DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cuộc Chiến Vương Quyền
Chương 55

William chạy ra khỏi phòng Edward, từ tường ngoài vương cung, trực tiếp nhảy đến trong vườn hoa. Hắn trốn ở chỗ ít người lui tới, qua nửa ngày, cái chỗ mới vừa bị Edward sờ soạng nay đã được điều chỉnh xong, bỗng nhiên cảm nhận được sự xấu hổ đã lâu không gặp.

Hắn cúi đầu, nhìn trên bụng mình cái chỗ vẫn chưa thấy kẽ nứt, nghĩ đến năm ngoái Matthew sau khi trưởng thành, hắn cùng một đám người hầu thú nhân từ đại học Thánh Saul Teddy vấn an hắn. Khắp phòng có 5 vị thú nhân người hầu cùng 1 vị thú nhân thành niên, mà Matthew đã thành niên cười đến nỗi cả mặt đầy hèn mọn, lấy ra một quyển sách dày trang, trang bìa ngoài không có gì lạ, mà nội dung bên trong có lực bạo phá thật lớn. Tất cả mọi người mặt đỏ tới tận mang tai, chỉ có điều thú nhân thành niên rõ ràng là bị những bức tranh kích thích phát tình, mà các thú nhân vị thành niên chỉ là đơn thuần cảm giác có chỗ không tiện.

Nghĩ đến ngày đó nhìn thấy những bức tranh mà các thú nhân thành niên tán gẫu, William có chút lo lắng sờ bụng nhỏ của mình, dùng móng vuốt nhẹ nhàng đẩy ra vết nứt kia nhìn một chút, nghĩ thầm, nơi này, thật sự sẽ mọc ra một cái gì đó thật lớn sao?

“Chỗ đó càng lớn á thú nhân càng thích! Khi các ngươi thành niên liền biết ngay.” Tiến cười của các thú nhân thành niên hèn mọn lại một lần nữa ở trong đầu William vang lên, chỉ là hắn không hiểu, tại sao càng lớn càng thích, có điều, tất cả mọi người đều nói như vậy, vậy là hi vọng nó có thể dài hơn một chút đi, Edward chính là á thú nhân, hắn hi vọng Edward có thể thích mình hơn một chút.

William ở trong vườn hoa sững sờ rất lâu, hắn biết cảm giác mình thật không tiện, lúc này mới biến trở về hình người, trở lại vương cung, mới vừa bước vào cửa, liền bị thị vệ ngăn lại, nói là quốc vương có việc muốn tìm hắn.

William đi tới thư phòng quốc vương, trong phòng còn có mấy vị đại thần đang cùng quốc vương thảo luận quốc sự. Hắn yên lặng ngồi ở một bên, đợi một lúc, cũng may các đại thần rất nhanh đã thương lượng xong sự tình, từng người lui ra khỏi thư phòng.

Nhìn thấy con trai mình cưng nhất, quốc vương biểu hiện hòa hoãn, vẫy tay bảo hắn đứng trước mặt mình, lại móc ra một tờ giấy đưa cho hắn, “Sắp tới con sẽ thành niên rồi, đây là các quý tộc đồng ý cung cấp không gian cho con, con xem một chút đi, chọn một người con thích, rồi sau đó chuẩn bị sớm, để cho con trong khoảng thời gian trước thành niên này giao lưu một chút, bồi dưỡng tình cảm, như vậy thời điểm khi con thành niên sẽ càng thả lỏng hơn, trải qua ung dung dễ chịu hơn.”

William nhìn dãy danh sách, trên cùng đương nhiên là vương hậu, đều là những á thú nhân đẳng cấp cao có quyền cao chức trọng thanh danh truyền đi rất xa. Hắn đem danh sách đẩy trở lại, ngữ khí kiên định nói: “Phụ thân, con đã nghĩ thật kĩ ứng cử viên rồi. Con hi vọng sẽ ở trong không gian vương trữ điện hạ thành niên. Dù sao, y mới là á thú nhân trong những năm này con quen thuộc nhất, con tin khi ở trong không gian của y, con mới thật sự thả lỏng.”

Vẻ mặt quốc vương ngưng đọng, mắt híp lại, hỏi: “Đây là Edward chủ động nói ra sao?”

“Là do con đã sớm nghĩ kỹ.” William nói, mấy năm qua, quốc vương chưa bao giờ trực tiếp nói cho y biết thân phận của hắn, thế nhưng đã rõ ràng, Edward đã biết thân phận của mình, y không chỉ một lần ám chỉ, đợi đến sau khi hắn trưởng thành, sẽ cho hắn thân phận và địa vị. Chính vì vậy, William đã sớm bắt đầu đứng dưới góc độ vương trữ giao lưu cùng quốc vương. Mà quốc vương nói ra câu này, là đã cho rằng, Edward dụ dỗ lừa chính mình, “Từ khi con đi tới vương cung, con đã nghĩ kĩ rồi, chỉ cần vương trữ điện hạ đồng ý, tương lai con nhất định phải ở trong không gian y thành niên, nếu như không phải y, con sẽ không ở trong không gian nào khác vượt qua kỳ thành niên này cũng không có gì ghê gớm, đế quốc cũng không phải là chưa có qua thú nhân không ở trong không gian vượt qua chuyện thành niên, chỉ cần chịu đựng là được rồi.”

Trên mặt quốc vương phi thường khó coi, có khoảnh khắc William cảm thấy ông dường như muốn phát hỏa, thế nhưng cuối cùng, ông chỉ lại một lần nữa đem tờ giấy nhét vào trong lòng ngực William: “Chính con xem xét lại cho thật kĩ, không nên gấp gáp có kết luận như vậy.”

William lắc lắc đầu, đem giấy đặt lại trên bàn làm việc của ông, lại nói: “Con lui xuống trước, phụ thân, giáo viên có đưa cho con bài tập vẫn chưa làm xong đâu.”

Quốc vương sầm mặt lại, nhưng mà chẳng kịp chờ ông nói, William đã nhanh chóng rời đi thư phòng.

Mấy ngày sau đó, đội buôn Ralph đi tới vương đô, từ sau khi vương trữ trở lại vương cung, dưới sự giúp đỡ của Yade Just, các cửa hàng của gia tộc Green liền bắt đầu đặt chân ở vương đô, đến hiện tại, đã có quy mô không nhỏ. Ralph lần này đến, ở bề ngoài là vì thăm em trai mình, trên thực tế là tới vì Edward.

Thế là, Edward tìm cái cớ rời đi vương cung, đi tới một cửa hàng của gia tộc Green, gặp mặt cùng Ralph. William càng gần tới tuổi thành niên, bầu không khí quốc nội càng căng thẳng, đặc biệt là vương đô. Dựa theo quỹ tích một đời trước, từ William thành niên đến vương hậu mưu phản, chỉ có thời gian 3 tháng, có thể tưởng tượng được, mấy thế lực lớn quốc nội e sợ trước khi William thành niên cũng đã chuẩn bị kỹ càng, mà quốc vương lập William làm vương trữ, là bước thứ nhất đánh vỡ cân bằng, nghĩ đến một đời trước khi mình chết rồi, cho dù quốc vương tiêu diệt phản quân vương hậu, tình thế quốc nội vẫn không lạc quan. Mà ở đời này, Edward tiên phát chế nhân, phối hợp cùng quốc vương, chậm rãi đem thế lực nước cộng hòa Doherty đuổi ra khỏi đế quốc.

Hai năm trước, chủ tịch đảng tự do đột nhiên phát bệnh, đang đảm đương thượng vị liền đột tử, August mặc dù tuổi tác không lớn, cũng không thể tham chính gia nhập đảng phái, nhưng đối với thế lực đảng tự do mơ ước đã lâu. Y bất kể là đối với đế quốc hay là với Doherty đều không phải là gì quá to lớn, trùng sinh nhất thế, chấp niệm duy nhất, chính là muốn mạnh mẽ trả thù Aboulous. Edward đồng ý vì y cung cấp trợ giúp, đối với y, dưới sự giúp đỡ của gia tộc Green cùng với đảng bảo thủ, kinh doanh mấy năm cho đến hiện tại, August đã khống chế không ít quan lớn trong đảng tự do, tuy rằng y không thể trực tiếp đứng ra, cũng đã có thể điều khiển nửa đảng tự do.

“Một khi William trưởng thành, ngươi nhất định phải tiên phát chế nhân, để quốc vương không dám dễ dàng động đến ngươi.” Ralph nói với William.

“Chúng ta trước tiên đem con cờ vương hậu đẩy ra.” Edward nói, “Gia tộc Aboulous tâm ý mưu phản đã từ lâu, quốc vương rất muốn nuốt sống bọn chúng. Huống hồ, vương hậu cùng gia tộc Aboulous sát hại cha mẹ ruột của ta, ta đại nghĩa diệt thân, sẽ không để cho người cảm thấy lòng dạ độc ác, ngược lại thời gian dài chịu nhục như vậy, ta sẽ thắng được không ít đồng tình.”

Yade Just nói tiếp: “Đợi giải quyết được vương hậu, ngươi có thể thuận thế tiếp nhận thế lực gia tộc Aboulous, ngươi dù sao cũng là cháu ngoại công tước Parma, đến thời điểm khi gia tộc Aboulous bởi vì phản quốc mà tống vào ngục giam, bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào ngươi. Như vậy, quốc vương cũng không dám dễ dàng động vào ngươi.”

“Trước tiên chúng ta tiếp xúc với bọn họ một chút, như vậy đến thời điểm phân loại người nào có thể trọng dụng, người nào sẽ vứt bỏ triệt để.” Ralph nói, trải ra một tờ giấy, ba người bắt đầu phân tích.

Edward trước khi đọc kinh phải về đến vương cung, y đợi Yade Just và Ralph đưa ra một kết quả cuối cùng, liền chuẩn bị rời đi. Trước khi đi, Ralph gọi lại y: “Bryant rất nhớ ngươi, có điều hiện tại thời khắc đang là mấu chốt, y không dám viết thư cho ngươi, sợ lưu lại nhược điểm.”

Edward gật gật đầu: “Cẩn thận như vậy là tốt.” Lại hỏi, “Hiện tại thân thể ông như thế nào? Ta nghe Yade Just nói, ông mang thai, lần này có bao nhiêu trứng? Đám con nít lúc nào phá xác?”

Ralph lộ ra nụ cười thỏa mãn: “Lần này có 3 trứng. Còn 2 tháng nữa là có thể ấp ra.”

Edward thở dài: “Ba trứng ư… Gánh nặng cũng hơi lớn, thời điểm như thế này, ngươi nên ở lại bên cạnh ông ấy mới đúng.”

“Ai bảo cho dù sinh bao nhiêu đứa bé, ngươi mãi mãi là đứa con quan trọng nhất trong lòng y chứ.” Ralph nói.

“Thế à, ngươi ghen sao?” Edward cười nói, “Giúp ta gửi lời hỏi thăm ông, còn có, chúc mừng ngươi lại một lần nữa làm ba ba.”

Edward trở lại vương cung, không chờ y thay đổi trang phục, liền bị quốc vương gọi đi rồi. Y biết quốc vương tìm mình là vì chuyện gì, mấy ngày nay, William gặp người liền nói hắn muốn ở trong không gian vương trữ thành niên, không đến mấy ngày người trong toàn vương đô đều biết hết, mà mấy vị đại công và phu nhân đại công tìm tới quốc vương, quanh co lòng vòng biểu thị không muốn trợ giúp William, tuy rằng quốc vương vẫn chưa chính thức biểu thị muốn William ở trong không gian vương trữ thành niên, thế nhưng đối mặt với William ghét bỏ cùng không tình nguyện, bọn họ ai cũng không muốn nhiệt tình của mình bị hờ hững, tự rước lấy nhục nhã.

Edward một bên biểu hiện tự nhiên mà tỏ vẻ chính mình sẽ đi thay đồ rồi lập tức sẽ đi đến thư phòng quốc vương, một bên bảo người khác đi tìm William. Không phải y lợi dụng William, chỉ là tình huống như thế, chỉ có William ở đây, y mới có thể toàn thân trở ra.

Quả nhiên, vừa vào thư phòng, nghênh tiếp Edward chính là vẻ mặt quốc vương tức giận.

“Ngươi có phải là cho rằng, lừa William đứng bên ngươi, ta liền không thể làm gì ngươi?” Quốc vương âm thanh lạnh nhạt nói, “Không nên ép ta, Edward, ta vốn muốn cho ngươi một tiền đồ sáng sủa, ngươi đừng nên tự hủy bỏ tiền đồ đó.”

“Ta chưa bao giờ lừa William.” Edward liếc nhìn đồng hồ phía trên lò sưởi, tính toán thời gian William chạy tới đây, “Ta vẫn luôn chân tâm thực lòng chờ hắn. Ta nghĩ, ta cũng đã sớm nói với ngài, nguyện vọng duy nhất của ta, trở thành thần quan, chuyên tâm nghiên cứu thần học. Ta không có hứng thú chút nào đối với chính trị.”

“Vậy thì thanh minh phát sinh, đến lúc đó ngươi sẽ không tham dự chuyện tình William thành niên.” Quốc vương nói.

“Bệ hạ, e rằng điểm này, ta không làm được.” Edward nói, “Ý tứ William không phải đã rõ ràng rồi sao? Mà ta không muốn từ chối hắn.”

Quốc vương khinh bỉ khóe miệng hếch lên: “Đừng tưởng rằng ta không biết trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì. Ngươi muốn trở thành tình nhân William, thông qua loại quan hệ này điều khiển nó, ly gián mối quan hệ cha con của chúng ta, để ta tới nói cho ngươi…”

Cửa thư phòng lại một lần nữa mở ra, William nỗ lực chen khỏi đám thị vệ ngăn cản hắn, vọt vào gian phòng.

Đọc truyện chữ Full