Lễ hội trường, vở kịch của hai lớp bọn họ diễn ra suôn sẻ, lúc cởi phục trang trên người ra ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. May là không xảy ra sai sót gì… Tiểu nam sinh thay lại đồng phục đang muốn chạy đi chơi thì bàn tay bị ai đó níu lấy, quay đầu lại mới thấy thì ra là học trưởng đại nhân.
“Chúng ta cùng đi được không?”
Nói mới nhớ từ ngày quen học trưởng đại nhân trên chuyến xe kì lạ kia hai người chưa lần nào cùng nhau ở một chỗ theo cách bình thường, lần nào gặp nhau cũng vô cùng mất mặt.
Hai người cứ như vậy đi song song nhau dưới sân trường, dạo quanh các hàng quán của các lớp, nói mấy mẩu chuyện vụn vặt.
“Con trai, ăn kẹo hồ lô không?” Triệu Minh chỉ tay vào gian hàng nho nhỏ bay những xiên kẹo hồ lô thơm ngọt.
Lương Thiếu Bảo thẹn quá hóa giận liền tạc mao
“Anh lại gọi em “con trai” nữa~ Có mỗi vụ đó mà chọc em mãi là sao~”
“Là em không nói không rằng dựa vào vai người ta ngủ, tê cả cánh tay người ta thì chớ lại còn dụi tới dụi lui, đã vậy chính em gọi anh hai tiếng ba ba…”
“Em nói mớ thôi! Anh đáng ra không nên nhớ là được rồi”
“Là em em có nhớ không?”
“…”
Học trưởng cuối cùng vẫn mua cho con trai mình một xâu kẹo hồ lô, lại còn hào phóng dẫn người ta đi quanh trường chơi hết trò này tới trò kia, vung tiền như rác.
“A!!! Vui quá đi~” Sau khi chơi hết chỉ chừa lại duy nhất trò gắp thú thì bây giờ hai người họ đã ở bên cạnh một cái máy gắp thú mini.
“Đến lượt anh~” Lương Thiếu Bảo kiêu ngạo vênh mặt “Em thích con mèo Tom nhe~ Không gắp được con đó thì anh liệu hồn nhe” Nói xong còn đưa tay nhéo bên eo học trưởng một cái.
Học trưởng cười cười lục túi tìm tiền xu, có muốn cũng tránh không nổi khỏi đôi mắt đang mở tròn xoe long lanh mong đợi nhìn mình kia. Đúng là đồ con nít dễ gạt, mới hôm qua còn đề phòng anh như vậy mà lúc này đã tíu tít không ngần ngại kéo áo anh làm nũng. Cũng quá dễ nuôi rồi đi…
“Đây là cái con mèo em ham xem tới ngủ không đủ nên ngủ quên trên xe bus đây hả?”
“Đúng! Cho nên anh phải trả thù cho em, trong mơ nó còn muốn mưu sát em~ Em phải báo thù!!!”
“Em lớn thế này còn xem hoạt hình” Triệu Minh vừa khéo léo điều chỉnh để gắp bằng được con mèo xấu xí kia vừa cười.
“Nó hay mà?” Lương Thiếu Bảo vừa ngậm đầy một miệng kẹo hồ lô vừa cố gắng trả lời.
“Vậy nếu anh bắt được con mèo này cho em trị tội lần tới hai chúng ta sẽ cùng đi xem hoạt hình chứ?” Triệu Minh nhếch môi nắm tay đưa về phía cậu.
Đứa ngốc kia nghĩ nghĩ một chút liền cũng nắm chặt tay đưa lên cụng nhẹ vào tay anh
“Thành giao~”
Con trai, ba ba con không chỉ muốn bắt được con mèo, còn muốn bắt được cả con luôn đó, cứ ngốc ngốc thế này chẳng mấy bữa mà bị bắt được thôi~
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ba Ba Đây Rồi
Chương 4
Chương 4