Kẹt xe trên cầu vượt thật lợi hại, tiếng than vãn vang vọng khắp nơi, còn có không ít người nhàn rỗi nhàm chán quay cửa sổ xe xuống thò đầu xem náo nhiệt, thấy đoàn người đi bộ lên cầu thì cười to: "Ô la la, sao lại nhiều đạo sĩ như vậy a?"
"Ai biết, chắc cũng bị kẹt xe nên cuốc bộ ấy mà, đường xá ở Tam Hoàng này đúng là rác rưởi, tôi cũng muốn theo bọn họ đi bộ cho lẹ a."
Các vị đạo trưởng: "..."
Ở phía trước ngoại trừ tiếng khóc của nam béo thì còn có tiếng mắng của tài xế: "Cảnh sát đồng chí, đám người này thực sự không bình thường, vừa thấy kẹt xe liều mở cửa bỏ chạy, gọi cũng không chịu quay trở lại. May mà cái cậu mập này chạy không nhanh mới bị tôi đuổi kịp, các anh nhất định phải bắt cậu ta trả phí xe cho tôi a."
Nam béo vừa bị cảnh sát tra hỏi vừa ủy khuất nói: "Xe là sư huynh tôi dùng di động gọi, trên người tôi thật sự không có tiền."
Tài xế nghe vậy thì suýt chút nữa đã tức chết, bắt đầu mắng to, nhìn còng tay trên cổ tay nam béo mà không khỏi chậc lưỡi hít hà: "Thật là, đầu năm nay bá vương xe đã nghiêm trọng như vậy rồi sao?"
Các vị đạo trưởng lại tiếp tục: "........."
Cảnh sát dẫn đường cho bọn họ cũng thực vô ngữ giải thích: "Là như vầy, đám phần tử tà giáo này lên app gọi xe muốn rời đi, kết quả nửa đường gặp kẹt xe trên cầu vượt, có thể vì lo lắng sợ bị chúng ta bắt nên quyết định bỏ xe chạy trốn, kết quả bị tài xế đuổi theo cả nửa cầu vượt rồi túm được tên chạy chậm nhất. Phân đội truy bắt gần nhất nghe tin chạy tới, lập tức phát hiện là một trong số hiềm nghi mà chúng ta muốn tìm."
Đoàn Kết Nghĩa lẩm bẩm: "...sao lại bị bắt như vậy chứ, mấy kẻ này bị ngu sao?"
Quyền đạo trưởng trầm mặc một hồi, cũng không biết là đang than vãn cho ai: "...có thể là vì người ngoài tỉnh không rõ đường xá Bắc Kinh đi."
Vệ Tây nhíu mày nhìn dòng xe cộ chi chít trên cầu, một lần nữa cảm nhận đước thế giới bên ngoài núi tràn đầy nguy hiểm khó lường.
Nam béo mặt mũi đầy nước mắt nước mũi, còn có vết thương do tài xế đánh, thấy Vệ Tây thì run rẩy càng lợi hại hơn nữa.
Huống Chí Minh nhào tới túm lấy hắn: "Các người mang hồn phách vợ tôi đi đâu rồi hả?!"
Nam béo xấu hổ mặc Huống Chí Minh lắc mình: "Không, không có ở chỗ tôi, sư huynh tôi giữ, hai bọn họ chê tôi không đáng tin, không chịu để tôi cầm giúp."
Ánh mắt Huống Chí Minh hồng hồng, trừng mắt nhìn chằm chằm hắn, nam béo thực ủy khuất nói: "Chúng tôi cũng không ngờ có thể câu thành công a, sư huynh tôi cùi bắp như vậy, ngay cả minh soa cũng không mời được, chỉ là không cam lòng rời đi như vậy nên mới cản chân một chút, làm pháp mời một nhóm dã quỷ. Rõ ràng phần lớn đều phái tới Thái Thương Tông, bên ngài chỉ có một phần nhỏ thôi, nào ngờ đâu cư nhiên chiêu được hồn của Hứa đạo trưởng."
Nam béo vừa nói vừa liếc mắt nhìn tài xế đang được cảnh sát khuyên nhủ ở xa xa vẫn lom lom nhìn mình chằm chằm, ủy khuất hỏi: "Các vị đạo trưởng có thể cho tôi mượn ít tiền không, trên người tôi thật sự không có tiền, lúc đó sư huynh vội vàng chạy trốn nên không nhớ tới chuyện trả tiền xe."
Ai cũng không thèm để ý tới chuyện hắn mượn tiền, chỉ bắt được trọng điểm chính: "Vệ đạo hữu, cậu có cảm thấy thân thể khó chịu không?"
Vệ Tây nhớ lại một chút, cũng thực mê mang, hôm nay trừ bỏ mấy vị công chức thổ địa ti thì không thấy quỷ nào cả a. Thế là dứt khoát gọi điện về nhà hỏi xem tông môn có ai xảy ra chuyện hay không, người nhận là Chu quản gia, nghe Vệ Tây hỏi vậy thì có chút khó hiểu: "Mới vừa nãy tiên sinh đã đi họp rồi, phu nhân thì đang bồi bạn bè uống trà ngoài sân, nhị thiếu gia lau bia đá xong cũng đi rồi, bảo là có tiệc cần tham gia, Mic thì đang ăn bánh quy... đại thiếu gia, ngài hỏi để làm chi?"
Vệ Tây cúp máy, hỏi nam béo: "Bọn mi thật sự triệu âm hồn tới Thái Thương Tông?"
"Khẳng định không có khả năng tới quan của mấy người a. Sư huynh nói trong quan của mấy người rất tà môn, vì thế nhắm vào sản nghiệp, trên bách khoa trăm độ của mấy người không phải còn có vài công ty chi nhánh à?" Nói tới đây, giọng điệu của nam béo có chút khen ngợi: "Không tra không biết, tra một cái liền giật mình a, Vệ đạo trưởng, bọn cậu mới lập không lâu mà đã có phạm vi kinh doanh rộng như vậy, so với tà giáo tụi tôi còn có vòng tiền hơn."
Ngay lập tức có đạo trưởng lấy di động ra soát tin, sau đó cũng thực vô ngữ với bách khoa trăm độ kia, gì mà công ty trinh thám, hệ thống nhà ma... Bất quá đang là tình huống nguy cấp, không phải lúc thích hợp để im lặng, mọi người lập tức nhanh chóng phân thích: "Công ty trinh thám nghiệp vụ không rõ, tiệm dưỡng sinh thì ở ngay trong quan Vệ đạo hữu, công ty đại diện nhân viên phức tạp, nơi có khả năng sai khiến âm hồn tới nhất chính là nhà ma!"
Nam béo hỏi: "Mấy người làm gì kinh ngạc như vậy, cũng chỉ có mỗi cái nhà ma này là có địa chỉ cụ thể thôi a."
Các vị đạo trưởng: "..."
Nam béo: "Hơn nữa sư huynh nói, nơi càng hot thì ảnh thưởng lại càng lớn, nhà ma này kinh doanh tốt như vậy, nếu có tin đồn có ma thì khẳng định sẽ không làm ăn được nữa, cũng coi như xả được chút bực bội trong lòng bọn tôi."
Nam béo vừa nói vừa kiêu ngạo liếc mắt nhìn nhóm người Thái Thương Tông, sau đó liền sửng sốt: "Ơ? Sao biểu tình của mấy người lại như vậy?"
Đoàn Kết Nghĩa: "..."
Vệ Tây: "..."
Sóc Tông: "..."
***
Biểu tình của đông đảo đạo trưởng cực kỳ ngưng trọng: "Vệ đạo hữu, chúng ta lập tức xuất phát tới nhà ma xem thế nào đi!"
Vệ Tây: "Không cần đi?"
Quyền lão đạo trưởng thấy Vệ Tây thờ ơ như vậy thì không khỏi lo âu: "Vệ đạo hữu! Nhà ma là nơi đại chúng, tới chơi đều là người bình thường, Tu Sinh Giáo phái âm hồn tới quấy phá, lỡ như xảy ra chuyện gì biết làm sao?"
Vệ Tây kỳ thật cảm thấy không nghiêm trọng như vậy, thế nhưng hiện trường không có người nào nghe lời cậu, sau một phen hỗn loạn thì quyết định xuất phát tới ngoại ô, bởi vì chuyện quá khẩn cấp nên các vị đạo trưởng nhờ nhóm cảnh sát ở hiện trưởng chi viện vài chiếc xe cảnh sát.
Nhà ma ngoài ngoại ô an tĩnh đứng ở xa xa, xe còn chưa tới gần mà ánh mắt các vị đạo trưởng đã chấn động, bàn luận sôi nổi...
"Quỷ khí thực nồng đậm a!"
"Thật là so với mộ phần hoang vu dã ngoại còn dày đặc hơn!"
Vệ Tây ló đầu ra nhìn một cái, phát hiện cũng khá tốt a, không phải vẫn là dáng vẻ bình thường sao? Âm khí hơi nặng một chút nhưng gần nhất bời vì mở rộng quy mô, gia tăng nhân viên nên khó tránh a.
Các vị đạo trưởng sẵn sàng đón địch nhìn chằm chằm tòa kiến trúc kia, đồng thời còn nhanh chóng cầm lấy pháp khí tùy thân, sau khi xuống xe lập tức chạy về phía nhà quỷ, kết quả chạy được phân nửa thì nghe bên trong truyền tới mấy tiếng hét chói tai vang vọng tới tận mây xanh.
Tiếng hét kia liên tiếp vang lên, tràn đầy sợ hãi, tê tâm liệt phế, ngay sau đó vài vị khách tóc tai bù xù vọt ra khỏi cửa nhà ma, biểu tình sợ hại, bước chân yếu ớt.
"Không ổn!"
Các vị đạo trưởng gia tăng tốc độ, nhanh chóng chạy tới!
Nào ngờ không chờ bọn họ tới gần, biểu tình của nhóm du khách vừa lao ra đã biến đổi, bắt đầu nhìn người bạn bên cạnh mà cười ha hả, biểu tình sợ hãi hoàn toàn biến mất sạch sẽ.
Nhóm đạo trưởng đang vội vàng chạy tới: "????"
Đám người kia bắt đầu cười nhạo lẫn nhau...
"Ôi trời ơi, vừa nãy bà hét cũng vang quá đi?"
"Ông mới vang ấy được không? Lỗ tai bà sắp bị ông chấn điếc rồi nè!"
"Con bà nó chơi vui quá, không hổ là nhà ma hot nhất, chốc nữa vào chơi thêm lần nữa đi, OK không?!
Các vị đạo trưởng thả chậm bước chân, biểu tình trở nên ngơ ngác...
Hóa... hóa ra chỉ là tiếng hét trong quá trình du ngoạn thôi sao? Lẽ nào âm hồn Tu Sinh Giáo phái đi cũng không tới nơi này?
Đang do dự thì cửa nhà ma một lần nữa mở ra, lần này là một nam nhân gầy lùn sắc mặt tái xanh, bước chân không nhanh không chậm, trên mặt là nụ cười cứng ngắc, từ từ đi tới chỗ nhóm du khách.
Giây trước nhóm đạo trưởng vốn vẫn còn do dự, lúc này biểu tình một lần nữa ngưng trọng...: "Không tốt!"
Bắp thịt nam nhân cứng ngắc, ánh mắt ngốc ngốc, mặc dù hành động bước đi nhưng lòng bàn chân rõ ràng không chạm đất, trên người mặc dù đã cố gắng che giấy nhưng vẫn lộ ra tử khí âm trầm!
Nhóm đạo trưởng kinh nghiệm phong phú lập tức đoán được... là quỷ chết chìm chính cống!
Bước chân đã chậm lại của bọn họ một lần nữa tăng nhanh, quỷ chết chìm này tới gần nhóm du khách như vậy chắc chắn là có ý xấu!
Thế nhưng tình trạng phát sinh sau đó tựa hồ lại có chút không đúng, đám du khách tươi cười vui vẻ kia nhìn thấy quỷ chết chìm mà không hệ sợ hãi, ngược lại còn mỉm cười chủ động nói chuyện: "Chủ quản, mấy tin trên mạng thật sự không giả, thiết bị của nhà ma thực sự quá hoàn hảo!"
Quỷ chết chìm nghe vậy, trên mặt chậm rãi lộ ra nụ cười càng đáng sợ hơn, ngay sau đó từ trong túi móc ra mấy tờ giấy xếp đưa qua: "Vâng, khách hàng hài lòng chính là mục đích hàng đầu của chúng tôi, cũng là đánh giá tốt nhất, các vị có hứng thú điền bảng ý kiến không? Có thể đề nghị về thiết bị cùng thiết kế trò chơi trong nhà ma, nếu được tiếp nhận thì làm thẻ năm sẽ được ưu đãi mười phần trăm a."
Các vị đạo trưởng: "...???"
Mọi người đã bắt đầu có chút không biết làm sao, bọn họ cầm pháp khí đứng im tại chỗ, tình huống gì đây?
Lúc này chỉ thấy Vệ Tây ở sau cùng đội ngũ chậm rãi đi tới, vượt qua nhóm người đang ngây ngốc, đi thẳng tới chỗ quỷ chết chìm.
Quỷ chết chìm thấy Vệ Tây thì bật thốt: "Lão đại, sao ngài lại tới đây?"
Các vị đạo trưởng: "..."
Nam béo bị kéo tới: "..."
Huống Chí Minh mơ hồ nhận ra dáng vẻ của vị quỷ chết chìm kia: "..."
Huống Chí Minh ngây ngốc nhìn quỷ chết chìm: "...sao lại là cậu?"
Lúc Đàm Phú bị thỉnh thế hai bên từng gặp mặt qua, sau đó ở bến cảng còn đụng chạm một phen, quỷ chết chìm cũng nhận ra anh, nó vừa ngạc nhiên lại mừng rỡ hỏi: "Huống đạo trưởng, sao ngài cũng tới đây? Lâu lắm rồi không gặp a!"
Huống Chí Minh ngây ngốc hỏi: "...sao cậu cũng ở đây?"
"Tôi không ở đây thì ở đâu?" Quỷ chết chìm nói: "Tôi làm việc ở đây a, lão đại đã thăng chức cho tôi làm chủ quản bộ khách hàng ở nhà ma!"
Chủ quản bộ khách hàng....
Môi Huống Chí Minh run run, khó tin nhìn Vệ Tây: "Vệ... Vệ đạo hữu, này là thật sao?!"
Vệ Tây gật đầu: "Nó làm việc rất cố gắng, kỳ huấn luyện nhân viên cũng có biểu hiện xuất sắc, trước khi chết đã học chuyên ngành quản lý nhà hàng khách sạn, chức nghiệp phù hợp, thăng chức là quyết định bỏ phiếu của tập thể nhân viên tông môn."
Huống Chí Minh: "...tôi không phải hỏi cái này!!!"
Anh biết dưới tay Vệ Tây có hơn bảy trăm miệng quỷ, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy bọn họ tuyến mộ, còn biết đãi ngộ cùng ưu đãi cực kỳ chính quy. Thế nhưng ngoại trừ vô ngữ thì anh không có cách nào biểu thị tâm tình của mình lúc này, dù sao thì chuyện thu âm hồn để sử dụng không phải chuyện hiếm thấy ở trong giới, trước kia cũng thường nghe nói có vài người có chút thủ đoạn phi phàm có thể dưỡng mấy trăm ngàn miệng quỷ hồn.
Thế nhưng đạo môn gọi âm hồn là âm binh là vì tác dụng của chúng là đả thủ! Đả thủ đó a!!
Là vũ khí mà đạo sĩ sẽ mang ra khi đấu pháp a!!!!
Giống như sự kiện ở cảng lần trước, mời âm binh tới hỗ trợ ẩu đả với nhóm quỷ nguyên trụ, mặc dù tình cảnh đấy cũng thực vô ngữ nhưng cũng coi là dùng đúng chỗ a!!!
Huống Chí Minh vốn cho rằng nhóm quỷ kim bài điều giải giúp các vị đạo sĩ đã là cực hạn rồi, thế nhưng vì sao Thái Thương Tông lại để vị âm binh này làm quản lý bộ khách hàng trong nhà ma toàn là du khách người thường chứ?!!? Mới vừa nãy lại còn tự nhiên chào mời thẻ năm?! Mời khách hàng viết ý kiến đề nghị?!
Vệ Tây không rõ vì sao Huống Chí Minh hoảng hốt nên dứt khoát trực tiếp bỏ qua, mở miệng hỏi quỷ chết chìm: "Hôm nay trong nhà ma có phát sinh chuyện gì không?"
Quỷ chết chìm ngẩn người, lập tức sùng bái nói: "Tin tức của lão đại sao lại linh thông vậy a? Hôm nay chúng ta làm chủ đề mới, khách tới chơi hơi nhiều, buổi chiều nhân viên có chút bận rộn làm không kịp, kết quả có một đám dã quỷ không biết từ đâu chạy tới chủ động hỗ trợ, biểu hiện còn đặc biệt tốt, vừa tới đã vọt tới trước mắt khách hàng. Mới vừa nãy Thân giám đốc đã dẫn bọn họ lên lầu hai huấn luyện rồi."
Huống Chí Minh: "..."
Những đạo trưởng khác rối rít xúm lại hỏi anh: "Huống đạo hữu, này là chuyện gì vậy?"
Huống Chí Minh lẩm bẩm: "Đừng hỏi, đừng hỏi gì cả, tôi không biết gì hết, muốn hỏi thì hỏi Thái Thương Tông đi."
Đang nói thì lại có một nhóm ba khách hàng từ trong nhà ma tiến ra, cũng giống như vừa nãy, quỷ chết chìm nhanh chóng tới nghênh đón, cũng đưa phiều viết đề nghị. Du khách biểu thị không có gì bắt bẻ, có hai người nói mình muốn làm thẻ năm, gương mặt vui cười cứng ngắc của quỷ chết chìm lập tức tăng thêm vài phần ân cần, ngay sau đó vào trong dẫn một vị đồng nghiệp máu me đầy mặt tiến ra: "Đây là quản lý bộ tiêu thụ của chúng tôi, anh ấy se phục vụ các vị làm thẻ."
Này cũng là một con quỷ a!!!! Đừng tưởng mặt mày máu me bê bết tới mức không nhìn ra mặt mũi là tụi tôi không nhận ra mi là quỷ nhảy lầu a!!!!!
Nội tâm của các vị đạo trưởng ở hiện trường phát ra tiếng gầm hét kinh hoảng, mà nhóm nhân quỷ ở phía trước thì chung đụng thực hòa thuận vui vẻ, hai người trẻ tuổi muốn làm thẻ còn phì cười trêu ghẹo: "Nhà ma này đúng là tỉ mỉ thật ấy, ngay cả quản lý khách hàng với quản lý tiêu thụ cũng hóa trang dọa người như vậy."
Quỷ nhảy lầu phát ra tiếng cười âm trầm: "Hết thảy vì thể nghiệm của khách hàng tôn qu1y."
Khách hàng lập tức khen ngời: "Tuyệt vời! Quá thành ý a! Mới vừa nãy vị quản lý khách hàng kia cũng đặc biệt học một khóa cười đi? Người bình thường không thể nào cười cứng ngắc được như vậy đâu! Cứ như quỷ thật ấy! Còn thiết bị hình chiếu ở bên trong nữa, thiết lập hỗ động với khách hàng cực kỳ chuẩn xác, cứ như thật sự đang trừng tôi ấy, lúc trở về tôi nhất định sẽ lên weibo tuyên truyền giúp mọi người! Đầu năm nay công ty có lương tâm như này thật không nhiều!"
Nhân quỷ song phương vui vẻ khách sáo một phen, hiện trường cực kỳ vui vẻ hòa hợp!
Các vị đạo trưởng: "..."
Giờ phút này bọn họ đột nhiên hiểu ra, hóa ra đây chính lạ... cương vị công tác mà Thái Thương Tông đã cung cấp cho nhóm lao động âm tào ti.
Nam béo mặc dù không rõ kết quả nhưng dù sao cũng coi như là người đồng hành, thấy tình huống trước mắt cũng có chút sợ ngây người. Hắn bị còng co hai tay rúc trong nhóm đạo sĩ, nhìn thấy quỷ chết chìm lật xấp ý kiến của khách hàng cho Vệ Tây xem mà không khỏi phát ra âm thanh khen ngợi...
"Thái Thương Tông thật sự quá trâu bò, so với tụi tôi còn giống tà giáo hơn!"
.80.
[Tác giả] Các vị đạo trưởng bản xứ: "Không thể phản bác!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Cổ Xuống Núi
Chương 80: Tà giáo chân chính
Chương 80: Tà giáo chân chính