DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trường Cấp Ba Sơn Hải
Chương 49: Chẳng lẽ cậu còn muốn cử hành một nghi thức sờ tôi!

Trước một tuần kiểm tra cuối kỳ, bài kiểm tra toán năm thứ hai của học kỳ 1 là do thầy Tiền Tuấn ra đề, Lâm Cạnh mới đến nên chưa nghe qua uy danh của đại thần này, cho nên tự mình lên mạng tìm —— thầy giáo thâm niên của Sơn Hải, giáo viên ôn luyện cho đội tuyển thi quốc gia, thành viên trong tổ ra đề thi đại học, chủ yếu tham gia toán học, giải đề lý luận, nghiên cứu chương trình học cùng dạy học môn toán, dù sao lý lịch huy chường đều kim quang lấp lánh, mắt quả thật muốn mù.

Tinh ca nghe tin cũng kinh ngạc đến ngây người, đầu má, cũng không phải là kiểm tra cuối cùng, cần thiết phải long trọng như vậy sao, có thể để ngườiđấy an ổn sống trong khu thi đua không, đừng có dễ dàng thả ổng ra như vậy.

Lý Mạch Viễn nói: “Nghe nói thầy giáo Tiền đã tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, rất nhiều học trưởng học tỷ chỉ thi được 134, điểm số cao hơn chưa ai vượt qua được. Thầy ấy nửa năm này vẫn luôn giảng dạy bên nước ngoài, khoảng thời gian trước vừa trở về.”

Lâm Cạnh kỳ thật cũng không muốn để cuộc thi lần này quá gian khổ, hơn nữa sự tình còn liên quan đến mình có thể danh chính ngôn thuận mà đạt được một người bạn trai hay không, cho nên cậu lạc quan phân tích: “Nhưng nếu chỉ là lần kiểm tra cuối kỳ này thôi mà nói, hình như không cần thiết làm cho quá khó đúng không?”

Hơn nữa còn là tháng âm lịch, như người ta vẫn nói, đó là Tết Nguyên Đán, phải không?

Lý Mạch Viễn lắc lắc ngón tay: “No no, tuy rằng tớ chưa làm bài kiểm tra thầy Tiền ra, nhưng đã làm bài thi của thầy.”

“Bao nhiêu điểm?”

“Hơn tám mươi.”

Lúc ấy khiến Lý tổng sụp đổ ngay tại chỗ, hơn nữa còn đứng trước cửa sổ hoài nghi đời người đến ba giờ.

Thầy giáo Tiểu Lâm: “……”

Lý Mạch Viễn nhắc nhở: “Cậu vẫn nên làm nhiều đề thi đi thì hơn, lần này toán học khẳng định khó đến nổ tung.”

Lâm Cạnh không khỏi nhìn sang bạn ngồi cùng bàn.

Quý Tinh Lăng trầm mặc chỉ cuốn từ đơn đã mở ra trên bàn, tôi từ bỏ môn toán ok, tôi từ bỏ, tôi đi học từ đơn, tôi học 3500 từ.

Lâm Cạnh chưa từ bỏ ý định, dùng di động đăng nhập trang web trường, quần chúng sau khi nghe được thầy Tiền ra đề cuối kỳ lớp 11, sau đó đau đớn kịch liệt phát hiện, nếu thật sự khó đến như vậy, vậy bạn trai tương lai của mình khả năng cả hai mươi điểm cũng không đến.

“Ừ, vậy cậu học từ đơn đi.”

“……”

Tiếp theo là tiết toán, Lý Kiến Sinh cũng chứng thực tin tức này, ông gõ gõ bảng nhắc nhở học sinh nên lo mà chuẩn bị ôn tập để thi cho tốt, kết quả gõ phản hiệu quả, hiện trường chỉ kêu rên một trận, người nào cũng cảm thấy cuối kỳ chết chắc rồi, còn ôn tập cái gì, không bằng từ bỏ luôn cho rồi, hưởng thụ khoảng thời gian vui sướng ngắn ngủi.

“An tĩnh một chút.” Lý Kiến Sinh lại gõ gõ bục giảng, ngữ điệu không có gì đáng ngạc nhiên bổ sung một cậu, “Kỳ thật không chỉ có toán khó, lần này tiếng Anh là Cúc chủ nhiệm ra, thi đợt đầu trong học này mấy đứa đã thi rồi đúng không”

Cả lớp lặng im ba giây, sau đó liền…… Càng suy sụp, một đầu ngã quỵ xuống sách toán, sinh động giải thích cái gì gọi là “Học tập giết tôi”.

Quý Tinh Lăng nhớ tới ông David người Đức với carrot kia, biểu tình cũng đã tuyệt vọng, không biết lần này có thể tiếp tục có giúp đỡ mà thi được 90 hay không, nhưng cẩn thận ngẫm lại, cho dù tiếng Anh có thể đạt tiêu chuẩn, toán học chỉ thi được hai mươi thì hình như tổng điểm cũng không lên được 500. Cho nên lần này rốt cuộc lại là sự chân thật tàn khốc gì, thật sự không thể cho tôi trước năm mới thuận lợi mà lĩnh về một thầy giáo Tiểu Lâm sao?

Hắn vốn muốn tranh thủ một chút, dùng “Câu hỏi quá khó” lấy cớ, để hạ thấp tổng điểm 500, nhưng trên bục giảng Lý Kiến Sinh đã bắt đầu giảng bài, Lâm Cạnh cũng nghe rất nghiêm túc, hắn cũng không thể quấy rầy. Hơn nữa sau khi cân nhắc, 500 điểm là một chuyện, 3500 từ đơn tiếng Anh lại là một chuyện khác —— cái khó khăn này không thay đổi, mà mình cho tới bây giờ còn chưa có học xong.

Cho nên tựa hồ cũng không có tư cách gì mà lải nhải yêu cầu thầy giáo Tiểu Lâm hạ thấp điểm trúng tuyển, rất phiền, còn mất mặt.

Vì thế hắn nuốt lời nói về, xé xuống một tờ từ đơn kẹp vào sách toán, tiếp tục ở trên vở chuyên tâm viết viết

Lâm Cạnh dùng dư quang thoáng nhìn, không biết nghĩ tới cái gì, bên tai lại có chút đỏ lên.

Lúc này Lý Kiến Sinh chắc là đã giảng tới chỗ khó, lại gõ gõ bảng đen: “Lần trước cả khổi chỉ có ba người làm được bài này, Lâm Cạnh, em đứng lên nói cho mọi người nghe.”

Quý Tinh Lăng nghe thấy cậu bị gọi, không để trong lòng, dù sao thầy giáo Tiểu Lâm bị lão Lý gọi lên bục giảng là chuyện thường, kết quả nửa ngày bạn ngồi cùng bàn còn chưa đứng lên, không thể không nhỏ giọng nhắc nhở: “Này, lão Lý gọi cậu.”

Lâm Cạnh: “A?”

Cậu có chút mộng bức mà đứng lên, kêu mình làm gì?

Lý Kiến Sinh: “……”

Lý Mạch Viễn đẩy cuốn sổ của mình sang một bên, cố gắng cung cấp hỗ trợ chiến lược cho bàn sau.

Kết quả Lâm ca của cậu thất thần đã nhập vào đầu, cho dù có đáp án đưa tới trong tầm tay, cũng không biết hỏi câu hỏi gì, cuối cùng đành phải căng da đầu thừa nhận: “Em xin lỗi thầy, em không nghe giảng bài.”

Từ biểu tình cứng đờ lão Lý mà đoán, ông khả năng cũng gặp phải đả kích cực lớn, nghẹn nửa ngày, vẫn không thể tống cổ người đi ra ngoài phạt đứng, chỉ tâm mệt mà vung tay lên: “Ngồi xuống đi, về sau phải nghe giảng.”

Lý Kiến Sinh khó có được lúc tốt như vậy, Lâm Cạnh chột dạ lại thêm tự trách, sau khi ngồi xuống liền cầm bút mở sách luyện tập, bắt đầu hết sức chăm chú làm bài, cho nên Quý Tinh Lăng vẫn luôn chờ đến khi tan học mới có cơ hội hỏi: “Sao cậu lại thất thần vậy?”

“Tôi vì sao không thể thất thần?”

“Bởi vì cậu không phải là con cưng của lão Lý sao, chẳng lẽ không nên cho ông ấy mặt mũi, vậy cậu vừa nghĩ gì vậy?”

“Nghĩ kiểm tra ngữ văn”

“Cậu trong tiết toán nghĩ kiểm tra ngữ văn?”

“Ừ, không được sao?”

Chẳng lẽ cònmuốn thầy giáo Tiểu Lâm chính miệng thừa nhận, tôi đang suy nghĩ sau khi cậu học xong 3500 từ đơn, hơn nữa còn nghĩ cực kì nghiêm túc, thế cho nên hoàn toàn không biết thầy Lý trên bục giảng đang nói cái gì?

Không có khả năng.

Cho nên Lâm ca cứ thích trong tiết toán nghĩ kiểm tra ngữ văn đấy!

Quý Tinh Lăng cũng không tiếp tục hỏi, chỉ nhắc nhở một câu: “Nhưng cậu lần sau đừng để cho lão Lý bắt được, bằng không khẳng định sẽ bị phạt đứng.”

Lâm Cạnh trở tay vỗ quyển sách lên người hắn.

Cậu có biết tôi đã có thể thi được 700 điêm rồi hay không, từ đơn của đại học cũng học xong rồi, yêu sớm lại còn chỉ có thể nghĩ mà thôi, này rốt cuộc là ai sai.

Lo làm bài đi!

Tinh ca còn đang nhìn quyển sách luyện tập siêu biến thái, cũng rất vô tội.

Không phải, tôi cảm thấy tôi tạm thời còn chưa ok cho lắm.

Người như cậu tại sao một chút cũng không để ý vào năng khiếu mà dạy.

Dưới sự giám sát “Một chút cũng không để ý vào năng khiếu mà dạy của thầy giáo tiểu Lâm.”, đại thiếu gia mỗi đêm đều phải chăm chỉ học hành, mà các bài kiểm tra cuối cùng cũng được gửi đến tất cả các lớp theo lịch trình. Quý Tinh Lăng theo thói quen đi đến lầu Ngô Đồng tìm bàn của mình một vòng, buồn bực: “Không phải đâu, tôi lại bị chuyển đi?”

“Cậu ở chỗ khác” Lâm Cạnh chỉ chỉ, “Lần này cậu ở lầu Đông Sơn.”

Quý Tinh Lăng sửng sốt, nhìn theo chỗ cậu chỉ, quả nhiên, phòng thi cuối cùng của lầu Đông Sơn, ở vị trí giữa.

Vu Nhất Chu cũng phát hiện: “Đậu má, Tinh ca trâu bò.”

“Này có cái gì mà trâu bò.” Quý Tinh Lăng “Xì” một tiếng, tầm mắt nâng lên cao, phòng thi A mới gọi là trâu bò.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, có thể cùng Lâm Cạnh ở trung một lầu kiểm tra, hắn vẫn có thể tương đối khoe khoang, cảm thấy quan hệ hai người càng tiến thêm một bước. Đại thiếu gia thậm chí còn ảo tưởng một chút, đến lúc mà mình có thể trà trộn vào phòng thi A…… Chậc, thành tích tiếp theo như thế nào, chủ yếu là ngồi cùng với thầy giáo Tiểu Lâm thì nói, cảm giác rất đẹp.

Vì thế hắn tự hào đi tra xem người đứng thứ hai là ai, Giả Duy Húc lớp ba, tổng điểm 695, chỉ thấp hơn Lâm Cạnh ba điểm.

Cáo từ.

—–

Ngày đầu tiên kiểm tra, ánh mặt trời rất đẹp.

Phòng ngủ phòng 1301, Quý Tinh Lăng một bên thu dọn cặp, một bên nói với Lâm Cạnh đang chờ bên cạnh: “Này, thời gian còn sớm, không bằng tôi cũng sờ bài thi của cậu một chút, nói không chừng thực sự dùng được.”

Lâm Cạnh lướt di động, thuận miệng trả lời: “Cậu không phải không tin cái này sao?”

“Nhưng cũng có thể thêm gia vị một chút.”

Lâm Cạnh nâng mí mắt: “Vậy cậu sờ bài thi làm gì, sờ tôi không bài hiệu quả hơn sao?”

Quý Tinh Lăng: “……”

“Sờ hay không, không sờ thì đi học.” Lâm Cạnh đứng thẳng muốn chạy, tay lại bị người kia cầm lại, Quý Tinh Lăng chặn cửa lại: “Sờ chứ!”

Đương nhiên muốn sờ! Nhưng thầy giáo Tiểu Lâm đã lớn như vậy, không thể xuống tay được mọi người hiểu mà, lỡ may sờ lộn chỗ, 500 điểm có khi nào tăng lên 600 điểm, 3500 khả năng sẽ biến thành Cre, nhất định sẽ rất nguy hiểm.

Thấy đối phương do dự nửa ngày chậm chạp không làm gì, Lâm Cạnh dứt khoát cầm lầy tay hắn, xoa xoa trên đầu mình hai cái: “Được rồi, đi thôi.”

Tinh ca:?

Quý Tinh Lăng: “Không phải, vì sao lại có lệ như vậy, tôi yêu cầu phải thêm lần nữa.”

“Nơi nào có lệ, chẳng lẽ cậu còn muốn cử hành một nghi thức sờ tôi?”

“……”

“Đi mau!”

Đại thiếu gia ngứa cả răng, cuối cùng vẫn là nhéo mặt thầy giáo Tiểu Lâm một phen, mạnh mẽ mà không mệt.

Hai người sau khi đến trường, Quý Tinh Lăng đưa người đến dưới lầu Đông Sơn dưới lầu, lại theo thói quen nói một câu: “Tôi đi rồi, cậu phải thi cho tốt.”

Lâm Cạnh buồn bực, cũng sắp thi rồi cậu còn muốn đi đâu?

Quý Tinh Lăng lúc này mới phản ứng lại, ồ đúng, mình lần này cũng thi ở lầu Đông Sơn.

Còn chưa kiểm tra đã thiếu chút nữa đến nhầm phòng thi, nếu trong tường hợp thi đại học chắc có thể lên báo xã hội, Lâm Cạnh dở khóc dở cười, dứt khoát đi cùng hắn đi vào phòng thi. Không khí kiểm tra ở lầu Đông Sơn so với lầu Ngô Đồng thì đứng đắn hơn nhiều, tất cả mọi người đều đang lật sách ôn tập, không ai lớn tiếng nói giỡn ầm ĩ, chỉ có đến khi thấy Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh đi vào, mới có trận xôn xao nhỏ. Có mấy nam sinh ngày thường hay cùng hắn chơi bóng rổ, cười ồn ào: “Lâm ca, cậu tới khai sáng phòng thi chúng tớ sao!”

“Lâm ca cầu bắt tay!”

“Lâm ca cầu ký tên!”

“Lâm ca cho tớ mượn cây bút được không?”

Quý Tinh Lăng duỗi tay che Lâm Cạnh: “Này tao nói tụi bây sao lại nhiều yêu cầu vô lý như vậy, câm miệng bảo trì an tĩnh của phòng thi có biết hay không.”

“Vậy Tinh ca, mày cho tụi tao nắm tay cái được không”

“Đúng đúng, Tinh ca mỗi lần thi đều tăng vọt 50 điểm, tao cũng muốn có siêu năng lực như vậy!”

Quý Tinh Lăng phục đám cháu trai này, cũng lười nói lý, lại nhẹ giọng nói với Lâm Cạnh: “Cậu đi thi đi, lát nữa gặp.”

“Lâm ca đừng đi! Ở phòng thi một lát!”

“Đúng rồi, để tôi nhìn học bá nhiều thêm chút nữa!”

Một đám người lại ồn ào, những người khác trong phòng thi của cười theo, Lâm Cạnh cũng thật sự ở lại một lát nữa, thẳng đến khi chuông vang lên, giáo viên giám thị đi vào phòng, mới trở về phòng thi A.

Đương nhiên không phải vì để mấy tên quần chúng nhìn học bá nhiều hơn.

Mà là…… Cậu có chút luyến tiếc cùng Quý Tinh Lăng tách ra.

Cho dù chỉ là khoảng thời gian kiểm tra ngắn ngủi, cũng không bỏ được.

Kiểm tra ngữ văn cũng khó khăn ngang hàng với kiểm tra đầu năm, viết văn hơi khó hơn một chút. Nhưng chỗ tốt khi đi khỏi lầu Ngôi Đồng chính là tất cả mọi người trong phòng thi đều ngồi đến một giây cuối cùng, cửa phòng học không còn thường xuyên mở ra, không ảnh hưởng đế suy nghĩ làm bài. Sau khi tiếng chuông vang lên, Quý Tinh Lăng lật bài kiểm tra lại đứng lên, nam sinh bàn sau liếc mắt một cái: “Quaof, Tinh ca anh viết văn chỉnh tề như vậy sao.”

Quý Tinh Lăng “Ừ” một chứ bằng giọng mũi, có thầy giáo Tiểu Lâm “Tên cuồng chỉnh tề” ân cần dạy bảo, mỗi ngày đều cưỡng ép luyện chữ mười lăm phút, muốn tiếp tục xấu thảm họa cũng không được.

Cơm trưa vẫn giải quyết ở văn phòng hiệu trưởng như cũ. Đường Diệu Huân đang tham gia diễn đàn giáo dục gì đó ở thành phố bên cạnh, đến một tuần sau mới kết thúc, hai người cũng mừng rỡ chiếm hết không gian xa hoa này, Lâm Cạnh dọn hộp cơm lại: “Thời gian còn sớm, cậu muốn lên sô pha ngủ một lát không?”

“Không buồn ngủ.” Quý Tinh Lăng nhìn cậu, “Ba mẹ cậu ngày mấy đến đón cậu?”

“Tôi không để bọn họ đến đón, chỉ tự mình ngồi máy bay về.” Lâm Cạnh nói, “Mẹ tôi đã đặt vé thứ sáu rồi.”

“Tôi đưa cậu đi.”

“Được.”

“Trở về sớm một chút”

“Được.”

Đến lúc này, Quý Tinh Lăng có chút muốn cho Lâm Cạnh biết, bạn trai cậu là yêu quái siêu mạnh.

Không hề có chút áp lực mà mỗi ngày đi tới đi lui một chuyến đến Ninh Thành, buổi tối cùng nhau ngủ cũng ok, kỳ thật căn bản không cần phải chia cách hai nơi.

Nhưng không được, tạm thời còn chưa thể nói. Hắn có chút buồn bực vươn tay, muốn ôn nhu yêu thích mà ôm thầy giáo Tiểu Lâm một cái, lại bị người kia vô tình ném lại môt đống bài thi toán: “Không buồn ngủ thì làm bài đi!”

“Đậu má, cậu có thể đừng phá hư bầu không khí như vậy không!”

“Không thể!”

“……”

Được thôi, người chưa thi được 500 điểm thì không có tư cách yêu cầu bầu không khí.

Quý Tinh Lăng ngáp mấy cái rồi mở sách bài tập ra, tiếp tục học công thức.

Hắn thật sự đã rất cố gắng, nhưng trong kỳ thi buổi chiều, vẫn bị môn toán làm cho sụp đổ, đề trắc nghiệm đầu tiên đã mẹ nó hoàn toàn xem không hiểu, không phải không làm được, mà là căn bản cả đến câu hỏi cũng Xem! Không! Hiểu!

Phòng thi A, Lâm Cạnh lướt sơ qua các câu hỏi một lần, cũng hai mắt tối sầm —— thay Quý Tinh Lăng hắc.

Sự thật chứng minh Tiền cha không quản ăn tết hay là cái khỉ gì, cũng chẳng sợ quần chúng nhân dân đều trong không khí đón ca hát năm mới, mà môn toàn vẫn có thể tại đây trồng hoa hồng trăm nắng ấm như cũ, kịp thời đưa ưu phiền cho bạn, phi thường tàn nhẫn, vô tình, chân thật.

Nghe đồn lầu Ngô Đồng còn chưa thi được nửa giờ đã hoàn toàn trống không, lầu Đông Sơn vẫn còn tốt hơn một chút, Quý Tinh Lăng thật ra cũng thành thật ngồi cho xong giây cuối cùng, nhưng kkhông dám dấu diếm, hắn cũng không biết mình đã trả lời cái gì, có thể nói hai mắt đã tối sầm.

Lâm Cạnh an ủi hắn: “Không sao, cả năm lớp lần này khả năng cũng sẽ không đạt tiêu chuẩn rất nhiều.”

Quý Tinh Lăng ngồi ở trong xe, mất hứng suy nghĩ, cả năm lớp không đạt tiêu chuẩn thì liên quan gì đến mình, quy định 500 điểm cũng sẽ không bởi vì tất cả các lớp thi được hai mươi điểm mà bớt đi.

Lâm Cạnh nhìn hắn: “Sao lại không nói lời nào, không thoải mái?”

“Có một chút đau đầu.” Quý Tinh Lăng hữu khí vô lực, “Chắc là do bị nhồi nhét quá nhiều toán trong cuộc đời này.”

“Ngày mai môn tổng hợp cùng tiếng Anh thi tốt hơn thì tổng điểm có thể lên cao.” Lâm Cạnh sờ lên trán hắn, “Đừng nghĩ đến toán nữa, đêm nay nghỉ ngơi sớm một chút.”

Lời nói như vậy cũng không sai, nhưng Cúc chủ nhiệm tự mình ra tiếng Anh, hình như cũng chả đơn giản như vậy.

Quý Tinh Lăng giơ tay che mắt lại, thở dài từ sâu trong nội tâm.

Khi còn nhỏ hắn thường xuyên bị mẹ mình mạnh mẽ khóa lại trong chăn nghe truyện cổ tích, hoàng tử muốn có được công chúa yêu dấu, nhất định phải vượt mọi chông gai, đánh bại con rồng hung mãnh cùng phù thủy, đi qua tuyết rét lạnh cùng sóng lớn. Nhưng hiện tại ngẫm lại, kỳ thật những cái đó cũng không tính là gì, so với định lý Vi-ét, bụi gai còn rồng hung ác nữ phù thủy gió tuyết đều là nhiệm vụ sơ cấp.

Tinh ca của cậu trên đường đạt được thầy giáo Tiểu Lâm, mới là thật sự – tràn ngập hiểm trở.

Muốn nắm tay còn phải phải tìm số lượng phần tử trong B∩C đã.

Thật sự tuyệt.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, toán cũng đã thi xong, chỉ có thể thi hai môn còn lại tốt hơn một chút. Vì thế đêm nay, hắn ôn tập cho đến đêm khuya mới ngủ, ngày hôm sau đi thi cũng cảm thấy ổn. Tiết cuối cùng là tiếng Anh, Lâm Cạnh sau khi thi xong, ở trong đại sảnh lầu một đời nửa ngày, chờ đến khi tất cả người trong lầu đều đã đi hết rồi, Quý Tinh Lăng mới cầm cặp chậm rại đi ra.

“Sao lại lâu như vậy?”

“Không sao, tôi gọi điện thoại cho nhà hàng.” Quý Tinh Lăng khàn giọng “Đi, mang cậu đi ăn cơm.”

“Nhưng cậu thoạt nhìn rất không thoải mái.”

“Ừ, tôi không thoải mái.”

“Vậy vì sao còn muốn đưa tôi đi ăn cơm.”

“Tôi còn không phải sợ cậu nghĩ rằng tôi thi không tốt lại tìm cớ sao.”

“……”

Quý Tinh Lăng miễn cưỡng cười cười, giơ tay ôm cậu: “Đùa thôi, tôi đã đặt nhà hàng từ trước rồi, kiểm tra xong phải đi chúc mừng một chút chứ.”

Nhưng vận khí không tốt lắm, kiểm tra rất khó thì không nói, còn lần thứ hai đuổi kịp thời kì sinh trưởng của Kỳ Lân, lúc thi tiếng Anh đầu choáng hoa mắt, sau khi nộp bài thi, nằm sấp trên bàn năm phút mới đỡ đau.

Lâm Cạnh cầm cặp hắn: “Chúng ta về nhà.”

Đọc truyện chữ Full