DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Minh Nhật Tinh Trình
Chương 139: Phiên ngoại 1: 《Tiệm Viễn》của Dương Du Minh 3

Cảnh thân mật trong nhà vệ sinh ở bệnh viện của Dư Hải Dương và Phương Tiệm Viễn.

Trước khi quay phim, Dương Du Minh từng hơi ghét bỏ nói với Hà Chinh, anh cảm thấy quá bẩn.

Hà Chinh thờ ơ trả lời anh: "Đàn ông mà, vào lúc ấy ai còn để ý có bẩn hay không, có rất ít người làm bậy trong nhà vệ sinh công cộng hả?" Nói xong, anh ta hỏi Dương Du Minh: "Đến lúc đó cậu vẫn muốn xem thử hoàn cảnh có sạch sẽ hay không à?"

Dương Du Minh liếc anh ta một cái, nói: "Phải."

Hà Chinh nghe thấy vậy thì mỉm cười nói: "Vậy chắc là không đúng người."

Ba chữ đó làm Dương Du Minh thất thần, anh nghĩ tới Viên Thiển, lúc Viên Thiển vẫn đang theo đuổi anh, anh từng nói với Viên Thiển rằng bọn họ không hợp nhau, lúc đó Viên Thiển nói chưa thử sao lại biết hợp hay không? Từ trước đến giờ cô là người rất tự tin, cô từng nói với Dương Du Minh, chỉ cần cô cảm thấy hợp, thì chắc chắn sẽ hợp. Kết quả đến cuối cùng, Dương Du Minh phát hiện mình mới là người đúng, anh không nên tin Viên Thiển.

Hà Chinh gọi anh và Hạ Tinh Trình tới cùng một chỗ để giải thích cảnh quay.

Từ lần đánh anh, Hạ Tinh Trình vẫn luôn trốn tránh anh, giờ trên mặt Dương Du Minh đã hết sưng, nhưng Hạ Tinh Trình gần như không tiếp xúc riêng với anh.

Hà Chinh hỏi Hạ Tinh Trình, cậu nghĩ giờ tâm lý của Phương Tiệm Viễn sẽ như thế nào?

Hạ Tinh Trình ngoài dự đoán của mọi người nói ra hai chữ "hiến tế".

Dương Du Minh vốn hơi mất tập trung xem kịch bản, nghe thấy vậy bèn ngước lên nhìn Hạ Tinh Trình, anh biết trên mặt mình không thể hiện ra bất cứ cảm xúc gì, nhưng không biết vì sao, hai chữ "hiến tế" bỗng nhiên châm lửa trên người anh, làm anh hơi kích động.

Thế là trước lúc quay phim chính thức, Dương Du Minh hơi mỉm cười nói với Hạ Tinh Trình muốn "hiến tế" cho anh rằng: "Cảnh này tôi sẽ hoàn toàn tập trung tinh thần để nhập vai."

Gian phòng vệ sinh tối tăm dơ bẩn chật hẹp, trong hoàn cảnh khép kín, những tâm tư xao xuyến không thể để cho người khác biết đều phá vỏ xông ra, Dương Du Minh nhận ra mình đã hòa cùng một thể với Dư Hải Dương, đôi mắt nhìn Hạ Tinh Trình của anh nhuốm ngọn lửa tình dục.

Hạ Tinh Trình nhanh chóng đáp lại anh, giống như những gì cậu nói, rõ ràng không chịu nổi nữa, nhưng vẫn dâng hiến tất cả mọi thứ chẳng giữ lại chút gì cả.

Dương Du Minh nhìn thấy cậu ngẩng đầu lên, để lộ ra cần cổ trắng ngần mảnh khảnh của mình, đó là chỗ trí mạng của loài người, hầu kết nhô ra ở trên đó, rõ ràng là đặc trưng của đàn ông, nhưng vào giờ phút này lại bất ngờ kích thích dục vọng của Dương Du Minh, làm anh muốn ngậm lấy mà đùa giỡn.

Phản ứng sinh lý của hai người đều rất rõ ràng, nhưng camera vẫn đang quay về phía bọn họ, thời thời khắc khắc nhắc nhở Dương Du Minh bọn họ đang đóng phim, nên sau khi thể hiện ra cảm xúc mãnh liệt của mình trước ống kính, anh vẫn bình tĩnh lui ra, vẻ mặt từ từ tỉnh táo lại, cuối cùng chẳng còn bất cứ cảm xúc gì cả.

Dương Du Minh phát hiện ra bản thân mình dần dần hơi thất thố.

Ngày đó anh và Hạ Tinh Trình quay cảnh ăn cơm, anh bóc vỏ tôm, đút tới bên miệng Hạ Tinh Trình, anh nhìn thấy Hạ Tinh Trình mở đôi môi mềm mại ra, cẩn thận ngậm tôm vào, rồi từ từ nhai nuốt.

Dương Du Minh liếc nhìn gia vị vẫn còn dính trên ngón tay mình, đang đặt ở bên môi Hạ Tinh Trình, bèn buột miệng nói: "Liếm giúp anh nhé?"

Đây không phải là nội dung trong kịch bản, Dương Du Minh gần như là theo bản năng nói ra khỏi miệng, có lẽ anh nghĩ Dư Hải Dương sẽ nói vậy, cũng có thể là anh muốn đùa với Hạ Tinh Trình như vậy.

Hà Chinh rõ ràng không thích đoạn này, anh ta cảm thấy quá tùy tiện, không thích hợp với bầu không khí trong phim.

Nhưng vào lúc ấy, Dương Du Minh nhìn thấy Hạ Tinh Trình thiếu chút nữa thì lè lưỡi ra liếm tay anh, tiếc là bị Hà Chinh lớn tiếng cắt ngang, dường như lúc đó Hạ Tinh Trình mới lấy lại tinh thần.

Dương Du Minh nhận lấy khăn ướt Lý Vân đưa tới để lau tay, anh nghĩ tới phản ứng của Hạ Tinh Trình, không nhịn được mà khẽ bật cười.

Kết quả ngày đó là sinh nhật của Hạ Tinh Trình, Dương Du Minh cũng nhìn thấy staff đẩy bánh sinh nhật ra mới biết. Anh không nghĩ nhiều, lập tức bảo Lý Vân giúp anh chuẩn bị quà sinh nhật cho Hạ Tinh Trình.

Dương Du Minh từng hợp tác với một nhãn hàng hiệu, lúc đó anh đeo một sợi dây chuyền nam trên đó khắc đầy hình vẽ ngôi sao, trước lúc đó anh đã nghĩ cái dây chuyền này rất hợp với Hạ Tinh Trình rồi.

Nhưng ở chỗ bọn họ quay phim, phải mất gần bốn tiếng để lái xe đến thành phố có cửa hàng gần nhất, cho dù Lý Vân có chạy đi ngay cũng không kịp, cuối cùng chỉ có thể liên hệ với bên nhãn hàng, yêu cầu cửa hàng lập tức gửi một sợi dây chuyền đến cho anh.

Lúc dây chuyền đến nơi thì đã vào buổi tối, bọn họ ăn cơm xong trước khi về khách sạn, Dương Du Minh tự tay tặng quà cho Hạ Tinh Trình.

Anh biết Hạ Tinh Trình chắc chắn sẽ rất thích món quà này.

Quả nhiên, tối hôm đó Hạ Tinh Trình mang dây chuyền trên cổ tới gõ cửa phòng anh, lúc mở cửa, anh nhìn thấy Hạ Tinh Trình mặt ửng hồng, ánh mắt vừa kích động vừa nóng bỏng, anh cố ý hỏi cậu: "Có chuyện gì à?"

Sự kích động của Hạ Tinh Trình hơi tản đi, nhưng nét ửng hồng trên mặt vẫn không rút đi, cậu hơi không tự nhiên nói mình muốn tới chụp ảnh của búp bê hình người.

Con búp bê kia Dương Du Minh không để ở trong phòng, anh gọi điện thoại cho Lý Vân, bảo Lý Vân đưa búp bê tới.

Hạ Tinh Trình chỉ mặc đồ ngủ, hai chân và ngực đều lộ một đoạn ra bên ngoài, anh ngồi xuống đối mặt với cậu, lúc nói tới sợi dây chuyền kia, anh chỉ nói là bảo Lý Vân đi mua, chứ không nói bản thân mình phải hơi mất công một chút, bảo bên nhãn hàng tìm người đưa một cái đến.

Lúc sau búp bê được đưa tới, Hạ Tinh Trình chụp ảnh xong bèn muốn rời đi.

Dương Du Minh tiễn cậu đến tận cửa, đợi anh chúc ngủ ngon, Hạ Tinh Trình cũng mỉm cười nói chúc ngủ ngon, lúc cậu xoay người, anh cũng đóng cửa phòng lại.

Anh lẳng lặng đứng sau cửa phòng một lúc, rồi mới xoay người đi vào bên trong.

Lúc quay cảnh thân mật thứ ba, Hà Chinh yêu cầu Hạ Tinh Trình phải khỏa thân trước camera.

Mặc dù không phải khỏa thân chính diện, nhưng Dương Du Minh vẫn hơi không vui, anh không muốn Hạ Tinh Trình xuất hiện cảnh khỏa thân ở trong phim, cho dù là góc nghiêng cũng không muốn.

Nhưng Hạ Tinh Trình đồng ý với yêu cầu của Hà Chinh.

Hạ Tinh Trình khỏa thân đứng dưới dòng nước, phòng tắm mù sương, còn không ngừng có nước giội rửa trên người cậu nữa, toàn thân cậu được bao phủ trong hơi nước, để lại cho Dương Du Minh một bóng lưng mờ ảo.

Cậu rất gầy, Dương Du Minh biết trước khi quay phim cậu từng cố gắng giảm cân, nhưng giờ trông quá gầy, xương vai nhô ra, sau eo lõm sâu vào, cánh tay và chân cũng đều rất mảnh khảnh, chỉ mông là vẫn đầy thịt.

Dương Du Minh đi tới sau lưng ôm lấy cậu, anh cảm nhận được Hạ Tinh Trình hơi run rẩy, không phải là diễn mà bị dọa thật, cơ thể bọn họ dán chặt vào nhau, anh hôn lên bờ vai của cậu, bàn tay dán sát lên làn da bóng loáng của cậu, muốn nắm chặt eo cậu nhưng lại không được vì quá trơn.

Tay anh trượt xuống bụng dưới của Hạ Tinh Trình, chỗ đó rất bằng phẳng, xương hông hơi nhô ra, anh không muốn tưởng tượng xem xuống dưới nữa là cái gì, chỉ dán sát tay ở chỗ đó, sau đó dùng sức đè cơ thể cậu ra sau, để bọn họ càng dán chặt vào nhau hơn, anh cảm nhận được cái mông đầy thịt của đối phương đang đè lên thân thể của mình, dòng nước không ngừng giội lên mặt anh, anh sắp không thở nổi nữa.

Mà Hạ Tinh Trình được anh ôm trong vòng tay càng hô hấp dồn dập, ngực cậu nhấp nhô kịch liệt ngay cả anh cũng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.

Anh xoay người Hạ Tinh Trình lại, dùng cơ thể mình chắn camera, đặt Hạ Tinh Trình lên tường để hôn môi, đợi Hà Chinh vừa kêu ngừng, bèn giơ tay kéo khăn tắm qua, quấn quanh hông Hạ Tinh Trình.

Anh không muốn để cho người khác nhìn thấy.

Bọn họ chính là như vậy, từ hai người xa lạ, bắt đầu từng ngày từng ngày đi đến hiện tại. Hôn môi, vuốt ve, ôm ấp, nhìn nhau đầy tình cảm, không ngừng tự nói với bản thân rằng, mình yêu người đó.

Dương Du Minh càng ngày càng khó bình tĩnh tỏ ra chẳng quan tâm đến chuyện gì, lúc quay cảnh thân mật anh không thể rời khỏi nhân vật để quan sát, nhìn kỹ cơ thể của chàng trai này, anh cảm thấy cơ thể của Hạ Tinh Trình có sức hấp dẫn với mình, anh động tình rồi.

Vì thế, còn quay những cảnh thân mật này nữa đối với anh chính là một loại cực hình.

Anh ấy chưa bao giờ thực hiện những hành động dư thừa vượt quá nhu cầu quay phim với bạn diễn của mình trong quá trình quay phim. Trước kia quay cảnh thân mật với anh đều là diễn viên nữ, cho dù ôm ấp hay vuốt ve, anh đều sẽ cố gắng tránh khỏi những vị trí nhạy cảm của đối phương, không bao giờ làm bất cứ người nào có cảm giác bị mạo phạm.

Anh hy vọng cũng có thể làm vậy với Hạ Tinh Trình, nhưng cuối cùng quá khó để quay cảnh thân mật giường chiếu này.

Hà Chinh biết rõ bộ phim này chẳng thể nào chiếu ở trong nước được, nên anh ta cũng chẳng muốn kiểm soát chừng mực, mà hoàn toàn dựa theo suy nghĩ của mình để quay bộ phim này. Anh ta từng nói với Dương Du Minh, anh ta nghĩ rằng nếu muốn quay tình yêu giữa hai người đàn ông thì không thể tách rời tình dục được.

Cảnh này, hai người ở trên giường cách hai tầng vải vóc mỏng manh, dính chặt vào nhau.

Lúng túng không? Thực sự lúng túng, vì có rất nhiều thứ chẳng che giấu được, mặc dù được một cái chăn che đi ống kính, nhưng hai người vẫn hiểu rõ ở trong lòng.

Hai mắt Hạ Tinh Trình trợn tròn, mặt đỏ lên, Dương Du Minh thì vẫn có thể kiềm chế được nét mặt, nhưng anh cũng chỉ có thể kiềm chế được nét mặt mà thôi, lúc đó cơ bắp toàn thân anh kéo căng, cố gắng kiềm chế ý nghĩ muốn tiến vào cơ thể Hạ Tinh Trình.

Quá trình này trở nên vừa dài đằng đẵng vừa dày vò, anh mong Hà Chinh có thể kêu ngừng nhanh một chút, chỉ cần Hà Chinh kêu ngừng một cái, anh sẽ lập tức rời khỏi thân thể Hạ Tinh Trình, rồi quấn áo tắm rời khỏi chỗ này.

Anh cảm thấy chuyện này quá điên cuồng, anh nên rút bản thân mình ra khỏi nhân vật và bầu không khí này, càng nhanh càng tốt.

Đọc truyện chữ Full