DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Tôm
Chương 36: Chương 36


Đặc biệt là khóe miệng tươi cười hài hước kia, chỉ cần như vậy thôi là cô đã có thể câu dẫn tâm của anh rồi, bên tai anh vẫn còn nhớ rõ câu nói kia.

‘Đồng chí Thẩm Giang Viễn, tôi bằng lòng cùng anh chung sống!’Làm sao lại có một cô gái gan lớn như thế chứ?Trong đầu anh “bùn” một tiếng, im lặng 3 giây mới phản ứng lại, lòng Thẩm Giang Viễn không khỏi cảm thấy may mắn.

Lúc vừa mới lại đây, bên ngoài trời vẫn chưa hề hạ nhiệt độ, vẻ mặt vốn dĩ đã đỏ bừng bừng rồi, giờ phút này càng đỏ thêm một ít cũng không thể nhìn ra được.

“Thật không nghĩ tới vợ của cậu vẫn là một cô gái có trình độ văn hóa rất cao nha!”Đáy lòng doanh trưởng Lý không khỏi tán thưởng một tiếng, lúc trước Thẩm Giang Viễn tổ chức lễ cưới.

Trong ngày hôm đó ông còn đại diện cho bộ đội đi tới chúc mừng, nhưng mà lúc ấy nhìn thấy cô gái kia cũng không có tinh thần như trên ảnh chụp này, quan trọng nhất chính là khí chất, tự tin chính là khí chất.

Nghĩ đến việc cô gái trưởng thành lên kiệu ngồi lay lắt, lúc đến nơi cũng không dám ngẩng đầu đi lại, doanh trưởng Lý nghĩ như vậy nhưng lại nói: “Được rồi, cậu lấy thư về đi, nằm trong ổ chăn từ từ mà xem.


Tôi gọi cậu tới đây là định nói cho cậu biết lễ quốc khánh tới đây liên đoàn tân binh chúng ta cũng phải tiến hành thẩm duyệt.

Cậu đi chuẩn bị một chút, thứ hai tuần sau chúng ta chuẩn bị nhổ trại, vào kinh đi thi đi!”“Tôi sẽ lập tức chuẩn bị ạ!”Khi doanh trưởng Lý nói đến chuyện chính sự, anh đã cầm lấy thư tín rồi nhét vào người, bày ra biểu cảm của quân nhân trang trọng mà túc mục.

“Được rồi, cũng không cần khẩn trương như vậy, trước mắt chỉ còn có thời gian bốn ngày, an bài huấn luyện cho hợp lý, nhưng cũng phải cho bọn nhóc đó được thả lỏng một chút sao cho phù hợp, biểu hiện cho tốt nhé!”Doanh trưởng Lý trên mặt lộ ra vẻ vui mừng mà vỗ vào bả vai Thẩm Giang Viễn: “Mau đi an bài đi.

”Thẩm Giang Viễn gật đầu rồi đi ra ngoài, lúc đi tới cửa bỗng dưng quay đầu lại cười nói: “Tôi không hề khẩn trương chút nào ạ.

” Đây là trả lời cho câu của doanh trưởng Lý mới vừa nói.

“Thằng nhóc này!” Doanh trưởng Lý tức giận mà nói dỗi, nhưng trên mặt lại là vẻ vui mừng tươi cười.

“Doanh trưởng, vậy là xong rồi sao ạ?” Cái tên tôn thần kia chỉ như vậy mà đã cam tâm tình nguyện cầm tin đi sao? Tiểu Vương thật sự nghĩ không ra.


“Bằng không thì sao?” Doanh trưởng Lý mỉm cười rồi vỗ bờ vai của cậu, nói: “Tiểu Vương, cậu năm nay đã được 22 tuổi rồi nhỉ?”“Vâng ạ.

” Tiểu Vương hơi do dự một chút nhưng vẫn thành khẩn đáp.

“Vẫn còn chưa có người trong lòng sao?”“……”“Phải nắm cho thật chặt nhé!”Doanh trưởng Lý hận sắt không luyện thành thép mà thở dài, tiếp tục xử lý công vụ.

Tiểu Vương: “!!!”Thẩm Giang Viễn trở lại doanh địa liền tuyên bố cái tin tức trọng đại này.

Đối với Quốc gia, mỗi cái binh đều buộc phải tiếp thu kiểm duyệt, nhưng không phải đội ngũ nào cũng có thể được lên TV, mà lão Lý nói cái này đã được duyệt binh, nếu làm tốt thì hẳn là sẽ có cơ hội lên TV, đây chính là cơ hội vinh quang quý báu làm rạng danh dòng tộc.

Các chàng trai vừa nghe được tin này, người nào người ấy hưng phấn đến mức mặt mũi ửng hồng.

“Được rồi, các đồng chí nghỉ ngơi một ngày đi, sau đó hãy tranh thủ về nhà về nhà, nên gọi một cuộc điện thoại, buổi chiều 3 giờ ngày mai tập hợp tại giáo trường!”“Vâng, vâng, liên đội trưởng vạn tuế, liên đội trưởng vạn tuế!”Trong phút chốc, cả giáo trường lập tức vang lên tiếng hoan hô rung trời.

“Mau tản ra lẹ đi!”Thẩm Giang Viễn cười nhàn nhạt, sau đó lại đuổi một đám người đi!“Liên đội trưởng, anh có về nhà không ạ?”.


Đọc truyện chữ Full