Edit: Thanh Thạch
Công đức lại tăng nhanh, Lăng Thanh Vân cảm thấy nếu công đức có thể trong vòng một ngày tăng đến một trăm triệu thì hắn liền viên mãn. Đáng tiếc là nay toàn bộ người sống sót nước Z đại khái cũng chỉ có trăm triệu, mà những người đó không có khả năng ai cũng tín ngưỡng hắn.
Nghĩ đến tín ngưỡng, Lăng Thanh Vân có chút trầm mặc. Trước kia, tuy rằng hắn vì công đức mới làm việc tốt giúp người, nhưng trong đó cũng không hề thiếu chân tâm, lúc này, hắn lại càng nguyện ý coi hết thảy là một cuộc giao dịch.
Ở bên ngoài cùng Trang Thành một buổi tối, khi Lăng Thanh Vân trở về đối mặt với những người đó, tâm tình đã bình tĩnh trở lại.
Thính lực của hắn tốt lắm, mấy hôm trước khi bọn họ nói chuyện về hắn, hắn tất nhiên là nghe được, trong đó có không ít người từng được hắn cứu lại nói chắc như đinh đóng cột rằng hắn nuôi tang thi, có khả năng sẽ hại bọn họ.
Trên thực tế, nếu hắn không tiếp nhận toàn bộ khu an toàn này sau khi Uông Tuấn Siêu rời đi thì lúc này làm sao có một khu an toàn thành phố S không thiếu lương thực, cuộc sống ổn định?
Còn cả những khu an toàn khác, không thể nói hắn giúp đỡ tất cả các khu an toàn nhưng hắn một đường vòng quanh nước Z, giết nhiều tang thi âm thầm theo dõi người sống trong khu an toàn như vậy…
Người được hắn cứu, hộ tống đến khu an toàn lớn cũng phải hơn mười vạn chứ? Rất nhiều khu an toàn tự phát loại nhỏ đều toàn thể theo hắn dời đến khu an toàn quy mô lớn.
Nhưng hắn cũng quả thật không thể trách bọn họ, dù sao còn có càng nhiều người chỉ thông qua tuyên truyền của phía HN mà biết hắn, hơn nữa, đứng ở góc độ của bọn họ, hắn cũng không hy vọng anh hùng cứu thế xen lẫn với kẻ địch của mình!
Nghĩ như vậy, Lăng Thanh Vân liền có thể bình tĩnh đáp lại hết thảy.
Sáng sớm ngày hôm sau, có vô số người đi tới khu an toàn thành phố S để tham quan Kỳ lân, trong đó đương nhiên cũng có cao tầng của phía HN. Những người này, thời điểm ban đầu hy vọng hắn làm việc cho bọn họ, sau đó bắt đầu phủng hắn, hắn vừa gặp chuyện thì lập tức lãnh đạm… thật đúng là biết nhìn thời thế.
Nhưng cái thứ chính trị này, có lẽ chính là vừa cười ôm người khác vừa chửi thầm mười tám đời tổ tông người ta trong bụng.
Lúc này, tất cả mọi người đều cười với Lăng Thanh Vân, còn cười đến rất chân thành, mỗi người khi nói chuyện với Lăng Thanh Vân đều sẽ nhắc tới Tiểu Công, tự nhiên cũng đều khen nó, sau đó tận mắt xem nó.
Một đám người tụ tập tại đây, ca ngợi mỗi một bộ phận trên người Tiểu Công, còn có người nói con Kỳ lân này không giống với Kỳ lân xuất hiện trên TV, sau đó còn tỏ vẻ mấy nhà sản xuất phim thật yếu kém, không thể hiện được hết phong thái của Kỳ lân!
Các loại nịnh nọt cứ như không cần tiền mà đập vào người Tiểu Công, Tiểu Công cũng vô cùng hưởng thụ.
“Hừ! Điểm khác biệt lớn nhất khẳng định là bản đại nhân có thể nói, còn đặc biệt anh tuấn!” Nó dương dương tự đắc mở miệng, sau đó lộn một vòng trên không trung, phun một ngọn lửa cực lớn lên trời.
Nhìn cái bộ dạng này của nó là muốn một mình cân luôn cả đoàn xiếc phỏng? Lăng Thanh Vân nhìn ngọn lửa giữa ban ngày vẫn sáng chói dị thường, nghe được rất nhiều tiếng trẻ con hoan hô, đột nhiên phát hiện Tiểu Công thật đúng là dễ dụ, vừa khen mấy câu đã phun lửa cho người ta xem!
Lâm Hiểu Hồng dùng lương thực người ta vừa đưa tới làm mấy món điểm tâm, Tiểu Công lập tức dốc cả bồn vào mồm, ăn đến mỹ mãn, sau đó lại bắt đầu liếm chậu khoai tây nghiền to bằng cái mặt.
Ban đầu, người ở khu an toàn sống cũng không tốt lắm, nhưng nay nhờ có Lăng Thanh Vân, cho dù mọi người vẫn không tránh được phải chịu đói nhưng cũng không đến nỗi bị đói chết. Nếu không phải Đỗ Dã quyết định tích trữ đại bộ phận lương thực thì phỏng chừng tất cả mọi người đều có thể ăn no – sau khi Uông Tuấn Siêu đi, vụ khoai tây đầu tiên bọn họ gieo trồng đã đến lúc thu hoạch! Tuy cây không khỏe lắm, nhưng bởi vì diện tích gieo trồng lớn nên cũng đủ để ăn.
Lăng Thanh Vân cười tủm tỉm nhìn Tiểu Công ở chỗ đó khoe mẽ, nghe Lâm Hiểu Hồng ở bên cạnh kêu ca mình không biết làm hải sản, không biết xử lý hải sản đông lạnh bên HN đưa tới như thế nào, nhưng hắn một chút cũng không dám thả lỏng.
Tang thi tiến hóa nhanh hơn tưởng tượng của hắn nhiều, nay hẳn đã có mấy tang thi cấp bảy? Nếu bọn chúng không liên hợp lại thì tốt, nếu bọn chúng bắt tay nhau…
Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, hy vọng khi đó Tiểu Công cũng có thể tràn đầy sức sống như vậy! Về phần hải sản, có lẽ phía HN không nghĩ đến điểm này.
Rõ ràng rất nhiều người đang bị vây trong cảnh nước sôi lửa bỏng, nhưng đối với người ở thượng tầng, chỉ cần nguyện ý hưởng thụ thì vẫn có thể hưởng thụ những gì tốt nhất.
Những ngày kế tiếp đối với Lăng Thanh Vân mà nói là cực kỳ yên bình, bởi vì phía HN vẫn không thể tìm được tung tích những tang thi cấp bảy khác, hắn cũng chỉ có thể tạm thời lưu lại khu an toàn thành phố S. Mà với hắn, chỉ cần nhìn công đức của mình từ từ tiến gần đến con số trăm triệu cũng là một chuyện khiến người cảm thấy vô cùng sung sướng.
Chỉ cần công đức đạt tới trăm triệu, hắn sẽ không còn sợ bất cứ tang thi nào nữa!
Vì thế, Lăng Thanh Vân liền dẫn theo Tiểu Công đi quanh các khu an toàn, hỗ trợ giết tang thi, giúp người chữa bệnh, và quan trọng nhất là đóng giả thầy đồng!
Cưỡi trên lưng Tiểu Công, hai người cùng nhau bay lên, không chỉ tốc độ nhanh mà còn tỏa sáng đẹp mắt, nghe nói, hiện tại rất nhiều người không cúng Quan Âm nữa mà bái hắn! Chẳng qua, có lẽ đợi hết thảy yên ổn lại, bọn họ vẫn sẽ đi bái Quan Âm, bởi vì cúng hắn cũng không cầu được con trai.
Mấy ngày nay, xem như tất cả mọi người đều rõ ràng Lăng Thanh Vân thích con trai! Nhưng ngay cả như vậy vẫn có vô số cô gái hướng ánh mắt về phía hắn, ngược lại biến hắn thành người nam nữ đều ăn!
“Giờ anh đã thành người đàn ông độc thân hoàng kim hấp dẫn nhất thế giới rồi nhỉ?” Trang Thành nhìn Lăng Thanh Vân, trong mắt cũng tràn đầy thưởng thức, người đàn ông đối diện chính là của cậu! Nhưng vừa nghĩ đến đối phương là của mình, cậu liền không nhịn được chảy nước miếng…. Không phải nước miếng hoa si mà là nước miếng vì ngửi được mùi thức ăn thơm ngon nhất.
Nhẹ nhàng như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn, người đàn ông tự tin tràn đầy cưỡi trên lưng Kỳ lân kia có thể hấp dẫn toàn bộ ánh mắt cậu! Cũng có thể dẫn ra toàn bộ dục vọng của cậu!
“Anh quả thật toàn thân tỏa ra kim quang nhưng không phải người đàn ông độc thân nha!” Lăng Thanh Vân hôn một cái trên mặt Trang Thành, buổi tối hắn sẽ rút ra thời gian ở bên Trang Thành.
“Thật sự không phải à? Hiện tại bất luận là nam hay nữ, nghe nói có rất nhiều người có ý với anh đó!” Trang Thành cười, không tránh khỏi mang theo chút vị chua, cậu tin tưởng Lăng Thanh Vân, nhưng thật sự rất muốn giấu Lăng Thanh Vân đi, giấu ở nơi chỉ có mình cậu biết được!
“Anh chỉ có ý với em thôi.” Không cần nghĩ ngợi mà mở miệng, trong mắt Lăng Thanh Vân lại lóe lên một tia sầu lo.
Không biết vì sao, nay rõ ràng thoạt nhìn tình thế rất tốt, nhưng hắn lại thường thường thấy tim đập nhanh, có dự cảm không ổn.
“Thôi, không chọc anh nữa… Còn chưa có tin tức về tang thi cấp bảy sao?” Móng tay Trang Thanh lướt lướt, một Lăng Thanh Vân cưỡi Kỳ lân rất sống động được khắc ra. Không biết vì sao, ngày đó sau khi khắc ra Lăng Thanh Vân đáng khinh, cậu động thủ lần nữa, tượng tạc ra đã hợp ý hơn nhiều.
Liền nói lúc này, pho tượng trong tay không chỉ khuôn mặt Lăng Thanh Vân rõ ràng, Tiểu Công bên dưới cũng rất sống động, dưới ánh sáng mỏng manh, mỗi một phiến lân giáp đều phản chiếu ánh kim loại.
“Không có tin tức… Hiện tại phía HN chỉ ước gì sớm một chút tìm được bọn chúng để anh giải quyết. Các nước khác cũng hỗ trợ, nhưng là một chút tin tức cũng không có.” Lăng Thanh Vân vừa hy vọng công đức của mình có thể nhanh chóng tăng lên để hắn sớm ngày đạt tới cấp tám, mặt khác lại hy vọng có thể nhanh chóng biết được tin tức về tang thi cấp bảy.
“Không có tin tức cũng là tin tốt.” Trang Thanh sao có thể không nhìn ra lo lắng trong lòng Lăng Thanh Vân? Trên thực tế, cậu cũng lo lắng.
Nhưng chết cũng chết rồi, còn có cái gì phải sợ? Cậu chỉ cần biết rằng, mình khẳng định sẽ cố gắng để hai người đều sống sót! Cậu còn chờ Lăng Thanh Vân súng thật đạn thật “sắc” cậu một lần đây!
Lăng Thanh Vân còn đang lo lắng về tang thi cấp bảy thì những tang thi cấp bảy lúc này đang tụ tập lại một chỗ, vụng trộm ẩn vào một đảo nhỏ phía nam nước Z.
Hòn đào này trước kia không có người ở, chỉ có lính đóng quân, lúc này cũng thế, tuy nhiên nhìn đám tàu chiến trôi nổi xung quanh đã có thể chứng minh số lượng quân đội trên đảo tuyệt đối không ít!
Ban ngày hôm nay, đồ tiếp tế cho bọn họ vừa mới vận đến, có lương thực có rau dưa, còn có một ít băng ghi hình, lúc này, một đám người đang tụ tập xem băng.
Những quân nhân ở hải đảo như họ, bởi vì có thế bắt cá, cho nên lương thực vận chuyển đến không nhiều, mọi người cũng không quá đói bụng, nhưng giải trí thì rất ít, những băng ghi hình này chính là đưa tới cho những người rảnh rỗi xem.
Trong lúc bọn họ đang tập trung tinh thần, có ba bóng đen lén lút đến gần…
Người đi đầu chính là tang thi nước YD, kẻ thăng lên cấp bảy đầu tiên nhưng bởi vì có Lăng Thanh Vân tồn tại nên thăng cấp xong, gã vẫn cố gắng nhược hóa chính mình.
Không ai biết để tìm được hai tang thi kia, gã đã mất bao nhiêu công sức!
Ngôn ngữ thì không thông, may mà bọn họ còn có thể dùng lực tinh thần miễn cưỡng trao đổi, nhưng mà bản năng của tang thi…. Khi mới tìm được cô ả người da đen kia, đối phương hỏi cũng không hỏi một tiếng liền nhe nanh giơ vuốt với gã!
Gã lập tức chạy trốn, lại bởi vì sợ bị người phát hiện mà không dám bay, vừa chạy vừa cố gắng giải thích, kết quả đối phương chỉ cảm thấy gã đang lừa gạt!
Cứ như thế chạy thật nhiều ngày, bởi vì thực lực hai người tương đương nên vẫn không thể phân thắng thua, rốt cuộc, bọn họ lại gặp được một tang thi khác.
Thời điểm chỉ có hai tang thi cấp bảy, bọn họ căn bản không thể bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện, nhưng ba tang thi cùng một chỗ, kiềm chế lẫn nhau thì không có ai muốn động thủ trước. Dù sao bọn họ cũng không ngu ngốc, đều rõ ràng sau khi đại chiến, chết một tên, một viên tinh hạch không thể phân, chỉ có thể thuộc về một người.
Ai cũng muốn trở thành người chiếm được tiện nghi, cũng không ai muốn trở thành kẻ xui xẻo kia!
Ba tang thi kiềm chế lẫn nhau, đề phòng lẫn nhau, mà gã rốt cuộc cũng có cơ hội nói về Lăng Thanh Vân. Lời của tang thi cấp sáu lúc trước, gã tin, sau, gã quả thật cũng lặng lẽ tiến vào nước Z, chiếm được một ít tin tức.
Có một con người cường đại như vậy tồn tại sao? Đáng tiếc là việc này hai tang thi khác không ai tin tưởng!
Bọn họ không tin, gã cũng có cách làm cho bọn họ tin. Mấy ngày nay, bọn họ lặng lẽ đi qua rất nhiều nơi, cũng coi như thấy được rất nhiều về Lăng Thanh Vân.
Liền nói lúc này, đã không còn là chuyện tin hay không!
Nhìn Lăng Thanh Vân trong phim phóng sự một kích giết chết tang thi cấp sáu, nhìn con Kỳ lân diễu võ dương oai và viên tinh hạch cấp bảy bị người kia tung lên, bọn họ ở trong bóng tối hai mặt nhìn nhau, tất cả đều nói không ra lời.
Làm sao có thể?
Thực lực của Lăng Thanh Vân và Kỳ lân kia như thế nào bọn họ không rõ, nhưng hai người kia hợp lực nhất định sẽ rất mạnh!
Nếu bọn họ tách ra thì sao? Nếu ba mẹ Lăng Thanh Vân ở trong tay bọn họ thì sao?
Hải quân trên đảo căn bản không biết nguy hiểm đang giấu ở bên cạnh bọn họ, bọn họ tụ tập cùng một chỗ, vừa nhìn băng nhìn vừa nói chuyện phiếm, có người còn lấy ra một cái lọ nhỏ đựng rượu, chia sẻ cho mọi người.
Mạt thế tới đã hơn nửa năm, con người đã có thể thản nhiên đối mặt với những tai nạn như thế. Hơn nữa, hải quân cũng không giống như lục quân phải tác chiến với tang thi, bon họ chủ yếu chỉ phụ trách bắt cá, khai thác dầu mỏ, sưu tầm đảo nhỏ phụ cận, trên cơ bản chưa từng trực diện chứng kiến sự khủng bố của tang thi, lúc này không khí ngược lại khá thoải mái.
“Cái tên Lăng Thanh Vân này rất tốt, Thanh Vân không chỉ thẳng tắp mà Lăng còn là bay lên trên.”
“Đúng vậy, vận khí liền tốt hơn, nếu trước kia có người nói với tôi trên đời này có Kỳ lân, tôi khẳng định sẽ đánh hắn một trận, hiện tại thì sao… cho dù có người nói với tôi Lăng Thanh Vân là thần tiên hạ phàm thì tôi cũng tin.”
“Thế đạo này… Nghe nói hoạt động trên đất liền hiện giờ đều là tang thi cấp thấp, đợi Lăng Thanh Vân giết sạch tang thi cao cấp là có thể bắt đầu chậm rãi thanh lý. Tuy không biết phải thanh lý đến bao giờ, nhưng ít ra còn có hi vọng.” Kỳ thật, khi tang thi mới xuất hiện, quốc gia cũng nghĩ tới chậm rãi thanh lý, nhưng tang thi trong một đêm toát ra, số lượng quân đội không đủ, không những thế dân chúng trong lúc hoảng loạn chỉ biết cản trở, bọn họ hiểu rõ nhưng lại không có biện pháp.
“Như vậy, có phải là có thể về nhà không?” Đột nhiên, có một thanh âm vang lên, sau đó mọi người đều trầm mặc.
Về nhà… Hòn đảo nhỏ này cũng không phải nhà của bọn họ, nhưng hiện tại, bọn họ còn có nhà để về sao?
Về nhà, hiện tại đã biến thành một chuyện vô cùng xa xỉ!
Trong lúc mọi người đang hồi tưởng về người thân không biết ở nơi nào, vài tiếng kêu thảm thiết bỗng liên tiếp vang lên. Không lâu sau đó, cả hòn đảo nhỏ trở thành khu vườn tang thi!
Lăng Thanh Vân đang minh tưởng, lật ra một ít công pháp để luyện thì đột nhiên nhận được điện thoại – tang thi cấp bảy xuất hiện!
Tang thi cấp bảy xuất hiện! Nhưng đợi Lăng Thanh Vân đuổi tới hòn đảo kia, một trận hỏa hoạn đã thiêu hủy hết thảy!
Dầu mỏ khai thác được bén lửa, cả hòn đảo không còn một ai có thể sống sót – cảm ứng của tang thi đối với người sống luôn rất mạnh!
Vừa mới đến đảo, Lăng Thanh Vân còn đang nhìn tình hình đống phế tích, đột nhiên lại nhận được điện thoại: “Vừa rồi chúng tôi cẩn thận nghiên cứu hình ảnh vệ tinh ghi lại, lần này xuất hiện hẳn là không chỉ có một tang thi!”
Không chỉ có một? Chẳng lẽ là hai? Hay là… ba?
Sắc mặt Lăng Thanh Vân xanh mét, hắn đã sớm nghĩ đến tình huống xấu nhất, nhưng khi tin tức tang thi cấp bảy liên hợp truyền đến, lại vẫn có chút lo lắng. Theo hắn tính toán, hiện tại trên địa cầu quả thật còn có ba tang thi cấp bảy khác.
Nhưng những tang thi này đột nhiên xuất hiện mà không giống trước kia, che che giấu giấu, rốt cuộc là vì cái gì? Lăng Thanh Vân nghĩ vậy, đột nhiên tim đập rất nhanh!
Lần này hắn một mình tới đây, Trang Thành còn lưu ở bên ngoài khu an toàn thành phố S, Tiểu Công cũng ở đó, nhưng bọn họ chỉ có hai người, đối phương lại là ba tang thi cấp bảy!
Lập tức xoay người, bỏ mặc trực thăng, Lăng Thanh Vân dùng tốc độ nhanh nhất bay về!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
Chương 91: Tang thi liên thủ
Chương 91: Tang thi liên thủ