DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
100 Ngày Sau Quyết Định Ly Hôn
Chương 22: Chương 22


Ba mẹ cô nghe thấy anh đồng ý ở lại thì vui mừng liền kêu cô và anh cùng vào phòng đi.

Thấy biểu hiện của ba mẹ như thế cô liền biết trong đầu họ đang nghĩ tới cái gì rồi.

Chính là muốn bế cháu lắm rồi.

Nghĩ tới đây cô lại thấy buồn, lúc mới cưới cô cũng muốn sinh cho anh một đứa con vì cô cũng rất thích trẻ con hơn nữa hai bên ba mẹ đều mong có cháu.

Nhưng anh lại không nghĩ như thế anh chưa muốn có con, anh luôn nói với cô họ còn trẻ chưa phải thời gian nên có con, anh cũng chưa sẵn sàng.
Cô lúc đó nghe anh nói thế cũng thấy hợp lý, nên cũng không nói đến việc này nữa, nói đúng là dù cô có muốn đi chăng nữa mỗi lần cô và anh quan hệ anh rất kĩ trong việc sử dụng biện pháp phòng tránh.

Mà nói thẳng ra thì trong một năm cô cùng anh sống chung cũng rất ít khi quan hệ, tại anh toàn đi công tác không thôi hoặc là suốt ngày tăng ca, ngủ chung còn ít nữa nói chi là làm mấy cái đó.
Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu lý do anh nói chỉ là cái cớ thôi, có lẽ ngay từ đầu anh chẳng có ý định cùng cô sinh con và cuộc hôn nhân của cô rồi cũng sẽ có ngày ly hôn thôi.
Bởi vậy mới nói lúc anh chưa đề nghị ly hôn đã không thể thì nói gì tới cô và anh sắp ly hôn rồi, điều đó lại càng không thể.


Không phải chỉ anh không muốn mà chính cô cũng không đồng ý.

Nếu đã ly hôn mà còn có con thì người tổn thương nhất chính là con cái, cô không nhẫn tâm như vậy, cô muốn con cô được sinh ra trong tình yêu của ba mẹ, có cả ba lẫn mẹ.

Không thể vì sự ích kỉ của ba mẹ mà khiến những đứa trẻ vô tội đó bị tổn thương.
Quay lại với thực tại thì cũng chỉ biết cười gượng, sau đó cùng anh vào phòng cô.

Phòng cô không nhỏ cũng không to, rất vừa vặn có đầy đủ các nội thất, trang trí nhã nhặn, thoải mái, bởi thế khi anh vừa bước vào anh cũng tỏ ra rất vừa ý.

Không thể công nhận tuy cô và anh khá khác biệt nhưng vẫn có điểm chung đó là trang trí phòng ngủ cùng theo một phong cách nhã nhặn không màu mè, cách bày trí đồ vật cũng rất giống nhau.
Do cô và anh khi đến nhà ba mẹ mặc đồ rất thoải mái nên bây giờ giờ chỉ cần lên giường ngủ thôi.

Cô bước lên giường mới để ý, trước kia chỉ có mình cô ngủ nên chiếc giường này tương đối rộng, nhưng nếu anh ngủ cùng thì có hơi hẹp.

Giường ở nhà vợ chồng cô rất rộng nên hai người có ngủ cùng thì cũng là mỗi người một bên không ai đụng tới ai mà ngủ tới sáng thôi, nên cô cũng chẳng cảm thấy gì.

Thế nhưng nếu hai người họ ngủ cùng trên chiếc giường này của cô thì phải nằm sát nhau mới được nghĩ tới đây mặt cô hơi đỏ lên.
Anh vừa bước từ nhà tắm ra thấy cô cứ ngồi trên giường suy nghĩ gì đó thì cũng tò mò, tiến lại.

Thật ra anh vừa đến đã gặp Nam ở nhà cô anh đã thấy không vui rồi, tên đó có vẻ không chỉ thân với cô mà nhà cô cũng thân, anh nghĩ đến nếu sau này anh và cô ly hôn cô và tên đó quen nhau lại thấy trong lòng khó chịu, anh cũng biết mình không nên như thế nhưng anh đã bắt đầu thích cô rồi, nên không muốn người khác có cơ hội tiếp cận cô.

Thật ra anh là người có tính chiếm hữu rất cao.

Lúc cô cùng anh ta nói chuyện vui vẻ mà bơ anh, anh vừa buồn vừa tức giận, lúc đó mặt anh đen thui luôn rồi nhưng cô không để ý nên không thấy.

Rồi lúc cô tiễn tên đó đi anh còn định đi theo giám sát nữa cơ nhưng còn đang đánh cờ cùng ba vợ nên không thể đi.


Cũng may sao cô chỉ đi một lát rồi cũng lên nhà, lúc đó anh mới thả lỏng.

Anh cũng phần nào cảm nhận được bản thân đã yêu cô rồi nên anh sẽ níu kéo cuộc hôn nhân này nhưng vẫn cần phải kiểm chứng.

Nên lúc ba mẹ vợ nói muốn anh và vợ ngủ lại anh cũng định từ chối nhưng nghĩ đến đây chính là cơ hội tốt để anh và cô có không gian cùng nhau, anh muốn xác định chắc chắn rằng bản thân là yêu cô hay chỉ là không muốn mất đi một người vợ quá tốt như cô thôi.

Đối với anh vẫn muốn cuộc hôn nhân của mình dựa trên tình yêu.

Lúc đồng ý lấy cô là anh đã quá kích động rồi.

Vì sự ích kỉ của mình mà anh lại khiến cho một cô gái như cô phải tổn thương, cô đáng nhẽ có thể lấy một người tốt hơn anh, yêu cô hơn anh.

Nên hiện tại nếu anh thực sự là đã yêu cô rồi thì nhất định anh sẽ bù đắp lại tất cả yêu cô hết lòng, nghĩ thế anh thấy nhẹ lòng và vui vẻ hơn.

Không ngờ một người với vẻ ngoài lạnh lùng như anh cũng sống rất tình cảm nha.
Anh tiến tới chỗ cô, rồi cũng nằm xuống một bên giường lúc này anh cũng thấy được chiếc giường này có vẻ hơi hẹp, nhưng nghĩ đến như vậy cũng tốt anh thích nằm gần cô hơn, cả tháng nay anh đã không được ôm cô ngủ cũng rất nhớ rồi.

Đúng là lạ lúc trước chưa yêu thì có thế nào anh cũng chẳng bận tâm nhưng khi yêu rồi anh lại thật sự rất để ý rất muốn mọi thứ của cô đều thuộc về anh.

Cô đang suy nghĩ thì bỗng một bên giường lún xuống, cô bỗng bừng tỉnh, mặt đang đỏ lại càng đỏ hơn, rồi tiếng anh vang lên
- Em không ngủ sao?
Cô nghe anh hỏi thế thì cũng vội vàng đáp lại:
- A em còn chút việc, anh ngủ trước đi.
Anh nhăn mày nói tiếp:
- Muộn rồi, có chuyện gì thì ngày mai hẵng làm.
Nói xong không đợi cô trả lời anh đã lôi cô nằm xuống, cô bất ngờ bị lôi xuống cũng không kịp phản ứng, người cứng đờ, rồi cũng nằm yên ngủ luôn, từ lúc nào mà cô phải nghe lời anh đến thế không biết, a thì có lúc nào cô cãi lời anh đâu.
Hai người lúc này nằm rất sát nhau, cô nằm quay lưng lại với anh còn anh lại quay mặt vào lưng cô, hơi thở anh phả vào lưng cô khiến cô ngại ngùng nằm im luôn.
Anh rất muốn ôm cô vào lòng nhưng thấy được thái độ né tránh của cô nên cũng do dự.

Nhưng cuối cùng anh vẫn không ngưỡng lại sự hấp dẫn của cô, ôm cô vào lòng cảm nhận được sự cô có chút dãy dụa liền lên giọng nói:
- Em ngủ đi.
Còn cô thật sự bất ngờ với hành động của anh có chút dãy dụa nhưng khi nghe anh nói thế cô cũng nằm yên cho anh ôm, cảm nhận được vòng tay ấm áp của anh khiến cho cô cảm nhận được cảm giác an toàn, cô cũng không nghĩ vớ vẩn nữa.
Anh không thấy cô dãy dụa nữa thì hài lòng, ôm cô càng chặt hơn, khoảnh khắc này đã hơn một tháng nay anh không được trải nghiệm, ôm cô gái trong lòng anh thỏa mãn nở một nụ cười vui vẻ rồi cũng nhắm mắt ngủ..


Đọc truyện chữ Full