy phân thân Minh Phong cao thấp di động.
Minh Phong vô thức ưỡn người dậy, phối hợp với động tác của Phong Hổ.
“Ân—— a——” Tiếng rên rỉ ngọt ngào bật ra từ miệng cậu.
Phong Hổ lấy thuốc bôi trơn ở bên cạnh, vét một chút sau đó luồn ngón tay tới phía sau cậu, từ khe mông tiến vào tiểu huyệt.
“Ngô——” Tiểu huyệt siết chặt mút chặt ngón tay Phong Hổ, hai người đồng thời kêu một tiếng đau đớn.
Phong Hổ săn sóc dừng lại, để Minh Phong thích ứng một chút mới bắt đầu di chuyển trong dũng đạo co rút, di động, trừu sáp tới lui.
Một ngón, hai ngón, ba ngón…
“Được chưa?” Phong Hổ áp lên bên tai Minh Phong hỏi.
Khóe mắt Minh Phong ướt át mang theo tình cảm mãnh liệt, cậu cắn môi: “Tùy, tùy ngươi.”
Phong Hổ được cho phép đương nhiên không hề khách khí, không chút do dự đâm thẳng cự đại của mình vào cơ thể Minh Phong.
“A——” Minh Phong hét lên một tiếng, dũng đạo đã bị kích thích mãnh liệt co rút, vì thế Phong Hổ đau khổ bị kẹt lại một nửa.
Y vội vàng đưa tay kích thích phân thân Minh Phong, trong nháy mắt cơ thể cậu thả lỏng thì nắm bắt cơ hội tiến vào toàn bộ. Sau đó, nhẫn nại không được túm lấy eo Minh Phong, nâng lên rồi kéo mạnh xuống!
“A—— ngô—— ân——” Miệng Minh Phong không ngừng phát ra âm thanh Phong Hổ yêu thích nhất, cự đại của Phong Hổ không ngừng xâm nhập, xâm nhập rồi lại xâm nhập, mỗi lần đều nhắm thẳng điểm kia của Minh Phong mà đâm mạnh tới, khoái cảm thật lớn càng quét toàn thân Minh Phong, dũng đạo ẩm ướt chặt chẽ tầng tầng lớp lớp ro rút, bao chặt lấy cự đại của Phong Hổ, gây ra cho y khoái cảm kịch liệt.
Minh Phong chỉ cảm thấy cự đại của Phong Hổ không ngừng lấp đầy mình, không ngừng xâm nhập tới một độ sâu không tưởng, cảm nhận sâu sắc cùng khoái cảm bào mòn cơ thể cậu, điểm trí mạng lần nào cũng bị Phong Hổ cọ xát, chỉ chốc lát sau, cơ thể cậu cứng đờ rồi bắn ra, sau đó cơ thể liền mềm nhũn, toàn bộ đều dựa vào cánh tay Phong Hổ chống đỡ, nhưng dũng đạo lại càng co rút kịch liệt hơn, tựa hồ đang tham lam mút lấy phân thân Phong Hổ, hô hấp cũng ngày càng dồn dập, chỉ chốc lát sau cũng bắn vào trong cơ thể Minh Phong.
Tình cảm mãnh liệt trôi qua, Phong Hổ ngã xuống giường, ôm Minh Phong nằm cạnh mình.
“Lúc nào chúng ta đi luyện tập đi, đã lâu không vận động cơ thể đã sắp rỉ sét cả rồi.” Minh Phong thì thào oán giận.
Phong Hổ trở mình xem thường, hiện giờ là lúc suy nghĩ đến việc này sao?
“Ngày mai đi, tìm người giúp chiếu cố đứa nhỏ, sau đó chúng ta qua bên sơn động bế quan.” Lúc nói chuyện, bàn tay to lại mò tới nụ hoa vểnh lên của Minh Phong, sờ sờ——
“Bất quá, hiện giờ, chúng ta thật ra có thể tái chiến một hồi——” Nói xong, Phong Hổ xoay người một cái đặt Minh Phong dưới thân, trong phòng lại bắt đầu một vòng ừ a a mới——
Có vẻ đôi phu phu này đều không chú ý, vật nhỏ đã sớm tỉnh lại, đang trừng to đôi mắt vô cùng hứng thú nhìn màn trình diễn tình cảm mãnh liệt của bọn họ.
Hoàn Chương 54.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Qua Hoang Dã
Chương 54
Chương 54