DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Thiên Hoàng Của Siêu Sao
Chương 81: Người đàn ông của tôi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vệ Tây Lẫm V: Khoảng cách xa xôi nhất trên thế giới là anh ở bên em nhưng miệng em lại không thể nói.

Ống kính giải trí.

"……. Kế tiếp xin mời quý vị khán giả xem tin giải trí đầu tiên. Giải Giai điệu vàng lần thứ 17 được tổ chức tại đảo Loan đã kết thúc viên mãn. Ca sĩ Đế Kinh trứ danh Vệ Tây Lẫm vinh hạnh thu hoạch được ba chiếc cúp. Nhưng trong tiệc mừng công của ca sĩ đảo Loan Trình Nguyên Phẩm tối qua đã gặp chuyện bất trắc, Vệ Tây Lẫm bị hạ độc không thể nói, trước mắt đang nhận trị liệu tại bệnh viện đảo Loan. Tiếp theo chúng ta hãy cùng theo dõi thông tin cụ thể của sự việc này……"

Truyền hình Đế Kinh.

"Xin chào mừng các quý vị đang xem chương trình đến với [Giải trí hơn]. Đầu tiên tôi phải thông báo cho mọi người một tin xấu, trong tiệc mừng công tối qua của ca sĩ đảo Loan Trình Nguyên Phẩm, ca sĩ hot Vệ Tây Lẫm đã……."

Giải trí Đế Kinh.

"Chuyện ca sĩ trứ danh Vệ Tây Lẫm bị hạ độc đã được xác nhận, trước mắt đang tiến hành trị liệu tại bệnh viện đảo Loan. Không ít người suy đoán kẻ hạ độc cũng là ca sĩ, vì 'người nổi tiếng dễ bị ghen tỵ'. Vệ Tây Lẫm nhận được ba chiếc cúp, rất có khả năng đã bị ai đó chướng mắt……"

Gần như tất cả các chương trình giải trí tin tức thời sự đều nhắc tới chuyện Vệ Tây Lẫm bị người hạ độc. Mặc kệ là người trong giới giải trí hay người chú ý tới giới này, đều bị chấn động. Đi trên đường cái, tùy thời đều có thể nghe người bàn tán về chuyện này.

Thậm chí fans của Vệ Tây Lẫm còn tổ chức một hoạt động cầu phúc cho hắn, cầu phúc vì Vệ Tây Lẫm đang ở xa khơi nơi đảo Loan.

Người đại diện của Tào Chính Huân trăm triệu không nghĩ tới chuyện lần này sẽ nháo lớn như vậy, càng nghĩ càng sợ hãi. Một khi sự tình bị tiết lộ, hắn nghĩ cùng đừng nghĩ tiếp tục lăn trong giới này.

Rốt cuộc hắn cũng ngồi không yên được nữa, lập tức gọi cho Tào Chính Huân, "Chính Huân, xem ra chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời khỏi Đế Kinh đi thôi."

"Anh gấp cái gì?" Tào Chính Huân nhàn nhạt nói, "Hay là anh đã làm gì trái lương tâm sao?"

"Cậu nói cái gì?" Người đại diện có dự cảm không tốt, lớn tiếng nói, "Chuyện này rõ ràng là cậu bảo tôi làm! Chẳng lẽ cậu muốn phủi sạch sao!"

Tào Chính Huân có vẻ nghi hoặc, "Hửm? Tôi đã nói anh làm gì khi nào?"

Người đại diện âm thành hừ lạnh một tiếng, một câu cũng không nhiều lời, cắt điện thoại. Còn may hắn đủ hiểu Tào Chính Huân, sớm đã có chuẩn bị sẵn. Nếu Tào Chính Huân dám lên xe nhảy xuống, cho dù chết hắn cũng muốn kéo theo một cái đệm lưng!

……

Tuy rằng Tào Chính Huân và người đại diện chỉ nói ngắn gọn vài câu nhưng vẫn bị 002 bắt được, ghi lại đoạn đối thoại của bọn họ, gửi nặc danh đến hòm thư cảnh sát đảo Loan, thuận tiện cũng chuyển qua tình hình sổ sách ngân hàng của bọn họ. Tài khoản người đại diện của Tào Chính Huân thiếu 20 vạn tệ Hoa Hạ, mà tài khoản tên hạ độc lại vừa lúc tăng thêm hơn 100 vạn tệ đảo Loan. Con đường tra tin tài khoản ngân hàng không chính quy nên không thể dùng làm chứng cứ, nhưng lại cung cấp chỉ dẫn cho cảnh sát đảo Loan.

Cuộc điều tra của cảnh sát dần trở nên thuận lợi.

Vệ Tây Lẫm nằm ở trên giường bệnh, hơi thả lỏng.

Lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, một người cao lớn xông vào.

Thấy rõ người tới, Vệ Tây Lẫm hoảng sợ, chột dạ tránh ánh mắt của người tới, gấp gáp gọi 002: [Tiểu Nhị, sao lại thế này? Sao A Cố tỉnh nhanh vậy?] 002 nhìn ánh mắt Cố Duyên Tranh cũng thực ngạc nhiên, [Tui đã động tay động chân trên người anh ta, ít nhất cũng có thể làm anh ta hôn mê ba ngày, bác sĩ nơi này kiểm tra chỉ biết cho rằng anh ta mệt nhọc quá độ. Không đến 24 giờ anh ta liền tỉnh táo lại, tui chỉ có thể nói là ý chí anh ta quá mạnh mẽ. Này cũng không nên trách tui.] Cố Duyên Tranh đau lòng kéo đứa nhỏ vào lòng ngực, đánh giá trên dưới, sắc mặt đứa nhỏ này tái nhợt như vậy, có thể thấy một ngày kia đã ăn khổ thế nào; đứa nhỏ còn gầy hơn trước kia, trên má cơ hồ không còn mấy lượng thịt; trên mu bàn tay đứa nhỏ lại có thêm mấy lỗ kim, vừa hồng vừa sưng. Làm y lo lắng nhất là giọng nói của đứa nhỏ, nếu về sau vĩnh viễn không thể ca hát nữa, chỉ sợ sẽ khiến đứa nhỏ này đau lòng chết.

Đau lòng trong đáy mắt Cố Duyên Tranh như một nhát dao vô hình cắm vào lòng Vệ Tây Lẫm. Vệ Tây Lẫm hối hận. Lần này hắn quá nôn nóng, hắn không nên dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy để tìm người sau màn, không nên làm Cố Duyên Tranh lo lắng như vậy. Lấy chỉ số thông minh của hắn có thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn, chỉ là tốn thêm chút thời gian. Hắn có thể tưởng tượng khi Cố Duyên Tranh bỗng dưng hôn mê tỉnh lại lại nghe tin hắn bị người hạ độc đã sốt ruột thế nào, đã lo lắng thế nào.

"Là ai làm!" Bốn chữ này Cố Duyên Tranh dùng lực rít ra kẽ răng, lạnh như sương giá, làm Mập Mạp cẩn thận đẩy cửa ra tính tiến vào lại cẩn thận đóng cửa lại lui ra rùng mình một cái, thức thời chạy ra xa.

Trong đôi mắt đen nhánh của Cố Duyên Tranh ngập tràn đau lòng, bàn tay to ấm áp vỗ về cổ Vệ Tây Lẫm, lực nhẹ như lông chim, phảng phất chỉ cần không chú ý sẽ tổn thương yết hầu hắn, bộ dáng thật cẩn thận lại nắm chặt tâm Vệ Tây Lẫm.

Hắn ôm eo nam nhân, không ngừng lắc đầu, muốn nói 'Em không sao cả anh không cần lo lắng', há miệng thở dốc, không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, rầu rĩ nhăn mi lại.

Cố Duyên Tranh nhìn bộ dáng vội vàng của hắn, đáy lòng nổi lên từng trận đau đớn, không ngừng hôn nhẹ môi hắn, mặt hắn, ôn nhu trấn an, "Bảo bối, không vội, không vội, tôi ở ngay đây. Tôi sẽ sắp xếp em đến bệnh viện tốt nhất, tìm bác sĩ tốt nhất cho em. Tôi nhất định sẽ không để em xảy ra chuyện gì, tin tưởng tôi, tin tưởng tôi. Còn có, tôi nhất định sẽ bắt được người kia, làm hắn sống không bằng chết!"

Vệ Tây Lẫm ôm đầu y, môi đối môi hôn một cái, trấn an nhẹ mút một chút, sau đó cầm lấy laptop đánh chữ cho y xem.

"Đừng lo, em không sao. Em có biện pháp tốt lên, tin tưởng em!"

Ba chữ 'tin tưởng em' được hắn cố ý in đậm bằng mực đỏ.

Cố Duyên Tranh nghi hoặc nhìn ánh mắt hắn, "Bảo bối?"

Vệ Tây Lẫm gật đầu khẳng định với y, tiếp tục đánh chữ: "Anh biết em có vài loại công phu Hoa Hạ. Đây là vì thật lâu trước kia em có gặp được một ông lão cổ quái, là ông ấy dạy em. Ông ấy nói có duyên với em, còn tặng em mấy viên đan dược kỳ quái, nói là có thể trừ độc gì đó. Mấy ngày nữa em sẽ về nội địa, ăn viên đan dược kia vào sẽ không sao."

Cố Duyên Tranh không hoài nghi lời hắn. Trước đó khá lâu Vệ Tây Lẫm từng bị côn đồ đầu đường đánh còn phải vào bệnh viện, nhưng sau này lại có vài loại công phu Hoa Hạ, hơn nữa loại nào cũng lợi hại. Nếu không phải có chuyện kỳ lạ như vậy đúng là khó giải thích.

"Thật sự hữu dụng?" Cố Duyên Tranh vẫn cảm thấy lo lắng.

Vệ Tây Lẫm nằm trên vai y, dùng sức gật đầu.

Cố Duyên Tranh khẽ vuốt mặt hắn, định nói bây giờ liền xuất viện về nội địa ăn đan dược đi, nghĩ nghĩ lại từ bỏ. Đứa nhỏ bị thương không nhẹ, nếu khôi phục quá nhanh thì không dễ giải thích.

"Em nghỉ ngơi cho tốt. Tôi đi gọi mấy cuộc điện thoại, nhất định sẽ nhanh chóng tìm ra người hạ độc."

Vệ Tây Lẫm giữ chặt tay áo y, đánh chữ: "Không cần tìm mẹ anh giúp đỡ." Nếu hiện tại Cố Duyên Tranh vì chuyện của hắn mà tìm mẹ y giúp đỡ, tương lai ra mắt, hắn không thể cây ngay không sợ chết đứng được.

Cố Duyên Tranh hơi trầm ngâm, biết rõ ý nghĩ của hắn, trong lòng cảm thấy ấm áp.

"Yên tâm, tôi có quan hệ của chính mình. Ngủ một giấc đi."

Cố Duyên Tranh nhẹ ấn đứa nhỏ nằm xuống, đắp chăn đàng hoàng cho hắn.

"Tôi sắp xếp cho em hai bảo tiêu, hiện sẽ canh bên ngoài, về sau họ sẽ đi theo em. Tôi biết em có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng có người đi theo, em sẽ nhẹ nhàng hơn. Đừng từ chối."

Đây là lòng tốt của nam nhân, Vệ Tây Lẫm cũng không có ý từ chối, gật gật thuận theo.

Cố Duyên Tranh nhẹ nhàng cười, ánh mắt càng nhu hòa, cúi đầu đáp một nụ hôn xuống môi hắn.

"Không cần lo phóng viên tới, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa. An tâm nghỉ ngơi."

Cố Duyên Tranh dặn dò xong mới rời đi, trước khi đi nhìn thoáng qua Mập Mạp, chưa nói gì.

Thẳng đến khi hình bóng Cố Duyên Tranh biến mất ngoài cửa, Vệ Tây Lẫm mới lưu luyến không rời thu tầm mắt lại, đóng trang word vừa đánh mấy câu kia đi, cầm di động gửi tin nhắn cho đại ca và em gái, nhờ bọn họ báo lại với cha mẹ mình rất tốt.

Gửi tin nhắn xong, hắn không có chuyện gì làm, ngủ cũng ngủ không được, có chút chán đến chết.

Mập Mạp mở TV cho hắn, nhìn chằm chằm TV một lát, đột ngột mở miệng: "Tây Lẫm, tôi tiếp tục đi theo cậu."

Không nghe được câu trả lời, tâm hắn bất ổn, bỗng nhớ tới Vệ Tây Lẫm không thể nói chuyện, quay đầu lại nhìn về phía Vệ Tây Lẫm.

Vệ Tây Lẫm đưa điện thoại cho hắn, bên trên viết một dòng: Xác định?

Mập Mạp gật gật đầu, trả điện thoại lại cho hắn, cẩn thận nhìn thoáng qua cửa phòng, thấp giọng nói: "Tôi đã nghĩ kỹ. Tuy rằng tôi còn chưa thể hiểu được tình cảm của hai người, nhưng tôi nhìn ra anh ta thật lòng với cậu. Nếu như vậy, tôi cũng không có gì để nói. Chỉ hy vọng về sau các cậu vẫn có thể luôn hạnh phúc như vậy. Nhưng mà, quan hệ giữa hai người ngàn vạn lần không thể tiết lộ. Tốt nhất cậu nên nhắc anh ta một chút, phải cẩn thận."

Vệ Tây Lẫm lại đưa điện thoại cho hắn, vẻ mặt kiêu ngạo.

"Yên tâm, anh ấy rất cẩn thận. Cho dù tôi không nói, anh ấy cũng sẽ chú ý."

Cố Duyên Tranh thật sự quan tâm hắn, loại quan tâm này không chỉ có mặt ngoài. Chỉ cần là chuyện có liên quan đến hắn, đầu óc Cố Duyên Tranh liền biến thành máy tính, có thể nhanh chóng phân tích rành mạch quan hệ lợi hại trong đó, chuyện bất lợi với hắn, y sẽ tuyệt đối không làm.

Mập Mạp cười cười, tạm thời giữ ý kiến với chuyện này. Nhưng có hắn ở đây, dù về sau Cố Duyên Tranh lộ ra sơ hở, hắn cũng sẽ kịp thời cứu chữa.

Màn hình TV chợt lóe lên, lộ ra hình ảnh một nữ MC xinh đẹp, tốc độ nói của nữ MC cực nhanh, vẻ mặt có chút nghiêm túc, "Hiện tại là tin nóng giới giải trí, ngay vừa rồi, cảnh sát đã tra ra người đứng sau màn hạ độc một ca sĩ hot dạo gần đây Vệ Tây Lẫm, hắn thế mà là người đại diện của minh tinh Hàn Quốc Tào Chính Huân! Này rốt cuộc là chuyện thế nào."

Hình ảnh vừa chuyển, nháy mắt chiếu đến cửa cục cảnh sát.

Vệ Tây Lẫm mắt sắc nhìn thấy một nam nhân đeo kính râm đứng sau mấy vị cảnh sát, cố ý vô tình tránh khỏi màn ảnh, đúng là Cố Duyên Tranh.

Nhất định là y lợi dụng quan hệ giúp cảnh sát một phen, cho nên cảnh sát mới nhanh chóng tra ra bên Tào Chính Huân vậy.

Vệ Tây Lẫm nhẹ nhàng cười, biểu tình hơi đắc ý. Đây chính là người đàn ông của hắn!

......….

Nguồn: PinterestHỆ THỐNG THIÊN HOÀNG CỦA SIÊU SAO - Chương 81: Người đàn ông của tôi

Bấm sao một cái trong lúc chờ chương mới nào ~

Đọc truyện chữ Full