Chắc là Phong Liên Trúc luôn lo lắng trong lòng rằng rồng béo sẽ quậy tùm lum, nghe được câu nói này, đại não mà cậu và rồng béo dùng chung nhanh chóng vận chuyển rồi nghĩ ra cách giải quyết chỉ trong vòng 0.1 giây ngắn ngủi, cậu nói với một thái độ không mấy để ý: "À, chú đang nói mấy tên trong game đó hả. Con từng giết bọn họ một lần rồi, chú ơi chú cũng từng lén đánh gã luôn ạ?"
"Ừm," rồng béo nghe thế thì gật đầu, "Ta và bà xã của gã lột sạch gã rồi còn cướp hết cả bang phái nữa cơ."
Bàn Long thảm tới vậy à? Lại bị cướp thêm lần nữa á?
Phong Liên Trúc mỉm cười: "Chỉ là game thôi mà, chú đừng tưởng thật ạ."
"Phải tưởng thật chứ!" Phong húi cua túm chặt cánh tay của Phong Liên Trúc rồi nhìn cậu nghiêm túc.
Ý anh Phong Liên Trúc là một nhân vật trong game, nếu không xem game là thật thì sự tồn tại của Phong Liên Trúc sẽ chẳng có ý nghĩa gì nữa. Dù <Ngao Du Thái Hư> chỉ là một trò chơi nhưng Phong Liên Trúc hay Pang Kirates đều rất nghiêm túc với trò chơi này.
Giữa cuộc đối thoại của cả hai, vẻ mặt của cô giáo Jenny dần khôi phục, chỉ là thiện cảm mập mờ trong ánh mắt với người chú đã chậm rãi biến mất rồi.
Biểu hiện của Phong húi cua rất giống như một trạch nam lớn tuổi, kiểu đàn ông không phân rõ trên mạng và hiện thực, xem game là sự nghiệp cả đời vậy đó. Người như thế không hợp để ký gởi bản thân mình trọn đời được, dù trông đẹp trai tới cỡ nào cũng không. Bây giờ cô Jenny dã có thể tưởng tượng được học phí của bạn học Phong từ đâu ra rồi. Cô làm việc trong ngành giáo dục, cũng có kha khá kiến thức về mấy người trẻ tuổi đắm mình trong game và lập tức biết rằng đây là mấy trò phổ biến, một trang bị cực phẩm sẽ được bán trên cả triệu tinh tệ, có lẽ người chú đã bán của cải trong game của mình để lấy tiền nuôi cháu trai đây mà.
Mặc dù hơi không đáng tin nhưng vẫn có thể xem là một người giám hộ có trách nhiệm.
Vất vả lắm Phong Liên Trúc mới giải quyết được nguy cơ, ai dè đã nghe rồng béo bảo: "Có cái nhóm cha mẹ của con nữa......"
Cậu vội giơ một ngón tay chặn miệng Phong húi cua lại và nháy mắt với anh: "Bọn họ đâu có ở trên thế giới này."
"Hừ!" Phong húi cua hừ lạnh một tiếng tựa như đồng ý với cách nói của Phong Liên Trúc, song cũng cầm lấy ngón tay của cậu và không hề có ý định buông nó ra.
Cô Jenny nhìn hai người trông giống nhau như đúc đang cầm lấy tay đối phương: "???"
Phong Liên Trúc vẫy một phát để rồng béo buông tay mình ra rồi cười nói: "Cô giáo ơi, tôi có điểm chưa ạ?"
Công việc chấm điểm ở thời đại tinh tế đều được xử lý bởi trí tuệ nhân tạo cho nên tốc độ cũng cực nhanh. Có rất nhiều kỳ thi lớn không cần người thật ngồi chấm điểm đâu, thông thường chỉ một tiếng sau khi thi xong là có hết cả bảng xếp hạng luôn rồi.
"Có rồi con, để cô xem cái đã, trời ơi! 99,6 điểm!" Cô Jenny mở trí não ra, vừa thấy được thành thích vừa được đăng lên của Phong Liên Trúc mà không khỏi thấy hơi ngạc nhiên.
Cách chia điểm của bài thi gồm 5 môn là 100 điểm mỗi môn, tổng điểm sẽ được chia 5 để cho ra số điểm cuối cùng. Phong Liên Trúc chỉ bị trừ một điểm trong phần viết văn tượng trưng cho môn ngôn ngữ đế quốc và ngôn ngữ tinh tế, chia hai điểm này cho 5 thì tổng điểm thì bị trừ 0.4 mà thôi. Cậu trả lời đúng hết những câu hỏi khác, đây gần như là một bài thi hoàn hảo.
Cô Jenny nhanh chóng đọc lướt hai bài văn của Phong Liên Trúc, dù sao cô cũng là giáo viên sát hạch cuối cùng nên có quyền sửa lại số điểm của những đề bài chủ quan. Chương trình của trí tuệ nhân tạo cũng có những điểm hạn chế, trọn điểm trừ một là số điểm cao nhất trong phần viết văn mà nó có thể cho chứ nó không thể ghi trọn điểm được, nhưng giáo viên thật có thể sửa lại sau khi thảo luận với nhau.
Nếu kỳ thi tốt nghiệp tiểu học lên cấp trung học cơ sở có bất cứ bài thi trọn điểm nào, trường Tiểu Học Thứ Ba Liên Minh cũng sẽ nở mặt nở mày, cô Jenny muốn giúp bạn học Phong có được một số điểm trọn vẹn.
Sau khi xem xong hai bài văn, cô cảm thấy chúng rất xuất sắc, cầm đi tham gia hội thi viết văn tiểu học cũng có thể giành được giải nhất, trọn điểm không phải là vấn đề. Nhưng một bài văn trọn điểm phải được ba giáo viên thông qua mới thỏa, nhưng chuyện sửa điểm chấm bởi trí tuệ nhân tạo cũng phải được quyết định trong vòng một tiếng sau khi tổng điểm được đưa ra, nếu không thành tích sẽ bị đăng lên trang web chính thức của hệ thống giáo dục tinh tế, vậy thì không còn cơ hội để sửa đổi nữa.
Jenny nhanh chóng quyết định xin hiệu trưởng, hi vọng có thể bắt đầu phòng vấn trước, thừa dịp này bốn giáo viên bọn họ có thể giúp bạn học Phong sửa điểm luôn.
Nghe mình phải phỏng vấn ngay lập tức, Phong Liên Trúc thấy hơi khẩn trương, rồng béo luôn nắm lấy tay cậu làm cậu nhéo mạnh lên tay của Phong húi cua một cái.
Rồng béo cảm thấy Phong Liên Trúc đáp lại mình thì thấy hơi vui, anh lấy một ngón tay sờ nhẹ một cái lên lòng bàn tay của cậu.
Tên gia hỏa này đúng là một con rồng non mà, không biết sau này lớn lên sẽ ra sao, có một khuôn mặt thành thục như thế nào và đối mặt với sự ấu trĩ lúc này của mình bằng cách gì nữa. Phong Liên Trúc thầm nghĩ trong lòng, sự khẩn trương cũng dần giảm bớt.
10 phút sau, buổi phỏng vấn bắt đầu. Đầu tiên, đám người của hiệu trưởng mở xem bài thi của bạn học Phong, vài giáo viên cảm thấy khá kinh ngạc, không ngờ một học sinh chỉ mới học 7 ngày lại có thể xuất sắc đến trình độ này.
Cô Jenny cũng đưa cho từng người một bản sao chép bài thi khi nhập học và kết quả khảo sát tiến độ học hành mà thầy giáo rồng xanh đã chuẩn bị sẵn, cô làm vậy để chứng minh rằng quả thật bạn học Phong chẳng biết gì vào ngày đầu, nhưng sau đó tiến độ học hành của cậu còn nhanh hơn cả chiến hạm nữa.
Những giáo viên phỏng vấn đều đồng ý sửa điểm văn cho bạn học Phong, vì vậy trên hệ thống giáo dục tinh tế, học sinh Phong Viễn Tư có một bài thi tốt nghiệp tiểu học lên cấp trung học cơ sở tròn 100 điểm.
Hiệu trưởng lại nói: "Bạn học Phong này, dù là đánh giá của giáo viên trí năng số 1167 hay kết quả sát hạch của cô giáo Jenny cũng chứng minh rằng cậu có thể đọc tới đâu nhớ tới đó. Trong xã hội thời nay, chỉ có nhân tài với tinh thần lực cấp S trời sinh mới có thể làm được điều này, tư liệu của cậu ghi rằng cấp gien và tinh thần lực của cậu đều là C, nhưng đây đã là kết quả kiểm tra năm 10 tuổi, cậu chưa từng kiểm tra sau khi trưởng thành. Mặc dù thăng cấp gien sau thời kỳ trưởng thành là một chuyện có xác suất xảy ra cực nhỏ, nhưng chúng ta cũng không thể loại trừ khả năng này. Nhưng chúng tôi vẫn khá nghi ngờ về năng lực ghi nhớ của cậu nên cần phải xác nhận lại vấn đề ngay tại chỗ."
Lúc hiệu trưởng đang nói, cô Jenny đặt một quyển sách ở trước mặt Phong Liên Trúc.
"Đây là một quyển sách về kỹ năng dạy học mà tôi đã viết vào một khoảng thời gian trước, chỉ là bản thảo thôi chứ chưa xuất bản, trên thị trường vẫn chưa có quyển này đâu, mời cậu nhanh chóng đọc nó, có thể nhớ được bao nhiêu thì nhớ nhé." Hiệu trưởng nói.
Phong Liên Trúc và rồng béo ngồi kế bên nhau. Rồng béo vừa nhìn quyển sách thì bày ngay ra vẻ mặt chán ghét, còn Phong Liên Trúc lại ung dung mở quyển sách ra và đọc lướt qua nhanh như gió.
Đọc tới đâu nhớ tới đó là một kỹ năng lúc Phong Liên Trúc còn là cấp 60, bây giờ cậu đã là cấp 90 rồi nhé.
So với cấp 60, linh khí và bộ nhớ của cấp 90 bay vọt lên cao luôn. Mỗi lần thăng cấp, mọi thuộc tính kỹ năng của Phong Liên Trúc cũng sẽ tăng lên.
Bây giờ, trí nhớ và năng lực đọc hiểu của cậu đã đạt tới một cấp độ biến thái luôn rồi.
Hơn nữa nhờ đại não với bộ nhớ vô hạn của rồng béo, khả năng ghi nhớ của Phong Liên Trúc cũng bay tít lên đỉnh như được thần thánh trợ giúp rồi.
Bốn giáo viên nhìn cậu xem hết quyển sách trong vòng nửa tiếng ngắn ngủi bằng cách đọc nhanh như sóng lượng tử, sau đó cậu khép sách lại và nói với cô Jenny: "Tôi nhớ kỹ rồi ạ."
Hiệu trưởng: "Đọc lại đoạn văn thứ hai trên trang 178."
Phong Liên Trúc đọc nó một cách trôi chảy.
Chủ nhiệm giáo dục: "Vẽ lại sơ đồ tư duy trên trang 37."
Phong Liên Trúc vẽ rõ ra một sơ đồ bằng bút điện trên màn hình trí não cảm ứng trước mặt rồi gửi vào trí não của bốn giáo viên, hai cậu vẽ và hình trong sách giống nhau như đúc.
Chủ nhiệm lớp: "Nêu tên Bộ trưởng Bộ giáo dục cùng viết quyển sách này!"
Phong Liên Trúc nêu lên lưu loát.
Mỗi giáo viên lần lượt kiểm tra Phong Liên Trúc về những vấn đề khác nhau. Sau vài lần, cuối cùng họ cũng xác định rằng trường mình tuyển được một thiên tài rồi! Thiên tài này có thể tốt nghiệp tiểu học trong vòng 7 ngày, vậy chắc cậu cũng sẽ tốt nghiệp trung học cơ sở sau nửa tháng, trung học phổ thông trong một tháng và đại học trong nửa năm luôn quá!
Thiên tài đã đứng ở trước mặt rồi, tình huống gia đình và đạo đức của cậu ấy cũng không phải là vấn đề gì lớn cả.
Dù người chú ngồi bên cạnh đứa nhỏ trong còn trẻ hơn cả cậu, hỏi gì cũng ngậm miệng không nói, mọi câu hỏi đều được bạn học Phong trả lời cũng không thành vấn đề đâu!
"Nếu để cậu làm lớp trưởng một lớp, giáo viên phân phó với cậu để sắp xếp cả lớp đi tổng vệ sinh lớp học. Lỡ vài bạn học có thành tích kém, thường ngay nghịch ngợm và phá phách không chịu nghe theo, còn gây tổn hại tới thành quả lao động của những bạn khác, vậy cậu sẽ xử lý như thế nào đây?" Chủ nhiệm giáo dục hỏi.
Hắn hỏi một câu ứng dụng tư tưởng đạo đức khá nâng cao, trên bài thi sẽ không ra câu này, dù người trưởng thành gặp trúng chuyện này cũng khó lòng xử lý ổn thỏa. Đây không chỉ là đang kiểm tra đạo đức mà còn cả EQ nữa.
Chết cha! Phong Liên Trúc và rồng béo nhìn nhau rồi cùng nghĩ thầm.
Nhưng Phong Liên Trúc chặn hết những suy nghĩ trong lòng. Cậu lẳng lặng nghĩ ngợi, kết hợp với mấy từ ngữ trong sách giáo khoa tư tưởng đạo đức rồi đưa ra một câu trả lời: "Giáo viên đã giao nhiệm vụ cho tôi, với thân phận là một lớp trưởng, tôi nhất định phải hoàn thành, vả lại còn phải dùng hết khả năng của mình để hoàn thành nữa. Tôi sẽ chia những bạn học này thành vài tổ, mỗi tổ sẽ có nhiệm vụ riêng của mình, những người trong tổ sẽ có thể tự đánh giá lẫn nhau, tổ làm tốt sẽ nhận được phần thưởng tương ứng.
Còn về phần những bạn học hay phá phách, tôi tin rằng họ không phải là mấy đứa trẻ hư hỏng. Có lẽ là vì họ gặp khó khăn trong cuộc sống và chuyện học hành, tôi sẽ trò chuyện với họ và giúp họ giải quyết khó khăn này. Cùng lúc đó, tôi sẽ tách họ ra và đưa họ tới những tổ khác nhau, sau đó để những bạn học cùng tiến khác giúp họ tiến bộ ạ."
Có thể nói, câu trả lời của cậu rất hoàn hảo, nhưng chủ nhiệm giáo dục vẫn không chịu buông tha: "Nếu họ không gặp phải bất cứ khó khăn gì và chỉ muốn phá phách thôi thì cậu sẽ làm sao?"
Băm nó! Rồng béo và Phong Liên Trúc cùng nghĩ.
Nhưng Phong Liên Trúc vẫn mỉm cười: "Nếu là vậy thật thì nhất định phải đưa ra phương pháp xử phạt tương ứng ạ. Tôi sẽ dẫn họ ra khỏi lớp học để họ không làm ảnh hưởng tới công việc của những bạn học khác. Sau đó, tôi sẽ phạt những bạn không chịu làm theo quy định dựa theo nội quy nhà trường. Nhưng với tư cách là một người lãnh đạo, việc họ rời đi như thế sẽ làm tăng thêm lượng công việc của những bạn học khác. Lúc này, tôi sẽ chủ động đứng ra gánh vác công việc của những bạn hay nghịch ngợm. Sau khi lao động lớp xong, tôi sẽ mời các bạn học đi ăn chút đồ ăn vặt để nâng cao tình cảm của mọi người ạ."
Bốn giáo viên gật đầu không ngừng, họ bàn với nhau một lát rồi hiệu trưởng bảo: "Bạn học Phong, chúng tôi nhất trí cho cậu tốt nghiệp một cách thuận lợi, chúc mừng cậu nhé."
Bốn giáo viên vỗ tay, Phong Liên Trúc thì đứng dậy cảm ơn lễ phép.
"Nhưng chúng tôi có ý tưởng này," hiệu trưởng nói, "Ở cái tuổi của cậu, có rất nhiều học sinh đã thi vào đại học rồi. Nếu cậu vẫn chịu nổi cường độ học hành như trước đây, tôi hi vọng cậu sẽ ở lại trường chứ không tham gia chương trình trung học cơ sở hay phổ thông gì. Một tháng sau, chúng tôi sẽ trực tiếp báo danh để cậu đi thi đại học luôn. Cậu sẽ trở thành một học sinh thiên tài tốt nghiệp tiểu học và trực tiếp thi vào trường đại học đấy, cậu thấy sao?"
Thi vào đại học chỉ sau một tháng tới thì đúng là quá tốt rồi, bỏ qua sự phiền toái của hai lần nhập học tới đây, còn được trường hỗ trợ báo danh thi đại học và không cần phải đi học phổ thông với những bạn học khác này nọ nữa, Phong Liên Trúc liên tục gật đầu đồng ý.
Nhưng vào lúc này, hệ thống cũng bắn ra một lời nhắc ——
[Kí chủ Phong Liên Trúc đã hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn tiểu học, Pang Kirates nhận được nguồn năng lượng của giai đoạn thứ nhất để lột xác.]
[Kí chủ Phong Liên Trúc học được kỹ năng "nói dối" và "khẩu thị tâm phi", tiến thêm một bước nữa trên con đường trở thành một con người trọn vẹn, được thưởng 5000 điểm.]
Phong Liên Trúc: "......"
Nhận được điểm như vầy thì cậu vui lắm, cơ mà hệ thống ơi, cậu tặng thưởng về mặt này có ổn thiệt không vậy?!
Tác giả có lời muốn nói:
Rồng béo: Môi được ngón tay của Phong Liên Trúc chạm vào nè, ta bị người ta đùa giỡn á gào~
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đang Cộng Hưởng
Chương 49: Khẩu thị tâm phi
Chương 49: Khẩu thị tâm phi