DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhật Ký Nổi Tiếng Của Nữ Minh Tinh
Chương 28: Cảnh Hôn

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sáng sớm hôm sau, Trình Hạ đang trên đường đi thì nhận được một cú điện thoại của Xuân mập, ấn nút nghe.
Giọng của Xuân mập vang vọng trong không gian nhỏ hẹp của chiếc xe, "Em ở đâu vậy?"
Trình Hạ: "Trên đường lái xe trở về đoàn phim, làm sao vậy?"
Đối diện im lặng ba giây, "Không có chuyện gì, em lái chậm một chút, đừng quá gấp."
Trình Hạ.

.

.

.

.


.

Có chỗ nào không đúng lắm.
Quả nhiên.
Vừa đến đoàn phim, đã nhìn thấy Xuân mập đứng ở bên ngoài chờ cô.
Chuyện tối ngày hôm qua? Không phải đã giải quyết rất tốt rồi sao?
Trình Hạ mới vừa dừng xe, mở cửa, Xuân mập liền vội vàng chui vào xe ngồi trên ghế lái phụ, đưa điện thoại di động cho Trình Hạ.
Tin tức sốt dẻo, bạn gái của Ninh Nhất Ngạn lộ diện, là vị minh tinh nhỏ tuyến 18 "Không an phận".
Rõ ràng Trình Hạ cô dù gì cũng là tuyến 2, làm sao lại thành tuyến18 rồi? Bẹt bẹt miệng, tiếp tục nhìn xuống, văn hay ảnh đẹp, kể chi tiết đến mức như đã tận mắt nhìn thấy vậy.
Hình cô và Kim Thịnh chụp chung đứng mũi chịu sào, sau đó là một vài nam diễn viên khác, nói thật, có, nhưng Trình Hạ cô cũng chẳng nhớ rõ tên của họ.

Kết lại, dĩ nhiên là phóng viên "Tận mắt nhìn thấy" cảnh Trình Hạ quyến rũ Ninh Nhất Ngạn.
Hình này, có hơi quen mắt, chụp vào ngày Ninh Nhất Ngạn đưa cô đến cửa chung cư.
Đúng rồi, chính là tấm hình Ninh Nhất Ngạn đặt làm màn hình bảo vệ!
Xuân mập lo lắng đến mức người cũng sưng lên, cô chỉ muốn Trình Hạ tạo xì căng đan cọ nhiệt độ, nhưng không muốn.

.

.

.

.

.

Chỉ muốn một người chứ không phải dính xì căng đan với nhiều đối tượng như vậy! Nếu cứ tiếp tục như thế này, nhảy vào sông Hoàng Hà, có chết cũng rửa không sạch.
"Đoán rằng là Đỗ Văn Hi trả thù em, những tấm hình khác đều ở phim trường, rất dễ giải thích, tấm hình với Ninh Nhất Ngạn là chuyện gì vậy? Rốt cuộc quan hệ của hai người là gì?" Xuân mập hỏi Trình Hạ.

Chuyện này, đúng là Trình Hạ giấu Xuân mập.

Ngay lúc này đây, cô vẫn muốn tiếp tục che giấu.
"Trước đó em đã gặp Ninh Nhất Ngạn ở tiệc sinh nhật của Tống tiên sinh.

Ngày đó có người theo dõi em ở tầng hầm trung tâm thương mại...!em ngồi nhờ xe anh ấy về, bị chụp.

Người đại diện và tài xế của anh ấy đều ở trong xe."
Quả thật, mấy tấm hình này trừ việc nhìn có hơi mập mờ một chút, thật ra, cũng không phải nội dung xấu gì.
Nhưng, ai bảo đây là Ninh Nhất Ngạn! Một chút xíu gió thổi cỏ lay đã đủ để giới giải trí lộn hai vòng rồi, huống chi bây giờ còn đưa một nữ nghệ sĩ về nhà?
Xuân mập vẫn nhìn Trình Hạ chằm chằm.
Trình Hạ bị cô nhìn chăm chú nhịn không được bật cười, hỏi lại: "Anh ấy là siêu sao nổi tiếng, em và anh ấy có thể có quan hệ gì? Nếu như thực sự có, em còn cần ở đây chịu khổ đóng phim sao."
Xuân mập thu hồi tầm mắt, nhỏ giọng, "Hôm nay em nói hơi nhiều.

Không có đề xuất gì để xử lý chuyện này sao?"
Trình Hạ.

.

.

.

.

.

Bây giờ trong đầu cô rối loạn như tơ vò, làm gì còn có tinh thần suy tính cách xử lý như người đại diện.

Cũng may, Xuân mập không tiếp tục nói về vấn đề rối rắm này, "Trong lòng em có chuẩn bị là tốt rồi, đi quay phim trước đi, chị đi xử lý chuyện này.

Em và Ninh Nhất Ngạn không có quan hệ gì, tốt nhất chú ý giữ khoảng cách, không thì." Xuân mập nhìn thẳng vào mắt Trình Hạ, nói tiếp: "Không phải là chuyện tốt đối với em."
Trong lòng Trình Hạ kinh ngạc, nở một nụ cười, gật đầu một cái.
Chênh lệch quá lớn sẽ không có kết quả tốt, không ai hiểu rõ hơn cô.
Xuống xe, đối diện với ánh mắt "Quan tâm" của nhân viên đoàn phim, Trình Hạ nở nụ cười, đi vào trong.
"Trình Hạ?" Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn: ‘L,ê’ ‘Q,u.ý’ ‘Đ,ô.n’ ”
"Trình Hạ!"
Trình Hạ hơi thất thần, khi kịp phản ứng, đã nhìn thấy Ninh Nhất Ngạn với gương mặt tràn đầy lo lắng đứng ở trước mặt cô.
"Trình Hạ, anh có lời muốn nói với em."
Nở nụ cười tiêu chuẩn, Trình Hạ trả lời: "Anh nói đi."
Ninh Nhất Ngạn nhìn xung quanh đều là ánh mắt quan tâm của mọi người, "Em chắc chắn?" Liền vươn tay muốn kéo tay của Trình Hạ, Trình Hạ nghiêng người, tránh thoát.
Trình Hạ hạ thấp giọng, "Đi thì đi, làm gì phải táy máy tay chân!"
Ninh Nhất Ngạn mím môi, cảm giác rất không tốt.

Anh dường như lại nhìn thấy bóng dáng Trình Hạ và anh mỗi người đi một ngã năm đó.
Đến nơi ít người.
Bảo đảm, người khác có thể nhìn thấy bọn họ không có làm chuyện mờ ám, đồng thời, cũng không nghe được bọn họ rốt cuộc đang nói gì.
Ninh Nhất Ngạn mở miệng trước: "Chuyện này là do anh không xử lý tốt."
Anh cho rằng trong vòng không ai dám viết bậy tin tức về anh, không ngờ, nên sớm phát hiện ra, từ lâu, đã có người không có mắt nhìn.
Hai tay Trình Hạ ôm ngực, cúi đầu, "Vậy tấm hình trên màn hình bảo vệ điện thoại di động của anh là
.


Đọc truyện chữ Full