DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung
Chương 17

Văn Khê từng nghi ngờ động cơ Mạc Thần trêu chọc và cưng chiều cậu, nghi ngờ nguyên nhân hắn dụ dỗ cậu đánh chuyên nghiệp, nhưng chưa từng nghi ngờ kỹ thuật của hắn —— ngay khi xác nhận hắn không hack.

Cho nên, nghe được những lời này của Mạc Thần, Văn Khê chẳng những không cảm thấy kiêu căng, ngược lại còn có loại cảm giác rất an tâm.

Cậu trả lời "Được".

Nhưng mà, bởi vì lúc Mạc Thần nói câu kia vẫn dùng mic trò chuyện riêng, cho nên Ngải Triết với Lộ Bỉ đều chỉ có thể nghe được câu "Được" của Văn Khê, còn tưởng cậu đáp lại câu nói "Chuẩn bị nhảy!" của Ngải Triết.

Ngải Triết không nhịn được mắng: "Anh em, phản xạ của cậu cũng hơi lâu rồi đấy."

Văn Khê ngẩn người, một lát sau mới phản ứng lại vì sao hắn nói như vậy, có chút buồn cười, nhưng cũng không định giải thích.

Tuy nhiên, cậu không giải thích, một số người xem đã giúp cậu giải thích cho Ngải Triết.

Không chỉ giải thích không phải Văn Khê trả lời hắn mà là Momo, còn giải thích tại sao đột nhiên Momo bật giọng nói để nói những lời đó.

Có thể thấy mọi người thật sự rất thích cặp đôi Văn Khê và Momo.

Ngải Triết bất đắc dĩ: "Được rồi được rồi, tôi còn không biết à? Momo là quan tâm đến Khê Khê, sợ Khê Khê chịu uất ức! Cũng do tính cách của Khê Khê nhà mấy người quá dễ khiến người ta hiểu lầm!"

Văn Khê chậm rãi gõ ra một dấu hỏi chấm.

Lúc này, máy bay đã bay đến khu F, bốn người lần lượt nhấn phím F nhảy xuống.

Ngải Triết vừa nhảy vừa không quên tiếp tục đề tài vừa rồi: "Mọi người vì tôi mà mắng Momo hả? Không cần thiết, thật sự không cần thiết, Momo người ta cũng không phải streamer, hắn đâu quan tâm cái gì mà bầu không khí livestream chứ? Hắn là đến chơi cùng Khê Khê... Hắn cũng nói vậy? Vậy thì đúng rồi! Nếu không phải Khê Khê xin đừng động vào hắn!"

Dừng một chút, chắc là lại nhìn thấy mưa đạn nói gì đó, hắn lại lên tiếng trả lời: "Đúng, thật sự hôm nay tôi không dám để Khê Khê hát, mấy người có tin hay không chỉ cần tôi dám bắt cậu ấy hát, Momo sẽ dám đến đánh tôi?"

"Khà khà, tôi vụиɠ ŧяộʍ nói cho mọi người, Momo vừa nhìn đã biết là acc nhỏ, trình độ này của hắn không có khả năng chỉ lăn lộn ở rank trong nước, cho nên thật đúng là hắn không quan tâm bị mấy người mắng đâu, bị mắng sẽ bớt đi mấy lạng thịt?"

Ngải Triết tự đáp lại mưa đạn, Văn Khê càng nghe càng không thích hợp, nhịn không được lên tiếng cắt ngang: "Làm sao thế? Chỗ cậu có ai mắng Momo hả?"

"Sao thế? Chỉ cho phép có người giúp cậu ra mặt, không cho phép người xem của tôi giúp tôi ra mặt à?" Ngải Triết có chút ngạo kiều đáp lại, giống như người vừa rồi khuyên người xem đừng vì cậu ta mà mắng Momo không phải là cậu ta vậy.

Nhưng mà rõ ràng lời này của hắn là nói đùa, rất nhanh lại bổ sung một câu: "Đừng mắng, thật đừng mắng, livestream là vì vui vẻ, đừng làm cho tất cả mọi người đều không vui. Chẳng qua nói thật, nếu bạn gái tôi bị lạnh nhạt, tất cả mọi người đều nói chuyện mà cô ấy im lặng không nói, với cả tính cách cô ấy còn rất yếu ớt, rất thích hợp để bắt nạt, tôi cũng sẽ không nhịn được muốn vì cô ấy làm cái gì đó."

Văn Khê dở khóc dở cười: "... Nghe có vẻ như cậu đang giải thích cho Momo, nhưng tại sao tôi luôn nghĩ cậu đang khịa tôi?"

"Bởi vì tôi là đang khịa cậu đó!" Ngải Triết thốt lên.

"Hả?" Văn Khê bắt đầu tự kiểm điểm lại.

Ngải Triết: "Ha ha ha, cậu sẽ không coi là thật chứ?"

Mạc Thần nghe đến đó, cũng không nhịn được nở nụ cười một tiếng.

Hắn vẫn dùng mic trò chuyện riêng, cho nên chỉ có Văn Khê mới có thể nghe được giọng của hắn, thế cho nên mưa đạn của Văn Khê và mưa đạn trong livestream của Ngải Triết hoàn toàn là hai loại phong cách.

Mưa đạn trong livestream của Văn Khê:

[A a a a a a, Momo cười cũng quá rung động rồi!]

[Pha này ai có thể chống đỡ được!]

[Nói đạo lý, tôi là Momo cũng sẽ không nhịn được ra mặt thay Khê Khê! Ai bảo Khê Khê dễ thương như vậy!]

Mưa đạn trong livestream của Ngải Triết.

[Tính cách Ái Trư tốt nhất!]

[Đừng tẩy trắng hộ nữa, chưa chắc người ta đã cảm ơn anh đâu!]

[Momo có acc lớn hả? Vậy thì kéo acc lớn của hắn ra!]

"À? Nói đi nói lại, tôi cũng tò mò acc lớn của Momo là gì." Đột nhiên Ngải Triết nói, "Khê, cậu biết không?"

Văn Khê bị hỏi đến sửng sốt: "Không biết." Sau đó nhớ Mạc Thần đã nói với cậu, chần chờ kể lại một lần nữa, "Nhưng mà cậu ấy nói, chờ tôi lọt vào top 10 trong nước, hoặc top 50 nước ngoài, cậu ấy sẽ dùng acc lớn đánh với tôi."

Top 10 trong nước, top 50 nước ngoài...

Ngải Triết còn tưởng mình nghe lầm: "Yêu cầu này cũng quá... Nếu tôi nhớ không nhầm thì hình như đây là tiêu chí tuyển chọn thí sinh trong chiến đội chuyên nghiệp?"

Quả nhiên.

Văn Khê cũng không ngoài ý nghĩ.

Bây giờ Mạc Thần đã đáp xuống đất, vừa đáp xuống đất thì lấy súng bắn tỉa, giơ súng rồi ngắm bắn, làm liền một mạch.

"Pằng" một tiếng!

[Hệ thống] Momo đã hạ gục lurenjia bằng súng bắn tỉa.

Ngay sau đó lại bắn một phát nữa.

[Hệ thống] Momo đã gϊếŧ lurenjia bằng súng bắn tỉa.

Khi Văn Khê và Ngải Triết đáp xuống đất, trên tay Mạc Thần đã có một cái đầu.

Sau khi đáp xuống đất, Văn Khê vừa cảm thán Momo không hổ là Momo, vừa thăm dò nhắc nhở một câu: "Hướng 3 giờ của cậu có một người."

Ngải Triết: "Yes sir."

Văn Khê: "... Ừm, tôi đang nói hướng 3 giờ của Momo."

Ngải Triết: "..."

[Ha ha ha ha ha, Ái Trư quá buồn cười à nha!]

[Rõ ràng có bốn người, vì sao bóng đèn Ái Trư lại sáng nhất thế?]

Lúc mưa đạn cười nhạo Ngải Triết, Mạc Thần đã bắn hai phát nổ đầu, gϊếŧ chết người Văn Khê nói.

Ngải Triết còn chưa thấy người nào nghẹn khuất: "Hắn đã lợi hại như vậy, cậu còn báo cho hắn làm gì! Cậu nên báo vị trí cho tôi mới đúng."

Lời này Lộ Bỉ không thể coi như không nghe thấy: "Cậu nghĩ tôi vì cái gì mà nhảy muộn hơn cậu 2 giây? Tôi là để báo vị trí cho cậu đó!"

"Vậy thì tốt rồi." Văn Khê chớp chớp mắt, "Tôi báo vị trí cho Momo, Ruby báo vị trí cho Ái Trư, như vậy sẽ không loạn, kế hoạch ok chưa?"

Ngải Triết muốn gào lên: "Sao cậu lanh lợi như vậy... Với cả, đừng gọi tôi là Ái Trư! Gọi tôi Triết Soái!"

Trong lúc ba người đang nói chuyện, Momo lại gϊếŧ chết một kẻ thù khác.

Nhìn thấy gợi ý gϊếŧ chết trên màn hình, Văn Khê hơi sửng sốt.

Từ sau khi đáp xuống đất, Mạc Thần không nói nửa câu nào, thậm chí Văn Khê nghi ngay cả mic hắn cũng đã tắt, vì muốn nắm bắt tốt tiếng động xung quanh.

Nhưng mà, trên thực tế, sau khi Mạc Thần đáp xuống đất chỉ chặn giọng nói của Ngải Triết và Lộ Bỉ, giọng của Văn Khê hắn vẫn có thể nghe được.

Cho nên, sau khi liên tục gϊếŧ chết năm người, phát hiện Văn Khê không báo vị trí nữa, hắn nghi hoặc hỏi: "Sao không báo vị trí nữa?"

Văn Khê bắn mũi tên nổ đầu cướp một đầu người từ trong tay Ngải Triết, còn chưa kịp mừng thầm đã nghe thấy giọng của Mạc Thần, hoảng sợ: "À, tôi còn tưởng cậu tắt mic rồi."

Mạc Thần: "Không, tôi chỉ chặn hai người kia."

Văn Khê: "..." Cậu cứ nói tuột ra như vậy thật sự ổn không?

Mạc Thần: "Lời của anh, tôi chặn họ chỉ để nói chuyện với anh."

Văn Khê: "À..."

[Hahahahaha, hai tiêu chuẩn này của Momo!!]

[Mặc dù fans Ái Trư nghe xong muốn độn thổ, nhưng tôi vẫn muốn nói, tôi rất thích Momo!]

[Fans Ái Trư đều là fan bạn gái, fan bà xã, hơn nữa phần lớn rất không có lý trí, bọn họ phát mưa đạn nhìn qua loa thôi, Khê Khê và Momo không nên để trong lòng!]

Văn Khê đáp lại mấy cái mưa đạn, sau đó không muốn ảnh hưởng đến thao tác của Mạc Thần nên không nói nữa.

Trong lúc nhất thời, livestream của cậu lại biến thành tuồng chèo của Ngải Triết và Lộ Bỉ.

Khi vòng bo đầu tiên bắt đầu thu lại, bốn người đã dọn sạch toàn bộ khu F.

Mạc Thần lấy 7 cái đầu, Văn Khê 2 cái, Ngải Triết 1 cái, Lộ Bỉ 0 cái.

"Cậu mới lấy một cái đầu á?" Ruby cũng kinh hãi, "Vậy mà cũng coi là streamer kỹ thuật?!"

Ngải Triết khóc không ra nước mắt.

Hắn biết Momo đỉnh hơn hắn, nhưng hắn không nghĩ mạnh hơn nhiều như vậy.

Lúc là kẻ thù thì cảm thấy không quá mãnh liệt, sau khi trở thành đồng đội, rõ ràng hắn cảm giác được —— Năng lực của Momo về mọi mặt đều nổi bật hơn hắn, hoàn toàn không cùng trình độ với hắn.

"Tôi tuyên bố, danh hiệu streamer kỹ thuật của tôi sẽ được chôn cất ở ván này được không?" Ngải Triết không thể biện giải, chỉ có thể tự bôi đen mình, "Sau này mời mọi người gọi tôi là streamer giải trí!"

[Ha ha ha, vốn cậu đã như vậy!]

[Ái Trư đừng khóc! Đứng dậy và làm lại!]

Trong lúc nhất thời, tất cả mưa đạn đều trêu chọc Ngải Triết, những người lúc trước mắng Momo cũng không thấy tung tích.

Nói cho cùng, game vẫn là một thế giới của sức mạnh.

"Tôi cảm thấy Ái Trư rất đáng yêu." Văn Khê nói với Mạc Thần.

Bởi vì rất khó chen vào cuộc đối thoại giữa Ngải Triết và Lộ Bỉ, cho nên Văn Khê dứt khoát tắt mic của hai người kia, chỉ dùng mic trò chuyện riêng với Mạc Thần.

Đối với lời nói của cậu, Mạc Thần đều sẽ đáp lại: "Ảo giác."

Nghe được hai chữ này, thật sự Văn Khê dở khóc dở cười: "Có phải cậu có ý kiến gì với hắn không? Hay hiểu lầm?"

"Không có." Mạc Thần trả lời rất quyết đoán, "Tôi không nhằm vào hắn, tôi chỉ cảnh giác với tất cả mọi người bên cạnh anh."

Văn Khê: ???

[Ha ha ha, đây là coi Ái Trư thành tình địch hả?]

[Momo: Khê Khê là của một mình tôi, không ai được tới gần!]

[Momo: Tôi không nhằm vào hắn, tôi chỉ muốn nói tất cả mọi người ở đây ngoại trừ em đều là đồ thừa!]

Trước khi xem mưa đạn, Văn Khê không hiểu gì, sau khi xem mưa đạn, vẻ mặt cậu toàn là mộng.

Mối quan hệ của họ đã tăng đến giai đoạn ghen tuông hả?

Ngược lại Mạc Thần không cảm thấy lời mình nói có gì không đúng —— Nếu Văn Khê và Ngải Triết quá gần gũi, Văn Khê càng không nỡ từ bỏ livestream đi đánh chuyên nghiệp thì phải làm sao?

Với cả Văn Khê có kỹ năng bắn cung tốt như vậy, lại ngoan ngoãn đáng yêu như thế, đẳng cấp cao khẳng định sẽ có rất nhiều chiến đội chuyên nghiệp đến kéo cậu, hắn phải cảnh giác một chút có được không?

Thật sự là Mạc Thần càng nghĩ càng không yên lòng, càng không yên đánh càng hung tàn.

[Momo đã gϊếŧ Pear bằng súng bắn tỉa, số người còn lại là 61.]

[Momo đã gϊếŧ Black Tea bằng súng bắn tỉa, số người còn lại là 60.]

[Momo đã gϊếŧ freeair bằng súng đột kích, số người còn lại là 59.]

[Momo đã gϊếŧ Play123 bằng lựu đạn, số người còn lại là 58.]

"Mẹ kiếp mấy đầu người rồi anh em?" Ngải Triết nhìn gợi ý gϊếŧ chết ở góc trên bên phải cũng sắp chết lặng.

Văn Khê vẫn đếm: "13 người rồi."

Tổng cộng có 99 người tham gia trò chơi, còn lại 58, cho thấy 41 người đã bị loại.

13 đầu người trên tay Mạc Thần, tương đương với hơn một phần tư người thành hòm là do hắn gϊếŧ.

Ngải Triết nhìn 5 đầu người trên tay mình, thật sự khóc không ra nước mắt: "Quá kinh khủng, không phải hắn là tuyển thủ chuyên nghiệp chứ? Nghe giọng nói cũng rất trẻ..." Dừng một chút, "Nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp không nên đến rank thấp trong nước đánh, đánh nhiều trình độ sẽ giảm xuống."

Mạc Thần chặn mic hắn ta, không nghe được giọng của hắn ta, nên không đáp lại.

Nhưng mà ngược lại hắn nghe được Văn Khê nói "13 người", không khỏi nhíu mày: "Anh vẫn đếm?"

Văn Khê ngẩn người, cuối cùng vẫn "Ừ" một tiếng.

Mạc Thần cười khẽ: "Không cần thiết đâu, rank thấp, lấy bao nhiêu đầu người cũng không có ý nghĩa."

Văn Khê: "..." Vậy mà cậu còn lấy nhiều như vậy.

Mưa đạn nghe thấy Mạc Thần nói cũng không nhịn được.

[Nghe đi, đây là lời con người sẽ nói sao!]

[Cho nên Momo là vì chơi với Khê Khê mới đánh rank thấp, lý giải như vậy không sai chứ?]

[Rõ ràng là một con cá mập ở đại dương, vì Khê Khê mà bơi vào ao, là tình yêu đích thực đó!]

Đúng lúc này, ba hệ thống nhắc nhở liên tiếp xẹt qua màn hình của bốn người.

[Hệ thống] Gold God đã bắn trúng Azure bằng súng bắn tỉa.

[Hệ thống] Gold God đã bắn trúng Azure bằng súng bắn tỉa.

[Hệ thống] Gold God đã bắn trúng Azure bằng súng bắn tỉa.

"Cái ĐM? ĐM?!" Ngải Triết ôm chuột chạy trốn một trận, nhưng mặc kệ chạy trốn đến đâu, viên đạn từ Gold God này đều như hình với bóng.

Cuối cùng, quân địch đã hạ gục và gϊếŧ hắn một cách tàn nhẫn.

Nếu chỉ là như vậy thì đương nhiên không có vấn đề gì, đại thần nào mà không bị lật kèo trong game?

Không nói đến hắn, lúc Văn Khê chơi Linh Tích, cũng không phải đánh đấu trường đều có thể thắng được, tỷ lệ thắng cơ bản ổn định ở mức khoảng 90%.

Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là, mãi đến khi Ngải Triết chết, ba người còn lại đều không thấy Gold God ở đâu.

"Mẹ kiếp, tôi trốn trong phòng cũng có thể bắn được tôi?!" Cho tới bây giờ Ngải Triết chưa từng chết uất ức như vậy, "Chuyện gì đây? Hack?"

Hắn vừa dứt lời, Lộ Bỉ lại trúng ba phát súng ngã xuống đất, cũng gào thét tại chỗ: "Cứu mạng trời ơi! Cái này chắc chắn là hack rồi! Viên đạn của ai có thể xuyên qua tường chứ?!"

Vừa mới gào thét xong, cô đã bị headshot, ngay cả băng đít cũng không kịp dùng.

Văn Khê sửng sốt một chút, vội vàng phản ứng lại, lên tiếng nhắc nhở Mạc Thần: "Cẩn thận, có hack."

Mạc Thần: "Ừ, tôi thấy rồi."

Kể từ khi vòng bo thu đến khu C, họ lần lượt chạy đến khu C, góc trên bên phải liên tục xuất hiện một ID là Gold God.

Từ lúc đó Mạc Thần đã biết có hack.

Chẳng qua hắn không để ý lắm, hack thì làm sao? Có bản lĩnh đến gϊếŧ hắn đi!

[Hệ thống] Gold God đã bắn trúng Wency bằng súng bắn tỉa.

[Hệ thống] Gold God đã hạ gục Wency bằng súng bắn tỉa.

[Hệ thống] Gold God đã gϊếŧ Wency bằng súng bắn tỉa.

Mạc Thần: "..."

Văn Khê trơ mắt nhìn mình không ngừng bị đạn từ đâu bắn trúng, nhìn màn hình đột nhiên biến thành màu xám trắng, ngây người một lúc lâu.

Thật sự rõ ràng không thể rõ ràng hơn nữa là hack, nhìn thấu + xuyên tường, có thể còn có tự ngắm bắn.

Cậu yên lặng nhấp chuột xem đồng đội —— lúc này, trong đội chỉ còn Mạc Thần sống, cho nên cậu chỉ có thể xem góc nhìn của Mạc Thần.

Cơ mà cho dù Ngải Triết và Lộ Bỉ còn sống, chắc là cậu cũng sẽ chọn góc nhìn của Mạc Thần.

Không liên quan đến thân thiết, chỉ là bởi vì, cậu muốn thưởng thức kỹ năng của Mạc Thần, muốn nhân cơ hội học trộm.

Từ sau khi Văn Khê bị gϊếŧ, Mạc Thần trở nên rất yên tĩnh. Tuy lúc trước hắn cũng không nói nhiều, nhưng không biết vì cái gì, yên tĩnh bây giờ của hắn làm cho người ta có một loại áp lực như bão lớn sắp ập đến.

Người có ID Gold God kia, rõ ràng ngắm vào đội ngũ của họ, sau khi liên tiếp tiêu diệt Ngải Triết, Lộ Bỉ, Văn Khê, thì chĩa họng súng vào Mạc Thần.

[Hệ thống] Gold God đã bắn trúng bạn bằng súng bắn tỉa.

Cho dù là Mạc Thần cũng không thể tránh thoát đạn có thể xuyên tường.

Nhưng Mạc Thần không buông tha, đè shift, chạy về phía đối phương, không hề dừng lại giữa chừng.

Bởi vì hắn biết, đối mặt với loại hack này, trốn tránh với chạy trốn chả có ý nghĩa gì, chỉ có thể liều chết một phen!

"Cứ xông qua như thế á?!" Hiển nhiên Ngải Triết cũng không cách nào lý giải cách làm của hắn, "Quá liều rồi anh em ơi. Bây giờ phải chạy trốn! Quỷ mới biết hắn có gần chúng ta hay không? Có thể hắn đứng trên núi đấy!"

"Không." Vì không muốn ảnh hưởng đến Mạc Thần nên Văn Khê tắt mic với hắn, dùng mic chỉ có Ngải Triết và Lộ Bỉ mới có thể nghe được nói, "Lúc trước người này không gϊếŧ nhiều lắm, là sau khi chúng ta vào khu C bắt đầu đại sát bốn phương, cho nên khẳng định hắn ở khu C."

Ngải Triết: "Câu hỏi đặt ra là có rất nhiều nhà ở khu C, quỷ mới biết hắn đang ở trong ngôi nhà nào!"

Văn Khê: "Cái này tôi không biết..."

Ngải Triết: "Còn đánh cái gì nữa? Trực tiếp tự tử rời game để báo cáo tên đó! Ban tài khoản và IP của hắn ta!"

Văn Khê không trả lời hắn nữa, nghiêm túc nhìn góc nhìn của Mạc Thần.

Mạc Thần đã bị trúng bốn năm phát súng, áo giáp với mũ giáp đều thay bằng dự phòng.

Hắn lao tới trước một tòa nhà, thân thể linh hoạt chạy lên ba tầng lầu, bởi vì nhảy tới nhảy lui, lúc thì trái lúc sang phải, thế mà làm cho vài phát súng của Gold God đều bắn lệch.

Ngải Triết nhìn nhìn, nhìn đến ngây người —— cầu thang này, thay vì nói Momo leo lên, không bằng nói là nhảy lên, góc độ này, tốc độ này, vừa nhìn đã biết trải qua vô số huấn luyện, đừng nói người chơi bình thường, ngay cả streamer được xưng là "Kỹ năng hạng nặng" như hắn cũng không làm được, thậm chí ngay cả Thương Lang cũng không làm được.

Người này, không phải thật sự là tuyển thủ chuyên nghiệp chứ?

Lại nói dứt khoát lưu loát, không có phong cách động tác dư thừa, giống như một người...

Ngải Triết còn đang ngây người, Mạc Thần đã lao vào một gian phòng trên lầu ba.

Ngay sau đó, mở cửa, xoay người, bắn một phát súng nổ đầu!

[Hệ thống] Bạn đã hạ gục Gold God bằng súng đột kích.

[Hệ thống] Bạn đã gϊếŧ Gold God bằng súng đột kích.

Tất cả chỉ phát sinh giữa chớp nhoáng, không đợi Văn Khê, Ngải Triết, Lộ Bỉ, còn có người xem trong livestream hoàn hồn, Mạc Thần đã lấy ra một quả lựu đạn, dứt khoát ném xuống dưới chân.

[Hệ thống] Bạn đã chết vì lựu đạn.

Cùng lúc đó, hắn dùng một loại giọng điệu thoải mái nói với Văn Khê: "Được rồi, giúp anh báo thù."

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

16/11/2021

#NTT

Đọc truyện chữ Full