Cảm giác khi Tương Vân Hàng lần đầu tiên chính thức chú ý đến Trang Liễu là ‘mềm’, khuôn mặt nhìn qua khá mềm mại, thân thể mềm mại, tựa hồ cả tính cách cũng yếu mềm. Đôi mắt của y luôn chớp chớp nhẹ nhàng, thật giống như sắp rơi nước mắt.
Giai đoạn này, Tương Vân Hàng đang thích heavy metal điên cuồng, nên đối với tất cả những thứ mềm mại đều không thể nhìn lọt mắt, vì thế cậu chỉ nhìn lướt qua y mấy lần. Nếu không phải Trang Liễu luôn gây phiền toái cho cậu, cậu cũng sẽ không chú ý tới y.
Cách gây phiền toái của Trang Liễu rất kì quái, đó là, điên cuồng phá hỏng các cuộc hẹn hò của cậu. Mặc kệ cậu hẹn bạn gái ở đâu, người này đều có thể xuất hiện trước mặt bọn họ trong vòng một phút, sau đó yên lặng ngồi bên cạnh đọc sách, uống nước, thỉnh thoảng dùng ánh mắt rất quái dị quan sát bọn họ.
Cứ lặp đi lặp lại mấy lần, bạn gái của cậu đều chịu không nổi, thậm chí mấy mối tình mới của cậu cũng chỉ diễn ra chớp nhoáng. Tương Vân Hàng rất tức, không phải chưa từng nghĩ đến việc giơ nắm đấm doạ dẫm Trang Liễu, nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy ánh mắt yếu ớt hối lỗi kia liền không thể ra tay. Bắt nạt người yếu đuối không phải là chuyện mà đại lão gia như cậu hay làm.
–
“*** rốt cuộc cậu muốn cái gì?!”
Đối mặt với chất vấn của cậu, Trang Liễu mấp máy đôi môi mềm mại, thật lâu sau mới nói ra: “…. Cậu đừng đi hẹn hò nữa….”
“Tại sao?” Tương Vân Hàng nổi điên.
Hàng mi mềm mại của Trang Liễu bối rối chớp chớp, “…. Có người … thích cậu.”
Đầu óc của Tương Vân Hàng rối bời, vội vàng bỏ chạy, trở lại tìm mấy anh em trong ban nhạc hỏi chuyện, đối phương lập tức cười lớn: “Người ta bày tỏ với cậu đấy, nhìn cách xử sự của cậu ta thì chắc là thích cậu nên muốn làm đối tượng của cậu rồi! ”
Tương Vân Hàng rùng mình ớn lạnh: “Hừ, đừng làm tớ ghê tởm! Là trai đó!”
“Trai cũng có thể thích trai mà!”
Tương Vân Hàng không nói gì, về nhà cân nhắc lại, hình như cũng hơi có lý. Cậu cảm thấy vừa có chút đắc ý vừa có chút phiền não, tự ngẫm bản thân cũng thật quá đào hoa a. (bạn Hàng này cũng quá tự tin a)
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thích Cậu
Chương 2
Chương 2