Sau khi đám thực vật ấy thành công hóa thành người, Lâm Sâm sẽ dạy cho bọn họ những thường thức cơ bản của xã hội loài người, còn có thể phụ trách giúp bọn họ tìm một vài công việc nuôi sống bản thân, dù sao bên trong thế giới này nhân loại vẫn chiếm thế chủ đạo, tiểu yêu tinh bọn chúng muốn vui vẻ sinh tồn được nhất định phải học được cách giúp đỡ lẫn nhau.
Diệp Uy chính là một trong đám thực vật được Lâm Sâm thúc thành tinh kia, rất may mắn là hắn có tính chất đặc biệt của hoa hồng, ngoại hình đẹp trai tỏa sáng, tính cách rộng rãi nhiệt tình, lại vừa có mị lực vừa thích trêu ghẹo, vì thế vào một ngày đẹp trời lúc Lâm Sâm giới thiệu Diệp Uy vào làm việc trong một tiệm kem thì trùng hợp được một minh tinh nhìn trúng, thế là tiến thẳng vào Làng Giải Trí, lại may mắn được chọn đóng những bộ phim thần tượng đang hot tạo nên một cú hit, hiện tại đã là tiểu thịt tươi quốc dân nổi tiếng rồi.
Lâm Sâm cũng cảm thấy ngoại hình của Hàn Tu cũng rất khá, mặc dù không có loại hóc môn nam tính tăng cao mị lực kia như Diệp Uy, nhưng lại là một mỹ thiếu niên tuấn tú đáng yêu, Lâm Sâm nghĩ không bằng cứ đem cho Diệp Uy xem xem có bước vào được Làng Giải Trí không, nghĩ thế liền đem Hàn Tu giao cho hắn.
Tiểu Hàm Tu Thảo mới vừa thành tình kéo hành lý của mình, tâm tình hưng phấn lại thấp thỏm đi trên đường, từ đây đến cửa khẩu có rất nhiều người qua lại, thỉnh thoảng có người vì vội vàng di chuyển mà vô tình sượt qua người Hàn Tu, Hàn tu mỗi khi bị người chạm đến liền co rúm người lại, sau mười phút, cậu vô lực đi đến cửa khẩu, xa xa đã nhìn thấy một nam nhân trên người có yêu khí hướng về phía mình vẫy tay.
Hàn Tu vội vàng tăng nhanh bước chân.
Diệp Uy mang khẩu trang cùng đeo kính, ngữ khí xác định vô cùng chắc chắn nói: “Hàn Tu?”
“Là em, chào anh.” Hàn Tu căng thẳng, khom lưng chào.
“Ha ha, chào cậu.” Diệp Uy vui vẻ nở nụ cười, “Không cần khách khí như thế, cứ coi tôi là anh trai là được.” Chào hỏi qua lại xong, hắn một bên dẫn Hàn Tu đi ra ngoài, một bên đưa tay kéo lấy hành lý của Hàn Tu, động tác này khiến tay của hai người nhẹ nhàng đụng một cái, trong nháy mắt ngón tay đụng vào nhau ấy, Hàn Tu mặt đỏ lên, nhanh như chớp rút lấy bàn tay đang cầm hành lý của mình, một giây đồng hồ sau ngồi chồm hỗm trên mặt đất cuộn thành một cuộn tròn nhỏ!
Diệp Uy: “...... Phốc.”
“Xin lỗi xin lỗi!” Ba giây đồng hồ sau, Hàn Tu mặt đỏ tía tai đứng bật dậy, bởi vì đứng lên bất ngờ nên khiến đầu có chút choáng váng, “Em sau nay nhất định sẽ sửa đổi!”
Diệp Uy đẹp trai nhíu nhíu mày, chậm rãi nói: “Không sao cả, rất đáng yêu.”
Hắn hắn hắn...... Hắn nói mình đáng yêu!
Bởi vì được khen ngợi mà không kịp chuẩn bị tinh thần trước khiến tiểu Hàm Tu Thảo trong nháy mắt không hăng hái lại đưa hai tay ôm đầu gối cuộc thành một đoàn!
Sau khi Hàn Tu bình tĩnh trở lại, hai người liền đi tới bãi đậu xe. Diệp Uy để vali hành lý thẳng đứng lên kéo theo một bên, đi ở phía trước mở đường, Hàn Tu rập khuôn từng bước theo sát phía sau hắn, dọc theo đường đi hoàn toàn không có bị người đụng tới.
Lúc đi tới trước xe, Diệp Uy quay đầu lại nhìn Hàn Tu, ánh mắt giấu sau cặp kính dường như là đang cười.
“Có tôi ở đây, có phải đặc biệt có cảm giác an toàn không?” Diệp Uy ôn nhu hỏi.
Hàn tu lập tức dùng sức gật đầu: “Vâng!”
Ánh cười trong đối mắt giấu sau cặp kính của Diệp Uy càng rõ hơn, hắn giúp Hàn Tu mở cửa xe, lại vòng tới phía sau sắp xếp ổn thỏa hành lý, sau đó lập tức ngồi vào chỗ ngồi lái xe, đóng cửa xe lại, giống như trút được gánh nặng mà tháo kính cùng khẩu trang xuống. Tựa như là cố ý muốn cho Hàn Tu nhìn thấy mặt của mình, Diệp Uy quay đầu nhìn Hàn Tu, ân cần nói: “Em biết thắt dây an toàn chứ?”
“Em biết.” cách thắt dây an toàn Lâm Sâm đã chỉ rồi, Hàn tu vụng về kéo dây an toàn qua người, ánh mắt vô tình đối diện với khuôn mặt đẹp trai của Diệp Uy.
Một khuôn mặt đẹp trai không chỗ chê, khóe miệng khẽ nhếch lên cùng đôi mắt cười đen láy.
“A...... Ạch......” Hàn Tu đỏ mặt cà lăm, rồi lại không biết mình muốn nói cái gì.
“Hả?” Diệp Uy kêu lên một tiếng, ánh mắt đầy ý cười dò hỏi mà chớp chớp.
Trong nháy mắt, quả thực thật giống có ánh mặt trời bỗng nhiên từ nơi nào chiếu vào vậy.
“Không, không có chuyện gì!” Hàn Tu lần thứ hai trong một giây đồng hồ cuộn thành tiểu hình cầu!
Dây an toàn trong lòng bàn tay lại thu về chỗ cũ, Hàn Tu hai tay che mặt, hai chân cách mặt đất, đầu gối chặt chẽ ép sát vào ngực.
Vị Hoa Hồng tiên sinh này thật sự quá đẹp a!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Hồng Tinh Cùng Với Hoa Mắc Cỡ Tinh
Chương 2
Chương 2