DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục
Chương 13: Bạn Cùng Phòng



Hình chiếu 3D của Iuga ngay tại trước mặt Lục Diêu, Lục Diêu thậm chí có thể thấy rõ được lông mi cong cong dính nước mắt của gã.

Không thể phủ nhận, Iuga cực kỳ xinh đẹp.

Loại xinh đẹp này khác với nét đẹp rung động lòng người của Lục Diêu, cái đẹp của Iuga là kiểu quyến rũ mê người, mỹ lệ khiến người sinh lòng thương tiếc.

Lục Diêu nhìn Iuga ra sức diễn xuất, mỉm cười chẳng chút để ý.

Iuga không hổ là minh tinh điện ảnh nổi danh, không chỉ là trong phim, Lục Diêu thấy diễn xuất của Iuga ngoài đời còn tốt hơn trong phim rất nhiều.

Lục Diêu thoát ra khỏi giới diện tin tức, sau khi xem sơ qua các tin tức hằng ngày xong, Lục Diêu rời khỏi khoang đăng nhập.

Bởi vì về sau y phải sống một thời gian dài tại học viện này, cho nên Lục Diêu quyết định nhân dịp hiện tại có thời gian rảnh, đi dạo học viện một vòng.

Dù sao thì bản đồ không gian 3D có cụ thể hơn đi nữa, cũng không bằng được tự mình đi thực tế.

Lúc Lục Diêu bước ra phòng khách, y phát hiện trong phòng khách vốn không một ai giờ lại có thêm hai người.

Một người ngồi trên ghế, mặc đồng phục học viện phát cho tân sinh đến báo danh, khuỷu tay chống bàn, tay chống má, đang nói chuyện với người đứng đối diện cậu ta.

Thấy Lục Diêu mở cửa phòng, hai người đều cùng nhìn về phía Lục Diêu.

Lục Diêu phát hiện dáng vẻ hai người này rất giống nhau, không chỉ là giống về ngũ quan, tóc cũng là màu nâu y hệt, vừa nhìn đã biết là sinh đôi.

Nhưng màu mắt của bọn họ thì khác nhau, một người màu đen, người còn lại là màu xanh xám.

"Hi~ chào cậu, tôi tên là Brian Cecil.


Đây là anh trai sinh đôi của tôi, Ravey Cecil." Người ngồi trên ghế đứng lên, cười chào hỏi với Lục Diêu, sau đó nói tiếp, "Xin hỏi cậu tên là gì?" Màu mắt của Brian chính là màu xanh xám.

"Tôi tên Lục Diêu." Lục Diêu mỉm cười nói.

"Lục Diêu?" Brian nhìn kỹ Lục Diêu, sau đó mới chợt nhớ ra, vỗ đầu nói: "Cậu chính là tình địch của Iuga?"
Lục Diêu: "..."
Y thấy từ sau khi mình thay đổi thân thể khác thì đúng là một bi kịch, nhãn hiệu trên người vốn từ thiên tài biến thành phế vật không nói, lại còn tặng kèm thêm cái xưng hô tình địch của Iuga này nữa.

Lục Diêu xoa xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói: "Tôi chính là Lục Diêu đó, nhưng tôi không phải tình địch của Iuga."
"Thật hả?" Brian hứng thú, "Có tin tức mật gì nói tôi nghe với nào."
Ravey liếc Brian, lên tiếng: "Bớt hóng hớt đi." Brian hình như rất sợ người anh trai sinh đôi này, nghe thấy Ravey lên tiếng, cậu ta rụt cổ, làm một động tác kéo khóa miệng, tỏ ý mình sẽ không nhiều chuyện nữa.

"Xin lỗi, em trai tôi từ nhỏ đã ngang bướng." Ravey nói với Lục Diêu.

"Không sao, tôi không để trong lòng." Lục Diêu nói.

Nghe được câu trả lời của Lục Diêu, Brian đắc ý nhìn Ravey.

Ravey đối với thằng em ngu ngốc này rất cạn lời, người ta nói một câu khách sáo, nó liền xem là thật.

Lục Diêu nói câu này xong, Brian lại sôi nổi trở lại.

Cậu ta nhìn Lục Diêu, nói: "Tôi đột nhiên phát hiện cậu đẹp hơn Iuga đó." Nói xong, cậu ta sáp đến gần Lục Diêu chút xíu, sau đó khẳng định gật đầu, "Trong video tôi nhìn còn không ra, nhưng Lục Diêu người thật đẹp hơn trong video nhiều lắm."
Brian từ nhỏ đã là một tên cuồng mặt, cậu ta thích tất cả các sự vật xinh đẹp.

Cho nên lúc này đây cậu ta tràn đầy thiện cảm với Lục Diêu, hưng phấn nói: "Về sau chúng ta là bạn cùng phòng rồi.

Tôi và anh trai nhất định sẽ chăm sóc cậu nhiều hơn." Nói xong còn gật gật đầu quả quyết.

Lục Diêu và Ravey còn chưa lên tiếng, Brian lại nói tiếp: "Đúng rồi Lục Diêu, cậu là hệ gì?"
Học viện sắp xếp ký túc xá không phải dựa vào cùng hệ cùng lớp, 4 người một phòng đều là sắp xếp ngẫu nhiên.

"Tôi hệ thiết kế cơ giáp." Lục Diêu nói.

"Woa, trùng hợp thế.

Tôi cũng là hệ thiết kế cơ giáp!" Brian kích động nói, "Cậu lớp nào?"
"Lớp 1."
"Woa! tuyệt quá!" Brian kích động nhảy dựng lên, "Tôi cũng lớp 1 đó! Tốt quá, chúng ta không những là bạn cùng phòng còn là bạn cùng lớp nữa.

Tôi đã nói mà, Lục Diêu đẹp như vậy, tư chất sao có thể kém được chứ."
Lục Diêu và Ravey nghe được lời của Brian, trên mặt đều tràn đầy sự cạn lời.

Tướng mạo và tư chất thì liên quan gì với nhau chứ?
Ravey quả thật bị thằng em ngu ngốc này làm cho muốn khóc.

Cũng chỉ có tên cuồng mặt Brian mới nói được mấy lời kiểu này thôi.

Cậu ta chẳng muốn thừa nhận Brian là em trai sinh đôi của mình chút nào!
Ở học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang, lớp được quyết định bằng bảng xếp hạng tổng hợp dựa vào tư chất và thành tích thi, căn cứ vào thành tích thi từ thứ hạng cao xuống thấp, xếp từ lớp 1 xuống các lớp sau.

Cho nên, dù Brian nhìn có vẻ không đứng đắn, nhưng qua việc cậu ta được xếp vào lớp 1 hệ thiết kế cơ giáp thì có thể thấy được, tư chất và trình độ chuyên ngành của cậu ta tuyệt đối rất xuất sắc.

Còn về Gurner Orens còn chưa nhập học đã được bên ngoài xưng là thiên tài thiết kế cơ giáp Liên Bang, tuyệt đối cũng là lớp 1.


"Hình như tôi nhớ Gurner Orens cũng vào hệ thiết kế cơ giáp thì phải, chắc cũng ở lớp 1 đó." Brian nhìn về phía Lục Diêu, sau đó vỗ vỗ vai Lục Diêu, nói: "Gurner Orens này là fan cuồng của Iuga, cho nên có thể gã sẽ gây khó dễ với cậu.

Nhưng cậu cứ yên tâm, có tôi bảo kê cậu rồi."
Lục Diêu liếc nhìn Brian, không nói gì.

Nhưng rất rõ ràng, Brian nhìn ra được sự hoài nghi thực lực của cậu ta từ trong mắt Lục Diêu.

Cậu ta ưỡn ngực, tức giận nói: "Đừng nhìn dáng vẻ tôi gầy gò, thực tế trên người tôi đều là cơ bắp." Nói xong cậu ta còn cởi nút áo tính phô bày cơ bắp của mình nữa, nhưng tay lại bị Ravey đập rớt.

"Nè." Brian bất mãn hét một tiếng với Ravey, nhưng lúc chạm phải ánh mắt Ravey, cậu ta héo.

"Không sao, dù cậu có không tin tôi, vẫn còn anh tôi đây." Brian nói với nói với Lục Diêu, "Anh tôi là hệ cơ giáp.

Cậu đừng nhìn anh ấy gầy gầy giống tôi, nhưng anh ấy là quán quân giải đấu võ lần trước ở tinh vực Tây Châu đó.

Đúng không anh trai!"
Chạm phải ánh mắt tràn đầy mong đợi của Brian, Ravey dù không nói gì, nhưng vẫn gật đầu.

Nói thực, cảm giác của cậu ta với Lục Diêu cũng không tệ lắm.

"Vậy cảm ơn trước nhé." Lục Diêu nói với Brian.

"Không cần mà, bây giờ chúng ta là bạn." Brian nói.

Lục Diêu cho rằng Brian nhất định sẽ có rất nhiều tiếng nói chung với Angus.

"Đúng rồi, cậu định ra ngoài hả?" Brian hỏi.

"Ừ, tôi định tham quan trường học một chút, làm quen hoàn cảnh."
"Khéo thế, bọn tôi cũng đang định ra ngoài." Brian nói, "Chúng ta cùng đi đi."
"Được." Lục Diêu mỉm cười, đồng ý.

"Vậy chúng ta đi giờ luôn đi." Brian kéo tay Lục Diêu xông về phía cửa phòng ký túc xá.

"Dù sao thời gian cũng không gấp, không phải vội." Lục Diêu giữ chặt Brian đang nóng lòng muốn bay ra ngoài cửa ngay bây giờ, nói.

"Đúng đó." Ravey nói ngắn gọn.

Lục Diêu thấy hai anh em này thật thú vị.

Rõ ràng tướng mạo cực kỳ giống nhau, nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực.

Một người nhiệt tình hoạt bác, mà một người khác thành thục ổn trọng.

Ba người cùng nhau ra ngoài, Ravey và Lục Diêu xem bản đồ 3D tìm đường, Brian thì lại không xem quang não, chỉ đi theo bên cạnh bọn họ.

Cảm giác phương hướng của Brian cực kỳ tệ, nếu không có ký hiệu, trên một khoảng sân rộng trống trải cậu ta sẽ chẳng phân rõ được đông tây nam bắc.

Học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang, học viện quân sự xếp hạng đầu Liên Bang Ngân Hà, cũng là một trong những học viện quân sự xuất sắc nhất của cả tinh hệ chòm sao Thần Anh, là học viện quân sự duy nhất có thể ngang hàng với học viện quân sự St Airis Đế Quốc của đế quốc Ngân Ưng.

Nó nằm ở chủ tinh Liên Bang Ngân Hà, nhưng lại rời xa khu dân cư.

Nó nằm ở khu vực không người tại biên giới chủ tinh, chiếm diện tích gần như bằng một nửa khu dân cư chủ tinh.

Chủ thể học viện chia thành 3 phần: Khu dạy học, khu sinh hoạt và khu huấn luyện tác chiến.


Trong đó khu huấn luyện tác chiếc có diện tích lớn nhất, gần như là gấp mười lần khu dạy học và khu sinh hoạt cộng lại với nhau.

Khu dạy học và khu sinh hoạt thì có diện tích tương đương nhau.

Diện tích khu sinh hoạt của học viện gần như là bằng với một thành phố cỡ trung.

Xét thực tế, trong khu sinh hoạt có đầy đủ cơ sở thiết bị, phương tiện giao thông và khu giải trí đều có hết, y hệt một thành phố.

Trong khu huấn luyện tác chiến chia thành sân huấn luyện trong phòng và sân huấn luyện tác chiến dã ngoại, diện tích mênh mông bát ngát.

Bởi vì ba người Lục Diêu bây giờ chỉ mới là tân sinh đến báo danh, còn chưa chính thức nhập học, cho nên bọn họ chỉ có thể tiến vào khu dạy học và khu sinh hoạt.

Khu huấn luyện tác chiến tạm thời còn chưa có quyền hạn tiến vào.

Chờ bọn họ chính thức nhập học thì có thể vào thời gian tan học đến đây tiến hành huấn luyện.

Brian vốn tràn đầy phấn khởi muốn tham quan khu huấn luyện tác chiến, nhưng lại bị thông báo bọn họ vẫn chưa có quyền hạn tiến vào.

Brian biết được tin tức này thì ủ rũ nằm sấp trên lưng Ravey than thở.

Ravey thực sự chịu không nổi sự dông dài của Brian, nhanh chóng lách người khỏi vị trí cũ.

Điều này trực tiếp dẫn tới Brian không phòng bị, thân thể không có điểm tựa, cậu ta loạng choạng chút xíu mới đứng vững lại được.

Brian tức giận gào to: "Ravey, anh có ý gì hả, nếu em ngã thật thì làm sao đây!"
"Không liên quan tới anh." Ravey lạnh lùng nói.

"Đồ anh trai nhẫn tâm." Brian tốc độ lật mặt cực nhanh, lúc cậu ta xoay về phía Lục Diêu, đã nhanh chóng thay đổi thành vẻ mặt Anh trai ức hiếp tôi tôi rất đáng thương, "Diêu Diêu~~~~, về sau chỉ có hai chúng ta nương tựa lẫn nhau."
"Cậu có biết nấu cơm không?" Lục Diêu nghiêm túc nói.

"Không?" Brian không hiểu gì cả, "Liên quan gì tới nấu cơm chứ?"
"Nếu không biết nấu cơm, cậu dựa vào cái gì để nương tựa lẫn nhau với tôi chứ?" Lục Diêu cười rất dịu dàng.

Brian nước mắt rưng rưng: "Tuy từ chối rất uyển chuyển, nhưng đây cũng là từ chối á."
- ---
5 ngày trôi qua rất nhanh.

Hôm nay, là ngày tân sinh chính thức nhập học.

Lục Diêu và Brian, Ravey cùng nghênh đón một người bạn cùng phòng cuối cùng của bọn họ -- Casey.

Casey là hệ chế tạo cơ giáp, tướng mạo bình thường,có một quả đầu rối bời màu hạt dẻ, nhưng đôi mắt thì tinh ranh như chuột vậy.Lúc gã tiến vào ký túc xá vốn mặt mày tươi cười, nhưng sau khi biết được thânphận của Lục Diêu thì nụ cười trên mặt trở thành khinh thường.

Tuy thái độ vớiBrian và Ravey rất tốt, nhưng Brian và Ravey lại rất ít để ý đến gã..


Đọc truyện chữ Full