DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?
Chương 31



Hệ thống 2333 không phải là một con mèo thích ôm tâm sự trong lòng, ngược lại, nó biết rõ cái gọi là lực lượng hữu hạn và tiếp thu ý kiến quần chúng.
Thế là cậu lập tức nói phát hiện của mình cho các bạn.

Hiện tại bọn nó đối diện với cửa thang máy, nhìn cậu dùng hai cái đuôi khoa tay múa chân.
“Cực lớn!”
Rồi thay đổi cách miêu tả, khoa tay múa chân chỉ chỉ loạt thang máy nhỏ mà hệ thống đang dùng.
“Nho nhỏ!”
Hệ thống 1001 tự hỏi một lát liền hiểu ý cậu, lẩm bẩm nói.
“Đúng vậy.

Hệ thống rất nhỏ, vì sao thang máy bỏ hoang lại… lớn như thế?”
Hệ thống 2222 cũng chìm vào tự hỏi, sau đó dùng đuôi vỗ cái bốp vào đầu.
“Tôi hiểu rồi!”
Các quả cầu mèo lập tức quay quay sang nó, 2222 háo hức tự hào trình bày kết quả tự hỏi.
“Chẳng phải do xây xong thì phát hiện lớn hơn dự kiến nên mới vứt đi à?”
“…”
Các quả cầu mèo nhìn nó một lời khó nói hết.
Sao trong đám hệ thống lại lòi ra một kẻ có chỉ số thông minh âm sâu lòng đất thế hả!
Hệ thống 2222: “???”
4399 bay lên cao, rà quét cửa thang máy một lượt, rồi chậm rãi đáp xuống.
“Thời gian xây dựng hai bên giếng thang máy khác nhau.” 4399 và ký chủ cũ đều hứng thú với máy móc, đã từng nghiên cứu các phương tiện di chuyển tại không gian chủ hệ thống.
“Hiện tại chúng ta dùng thang máy nhỏ, thời gian xây dựng đại khái cùng đợt với nhóm hệ thống thứ nhất, mà giếng thang máy cũ…” Nó gõ nhẹ đuôi vào cửa kim loại, “Thời gian xuất hiện sớm hơn nhóm hệ thống thứ nhất, cùng thời với toàn bộ khu vực hệ thống hoạt động.”
Nghĩa là khu vực hệ thống sinh hoạt trên thực tế từng được cải tạo, trùng tu trên một khu vực sẵn có.

Hệ thống 2333 nhìn thang máy, bỗng nói.
“Không biết khu ký chủ có phải cũng như thế này.

Tôi sẽ dành thời gian kiểm tra một chút.”
“Để tôi lắp cho cậu công cụ đo lường niên đại kiến trúc.” 4399 lấy mũi khoan, dưới cái nhìn khiếp sợ của hai quả cầu mèo, bắt đầu khoan sọ não hệ thống 2333, “Đợi một lát, đừng bay loạn, xong liền đây.”
Cái đuôi của nó bắn ra tia lửa bốn phía, sọ não hệ thống 2333 cũng bắn tia lửa bốn phía, 4399 thậm chí còn nhàn rỗi hỏi hang hai quả cầu đang sợ hãi ôm nhau.
“Các anh có muốn lắp thêm thiết bị không?”
Hệ thống 2333 là dân chuyên bị cải tạo phi pháp, cao hứng đến độ rung đùi.
“Cải tạo thoải mái lắm á!”
“Đừng nhúc nhích, xuyên thủng đầu bây giờ!”
Sau khi cải tạo chớp nhoáng, 4399 hoàn toàn không cảm thấy bản thân là nhà khoa học mèo điên loạn, vừa dùng khăn mềm lau đuôi vừa nói.
“Muốn mở điện thang máy đúng không? Không biết tình hình bên trong bị chặn như thế nào, tốt nhất là nghĩ biện pháp chui vào trước.”
Hệ thống 2333 mới vừa độ linh kiện, đang xuân phong đắc ý, nghe vậy lập tức chân chó nháy mắt ra hiệu với hệ thống 2222, hai quả cầu xông lên cạy cửa thang máy, cố sức đến mức dựng đứng hai tai, vẫn không mở được.
4399 nhìn hai con mèo như hai thằng ngu.
Hệ thống 2333 dần dần thấy ngượng ngùng, cậu dừng lại sờ sờ cái mũi không tồn tại.
“Tiểu Cửu, không phải bây giờ cậu nên úm ba la hả!”
“Úm ba la gì?” 4399 vẻ mặt chết lặng.
“Như vậy nè!” Hệ thống 2333 gấp đến độ nhảy tưng tưng, làm mẫu một chút, “Úm ba la, ta da~ cánh cửa thần kỳ! Như vậy đó!”
Móc ra một cánh cửa thần kỳ, để bọn nó trực tiếp bước vào trong giếng thang máy!
Làm ơn đó bạn thân tuổi ấu thơ!
4399 thoạt nhìn đã hiểu, học bộ dáng của 2333, dưới cái nhìn hưng phấn của cậu, đuôi mèo thò vào trong bụng…
“Úm ba la~ ta da~”
Nó lấy ra cây búa cái xẻng cưa điện và tua vít, phân phát cho từng quả cầu mèo, biểu cảm trên màn hình lạnh te.
“Đi làm việc đi.

Tôi vẽ vị trí cho, các anh đục một lối vào bên cạnh.”
“Vậy còn cậu?” Hệ thống 2333 nhịn không được hỏi.
“Đây là công việc đơn giản, chuyên viên kỹ thuật cao như tôi không cần động thủ…” 4399 nhàn nhã xoắn ốc cái đuôi ngồi lên, thậm chí lấy ra một gói bổ sung chuẩn bị uống, “Huống chi không phải đã vẽ vòng tròn cho các anh rồi à? Làm việc đi.”
Hệ thống 2333 chỉ đành khóc lóc đi làm việc, một bên làm việc, một bên khóc hức hức.
“Hu hu hu, đồ Doraemon giả…”
* * *
Khu ký chủ sinh hoạt.
Nửa đêm, Quý Ỷ Nguy nhận được tin nhắn mã hóa thứ nhất.

Anh nằm trên giường không nhúc nhích, duỗi tay sờ bên cổ mình… quả nhiên Tam Tam đã đi về.
Anh suy nghĩ về đề nghị ban ngày của Thịnh Tụng Thời.
Lời mời đột nhập khu sinh hoạt hệ thống làm lòng anh ngứa ngáy như bị cỏ đuôi chó trêu chọc, lúc trước chưa từng nghĩ qua, một khi bắt đầu nghĩ tới thì không thể ngừng được.
Anh thật sự rất muốn nhìn Tam Tam khi không làm việc, anh có thể ngồi xổm trước cọc nạp điện ngắm Tam Tam cả đêm, sau đó nói lời chào buổi sáng khi Tam Tam khởi động lại.
Ngọt ngào ghê!
Nghĩ đến đây, Quý Ỷ Nguy lười biếng mở đồng hồ, không vội xem tin nhắn Thịnh Tụng Thời gửi, mà mở giao diện thương thành chủ hệ thống.
Anh nhìn sơ trang chủ, không gói bổ sung vị mới, tiếp theo thuần thục lướt xuống cuối danh sách vật phẩm, liên tục bấm lướt một giao diện không tồn tại.
Hiển nhiên Quý Ỷ Nguy cũng biết tạo BUG.

Anh rất giỏi tạo BUG, ví dụ như âm thầm không dấu vết xâm nhập máy tính tác giả và đọc chương mới nhất đang viết dở, cũng có thể vào xem kho hàng Tam Tam chưa xắp xếp lại, nhìn mấy đoạn mã loạn hàng hóa linh tinh.
Anh thường trộm xài BUG này, đoán xem Tam Tam đang chuẩn bị đồ vật gì, hoặc đồ vật nào khó xài khó bán.


Đối với loại hàng hóa thứ hai, anh sẽ chủ động nói yêu cầu của mình, rồi thuyết phục Tam Tam nhượng bán cho anh giá 20% chiết khấu.
Quý Ỷ Nguy đột nhiên dừng lướt.
Trên giao diện trước mắt, một biểu tượng nho nhỏ đang nằm lẳng lặng bên trong ô vuông chứa vật phẩm.
【@#¥%& hoa đào.


Tam Tam lưu trữ cành hoa.
Quý Ỷ Nguy nheo mắt lại, tiếp tục lướt, sau mấy trăm lần lướt, anh thành công tìm ra đồ vật mới.
【@#¥%& người máy hình nhện có tính công kích (đã hỏng) 】
Quý Ỷ Nguy nhướng đuôi lông mày, lướt thêm.
【@#¥%& nắp ống nước ngầm hợp kim (kích thước nhỏ) 】
Quý Ỷ Nguy: “???”
Tam Tam đi đâu nhặt vé chai thế này?
Anh bổ não ra hình ảnh quả cầu mèo lấm lem màn hình, khiêng bao lớn bao nhỏ, nói với mình là “Tôi nhặt vé chai mang về nè.”
Có bị đáng yêu quá không vậy.
Không lướt ra thêm món nào nữa, Quý Ỷ Nguy mới chậm rì rì mở tin nhắn Thịnh Tụng Thời.

Anh bấm phát tin nhắn thoại, chọn chỉ nghe đầu đuôi.
【 Ngày mai tôi đi làm nhiệm vụ, anh có yêu cầu gì có thể liên hệ Chu Nguyệt Xuất.

Mặt khác…】
Bấm tua x20.
【… Cuối cùng, đêm nay tôi đã điều người kiểm tra tình hình, lối vào lúc trước mà tôi đã nói bị hỏng nặng, từ phía trên rất khó mở ra, chúng ta phải nghĩ thêm biện pháp.


Quý Ỷ Nguy nghĩ nghĩ, nhắn cho Thịnh Tụng Thời.
【 Đề nghị nổ bom.


【 Bán cho anh một phần thuốc nổ 5000 tích điểm, chuyển khoản trực tiếp cho Tam Tam.


Nhận được tin nhắn Thịnh Tụng Thời: “…”
Hiện tại hắn có trăm triệu điểm hối hận vì đã kéo Quý Ỷ Nguy vào phe mình.
* * *
Dưới đáy giếng thang máy, các hệ thống thông qua cửa nhỏ chui vào.

Trong quá trình này, bởi vì cái đầu 2222 lớn hơn một vòng so với các hệ thống khác, bọn nó không thể không nới rộng cửa nhỏ để 2222 lọt vừa.
“Chưa bị khoan nên hơi béo.” 4399 bình luận.
“Ngốc nên béo.” Hệ thống 2333 hí hửng phiên dịch, sau đó cũng chui qua cửa nhỏ, bất hạnh là, cậu cũng bị kẹt.
Hệ thống 2333: “…”
Vô lý!
“Méo ha ha ha ha!” Cơ hội báo đại thù đã đến, hệ thống 2222: “Đây là hậu quả của một ngày uống tám gói bổ sung.”
“Miao hu hu!”
4399 đã lâu không tham gia bầu không khí hoạt bát như vậy.


Từ khi ký chủ rời khỏi, nó luôn một thân một cầu sống gần chợ tự do, hiện tại bỗng trộn lẫn giữa đám hệ thống, nói như thế nào nhỉ… Cũng không tệ lắm?
“Tam Tam, cất tai của cậu vào, vành tai quá lớn.”
1001 phát hiện vấn đề.
Bốn quả cầu xếp hàng đứng trong giếng thang máy nhìn về phía trước, liền thấy bộ phận bị phá hỏng, giá kim loại chồng chất, xem ra đúng là cái thang máy mà quả cầu thần bí muốn bọn nó thông.
“Quả cầu thần bí?” 4399 tỏ vẻ nghi hoặc.
“Đúng vậy.” Hệ thống 2333 trả lời, “Chúng tôi nhận được tin tức từ quả cầu thần bí số 520, nói chúng tôi tới đây thông thang máy.”
4399 trầm tư.
“Bên ngoài nhìn không thấy bên trong, chung quanh trừ cửa nhỏ chúng ta vừa đục, cái kẻ quả cầu thần bí làm sao mà biết chỗ này bị chặn?”
Việc này tạm thời không rõ, làm việc trước đã.
Tầm mắt vượt qua chướng ngại vật, phía trên giếng thang máy bị tắc nghẽn, 1314 “Phốc” một cái chui khỏi một góc.

Nó tiêu sái phe phẩy quạt lông vũ kim loại, trông không khác gì quân sư sau màn.
Vừa rồi có ký chủ đến điều tra, chắc là sắp tới sẽ hành động, 1314 có lý do để dự đoán họ sẽ hành động vào lúc hệ thống bảo trì diện rộng.

Vừa rồi nó tránh mặt ký chủ đến điều tra, ghé tai lắng nghe động tĩnh phía dưới giếng thang máy.
Nhóm hệ thống đã tới nghĩ cách thông lối thang máy, như vậy hai bên đều biết sự tồn tại của giếng thang máy này, sẽ đồng tâm hiệp lực nối thông thang máy.

Rốt cuộc nó có thể yên tâm rồi.
Hết thảy tiến hành dựa theo kế hoạch, 1314 kết thúc hoạt động đêm nay, bay lên chuẩn bị đi mất.
Bỗng nhiên, nó nghe được phía dưới giếng thang máy mơ hồ truyền đến thanh âm.
“Quả cầu thần bí 520 lợi hại thật sự.”
Nó tạm dừng trên không trung một chút, rồi vòng vèo về đường cũ, đáp xuống chỗ phong tỏa, ghé đầu, tai mèo dính sát mặt đất.
Nó được khen! Nó được khen kìa!
“Đúng vậy, thần cơ diệu toán, đúng là cao cầu cái thế.” (Cao Nhân Cái Thế)
Hơ hơ, hơ hơ, khen nữa đi! Khen nhiều vào!
“Quả cầu thần bí biết rất nhiều bí mật không gian vô hạn, nếu có thể giáp mặt hỏi một câu, có lẽ rất nhiều bí ẩn đều có thể giải quyết dễ dàng.”
Thời cơ chưa đến, nó chưa thể hiện thân.
1314 lắc đuôi vèo vèo, lắc trái lắc phải.

Trong tiểu đội tuy rằng 1234 sắm vai nhân vật quân sư, nhưng tuyệt đối phải ẩn thân sau màn, bình tĩnh quan sát, thúc đẩy biến hóa thời cuộc thì mới có cảm giác thành tựu.
Nó ngủ đông nhiều năm như vậy, dự cảm thời cơ lật đổ chủ hệ thống đã đến, vì thế quyết đoán ra tay, lén lút tiết lộ từng thông tin mà nó có, tạo cơ hội lật đổ chủ hệ thống, meo meo, thật đúng là…
“Ơ…”
“Muốn hỏi gì thì cứ nắm đầu ra hỏi, thế là xong?”
“Quả cầu thần bí 520 không phải là 1314 à?”
1314 đang nghe lén: “…”
Khó thở-ing…
Oxy! Nó cần thở oxy gấp!.


Đọc truyện chữ Full