Dù sao đi nữa, từ sau khi trở về nhà, quan hệ giữa Tương Vân Hàng và Trang Liễu bị ép phải trở nên thân mật hơn. Bà Tương ra ‘ngự lệnh’ cho Tương Vân Hàng, nhất định phải sống chung với Trang Liễu, Trang Liễu ăn của Tương Vân Hàng, mặc của Tương Vân Hàng, lấy tiền của Tương Vân Hàng, đi chơi với Tương Vân Hàng, nghe Tương Vân Hàng hát, tóm lại, hai người đơn giản trở thành ‘liên thể anh’(hai đứa trẻ sinh ra tay chân dính liền nhau)
Qua một khoảng thời gian, Tương Vân Hàng phát hiện rất nhiều bí mật nhỏ của Trang Liễu.
Tỷ như, Trang Liễu đặc biệt thích xem phim cổ trang, thích chơi cờ với mấy ông cụ, không thích ăn thịt, cũng không thích ăn rau, chỉ thích ăn trái cây. Y còn thích sạch sẽ, quần áo bốc mùi của Tương Vân Hàng, mỗi ngày y đều giặt đến sạch sạch sáng sáng. Chỉ có một việc làm Tương Vân Hàng nhức đầu… Trang Liễu hình như không thích mặc quần áo. Trước đây, y đương khách sáo với Tương Vân Hàng, nên còn mặc đồ cẩn thận, từ khi Tương Vân Hàng bảo y đừng tỏ ra xa lạ, vậy là thật sự ‘thoải mái’ luôn! Sểnh ra một tí là thấy thân mình trắng bóng của y đi bộ ngoài phòng khách!
Trang Liễu cũng như mới quen biết lại Tương Vân Hàng. Trước kia, y luôn nghĩ mùi hương trên người cuả Tương Vân Hàng quá tạp quá nồng, nhưng sau khi cậu ta từ bỏ thân phận Playboy, y mới phát hiện, mùi của Tương Vân Hàng kì thật rất nhẹ nhàng, cũng thực ấm áp. Tựa như con người của cậu vậy.
–
Thế giới hai người trôi qua rất dễ chịu, Tương Vân Hàng thậm chí đã quên bặt cả hoa hậu giảng đường của mình.
Nhưng người anh em của cậu vẫn nhớ dùm cậu. Ngày nọ, sau khi hoa hậu giảng đường lại lần nữa thất vọng đi về, hắn vội vàng tìm Tương Vân Hàng thắc mắc: “Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Không phải hồi trước còn rất thích à?”
Tương Vân Hàng sửng sốt một lát rồi mới bừng tỉnh, vội ngó qua chỗ Trang Liễu, thấy y không có phản ứng gì kịch liệt, mới vừa an tâm vừa hơi thất vọng quay đầu nhìn người anh em của cậu một cách ý vị sâu xa, sau đó thở dài: “Ai… hết cách! Chẳng phải vì có người đeo bám sao ~ ”
Âm cuối cong vút lên tận trời xanh, rõ ràng mang theo hương vị khoe khoang, nhưng ‘vật dĩ loại tụ’ (Vật cùng loại thì tụ lại với nhau), người anh em của Tương Vân Hàng cũng là một đứa thô lỗ, lúc này kinh ngạc trợn to mắt: “Y thật sự thích cậu?”
“Hừ ~” Tương Vân Hàng vừa lòng, im lặng thừa nhận.
Khiến người anh em này lại hiểu lầm là Tương Vân Hàng đang than vãn, hắn thấy đại ca đau đầu, khó xử như vậy, nhất thời máu nóng dâng trào, thừa dịp buổi tối Tương Vân Hàng đang biểu diễn ở quán bar thì đi chặn đường Trang Liễu. Trang Liễu biết quan hệ giữa hắn và Tương Vân Hàng, vì thế ngoan ngoãn theo hắn vào trong hẻm.
Quả nhiên không hổ là anh em với Tương Vân Hàng, vừa nhìn thấy đôi mắt đen ngời lấp lánh của Trang Liễu, thì người anh em này đã không nỡ xuống tay, đành tận tình giáo dục: “Ai nha, tớ nói với cậu này, sau này Tương Vân Hàng còn phải cưới vợ sinh con nữa, hiểu không? Tớ biết cậu cũng không dễ dàng gì… nhưng cậu cũng không nên hại anh em của tớ a! Nói nghiêm túc nha, sau này hãy tránh xa cậu ấy ra, đừng đeo bám theo cậu ấy nữa! Chuyện này ngừng tại đây đi!
Hắn nói đến miệng khô lưỡi rát, nhưng ngay cả bản thân Tương Vân Hàng còn không thể thuyết phục được kẻ thương em gái như mạng này thì làm sao y có thể bị hắn lay động được? Cuối cùng, Trang Liễu cũng chỉ có thể nhăn mặt, xấu hổ cúi gằm mặt xuống sát ngực, nhưng vẫn lắc đầu: “Không thể ngừng được … Tớ, tớ không thể rời khỏi cậu ấy, ai~”
Người anh em này quả thật chỉ sợ ‘rèn sắt không thành thép’: “Sao cậu cứng đầu quá vậy?! Nếu cậu thật sự không chịu hiểu, tớ sẽ đánh cậu a? Tớ đánh a?”
Trang Liễu dựa lưng vào tường, không cử động, dùng ánh mắt ‘nói’ với hắn: “Cậu cứ đánh đi”
Người anh em thật sự giơ nắm tay đấm vào xương gò má của Trang Liễu, lực tay không tính là nhẹ, cả người Trang Liễu trượt hẳn tới góc tường. Nhưng người anh em này hiển nhiên cũng là lần đầu tiên làm chuyện xấu, nắm tay vừa vung ra thì bản thân đã hoảng rồi. Trang Liễu đứng lên muốn để hắn đánh tiếp, nhưng rất lâu sau người ta mới nghẹn ra được một câu “Xin lỗi”, rồi ào ào bỏ chạy.
Trang Liễu đứng ở góc khuất trong hẻm, nghĩ ngợi một lát, mới chậm rãi đi ra ngoài.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thích Cậu
Chương 14
Chương 14