DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thú Nhân Chi Giống Cái Phản Công
Chương 52



Tô Mặc ấn chặt lấy ngực mình.

Hình ảnh Hassan mãnh liệt, điên cuồng khiến tim cậu như cũng cuồng loạn theo.

Cậu cảm thấy Hassan thật sự mâu thuẫn đến đáng sợ.

Rõ ràng rất dễ thẹn thùng, nhưng bất kể chuyện có xấu hổ đến cỡ nào, hắn cũng làm được, giống như hoàn toàn không có hạn cuối vậy.Vốn chỉ là ý xấu nhất thời, muốn nhìn thấy bộ dáng ngượng phát khóc của hắn, không ngờ lại nhận được “hồi báo” dữ dội như vậy.

Tô Mặc cảm thấy mặt đỏ tim đập rộn, tay chân cũng run lẩy bẩy không còn tri giác! Không thể nào!Thấy Hassan sắp sửa lên đỉnh, Tô Mặc cúi người xuống cắn cắn tai hắn, khẽ nói: “Hassan, không được nuốt xuống.

Ngậm trong miệng.”Hassan vốn đang đến rìa giới hạn, bị cậu cắn như vậy, cả người liền run rẩy bắn ra.

Luồng dịch nóng bắn vào miệng hắn, Tô Mặc lại không cho hắn nuốt.


Vì tránh để chất lỏng tràn ra, Hassan không thể không cố gắng phồng to miệng.

Thế nhưng, Hassan lại không ngờ tới, một khi không có vòm miệng khống chế, cậu bé hừng hừng khí thế liền không chút kiêng nể giật nảy lên, chất lỏng nóng hổi phun tứ tung, văng đầy mặt hắn, khiến hắn trông càng nhếch nhác chả ra làm sao.Bị chính mình bắn đầy lên mặt nên Hassan gần như là bị dọa ngu người.

Hắn ngơ ngác há mồm, dịch trắng trên mặt từ từ chảy xuống, đôi mắt ngập vẻ kinh hoàng sợ hãi sững sờ nhìn Tô Mặc.

Trông cứ như sẽ bật khóc bất cứ lúc nào vậy.Má ơi, Hassan à, sao anh lại có thể vừa đáng thương vừa đáng yêu như vậy chứ! Anh không biết là càng như vậy thì tôi sẽ càng muốn ức hiếp anh sao! Tô Mặc nén cơn thú tính xuống, đưa tay quệt lấy hỗn hợp nước bọt cùng dịch nóng trên miệng Hassan, chậm rãi bôi vào cửa động đang lộ rõ của hắn.Hậu huyệt ướt át không ngừng run rẩy trước mắt Hassan, thậm chí còn có thể thấy rõ nó đang ngậm lấy, nhẹ nhàng cuốn đầu ngón tay của Tô Mặc, rồi lại “buồn bã” khép lại khi đầu ngón tay rời đi.

Dịch nóng càng lúc càng nhiều khiến động sau cũng ngày càng long lanh ánh nước.

Hassan nghĩ tới những chất lỏng này đều từ cậu em bắn lên miệng rồi lại xuống động sau, mà ngón tay luồn vào miệng hắn của Tô Mặc lại thấm đẫm mùi vị đặc trưng của nơi phía sau đó, cả người như đều hỗn loạn hòa làm một, nỗi xấu hổ khôn cùng không nói thành lời khiến hắn hận mình không thể chết ngay tức khắc.Hậu huyệt ướt đẫm nhỏ giọt xuống tận rãnh mông.

Tô Mặc lại moi thêm dịch nóng từ trong miệng Hassan, thậm chí còn đưa sâu vào trong họng ép hắn tiết ra nhiều nước bọt hơn nữa, đến tận khi toàn bộ bàn tay và cả cổ tay đều ướt sũng.“Hassan, em muốn làm anh.” Giọng Tô Mặc khản đặc, lại mang theo cơn dục vọng khó nén: “Dùng nắm đấm của em làm anh.”Hai mắt Hassan trợn to, dường như hoàn toàn không hiểu được ý của Tô Mặc.

Tô Mặc giơ bàn tay ướt nhẹp tới trước mắt hắn, sau đó chậm rãi nắm lại thành quyền.

“Để em làm anh đi, Hassan.”Hassan rối loạn nhìn Tô Mặc.

Tình hình hiện tại đã hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn, hắn không cách nào hiểu được rốt cuộc Tô Mặc muốn làm gì.

Dùng nắm tay… làm hắn sao? Đâm vào động sau của hắn? Cái này… sao mà được chứ?Thế nhưng, tiếng hít thở có phần gấp gáp phả ngay bên tai hắn, cố gắng đè nén, lại tràn ngập dục niệm.

Hassan bi ai phát hiện mình lại bị điều đó kích thích, không cách nào từ chối lời mời của Tô Mặc, thậm chí còn tràn ngập chờ mong.“Làm tôi đi.” Hassan khàn giọng nói: “Tô Mặc, làm tôi.”Hô hấp của Tô Mặc như ngừng lại trong nháy mắt.


Cậu hoàn toàn không thể tin được, Hassan sẽ thật sự đồng ý yêu cầu quá đáng như thế của mình.“Hassan…” Cậu hôn lấy vành tai hắn, muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại không bật ra thành lời.Tô Mặc đứng lên, đỡ lấy đùi Hassan, luồn một ngón tay khẽ đâm vào trong hắn.

Do đã bôi trơn trước đó nên hành động này không hề bị cản trở, nhưng Hassan vẫn khe khẽ rên lên.“Hassan, nhìn này.” Tô Mặc nhẹ giọng ra lệnh.

“Nhìn xem em tiến vào cơ thể anh như thế nào.”“A…” Hai mắt Hassan nhắm nghiền, cả người run rẩy, hậu huyệt thì cắn chặt lấy ngón tay của Tô Mặc.Tô Mặc không hối thúc hắn, chỉ nhẹ nhàng rút ngón tay ra, rồi lại chậm rãi cắm trở vào.

Cậu kiên nhẫn lặp đi lặp lại cho đến khi Hassan rên rỉ mở mắt.“Tô Mặc… Tô Mặc…” Tiếng rên rỉ của Hassan tràn ngập ý van xin.“Nhìn nó đi, Hassan.

Anh sẽ thích thôi.” Tô Mặc dịu dàng dụ dỗ.Hassan nức nở đầy thảm thương.

Đây mới là điều khiến hắn kinh hoảng nhất, vì hắn phát hiện, cơ thể mình không ngờ lại thích thật.Không cách nào cự tuyệt, ánh mắt của Hassan hướng về phía giữa hai chân, nhìn động sau của mình bị ngón tay ai kia đâm xuyên.

Sau đó, ngón tay nọ chậm rãi rút ra, khi cắm vào thì đã biến thành hai ngón.Cảm nhận được sự đau đớn do hơi căng đầy, nếp uốn ở cửa huyệt bị ép giãn ra, lại không cam mà rụt về, giam chặt lấy ngón tay vừa xâm nhập.

Ngón tay không nhanh không chậm rút cắm, đến khi cửa động cảm thấy chúng không còn “nguy hiểm” rồi thả lỏng cảnh giác, thì những ngón tay xâm nhập vào lại tăng thêm một ngón.“A…” Hassan cúi đầu thở dốc.

Ba ngón tay đã ngang ngửa với kích thước cậu bé của Tô Mặc, đủ để gây cảm giác đè ép cho hậu huyệt.


Động tác vừa ngoáy vừa móc lại mang tới sự kích thích mà dù là “hàng thật” đâm vào cũng không thể sánh được.Tô Mặc nhìn chằm chằm vào sắc mặt của Hassan, xác định chắc chắn trên mặt hắn là sự say mê chứ không phải thống khổ, mới lại chậm rãi tăng thêm ngón thứ tư.“Ưm…” Cơ thể Hassan tức thì căng cứng, âm thanh phát ra cũng xen lẫn sự đau đớn trong đó.

Hắn trơ mắt nhìn bốn ngón tay kia tụm chặt vào nhau, thong thả lại cố chấp không ngừng tiến vào, nếp gấp ở cửa vào bị căng ra từng chút một, kéo giãn, bám chặt vào bốn gốc ngón tay – xấp xỉ gần bằng chiều ngang bàn tay của Tô Mặc.Cơn đau như bị xé rách làm Hassan phải ra sức thở dốc, mồ hôi lạnh thấm đẫm cả người hắn.

Thế mà, khi nhìn thấy hậu huyệt của mình bị căng đến biến dạng, chẳng hiểu tại sao trong người tự dưng lại dâng lên ngọn lửa kỳ lạ như muốn thiêu cháy cả người hắn, khiến toàn bộ đau đớn cùng xấu hổ đều biến thành chất đốt.“Hassan… còn tiếp tục được không?” Sắp tiến hành một bước cuối cùng, tiếng thở gấp của Tô Mặc mang theo chút âm rung.Tiếng thở dốc kịch liệt cùng cơn đau khôn cùng khiến đầu óc Hassan như quay cuồng.

Thật ra hắn cũng không biết mình có còn tiếp tục được nữa hay không, nhưng hắn biết rõ là mình muốn Tô Mặc tiếp tục.“Được.” Hassan nhỏ giọng nói.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chặp vào động sau đã căng tới cực hạn.

Khi bị nhét thêm một ngón nữa, thì nó sẽ ra sao?.


Đọc truyện chữ Full