DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đơn Phương Được Đền Đáp
Chương 15: Chương 15


Còn 1 tháng nữa là Tết Âm Lịch, toàn trường vừa trải qua kì thi cuối học kì một, lớp nào lớp nấy đều muốn xoã hết.
Giờ sinh hoạt đã đến, thầy Lý bước vào lớp.

Đặt chiếc cặp của mình lên bàn, thầy bắt đầu sinh hoạt lớp:
- Chúc mừng các em đã vượt qua ì thi cuối học kì 1.

Lần này vẫn vậy Tô Minh, Tiêu Mạn, hai em chính là niềm tự hào của 11a4 chúng ta khi vẫn giữ vững phong độ ngồi ở vị trí nhất nhì khối.
Cả lớp theo vậy vỗ tay hoan hô vui mừng.
Niềm vui chưa kéo dài được bao lâu thì Lý lão sư đột ngột quay xe:
- Thế nhưng, có một số bạn làm thầy thật sự thất vọng.
Sau đó thầy chỉ về phía gần cuối lớp:
- Bùi Thiếu Phong, thầy không muốn nhắc nhiều với em nữa.

Em suy nghĩ thử, kì 1 đã qua, các em chỉ còn kì nữa là lên 12.

Lên 12 các em lại bắt đầu ôn thi.

Thoáng mấy chốc các em cũng không còn ở lại đây nữa.


Nếu như không cố gắng, sau này ắt sẽ khổ cực.
Dứt lời thầy nhìn xung quanh học sinh một lượt rồi nói tiếp:
- Dù sao các em cũng vừa mới thi xong, nên để các em thoải mái.

Trước khi nghỉ Tết, nhà trường đã họp và đưa ra quyết định sẽ tổ chức hội thi văn nghệ và trang trí lớp học cho các em.

Chuyện này thầy để các em tự đưa ra ý kiến.

Ban các sự lớp sẽ tổng hợp và quyết định.

Còn nữa, Tô Minh và Tiêu Mạn, hai em được chọn làm MC.

Hai em nhớ cố gắng.

Chỉ có khoảng 20 ngày chuẩn bị, các em, cố lên.
Nghe đến chuyện này, nét mặt ai cũng hớn hở:
- Vâng thưa thầy.
Tô Minh bước lên bục giảng, quay xuống nói chuyện với các bạn:
- Các bạn, do thầy đã nhượng quyền quyết định về hội thi cho ban cán sự lớp nên chúng mình mong các bạn nêu ra ý kiến của bản thân.

Đầu tiên là về tiết mục văn nghệ dự thi.

Lục Kiều, cậu là phó văn nghệ, cậu thử đưa ra ý tưởng xem.
Nghe lớp trưởng gọi, Lục Kiều suy nghĩ một chút rồi đứng dậy:
- Theo mình thấy, hay là làm tiết mục " Tam tấu đi ".

Theo như mình biết, cậu, Mạn Mạn và Thiếu Phong có khả năng chơi được nhiều loại nhạc cụ, nếu 3 người làm tiết mục " Tam tấu " thì quá tuyệt.
Lúc này, cả lớp cũng dần hưởng ứng.
- Đúng đấy, đúng đấy.
- Quyết vậy đi.
Một bạn trong lớp lên tiếng:
- Lớp đã đồng ý rồi, ba người, không ai được từ chối, chẳng mấy khi con dân lớp chúng ta được thấy các vị thể hiện tài năng.
Tô Minh vì số đông đành ngậm ngùi đồng ý, quay qua hỏi hai người còn lại:

- Hai cậu thấy thế nào? Nhận cả chứ.

Tiêu Mạn và Thiếu Phong nghe Tô Minh hỏi thì gật đầu.

Bùi thiếu còn bonus câu nữa:
- Lần này anh đây sẽ thể hiện tài năng cho mọi người chiêm ngưỡng.

Đến lúc đó các hảo huynh đệ tỉ muội nhớ cổ vũ nhiệt tình đấy.
Cả lớp hứng khởi hô to:
- Được, được.
- Ba người chỉ cần trĩnh diễn thật tốt còn hậu cần cứ để chúng tôi lo.
Nhận thấy lớp quá ồn, thầy Lý gõ vài cái vào bàn, tay vẫy vẫy:
- Cả lớp, phiền các em hạ đi vào tông giọng, ảnh hưởng đến lớp khác.
Cuối buổi, mọi việc đã bàn bạc xong, đồ trang trí sẽ do Tô Minh, Tiêu Mạn, Châu Nhiên, Hứa Thành phụ trách đi mua, còn phần trang trí lớp thì Thiếu Phong và Lục Kiều sẽ phụ trách, phân công cho các bạn trong lớp.
Ngày ngày dần dần trôi qua.

Những ngày này Tô Minh, Tiêu Mạn và Thiếu Phong sáng và chiều đi học, tối thì tụ họp ở nhà Thiếu Phong để luyện tập.
Nói về nhà của Bùi thiếu thì không có gì để tả, là một ngôi nhà rộng, phía trước trồng nhiều loại hoa và cây cảnh.

Nơi đó toàn những cây mà mẹ cậu thích.

Căn nhà rộng là vậy nhưng chỉ có mình cậu sống.

Mỗi tuần đều có người bên dịch vụ đến dọn, duy có phòng bếp, phòng cậu và phòng mẹ cậu ở thì cậu không cho bất kì ai động vào, tất cả đều tự mình cậu dọn.


Kể cũng hay, nơi này giống như một nhà đa năng mini vậy, vừa có phòng tập gym, có phòng vẽ, có luôn cả phòng tập nhạc.
- Nè, Thiếu Phong, cậu đánh kiểu gì vậy, lệch nhịp rồi kìa.
Vì đánh lệch nhịp nên Bùi thiếu bị Mạn Mạn nhắc nhở.
- Cậu xem, còn 6 ngày nữa thôi đấy.
- Biết rồi, biết rồi.

Cậu phải từ từ chứ.

Tam tấu giữa piano, đàn tranh và sáo trúc không phải chuyện dễ đâu.
- Xí, cậu không phải dùng giọng điệu đó.
- Tô Minh, cậu nói thử câu công bằng xem.
Biết mình không nói lại được Tiêu Mạn, Thiếu Phong cầu cứu Tô Minh, nhưng nào ngờ....
- Mạn Mạn, cậu ấy nói đúng mà, cậu phải tập nghiêm túc hơn.
- Cậu - Thiếu Phong tức xì khói nhưng không làm được gì - Được lắm, không chấp nhất 2 cậu nữa.

Tập tiếp.
Vẻ mặt Bùi thiếu lúc này thật khiến cho người ta tức cười..


Đọc truyện chữ Full