Editor: LunaYang97
Ngay khi Tạ Nghiên rời đi, Hàn Mạt Mạt, người vẫn đang do dự không biết có nên nói hay không, cũng không hề băn khoăn.
"Hoắc tổng, mau ăn đi, nếu không sẽ bị lạnh. Tôi mang đến cho anh ngay khi đóng gói, cơm cũng còn chưa ăn xong." Hàn Mạt Mạt thích mặc váy dài, thời tiết trở lạnh cũng chỉ khoác thêm một chiếc áo khoác mỏng, đôi khi không đủ giữ ấm. Khi cảm thấy lạnh, A Hành sẽ cởi áo khoác ra và mặc vào cho cô ta.
Có một người phụ nữ xinh đẹp túc trực bên cạnh, chăm sóc cho bản thân một cách cẩn thận và chu đáo, Hoắc Duyên Niên cảm thấy trong lòng không hề vui vẻ, nhưng sự chú ý của anh ta vẫn hướng về Hàn Mạt Mạt.
"Nhà hàng cô thích trước đây có món mới. Tôi kêu thư ký gọi hai phần." Hoắc Duyên Niên muốn nói hai người nên ăn cùng nhau, nhưng đang muốn nói lại nói không ra lời, lại nhớ tới vừa rồi Tạ Nghiên hai mắt sáng lên tràn đầy sức sống, nghe Hàn Mạt Mạt nói còn chưa ăn xong, Tạ Nghiên có lẽ cũng ăn chưa no.
Hàn Mạt Mạt chuẩn bị ngồi xuống ghế đối diện với Hoắc Duyên Niên, hoài niệm thời gian Hoắc Duyên Niên đối đãi đặc biệt với cô ta.
Lại nghĩ đến Khương Hành càng ngày càng khó thấy mặt, Hàn Mạt Mạt cảm thấy đàn ông có được đều không biết trân trọng, công việc dù bận đến đâu cũng phải biết nhắn tin hỏi han cô ta, trước kia Hoắc Duyên Niên dù bận thế nào miễn là cô ta nói đói cũng sẽ giành thời gian mời cô ta đi ăn. Chẳng lẻ Khương Hành bận đến mức không có thời gian rảnh?2
Nghĩ về điều này, Hàn Mạt Mạt hạ quyết tâm.
"Hoắc tổng! Tôi có thể tiếp tục làm việc ở Hoắc thị không?" Dao và nĩa của Hoắc Duyên Niên phát ra âm thanh chói tai trên đĩa.
"Hoắc thị chào đón cô bất cứ lúc nào."
Dưới lầu Hoắc thị, Tạ Nghiên xem một cảnh vợ cả đánh người chồng cặn bã. Anh nghe thấy từ quầy lễ tân nói rằng quản lý Dương này say rượu trong bữa tiệc của công ty và gọi nhầm cho tiểu tam kêu tiểu tam đến để đón hắn ta. Tiểu tam kia lại muốn quyến rũ Hoắc Duyên Niên, quản lý Dương say rượu sợ tới mức tỉnh dậy và kéo tiểu tam nhanh chóng rời đi.
Có vẻ như quản lý Dương này không thể ở lại Hoắc thị được nữa. Xem xong vở kịch Tạ Nghiên trở về văn phòng, trước khi rời đi, cô gái quầy lễ tân nhẹ nhàng nhắc nhở anh cẩn thận với Hàn Mạt Mạt. Có vẻ như Hàn Mạt Mạt nói mình bị bắt nạt là không thể tin.
Sau hơn mười phút xuống dưới, Tạ Nghiên đoán Hàn Mạt Mạt và Hoắc Duyên Niên hẳn đã có tiến triển, quả nhiên ngay khi anh ra khỏi thang máy, thư ký nói với anh rằng Hàn Mạt Mạt sẽ quay lại làm việc ở Hoắc thị.
"Trở lại làm việc?" Tạ Nghiên nhớ tới nữ chính đáng lẽ phải gặp gỡ một vài nam phụ ở công ty mới, sau đó bị nam chính phát hiện và yêu cầu nữ chính đến công ty của anh ta làm thư ký. Thế nào lại quay về làm ở Hoắc thị?
Tạ Nghiên cảm thấy trên đầu có chút xanh.
"Anh Tạ Nghiên đói rồi đi! Mau đến ăn!" Hàn Mạt Mạt nhiệt tình chào hỏi Tạ Nghiên ngay khi anh bước vào văn phòng.
Tạ Nghiên nhìn lên và thấy trên bàn có vài hộp đóng gói, có vẻ như chúng đều được sản xuất trong các nhà hàng lớn. Liếc nhẹ, hẳn là dành cho hai người, Tạ Nghiên cảm thấy nữ chính túm chặt hai đầu, sau khi quan tâm đến Hoắc Duyên Niên thì lại quan tâm đến mình.
"Không, buổi trưa tôi ăn no rồi." Tạ Nghiên lắc đầu.
"Hoắc tổng đích thân gọi món này cho ngài. Ngài nên ăn một chút?" Thư ký liếc nhìn Hoắc tổng đang xem tài liệu cách mình khá xa rồi nói nhỏ.
Huh? Không có gì ngạc nhiên khi Hoắc Duyên Niên giúp Hàn Mạt Mạt gọi bữa ăn, không ngờ Hoắc Duyên Niên lại nhớ tới mình.
"Vậy tôi ăn cái gì?" Tạ Nghiên để bụng ăn tráng miệng, nhưng ăn không được, hiện tại vẫn có thể ăn.
Tạ Nghiên ngồi xuống bàn và xem kỹ các món ăn, mỗi món đều khác nhau, ngoại trừ hai phần tôm hấp. Một cái được đặt trước mặt anh, và một cái được đặt trước Hàn Mạt Mạt.
Hoắc Duyên Niên lại muốn anh bóc tôm?
"Nghiên Nghiên." Ai đó nói.
Tạ Nghiên liếc mắt một cái, tính toán chỉ cần Hoắc Duyên Niên kêu anh bóc tôm, anh sẽ lập tức đẩy tôm cho Hàn Mạt Mạt, không tin Hoắc Duyên Niên còn dám ăn cùng Hàn Mạt Mạt.
"Em thích ăn tôm, ăn nhiều một chút." Hoắc Duyên Niên nói xong tiếp tục làm việc.
Hoắc Duyên Niên làm sao đột nhiên biết nguyên chủ thích ăn tôm?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kết Hôn Cùng Nhân Vật Phản Diện Trong Văn Cẩu Huyết
Chương 12: Ược sủng mà kinh sợ (°(°ω(°ω°(☆ω☆)°ω°)ω°)°)
Chương 12: Ược sủng mà kinh sợ (°(°ω(°ω°(☆ω☆)°ω°)ω°)°)