DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
100 Ngày Sau Quyết Định Ly Hôn
Chương 5: 5: Sắp Có Rồi


Hôm nay là cuối tuần, tuy không phải đến công ty nhưng Gia Hân vẫn phải làm việc, còn bận rộn hơn cả ngày thường.
Gia Huy hôm nay cũng không đến công ty, vừa mới thức dậy ra ngoài phòng khách thì đã thấy cô ngồi ôm máy tính làm việc, tình trạng này anh đã thấy mấy ngày nay rồi, buổi tối thì cô thức tới đêm, sáng thì dậy sớm làm việc ngay cả ăn cơm cũng không có thời gian, hôm nay là cuối tuần mà cũng thế.
Đang mải làm việc thì cô nghe có tiếng bước chân, cô biết là anh nên nói nhưng mắt thì vẫn chăm chú vào máy tính.
- Bữa sáng em làm rồi, anh vào ăn trước đi, ăn xong thì cứ để đó, lát em sẽ dọn.
Đúng là Gia Hân rất bận nhưng bữa sáng và bữa tối cô không làm thiếu bữa nào, anh nghe cô nói nhưng lại không vào bếp ăn sáng mà tiến đến chỗ cô, Gia Hân đang tập trung làm việc thì giọng nói quen thuộc của anh vang lên.
- Em không ăn sao?
Thấy anh hỏi thế cô cũng cười cười bảo:
- Anh cứ anh trước đi, em chưa đói, lát em ăn sau.
Nói xong cô lại cắm cúi vào máy tính làm việc, tưởng Gia Huy đã đi rồi nhưng ngay sau đó bên cạnh cô ngồi sopa lún xuống, lúc cô quay qua thì anh đã ngồi ngay bên cạnh.

Cô ngạc nhiên hỏi:
- Anh vẫn chưa đi ăn sáng à.

- Anh cũng chưa đói, đợi em ăn cùng.
Sau đó anh nói thêm:
- Công việc của em dạo này bận lắm sao?
Anh cũng không hiểu tại sao mình lại làm thế, chỉ là thấy cô làm việc mà không quan tâm đến sức khỏe như thế trong lòng có chút khó chịu.
Cô cũng hơi bất ngờ anh lại quan tâm hỏi đến công việc của cô, trong lòng có chút ấm áp, ngọt ngào.
- À tại công ty em sắp ra bộ sưu tập mới cho mùa này, nên công việc của em hơi nhiều.Có gì sao
- Cũng không có gì, tuy công việc quan trọng nhưng vẫn phải quan tâm đến sức, vào ăn sáng đã rồi hẵng làm tiếp.
Không đợi Gia Hân trả lời anh trực tiếp kéo cô vào nhà bếp rồi kéo ghế cho cô, họ bắt đầu ăn sáng, cô chưa kịp định hình thì đã bị anh kéo vào ăn sáng, nhưng thái độ của anh như vậy là thế nào đang quan tâm cô sao, thế là cô vui vẻ ăn sáng.

Ăn xong đang định thu dọn thì anh nói:
- Em ra ngoài trước đi, anh dọn cho.
Mới sáng sớm mà anh đã làm cho cô hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, ông chồng lạnh lùng của cô đang giúp cô làm việc nhà sao, nhưng cô vẫn ra ngoài cho anh thu dọn, lâu lâu anh ấy mới thế phải tận dụng chứ, thế là cô ra ngoài tiếp tục công việc giang giở của mình.
Còn Gia Huy lúc này, không hiểu sao mình lại làm thế, từ nhỏ tới giờ anh chưa từng làm những việc thế này, nhưng hôm nay lại vì cô mà làm, đến anh còn không hiểu nổi mình, chả nhẽ anh thích Gia Hân rồi.
Suy nghĩ đó vừa hiện lên thì đã bị anh dập tắt ngay tức khắc, không thể nào người mình yêu là Bảo Vy mình chỉ làm tròn bổn phận trách nhiệm người chồng nên làm, giúp vợ làm việc nhà, đúng vậy chính là nó.
Cứ mải suy nghĩ thế là cái xẻng tiếng vỡ của chén bát anh cúi xuống lượm mấy mảnh vỡ đó lên lại vô ý làm cho mình bị thương, vừa lúc Gia Hân cũng bước vào, do nghe thấy tiếng động lớn biết là có chuyện nên cô đã mau chóng chạy vào, vừa vào thì thấy tay anh bị thương cô liền lo lắng kéo anh đến vòi nước rửa sạch vết thương, rồi chạy nhanh đi lấy hộp sơ cứu băng cho anh, cô làm rất nhanh, anh lúc này vẫn còn ngơ ngác, thấy cô vừa thổi thổi vào vết thương vừa dùng băng cá nhân băng lại những vết thương trên ngón tay, anh cúi mặt xuống, lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần, tuy là vợ chồng, việc thân mật cũng đã làm rồi nhưng chưa bao giờ anh thấy tim anh đập nhanh đến thế, mặt anh bắt đầu đỏ lên.
Lúc này cô cũng đã băng xong vết thương cho anh cũng ngửng mặt lên, thấy mặt anh đỏ ửng cô không biết anh bị làm sao, nhưng khi nhìn lại khoảng cách giữa hai người thì cô cũng hiểu, sau đó cô phải nhịn cười đi vào dọn dẹp đống đồ trong nhà bếp, vừa đi vừa tủm tỉm cười, chồng cô thế mà còn biết đỏ mặt, bất ngờ thật đó.
Sau khi dọn xong, Gia Hân ra nhà khách thì đã không thấy anh đâu nữa, chắc là đã vào phòng làm việc rồi, thế là cô lại làm tiếp công việc của mình, cô làm tới chiều thì công việc cũng đã xong mai chỉ cần nộp bản thảo lên cho giám đốc là xong rồi, cô rất tự tin lần này mình sẽ thắng.
À mà đúng rồi từ sáng tới giờ cũng không thấy anh xuất hiện nữa, cô vừa mới nhắc anh thì anh xuất hiện luôn, anh nói:
- Em xong công việc chưa?
- Dạ xong rồi, có gì sao.
- Ba mẹ gọi chúng ta về anh ăn cơm, em lên phòng chuẩn bị đi.
- Dạ, vậy anh đợi em một lát.

Đúng là đã lâu rồi hai người họ chưa về nhà anh.

Cô lên phòng mau chóng tắm rửa, sửa soạn xong ra ngoài cùng anh.
Hai người vừa đến thì mẹ chồng cô đã ở trước cửa đón bọn họ rồi:
- Ai gia, hai đứa đó lâu lắm rồi không về thăm ta đó nha.
- Dạ tại tụi con thời gian này có hơi bận.

Cô đáp lời mẹ.
- Thôi vào nhà đã rồi nói, con dâu à kì này con gầy đi đúng không.
- Dạ đâu có con vẫn vậy mà mẹ.
Ba anh ở phòng khách nói ra.
- Nếu đã đến rồi thì chúng ta vào ăn cơm thôi.
Cô cùng mẹ anh vào nhà ăn, anh kéo ghế cho cô ngồi rồi cũng ngồi xuống bên cạnh.

Đúng lúc này có một bóng dáng bước đến, xà đến chỗ cô, là em chồng của cô.
- Chị dâu mới đến sao, em nhớ chị chết đi được.

Nói xong con bé đến ngồi đối diện cô.
Con bé tên là Nguyễn Ly Ly năm nay đã 22 tuổi rồi nhưng tính tình lại vẫn rất trẻ con, nhưng rất đáng yêu, xinh đẹp, hòa đồng, Gia Hân cùng cô em chồng này cũng rất thân với nhau, cô cũng thường bao che cho Ly Ly lắm.
Cả nhà cùng ăn cơm rất vui vẻ, sau bữa cơm mẹ anh dắt cô ra phòng khách nói chuyện, ba anh cùng anh ngồi kế bên, đang nói chuyện vui vẻ thì Ly nên tiếng:
- Hai anh chị không định có em bé hả?
Nghe thấy câu hỏi của Ly, ba mẹ anh thấy thế cũng cũng hỏi theo làm Gia Hân không biết phải trả lời thế nào, thì anh lên tiếng trước:
- Dạ chắc cũng sắp có rồi.
Nghe Gia Huy trả lời như vậy, cô giật mình sao anh lại nói thế, bình thường nếu ba mẹ có hỏi vấn đề con cái thì anh cũng chỉ trả lời là chưa phải thời gian thích hợp, hoặc là hai đứa con vẫn còn trẻ, nay sao anh lại trả lời thế, lúc này mặt cô đã đỏ như trái gấc rồi.

Còn ba mẹ anh nghe anh nói thế thì lại cười càng tươi hơn.
Thật ra anh cũng định trả lời như bình thường, nhưng lại nhớ đến vẻ ngại ngùng của cô khi bị trêu thật sự rất dễ thương nên anh mới nói thế để trêu cô.
Nói chuyện một lúc thì cũng đã muộn, cả hai chào ba mẹ rồi cũng về, hôm nay cô rất vui, vì những thay đổi hôm nay của anh chứng tỏ anh đã quan tâm đến cô..


Đọc truyện chữ Full