Phó Vô Thiên tìm cửa hàng là có sẵn.
Cửa hàng vốn là bán thảo dược, sau này cạnh tranh quá lớn, cho nên làm ăn càng ngày càng kém, chủ nhân của cửa hàng rốt cục quyết tâm bán cửa hàng, đóng cửa hàng bên này đi chỗ khác phát triển.
Lúc người của Vương phủ tới tìm hắn, chủ nhân của cửa hàng đang sốt ruột, bởi vì giá cả hắn đưa ra không thấp, phần lớn người đều không trả nổi, mà người muốn mua lại đem giá cả đè xuống rất thấp, cho nên vẫn luôn không tìm được người mua thích hợp.
An Tử Nhiên thực vừa lòng cửa hàng này.
Hắn đã đi xem qua, cửa hàng có hai mặt tiền, bởi vì là bán thảo dược cho nên bên trong luôn ngửi được một mùi thảo dược nhàn nhạt, lại không khó ngửi.
Nhưng khiến hắn chân chính nhìn trúng là kiến trúc phía sau cửa hàng cơ hồ nối thành một mảnh, vừa lúc có thể để cho công nhân ở bên trong làm việc, chờ tới sự nghiệp này phát triển, cửa hàng liền có thể khai trương.
Vì thế, An Tử Nhiên cố ý dùng nhiều tiền mua lại mấy chỗ,bởi vì gần với chợ, cho nên giá cả không thấp hơn biệt viện mà hắn từng mua.
Sau đó là trang trí, cửa hàng có sẵn, An Tử Nhiên chỉ kêu người trát phấn lên tường, che đi dấu vết loang lổ, thoạt nhìn thực sạch sẽ là được.
Ngày hôm sau, hắn tự mình chạy ra chợ.
Tài liệu dùng để điêu khắc ngoại trừ xương trâu, ngà voi, còn có sừng tê giác, xương cá voi… những thứ này đều có thể điêu khắc, nhưng không phải tất cả tài liệu đều thích hợp, có chút bởi vì giá cả, bởi vậy không thích hợp sinh sản với số lượng lớn, cho nên hắn chỉ có thể chọn xương trâu bình thường nhất cũng là có phí tổn thấp nhất.
Nhưng trâu ở Đại Á nhiều nhất là trâu cày, có rất ít người giết trâu, ngoại trừ người giàu có.
Tuy rằng Quân Tử thành có rất nhiều nhà giàu, nhưng nhiều hơn nữa cũng không có khả năng mỗi ngày đều có thể cung cấp xương trâu với số lượng lớn, huống chi có vài người còn thích xùng xương trâu nấu canh, cho nên chỉ có thể đi tìm lò giết mổ chuyên môn giết mổ gia súc gia cầm.
Sau khi Phó Dịch biết chuyện này liền nói cho An Tử Nhiên biết chỗ nào có lò giết mổ cố định, ông hàng năm xử lý chuyện làm ăn của Vương phủ, trước kia đã từng từ lo giết mổ mua lượng lớn thịt tươi, cho nên quen biết không ít lò chủ của lò giết mổ, có ông ở giữa giật dây bắc cầu, An Tử Nhiên liền có thể nhanh chóng liên hệ với một chỗ lò giết mổ chuyên giết mổ trâu.
Hôm sau
Có Phó Vô Thiên đi cùng,hai người ngồi xe ngựa tới lò giết mổ ở ngoại ô của Quân Tử thành.
Diện tích của lò giết mổ ở Đại Á không nhỏ, cho nên chủ yếu xây dựng ở vùng ngoại ô hoặc có nguồn nước, bởi vậy vùng ngoại ô có không ít lò giết mổ.
Lò chủ của lò giết mổ họ Ngưu, từng nhiều lần làm ăn với Phó dịch, bởi vậy biết được ông là quản gia của Phó Vương phủ, nhưng hắn chỉ biết hai người là do Phó Dịch giới thiệu tới, cũng không biết thân phận thực sự của họ, biết bọn họ muốn mua xương trâu, vị lò chủ họ Ngưu này liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Xương trâu đối với bọn họ chỉ có một tác dụng, chính là nấu canh. Người của thời đại này vẫn chưa biết xương trâu có thể dùng làm trang sức, chế thành hàng mỹ nghệ xương trâu, cho nên xương trâu không dùng hết đều sẽ vứt bỏ.
Đồ vật bỏ đi tự nhiên là thứ không có giá trị, ở trong mắt vị lò chủ họ Ngưu này cũng giống vậy, cho nên hôm nay có người nói cho hắn biết, bọn họ muốn mua hết xương trâu trong lò, trong lòng hắn kinh ngạc là có thể tưởng tượng.
“Hai vị xác định muốn mua hết tất cả xương trâu?” Lò chủ họ Ngưu châm chước hỏi.
Mặc dù có thể kiếm tiền là một chuyện tốt, nhưng nếu bọn họ là bằng hữu của Phó Dịch, hắn không quá muốn chiếm tiện nghi của bọn họ, hơn nữa hắn còn muốn bảo trì quan hệ hợp tác lâu dài với Phó Dịch.
An Tử Nhiên gật đầu nói: “Ngưu lò chủ, ông không cần hoài nghi, chúng ta quả thật muốn mua hết xương trâu trong lò, hơn nữa càng nhiều càng tốt.”
Ngưu lò chủ nghe vậy liền không nói gì nữa.
“Một khi đã như vậy, mời hai vị theo ta.”
Ngưu lò chủ dẫn bọn hắn nhìn nơi chứa xương trâu, chỗ này là nơi chuyên môn dùng để giết trâu, chỗ nhỏ hơn mới là dùng cho gà, heo, dê, cho nên muốn nói lò giết mổ nào có xương trâu nhiều nhất, tất nhiên chính là lò giết mổ của hắn.
Năm nay lò giết mổ của hắn lại giết mấy trăm con trâu, ngoại trừ một ít xương trâu bán đi, còn dư lại đều chất đống trong kho hàng, vốn đang chuẩn bị kêu công nhân chowrtowis thị trấn xung quanh xem có bán được không nếu không chỉ có thể vứt đi.
Xương trâu trong lò nhiều hơn trong tưởng tượng của An Tử Nhiên.
Bởi vì mùi máu tươi quá nồng, bọn họ không đến quá gần, nhìn lướt qua liền rời đi.
Trở lại trong phòng, An Tử Nhiên cùng Ngưu lò chủ nói về giá cả.
Trên chợ 10 văn tiền có thể mua được 1 cân xương trâu, rẻ hơn đời sau rất nhiều, nhưng An Tử Nhiên muốn số lượng rất nhiều, cho nên Ngưu lò chủ cho ra giá thấp hơn thị trường 2 văn tiền, tuy rằng kiếm không nhiều lắm, nhưng mỗi tháng lò giết mổ đều có mấy tấn xương trâu, bình thường căn bản không có khả năng bán hết, cho nên Ngưu lò chủ chẳng những không lỗ, còn kiếm lời không ít.
Sau đó dân chúng phát hiện không mua được xương trâu rẻ tiền. Bởi vì ngay từ đầu cửa hàng của An Tử Nhiên không cần dùng nhiều xương trâu như vậy, thẳng đến cửa hàng mở rộng, số lượng công nhân kịch liệt tăng lên, nhu cầu về xương trâu càng lúc càng lớn, cho nên một vài lò chủ thấy xa nắm lấy thời cơ tăng giá, từ giữa kiếm không ít. Nhưng những chuyện này đều là sau đó.
Trước mắt, An Tử Nhiên như nguyện từ lò giết mổ của Ngưu lò chủ mua được gần ngàn cân xương trâu, tổng cộng tốn không tới 10 lượng. Hơn 1 ngàn cân xương trâu chở về Quân Tử thành nhất định rất bắt mắt, suy xét tới lui, hắn cùng Phó Vô Thiên thương lượng xong liền ở vùng ngoại ô xây một nông trường loại nhỏ, đem xương trâu chở vào trong nông trường, lựa ra xương thích hợp điêu khắc, sau khi khử nhựa xong mới chở về Quân Tử thành. Tuy rằng An Tử Nhiên mua hết xương trâu, nhưng không phải tất cả xương trâu đều có thể điêu khắc. Có 4 loại xương trâu có thể dùng để điêu khắc: xương tam lăng, xương đồng, xương đề cùng xương dẹt, nhưng muốn điêu khắc còn cần một tiền đề, chính là khử nhựa mới nhắc tới.
Khử nhựa là một bước rất quan trọng, Đại Á vẫn chưa xuất hiện hàng mỹ nghệ làm từ xương trâu, cho nên phương pháp khử nhựa vẫn chưa xuất hiện.
Nếu An Tử Nhiên chỉ là một người bình thường, cho dù hắn suy nghĩ nứt óc cũng không thể biết phương pháp chế xút, may mà hắn không phải, mà còn từng tiếp xúc tri thức chuyên nghiệp ở phương diện này, tuy rằng dựa vào một mình hắn số lượng có thể lấy ra không nhiều lắm, nhưng cũng đầy đủ ứng phó nhu cầu trước mắt. Muốn nói có chỗ nào không như ý, thì phải là Phó Vô Thiên rất không vừa lòng.
Từ sau khi trở về từ vùng ngoại ô, An Tử Nhiên càng thêm bận rộn. Hiện tại hắn không chỉ phải quản chuyện của sòng bạc Thiên Long, còn phải chú ý tới cửa hàng điêu khắc xương trâu, quan trọng nhất là, sau khi trở về hắn đều trốn ở trong phòng làm ra chút đồ vật kỳ kỳ quái quái, nếu không phải Phó Vô Thiên mạnh mẽ xông vào túm hắn tới bàn cơm, phỏng chừng hắn còn muốn ở trong phòng ăn.
“Vương phi, kiếm tiền tất nhiên quan trọng, nhưng thân thể quan trọng hơn.”
Phó VôThiên híp mắt nói với hắn.
Tuy rằng trên mặt y không lộ vẻ gì, nhưng An Tử Nhiên biết y tức giận, râu của lão hổ…hắn tạm thời không muốn nhổ, miễn cho y có cớ gây sức ép hắn, vì vậy hắn thuận theo.
Phó Vô Thiên thất vọng.
An Tử Nhiên làm bộ không thấy được vẻ mặt của y.
Nông trang ở vùng ngoại ô đã tìm được, tự nhiên cũng là công lao của “trợ lý vạn năng” Cát Khiêm An
Bởi vì hàng năm đều có người ở vùng ngoại ô mở nông trang hoặc lò giết mổ, cho nên nông trang mới xuất hiện cũng không khiến bao người chú ý, người duy nhất biết chân tướng chính là Ngưu lò chủ, nhưng vì có tầng qun hệ với Phó Dịch, hắn đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết.
Lượng lớn xương trâu được chở vào trong nông trang, người vận chuyển đều là binh lính dưới tay Phó Vô Thiên, những sĩ binh này khác với binh lính bình thường, bọn đều là thân tín của Phó Vô Thiên, cho dù binh quyền bị Sùng Minh đế thu hồi, bọn họ cũng chỉ nghe lệnh của Phó Vô Thiên.
Sau khi An Tử Nhiên biết được liền đánh chủ ý lên người bọn họ.
Bước đi khử nhựa xương trâu này không chỉ trọng yếu, lại còn phải giữ bí mật, hắn không tín nhiệm công nhân bình thường, tuy rằng có thể dùng thân phận áp chế, nhưng chỉ càng gia tăng tỷ lệ bạo lộ mà thôi.
Sòng bạc Thiên Long có Phó đại quản gia nhìn giùm, An Tử Nhiên đối ông thực yên tâm, vì vậy liền đem lực chú ý đều đặt lên khối điêu khắc xương trâu này, mỗi ngày cùng Phó Vô Thiên chạy tới vùng ngoại ô, hôm nay cũng vậy, sáng sớm hai người liền ngồi xe ngựa ra cửa.
“Vương gia, Vương phi!”
Hai binh lính đang nói chuyện với nhau thấy hai người dần đến gần liền lập tức nghiêm mặt hướng bọn họ hành lễ, không phải bọn họ cố ý bày sắc mặt, bởi vì lúc bọn họ nói chuyện cũng là vẻ mặt này.
Hạng người gì liền nuôi dạng binh đó!
Lời nói này quả nhiên không sai.
Đi vào sân của nông trang, xuyên qua tầng tầng thủ vệ tới chỗ nấu xương trâu, vừa mới bước vào liền thấy chấn giữa đặt vài nồi lớn, phía trên không ngừng bốc hơi, nồi cao khoảng 1 thước, phía dưới là một lò lửa lớn, có mấy người binh sĩ đang tăng thêm củi vào trong lò.
Đây là bước đầu tiên của khử nhựa cho xương trâu.
Lần trước ở Vương phủ hắn cũng dùng loại phương pháp này.
Khử nhựa xương trâu chỉ có hai cách, cách thứ nhất chỉ có 2 bước, đó là trừ thịt cùng tẩy trắng, tuy rằng thao tác đơn giản, yêu cầu thời gian cũng ngắn, nhưng hiệu quả bình thường.
Một cách khác tương đối phiền toái, cần tới công cụ cùng dược phẩm rất nhiều, chu kỳ còn dài, không thích hợp với tình huống hiện tại của bọn họ, cho nên chỉ có thể chọn dùng loại thứ nhất.
Xút do An Tử Nhiên chế tác đã được đưa tới vào ngày hôm qua, bởi vì số lượng không ít, cho nên hắn dùng hết mấy ngày, sau đó hắn liền đem phương pháp dạy cho mấy binh ca do Phó Vô Thiên chọn ra, bọn họ đều là người tương đối thận trọng lại có kiên nhẫn, thực thích hợp đảm nhiệm phần công tác này.
Mười ngày sau, nhóm xương trâu đầu tiên liền chở về phía phường điêu khắc của Quân Tử thành.
Phường điêukhắc là cửa hàng mới mở của An Tử Nhiên, các công tượng cũng đã vào vị trí của mình, ngày nay, chưa có ai nghĩ tới nhà xưởng này tương lai sẽ trở thành người mở đường thịnh hành ở Đại Á.
…
Một tháng chớp mắt liền trôi qua.
Sòng bạc Thiên Long đã tiến vào giai đoạn kết thúc, mấy ngày nữa liền có thể khai trương, hiện giờ tiếng tăm của nó đã truyền khắp Quân Tử thành, không ít người ddeeufddawtj ánh mắt về phía sòng bạc, nhưng càng nhiều người đều là ôm tâm tính xem kịch vui mà nhìn.
Thập đại sòng bạc của Quân Tử thành chỉ còn chín,nguồn khách tương đương chia làm 10 phần, cho nên thiếu một sòng bạc Phong Hoa, những sòng bạc khác tất nhiên vui như mở cờ, bởi vậy khi sòng bạc Phong Hoa bị sòng bạc Bảo Hoa chèn ép không có một nhà hỗ trợ, sau khi sòng bạc Thiên Long xuất hiện, cửu đại sòng bạc lại đang âm thầm chèn ép nó.
Sau đó bọn họ phát hiện không thể ngăn cản sòng bạc Thiên Long khai trương, liền tận lực rải lời đồn bất lợi cho sòng bạc, kỳ quái là, người sau màn của sòng bạc Thiên Long vẫn không hề ra mặt, mặc kệ lời đồn bay đầy trời, cho nên hiện tại chín sòng bạc còn lại đều đang chờ sòng bạc Thiên Long trở thành sòng bạc đầu tiên trong lịch sử vừa khai trương liền đóng cửa.
Ở bên ngoài truyền thế nào, Phó vương phủ đều không hề bị ảnh hưởng.
Lão Vương gia bị ba năm cấm túc lại bắt đầu làm ầm ĩ, gần đây ông mê muội với bài mạt trượt do An Tử Nhiên chế tác, mỗi ngày lôi kéo rảnh rỗi không việc gì làm – Phó Vô Thiên cùng đồng dạng bị liên lụy – AN Tử Nhiên, bốn người không được liền ba người.
Lão Vương gia thề phải đem ba năm biến thành ba ngày, kết quả của thề son thề sắt chính là ba năm biến thành số có 2 đơn vị, hơn nữa cực có khả năng phát triển thành ba đơn vị.
Lão Vương gia đáng thương, khắp Vương phurddeeuf vì ông chảy một phen nwowcsmawts vui sướng khi người gặp họa, cũng chỉ có lão Vương gia không hề phát hiện từ đầu tới đuôi ông đều đang ở dưới đáy hố, hiện nay khả năng bò ra nhìn thấy ánh mặt trời cơ hồ là 0.
Vì thế, lão nhân gia liền liều mạng!
“Một lần 13 năm, có dám hay không?” Lão Vương gia đứng trên bậc thang, đối với An Tử Nhiên cùng Phó Vô Thiên vừa đi vào đại môn của Vương phủ khí phách hiên ngang nói, phía sau là Phó đại quản gia vừa trở về liền bị bắt, chỉ thấy ông vuốt râu cowowifddaayf thâm ý.
An Tử Nhiên cùng Phó Vô Thiên nhìn nhau, đây là bị kích thích đến?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Địa Chủ
Chương 95: Phường điêu khắc
Chương 95: Phường điêu khắc