DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!
Chương 51

- Cặp đầu tiên Tuyết Yên và Giai Kỳ.

Mạc Thiên kinh ngạc mở to mắt, cốt truyện lại bị bẻ chệch mất rồi, sao tự dưng hai người này lại chung với nhau được cơ chứ! Vậy còn Mạc Chi Tuyệt thì sao, hắn sẽ ghép đôi với ai. Trong đầu cậu liền nhớ lại lời khẳng định của Mạc Chi Tuyệt, lẽ nào với mình?

Tuyết Yên đứng bên cạnh nhìn thoáng qua Mạc Thiên, thấy cậu không để ý đến mình trên mặt hiện rõ sự thất vọng.

- Tiếp theo Minh Thành và Minh Viễn.

Cậu lờ mờ nhớ ra cặp đôi song sinh này, trong cuộc đấu đôi, hai người này cũng là một địch thủ ngáng chân, không quá lợi hại nhưng lại phối hợp với nhau rất tốt. Hai anh em bọn họ nắm tay nhau, cười khúc khích, gương mặt tỏ ý đã biết từ lâu.

Tiếp nữa toàn những cái tên xa lạ được đọc ra, lúc được ghép với nhau, có người hớn hở, có người trầm mặc. Tất cả đều có vẻ rất sinh động, cũng phải thôi, việc lựa chọn này cũng là một việc rất quan trọng.

- Thuần Nhã và Niên Thời.

Cái tên Niên Thời này làm cho Mạc Thiên để ý, bèn ngẩng đầu lên tìm kiếm, hình như cậu từng nghe qua cái tên này ở chỗ nào rồi. Ở đâu vậy nhỉ?

- Tô Mạch và Hạ Vũ.

Nghe thấy tên của những nữ chủ lần lượt được ghép với người khác mà cậu cảm thấy quan ngại. Hình như chưa có ai thật sự tiến triển tình cảm với Mạc Chi Tuyệt cả, đáng lẽ ra đây là một cơ hội để tiếp xúc với Giai Kỳ thì đã bị phá hỏng. Cốt truyện lại bị trật bánh khỏi quỹ đạo thường, tuy mấy sự kiện lớn vẫn xảy ra, thế nhưng trong tình cảm hình như đang bị trì trệ.

Mãi vẫn chưa đến tên của mình làm cho Mạc Thiên hơi sốt ruột, tuy cậu không quá mong chờ, thế nhưng cũng muốn biết mình sẽ được ghép với ai.

- Mạc Thiên và Niêm Quan.

Vừa mới nghĩ trong đầu thì ngay lập tức tên được xướng lên, khi nghe đến tên mình được ghép với người nào, theo phản xạ cậu tìm đến vị trí của Niêm Quan. Niêm Quan đang đứng đó, bắt gặp ánh mắt của cậu liền gật đầu, hình như tâm trạng của nam nhân đó đang tốt.

Bất giác cậu nghĩ đến Mạc Chi Tuyệt, vậy là bản thân lại không cùng đội với hắn, không biết hắn cảm thấy sao.

Mạc Chi Tuyệt đứng đó toả ra khí lạnh, đôi mắt sâu thẳm đang phát ra nguy hiểm. Hắn nhìn chằm chằm vào hành động "liếc mắt đưa tình" của Mạc Thiên và Niêm Quan mà lòng bàn tay ghim chặt. Sau đó sắc bén liếc về một phía nào đó, cái kiểu như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy. Mấy người đứng bên cạnh đều tản ra một bước.

Cái này đúng là làm cho người ta không rét mà run, Mạc Chi Tuyệt quả thật muốn bùng nổ. Lúc thấy tên kia đi với Mạc Thiên hắn đã muốn giết người rồi, bây giờ lại còn chung đội nữa, làm gì có chuyện dễ dàng thế được.

Hắn đưa tay làm một động tác ra hiệu, nếu không chú ý sẽ không biết rõ được, sau đó mặt lạnh tanh nhìn vào Niêm Quan.

Mạc Thiên vẫn không hay biết gì, chỉ suy nghĩ xem Mạc Chi Tuyệt liệu sẽ đôi với ai.

- Không biết ta sẽ cùng với ai?

Từ sau lưng giọng nói của Cao Lãng vọng đến làm cậu mới để ý rằng tên của y vẫn chưa được gọi. Mạc Thiên giật mình sau đó mới trả lời.

- Chắc sẽ với một người nào đó mạnh thôi.

Mạc Thiên an ủi vài câu rồi quay đầu xem tiếp, cũng không biết nếu bản thân kết hợp sức mạnh lại với Niêm Quan sẽ được như thế nào nữa. Từng thấy nam nhân này chiến đấu một lần rồi, thật sự rất có năng lực, có điều phải đối đầu với Mạc Chi Tuyệt...

Nghĩ đến đây cậu lại cảm thấy có chút rối rắm, theo nguyên tác thì nam chính sẽ giành thắng lợi, đây cũng là một bước tiến về con đường đến đỉnh nhân sinh của hắn. Mạc Thiên chịu thua cũng không sao, thế nhưng còn Niêm Quan, chả lẽ lại bảo nam nhân cũng nhận thua. Như thế thật sự quá vô lại.

Thật sự quá phiền phức.

- Mạc Chi Tuyệt....

Nghe đến cái tên quen thuộc, Mạc Thiên chú ý, có chút tò mò hắn sẽ đến với ai.

- KHOAN ĐÃ!

Tiếng nói lớn từ đằng xa vang đến, tất cả mọi người đều quay đầu sang phía của người vừa tới. Nhìn thấy người này, viện phó đứng trên không liền bước xuống, ánh mắt nghi ngờ muốn hỏi.

Hai người đi vào phía trong thảo luận cùng các giáo viên một lúc lâu. Các học viên bên dưới lập tức phát ra tiếng thì thầm to nhỏ, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Một lúc lâu sao viện phó mới bước ra, vẫn đứng trên không trung như cũ.

- Khụ, vừa xảy ra chút trục trặc trong chuyện sắp xếp, có một chút thay đổi nhỏ khi xếp cặp.

Lần nữa tất cả lại rộ lên, đôi người mong việc xếp lại đó là mình bởi vì họ không muốn đôi với người họ không thích.

- Trật tự, bây giờ ta sẽ đọc lại.

Mạc Thiên tập trung nghe ông ta nói.

- Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt, Niêm Quan và Cao Lãng.

Mạc Chi Tuyệt nghe vậy nhếch môi, ánh mắt trở nên thâm thúy. Dám cướp người của hắn, mơ tưởng!

Mạc Thiên không nghĩ tới vậy mà lại có sự thay đổi này, cậu lập tức nhìn về phía Mạc Chi Tuyệt sững sờ, đúng là kỳ lạ. Tuy nhiên thế cũng là một điều tốt, ít nhất cậu không cần phải khó xử với Niêm Quan nữa.

Niêm Quan không nghĩ tới rằng đang tốt đẹp thế này lại có thể quay ngoắt lại trong phút cuối, nam nhân nhíu mày, nghiến răng nhìn về phía Mạc Chi Tuyệt. Trời trêu ngươi hay là có người ra tay?

Việc này cứ thế mà kết thúc, tất cả đều mang tâm trạng của mình đi về. Mạc Chi Tuyệt đi đến chỗ của Mạc Thiên, cười khẽ ôm nhẹ lấy cậu.

- Ta đã bảo là chúng ta sẽ cũng một đội mà.

Tuy cảm thấy câu khẳng định này có chút kỳ lạ thế nhưng cậu không để ý lắm. Đưa tay xoa đầu hắn rồi gật đầu, trong lúc đi thì nhìn thấy Niêm Quan đang nhìn về hướng này, vì suýt nữa thành đồng đội của nhau nên Mạc Thiên mỉm cười chào y một tiếng.

- Không cho nhìn.

Chưa được mấy giây đã bị Mạc Chi Tuyệt túm cằm kéo lại, Mạc Thiên bất đắc dĩ vì cái tính tình này của hắn.

- Không biết trên dưới.

Bị Mạc Thiên gõ vào trán mấy cái liền nhưng hắn biết cậu không thật sự tức giận. Mạc Thiên luôn có một mặt ôn nhu và chiều chuộng, điều này làm hắn chỉ muốn đè cậu ra mà yêu thương thôi.

Nghĩ đến vậy cơ thể đột nhiên xảy ra phản ứng. Vừa vào đến phòng, Mạc Chi Tuyệt liền ôm chặt Mạc Thiên từ đằng sau.

Bị ôm chặt như vậy hơi khó chịu, Mạc Thiên giãy dụa muốn tránh thoát một chút. Đột nhiên có cái gì đó cưng cứng ở phía dưới đang chạm vào cơ thể cậu. Mạc Thiên cứng đờ, bất động rồi quay mặt nhìn Mạc Chi Tuyệt.

- Đệ...

Đáp lại cậu là một gương mặt vừa ngây thơ vừa ủy khuất của hắn.

Đọc truyện chữ Full