DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi
Chương 108

Tầng 4 chuyên xử lý công vụ dành cho Lộ Thiên Tinh, trợ lý, người đại diện và đội ngũ nhân viên..

Ân Lương Thần nói sơ lược thứ bậc, vừa lúc đi ngang văn phòng của Lộ Thiên Tinh thì đưa tay gõ cửa: "Thầy Lộ, là em đây ạ."

Bên trong vang lên tiếng mở khóa, cửa hé mở để lộ khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông dần xuất hiện trước màn hình...... Không phải Phàn Vân Cảnh thì ai. Hắn liếc Ân Lương Thần, nhận máy quay rồi đóng cửa.

"Ủa? Ân Lương Thần không vào hả?" Lộ Thiên Tinh vừa ký xong văn kiện, ngẩng đầu lên thấy Phàn Vân Cảnh cầm máy quay thì kinh ngạc.

Phàn Vân Cảnh thản nhiên: "Không phải phân chia theo khu vực người dẫn hả?"

Lộ Thiên Tinh: "Đúng rồi, cậu ấy phụ trách tầng 4."

"Đúng rồi, cậu ta phụ trách tầng 4, còn anh phục trách em."

"......"

Đổ giấm. Lộ Thiên Tinh bất đắc dĩ thở dài, ngoắt tay bảo đưa máy quay lại gần hơn, chào hỏi với khán giả: "Chào mọi người."

Khán giả: "Chào Tinh Tinh!!!"

Lộ Thiên Tinh nhìn mục bình luận: "Nãy giờ phát sóng cũng lâu rồi, mọi người cảm thấy thế nào?"

Khán giả mồm năm miệng mười trả lời: "Nhìn idol mình túm tụm lại với nhau, sống không hối tiếc QAQ"

"Tôi cứ tưởng chỉ có một tầng thôi, giờ mới biết phòng làm việc của Lộ Thiên Tinh là một tòa nhà!"

"Tôi muốn báo cáo, sao anh Phàn không chịu chìa mặt ra!!"

"Ừ sao ảnh đứng sau mành hình mãi zạy, CP cùng khung hình đâu rồi?!"

"Gần tròn 10 năm của Tinh Tinh rồi, hôm nay anh phát trực tiếp là có chuyện thông báo phải không! Vừa coi Tarot, tin tốt bà con ạ!!"

Lộ Thiên Tinh mỉm cười nói: "Bí mật lộ mất rồi."

"Lí do phát sóng hôm nay chủ yếu là cùng tâm sự với mọi người về kế hoạch sau 10 năm"

Khán giả sôi nổi hỏi: "Kế hoạch jz anh?"

"Concert toàn thể nghệ sỉ." Lộ Thiên Tinh cười bảo: "Hai tháng nữa, đúng thời gian Weibo chính chủ sẽ công bố."

Khán giả: "!!!!"

"Vãi dái! Concert của toàn bộ nghệ sĩ mình hả anh! Idol của tui diễn chung mọi người ơi!!"

"Ôi cánh bướm kinh ngạc, cánh bướm gớt nước mắt, kế hoạch hậu 10 năm quá tuyệt vời, rất chờ mong!"

"Đúm z, hi vọng anh tổ chức chỗ nào rộng rộng chứa được nhiều người ấy, với nhiều vé nữa chứ nửa nghiệp đu idol của em dùng để săn vé đấy anh QAQ"

"...... Cô trên không nói thì tui đã quên rồi, dcm lần này không cướp được vé làm chó. Tốc độ bàn phím 23 năm FA không thể bị sỉ nhục được!"

"Toi stan hết nghệ sĩ phòng làm việc này các cô ạ, gồm cả anh Phàn nữa, sướng anh rồi nhá. Sin thề với thần đu idol nhất định con sẽ hốt được ít nhất một cái vé, nhất định phải coi live show!"

Tuy chỉ tạm thông báo trước, nhưng phản ứng của fan rất kịch liệt, thời gian diễn ra concert còn chưa định mà đã có 30 vạn người đặt suất trước, số liệu thống kê vẫn tiếp tục tăng.

Thế là nội bộ mở cuộc họp, quyết định thuê sân vận động lớn nhất thành phố, chứa được 20 vạn người, rộng rãi thoáng mát.

Tin rò rỉ, fan trên mạng kêu gào không ngớt, bảo phòng làm việc keo kiệt, người ta đặt lịch nhiều thế mà số vé lại quá ít! Đây không cần thoáng mát, đây đứng trên mái nhà cũng phải coi !

Phòng làm việc: "Mọi người muốn nhưng chúng tôi không tìm được chỗ nào rộng hơn nữa mà."

Fan: "QAQ"

Cuộc chiến tranh vé. Vẫn phải tranh vé bà còn ạ.

Cổng bán vé còn chưa mở cửa mà fan đã bem nhau tơi bời.

Lộ Thiên Tinh chẳng hề hay, đang cân nhắc thời gian tổ chức concert. Lưu Vân Trường bị Phàn Vân Cảnh lôi đến làm đạo diễn đi kèm với toàn bộ staff, Điền Điềm và Tiền Lãng hỗ trợ phía sau sân khấu.

Sau cánh gà đã có người phụ trách, phần còn lại là trách nhiệm của Lộ Thiên Tinh. Đầu tiên là chọn tiết mục, sắp xếp làm sao để kịp thay trang phục, chuẩn bị dàn hợp xướng, lễ khai mạc, bế mạc,...

Hai tháng không dài, Lộ Thiên Tinh đã lên kế hoạch trước nhưng lúc bắt tay vào làm vẫn xảy ra vài vấn đề. Điều may mắn duy nhất là tập duyệt khá thuận lợi, làm quen đèn sân khấu hai ba lần là được.

Hàng ngày Phàn Vân Cảnh đều đi đón người yêu về nhà, nhìn thanh niên cuối thu vẫn mang áo ngắn tay thì nhíu mày không nói gì.

Lộ Thiên Tinh vừa tập nhảy xong, thấy hắn thì uể oải bước tới. Cậu cực hiếm khi vận động nhiều thế này, nếu không phải tiết mục cuối cần tất cả mọi người cùng lên sân khấu thì còn lâu cậu mới liều mạng thế này.

Phàn Vân Cảnh đội mũ cho cậu, vuốt tóc mái đẫm mồ hôi, nói nhỏ: "Đi tắm rửa thay quần áo đã, bên ngoài lạnh."

"Ừm." Lộ Thiên Tinh trả lời, không cử động.

Phàn Vân Cảnh khom lưng bế cậu lên, bước vào phòng tắm mới hỏi: "Cần anh giúp không?"

Lộ Thiên Tinh nhìn hắn.

Phàn Vân Cảnh cũng nhìn cậu, không nhìn ra vui giận, thật làm người khó biết được hắn có biến thành cầm thú hay không.

Lộ Thiên Tinh đề phòng: "Em tự tắm được."

Phàn Vân Cảnh bật cười, xả nước cho cậu: "Ngâm nước ấm một lát, nóng thì bảo anh."

Lộ Thiên Tinh ậm ừ, đợi hắn đi rồi mới cởi đồ bước vào bồn tắm, sau đó...ngủ.

Đối với người lười, vận động mạnh sẽ dẫn đến kiệt sức về thể xác lẫn tinh thần, không nghỉ ngơi tốt thì mai sẽ còn đau chân đau lưng sưng phù các thứ. Lộ Thiên Tinh không ngoại lệ, mệt tới mức ngủ khi nào không hay.

Phàn Vân Cảnh đúng giờ đẩy cửa phòng tắm, bế cậu lên bọc vào khăn, thay đồ xong xuôi thì lái xe về nhà.

Mấy ngày nay liên tục như vậy, Phàn Vân Cảnh đau lòng nhưng không thể phủ nhận nỗ lực của cậu, chỉ có thể chăm sóc cậu kỹ hơn trên phương diện sinh hoạt, bù lại mấy cân thịt bị sụt lúc làm việc quá sức.

Tập luyện cường độ cao, lịch trình dày đặc và công tác sân khấu liên tục dồn tới. Lộ Thiên Tinh chân không chạm đất, đừng nói béo ra, bệnh dạ dày cậu chưa tái phát là may, cũng nhờ Phàn Vân Cảnh khắt khe trong bữa cơm.

Hơn nữa gần đây Lộ Thiên Tinh bắt đầu ăn kẹo que.

Sau khi hẹn hò với Phàn Vân Cảnh, hiếm lắm cậu mới nạp nhiều đường đến vậy.

Không bất ngờ, mà bất tỉnh.

Mở mắt ra đã thấy trần nhà quen thuộc. Lộ Thiên Tinh định thần, cẩn thận nhìn quanh một vòng.

Màn cửa sổ sát đất vén lên, ánh sáng chiếu rọi cả căn phòng. Phàn Vân Cảnh đứng ngược sáng, không thấy rõ mặt, chẳng nói gì, cứ đứng im lặng như một pho tượng.

Đầu óc trì độn của Lộ Thiên Tinh nổ bùm, tỉnh táo lại.

Xin vĩnh biệt cụ ~

Hôm trước người ta vừa nhắc ăn cơm nghỉ ngơi đầy đủ, mình thì gật đầu lia lịa, sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt. Hôm sau lại tụt huyết áp bất tỉnh, Phàn Vân Cảnh càng im lặng chứng tỏ tức giận không ít... Chắc là sắp lên ngòi rồi.

Lộ Thiên Tinh sợ nhất là Phàn Vân Cảnh nghiêm túc. Thấy hắn không nói gì, tìm công tắc bật đèn lên.

Ánh đèn phả lên người đàn ông đang đứng sừng sững. Phàn Vân Cảnh không nhúc nhích, bình tĩnh nhìn cậu, trong mắt chỉ một màu tốt đen.

Lộ Thiên Tinh bối rối, nắm tay hắn nói nhỏ: "Em sai rồi."

Người trước mặt vẫn không phản ứng.

Lộ Thiên Tinh lặng lẽ ngước mắt nhìn hắn, ngồi dậy ôm cổ vùi vào ngực người kia: "Anh đừng giận, em sợ."

Phàn Vân Cảnh duỗi tay bế cậu lên: "Bây giờ thì biết sợ rồi sao? Nếu anh không tức giận, em cũng chẳng thèm để ý cơ thể mình đâu nhỉ?"

"Không phải, lần này là ngoài ý muốn......"

"Bốp!" Tiếng đánh mông giòn tan cắt đứt lí do của Lộ Thiên Tinh, Phàn Vân Cảnh cắn lỗ tai cậu, lạnh lùng nói: "Tiếp tục."

"......"

Lộ Thiên Tinh nào dám tiếp tục, ngoan ngoãn nhận tội: "Sáng nay em ăn hai miếng trứng rán, định trưa ăn bù lại cho buổi sáng như thấy cơm canh dầu mơ quá, buồn nôn......"

"Vậy nên cả ngày em không ăn gì ngoài kẹo?"

"...... Dạ."

"Bốp!" Một tiếng tét đít giòn vang. Tuy không tính là đau nhưng nhục nhã lắm thưa pà kon kô pác, vậy mà Phàn Vân Cảnh vẫn lạnh mặt: "Tiếp tục."

"Hết rồi mà." Lộ Thiên Tinh oan ức.

"Vậy sao? Thế em có biết mình bị sốt nhẹ không?"

"Sốt nhẹ?" Lộ Thiên Tinh ngạc nhiên sờ trán, đúng là không biết thật.

"Anh nghe nói hễ bên ngoài phát sinh vấn đề thì em sẽ mang áo cọc tay chạy ra từ phòng tập? Cuối thu rồi mà còn mặc phong phanh ra cửa, em muốn làm anh tức chết chứ gì, Lộ Thiên TInh?"

Phàn Vân Cảnh càng nói càng giận, thật muốn tét đít cậu thật nhiều cho chừa.

Nhưng lại thương, biết thanh niên trong lòng bệnh chưa lành đã muốn làm việc tiếp, ngẫm lại đau lòng vẫn chiếm phần đa.

Hắn nghiến răng nói: "Nhiều khi anh muốn đánh gãy chân em, để em ngoan ngoãn ngồi cạnh anh mãi thôi."

Lộ Thiên Tinh lập tức bóp mặt hắn, hôn mỗi bên một cái, thành khẩn nói: "Em sai rồi, em hứa sau này sẽ ăn uống đầy đủ, tổ chức concert xong sẽ ở nhà không đi đâu nữa, đừng giận nha."

Phàn Vân Cảnh có thể nói gì ngoài hôn cậu chứ.

Lộ Thiên Tinh nhanh tay che miệng trước, nhắc nhở nói: "Em chưa hết sốt mà? Không lây bệnh cho anh được."

Phàn Vân Cảnh tức giận: "Thế em nghĩ lúc mình bất tỉnh thì uống thế như thế nào?"

Lộ Thiên Tinh vội rướn người hôn hôn, giây tiếp theo đã bị đè xuống giường.

Phàn Vân Cảnh ép cậu nghỉ ngơi nguyên ngày, đến hôm sau mới thả đi. Nhưng từ đó về sau lại thêm nghiêm khắc trong chế độ ăn uống cậu cậu, có thời gian thì tự đưa cơm, bận thì call video xem cậu ăn.

Cứ thế qua nửa tháng, khoảng cách đến buổi concert ngày càng gần, kiểm tra lại toàn bộ không có sai sót gì Weibo chính chủ mới mở cổng bán vé, làm cho fan điên cuồng tranh nhau mua.

Ba phút sau, hai mươi vạn vé được bán sạch.

Đọc truyện chữ Full