DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Đóng Giả Làm Gấu Trức Quốc Bảo Trong Chương Trình Thực Tế
Chương 98

Trói buộc

Trans: Mướp Đắng

Hạ Vân Trù nhìn biểu cảm của anh ta, cười nhẹ, nụ cười vô cùng giả tạo, không có chút thành ý nào.

Tô Ức hít sâu một hơi, cầm hải sản lên, quay người rời đi.

Không muốn nói chuyện.

“Áu!” Mạc Linh Chi phản đối.

Tuy rằng cô không quá hiểu rõ các mối quan hệ phức tạp của xã hội loài người, nhưng vẫn hiểu được những thứ cơ bản, cái gì mà “chú” với “ba” chứ, đều là được hời!

Cô và Tô Ức là đồng loại, cô sẽ không để anh ta làm trưởng bối của cô!

Có một trưởng bối cây tùng già là đủ rồi, nếu là Trưởng Bối thì phải nghe lời, vậy nên cô không thèm có nhiều trưởng bối như vậy!

Phiền muốn chết.

Trước đây có cây tùng già, bây giờ có Hạ Vân Trù, quản cô đủ nhiều rồi…

Cún con kháng nghị, Hạ Vân Trù xoa đầu cô: “Phản đối vô hiệu, sau này bớt ở cùng người khác đi.” Câu cuối cùng là nói nhỏ bên tai cô.

Người khác này, chính là chỉ Tô Ức.

Mạc Linh Chi còn muốn nói gì đó, Hạ Vân Trù: “Ăn thịt cừu, có muốn ăn cay hay ngũ vị không?”

Mạc Linh Chi: “Áu” Ăn hết!

Cái gì mà chú với không chú, ở trước món ngon, tất cả đều phải xếp sau.

Hạ Vân Trù mỉm cười, đặt cô cạnh đống lửa, nướng thịt.

Tối nay không có tuyết rơi, nhưng mùa đông ở thảo nguyên tương đối lạnh, ekip đốt lửa trại, lần này ekip không giày vò bọn họ nữa, cung cấp không ít lương thực, đương nhiên, cũng có rất nhiều nguyên liệu có thể tự làm.

Tô Ức đang làm hải sản cho Chi Chi, Trương Dương Triết thì đang hầm canh cho Trương Tụng Hạo.

Vốn dĩ Cam Vũ Quyên đang ăn đồ ăn giảm cân của mình, mà đồ nướng trên tay Hạ Vân Trù lại đang tỏa hương ngào ngạt, cô ta nhịn không nổi đi đến cạnh đống lửa.

“Lâu lắm rồi không được ăn đồ nướng, thơm ghê á.” Cam Vũ Quyên hít một hơi thật sâu, cảm thán.

Lều của Bạch Ngọc chẳng có gì hay ho, cô ta vẫn luôn ở bên ngoài, nghe thấy vậy nói chen vào: “Chị Vũ Quyên, nếu chị muốn ăn thì nướng ăn đi, không thì để em nướng cho nhé? Em thường ăn đồ nướng ở nhà, bữa khuya có thể ăn mấy chục xiên một lần đó!”

Cam Vũ Quyên: “...” Âm thầm trợn trắng mắt.

Bạch Ngọc rất gầy, hơn nữa còn là “Chưởng môn phái ngọc nữ trong sáng”, càng phải có dáng vẻ liễu yếu đào tơ, gầy như vậy rồi, còn phải thiết lập hình tượng sành ăn…

Sao có thể không biết cô ta ăn như thế nào ở chương trình trước đây chứ? Một miếng cơm cũng phải nhai hết mấy phút!

Cô ta không muốn để ý đến Bạch Ngọc, nhưng lại đang quay chương trình.

Cam Vũ Quyên: “Hết cách rồi, chị không có thể chất ăn hoài không mập, chỉ đành kiểm soát ăn uống thôi.”

Nói rồi, cô ta nhìn… xiên thịt trong tay Hạ Vân Trù.

Bạch Ngọc còn muốn nói gì đó, Cam Vũ Quyên đã xòe tay với Hạ Vân Trù: “Hạ tổng, có thể cho chị một xiên không? Tối nay buông thả một chút, ngày mai lại tiếp tục giảm cân!’

Đằng sau dáng vẻ tươi đẹp rạng rỡ của nữ nghệ sĩ, luôn phải hy sinh rất nhiều thứ.

Hạ Vân Trù gật đầu, nhìn xiên thịt cừu vừa nướng xong trên tay, đưa đến trước mặt cún con, lại cầm lấy mấy xiên thịt chưa nướng đưa cho Cam Vũ Quyên: “Nướng đi, còn rất nhiều.”

Cam Vũ Quyên: “...”

Nhìn đãi ngộ của cún con, lại nhìn đãi ngộ của bản thân…

Hạ tổng phân biệt đối xử như vậy có ổn không hả?!

Cam Vũ Quyên than một tiếng, vẫn đưa tay nhận lấy, quét gia vị lên rồi đặt lên vỉ nướng.

Bạch Ngọc ngồi một bên, sắc mặt rất khó chịu.

Lại bị xem nhẹ rồi.

Hơn nữa không biết có phải là ảo giác của cô ta không, cô ta luôn cảm thấy từ khi bắt đầu quay chương trình lần này, ánh mắt của Hạ Vân Trù nhìn cô càng thêm lạnh lẽo, có một loại cảm giác hoảng sợ khi bị… nhắm vào.

Gần đây cô ta đâu có đi khiêu khích Hạ Vân Trù, chắc là không có chuyện gì đâu nhỉ?

Tuy rằng an ủi bản thân như vậy, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được mà thấp thỏm.

“Chi Chi! Uống canh!” Trương Tụng Hạo bưng một chén canh ra, đặt trước mặt Mạc Linh Chi.

“Áu” Khá lắm em trai.

Mạc Linh Chi nhìn cậu bé khen ngợi, thậm chí còn đưa chân chỉ xiên thịt nướng trên tay Hạ Vân Trù, ý là… chấp nhận chia sẻ với đàn em.

Tô Ức bưng ra hai đĩa to, đặt trên bàn nhỏ ở bên cạnh: “Hấp tôm và cua cho nhóc trước, Chi Chi mau đến nếm thử tay nghề của anh đi.”

Màu sắc hương vị tuyệt vời, trang trí cũng rất hoàn hảo, khiến người ta nhìn một cái là nuốt nước miếng.

Không thể phủ nhận, Tô Ức thật sự rất có tài.

Có thể nhận ra khi anh ta nấu cơm lần trước, người này chính là một đầu bếp lão luyện.

Mạc Linh Chi ngửi thấy, lập tức nhào qua.

Tô Ức đeo tạp dề, nhìn lại càng có sức sống hơn, giọng nói cưng chiều: “Nhóc từ từ thôi, cứ ăn cái này trước, những cái còn lại anh đã chuẩn bị xong rồi, đợi đầu bếp làm xong sẽ mang ra.”

Thấy cún con nhào qua, Hạ Vân Trù cầm đồ nướng hít sâu một hơi.

Sau khi Mạc Linh Chi nếm thử một miếng, mắt liền sáng lên, quay đầu: “Áu!” Người nhận nuôi, nhanh đến ăn nè, cực kỳ ngon nha!

Hạ Vân Trù thấy vậy, nhếch nhẹ khóe miệng: “Nhóc ăn đi, anh nướng xong cái này đã.”

Lúc chuyển dời tầm mắt, đối mắt với Tô Ức.

Ánh mắt hai người lạnh lẽo, một ánh mắt phức tạp, tràn đầy u ám.

Hạ Vân Trù cảm thấy đối với Chị Chi thì “đồng loại” Tô Ức này không quan trọng bằng mình.

Đã nhiều lần lắm rồi, cô vẫn luôn chọn anh, không phải sao?

Nghĩ đến đây, nụ cười của anh lại càng rõ ràng.

Ừm, Chi Chi rất tốt, tối nay sẽ không ngăn cản cô ăn nữa.

Dù sao thì… nếu như cô gây phiền phức gì với bộ dáng chó Chow Chow, thì vẫn có thể đổi thành một bộ dáng khác.

Anh không để ý cô biến thành gì, Hamster, Chow Chow, gấu trúc…

Khi nghĩ đến đây, trong đầu anh chợt lóe lên hình ảnh “tinh linh” bị anh đè sâu trong tâm trí kia.

Rốt cuộc Chi Chi và cô gái kia có quan hệ gì?

Nếu như Chi Chi không chỉ có thể biến thành động vật?

Ánh mắt Hạ Vân Trù hơi hốt hoảng.

Lúc này Trương Dương Triết cũng bưng chén tới, tất cả khách mời đều tụ tập bên cạnh đống lửa.

Không thể phủ nhận rằng lần quay này giống như du lịch dã ngoại hơn, lại không có kịch bản, ngồi ăn tối cùng nhau, cười nói vui đùa, vô cùng thoải mái

Cho dù là Hạ Vân Trù đang hoảng loạn, hay là Tô Ức “bị nghi ngờ không phải loài người”, cũng hòa vào bầu không khí vui vẻ này vì dáng vẻ vui sướng của Chi Chi.

Nhưng mà…

Có một người vẫn không hòa nhập nổi.

Nhìn bọn họ quay quanh một con chó, Bạch Ngọc đã không thể kiểm soát được vẻ đố kị trong mắt, trong lòng giống như có lửa đốt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta ghét Chi Chi.

Tất cả những khó khăn, khó chịu của cô ta, thậm chí khi bắt đầu đã bị bôi đen, bị ghét, mất lưu lượng, tất cả đều là bởi vì con chó này!

Cô càng không thuận lợi, thì lại càng đổ hết những oán hận đó lên đầu con chó này.

Đặc biệt là tình cảnh thảm hại của cô bây giờ, mà con chó này lại là thú cưng…

Muốn hành hạ con chó này quá!

Đáng tiếc…

Con chó này là của Hạ Vân Trù, còn là “nhà ngoại giao động vật” và “cún siêu sao”, cô ta chỉ đành giấu đi nỗi bất mãn của mình, càng giấu, càng ấm ức cáu kỉnh.

Cô ta đã âm thầm chửi rủa Mạc Linh Chi trăm ngàn lần, chỉ muốn b0p ch3t cô, giống như đã từng làm với con hamster kia, tra tấn cô một cách tàn nhẫn, móc đôi mắt đáng ghét của cô ra.

Không thể chịu đựng cho đến khi “bữa tiệc” này kết thúc, cô ta sầm mặt quay về lều, vô số tin tức lập tức oanh tạc điện thoại cô.



Tối nay, kỳ năm của “Ngôi sao nổi tiếng” phát sóng.

Lần này là bọn họ tự quay, bởi vì tất cả nội dung của kỳ này đều là livestream của Hạ Vân Trù và Chi Chi, vậy nên ekip đã chia nhiều cảnh quay hơn cho các khách mời khác, khán giả cũng sẽ chú ý đến các khách mời khác hơn bình thường.

Sự chú ý này rất đáng kinh ngạc!

Tô Ức và Bạch Ngọc có rất nhiều thứ giống nhau!

Bạch Ngọc còn nói mấy lời mập mờ trong chương trình, chẳng lẽ hai người họ thật sự là một đôi sao?!

Bây giờ lưu lượng của chương trình này cực kỳ lớn, cho dù chỉ có một số khán giả chú ý nhiều hơn một chút, cũng đủ để đưa họ lên hot search, mà Tô Ức lại là đỉnh lưu, chủ đề “bùng nổ” ngay lập tức.

Bạch Ngọc đã rất lâu không lên hot search, cuối cùng nhờ vào tin tức #Tô Ức và Bạch Ngọc bị nghi ngờ yêu đương# lên thẳng đầu bảng, chiếm lĩnh các tiêu đề, thậm chí lần này Chi Chi cũng chỉ xếp thứ hai.

Người đại diện anh Trương và lãnh đạo cấp cao của Thần Ngu đều nhắn tin nói cô ta phải nắm chắc cơ hội lần này.

Vì thế, vô số tài khoản tiếp thị đã tung ra đủ loại “thông tin bên lề” và đủ loại “bằng chứng xác thực bùng nổ”.

Phong cách tình nhân cũng thôi đi, lại còn hình ảnh thân mật riêng tư của hai người, và những thứ mà fan tặng Tô Ức, lại xuất hiện trong khách sạn của Bạch Ngọc!

Cái này hơi bị real.

Bạch Ngọc đổi một tài khoản phụ mà rất nhiều người biết, “trượt tay” nhấn like chủ đề biên tập CP của Bạch Ngọc và Tô Ức, khiến cho việc này lại càng “real” hơn,

Giống như ván đã đóng thuyền.

“A a a a tôi không chấp nhận!! Anh tôi không thể nào nhìn trúng loại con gái này!!”

“Tôi cảm thấy họ rất xứng đôi, tôi chính là fan CP của họ đó!”

“Đậu, ai không mù vừa nhìn là biết, đây chính là đang xào CP mà.”

“Đúng đó, Bạch Ngọc đang muốn cột chặt với anh nhà chúng tôi, nằm mơ giữa ban ngày!”

“Chương trình xào CP thật khó chịu, bực mình ghê.”

“Phiền ghê, tài khoản phụ của Bạch Ngọc còn like nữa, sao cô ta không dùng luôn tài khoản chính đi? Lăng xê lố quá, chán muốn chết!”

“Mọi người đều xem hết hai kỳ trước rồi, lúc đầu Bạch Ngọc bám lấy Hạ Vân Trù, nhưng Hạ tổng lại không để ý đến cô ta, lại quay sang bám Tô Ức, đoán chừng là Tô Ức bị công ty sắp xếp, ép buộc phải xào CP với cô ta, mọi người xem lúc ở trong mật thất đó, Tô Ức xem thường…”



Cái kiểu “lộ tẩy” này, có rất ít fan CP chúc mừng, đa số đều chửi mắng Bạch Ngọc.

Nhưng Bạch Ngọc lại không để tâm, ngược lại, tâm trạng của cô rất tốt.

Fan của cô ta đang tăng lên, lưu lượng cũng tăng nhanh, đây chính là “ngôi sao lưu lượng”, không có “lưu lượng” chính là hoàn toàn vô dụng, chỉ cần có lưu lượng thì không cần sợ gì nữa.

Cô ta nhìn lướt qua khung cảnh thô sơ của căn lều, tắt hết máy quay, mỉm cười nằm xuống túi ngủ.

Loạn đến mức này rồi, Tô Ức muốn tẩy trắng thì ai mà tin nữa?

Cho dù anh ta nói là do yêu cầu của công ty, tại sao cô lại không thể nói là do yêu cầu của công ty chứ? Yêu cầu của công ty thì liên quan gì đến cô ta?

Vậy nên bất luận thế nào, cô ta đều có lý do để biện bạch cho bản thân.

Tất nhiên, chỉ cần một ngày Tô Ức chưa trở mặt, cô vẫn sẽ trói chặt anh ta, tiếp tục cọ nhiệt.

Chỉ cần hot lên, tài nguyên, đại ngôn sẽ lại tới.

Cô ta tin tưởng dựa vào gương mặt của cô ta và sự nâng đỡ của Thần Ngu, cô ta sẽ nhanh chóng quay lại thời kỳ đỉnh cao, những thứ mà Trương Diệu Vi cướp mất, cô ta sẽ cướp lại tất cả!

Nụ cười của Bạch Ngọc càng rõ ràng hơn.

Cũng không còn ghét bỏ cái lều thô sơ này như trước kia nữa.

Cô ta vừa mới bắt đầu “tưởng tượng tốt đẹp”, nhưng ngay sau đó, bầu không khí trên mạng đột nhiên lại đảo ngược.

Đầu tiên là Blog chính thức của “Ngôi sao nổi tiếng” đưa ra thông báo.

[Cảm ơn, đừng kéo chúng tôi vào, xin nhấn mạnh lại lần nữa là chương Trình không có kịch bản, càng không xào CP, xào CP là vì lưu lượng và mức độ chú ý, nhưng chúng tôi đã có Chi Chi rồi! “Cún siêu sao” không cần làm gì khác để tăng độ hot nữa!]

[Hơn nữa cho dù là xào CP, chúng tôi cũng chỉ xào Chi Chi *Đầu chó* (Nghịch một chút)]

Này lập tức, khán giả trong khi bình luận đang cười rũ rượi, nhưng không thể phủ nhận rằng, lời thật mất lòng, “Ngôi sao nổi tiếng’’ đúng là không cần xào CP.

Không lẽ là yêu đương thật sao?

Trên mạng lại có người đăng lên hình ảnh chụp được tại thôn Tuyết Sơn, vô cùng sắc nét, Bạch Ngọc kéo Tô Ức, Tô Ức lạnh lùng đẩy tay cô ta ra, trong mắt chỉ có chán ghét, không có một chút tình cảm nào khác.

Tốt lắm, yêu đương là giả thôi.

Vậy chính là…

Lúc này, phòng làm việc của Tô Ức đăng weibo, chính thức trở mặt với Thần Ngu.

Thần Ngu ép buộc xào CP, Tô Ức không phối hợp, người vừa được Thần Ngu ký hợp đồng là Bạch Ngọc liền mua những thứ giống với Tô Ức, cố chấp xào CP.

Hợp đồng của Tô Ức sắp hết, Thần Ngu lại dùng đủ mọi phương pháp để ép buộc Tô Ức ký tiếp, Tô Ức không đồng ý, Thần Ngu lập tức chèn ép bằng mọi cách.

Mượn sự nổi tiếng của anh ta để nâng đỡ nghệ sĩ khác, cố chấp trói chặt CP, lấy đồ vật cá nhân của Tô Ức đưa cho Bạch Ngọc! Thậm chí còn nhận về vô số hoạt động thương mại tồi tệ bừa bãi cho Tô Ức, đầy đủ mọi thứ, tất cả đều được công bố ra ngoài.



Fan của Tô Ức bùng nổ rồi, rất nhiều người qua đường cũng lần lượt biểu thị không thể chấp nhận nổi.

“Đậu má, tởm vãi, hết hạn hợp đồng là tìm đủ mọi cách để chèn ép.”

“Mẹ nó đáng sợ ghê á, lại còn lấy đồ dùng cá nhân của người ta đưa cho Bạch Ngọc, chính là “bằng chứng” món quà của fan tặng Tô Ức xuất hiện trong phòng khách sạn của Bạch Ngọc đó sao?”

“Hợp đồng sắp hết hạn rồi, liền tìm đủ mọi cách đê tiện để ép ký tiếp, nếu không ký? Được lắm, vậy thì hủy hoại  anh! Công ty tư bản này đúng là quá độc ác mà.”

“Ha ha, bây giờ có tư bản nào không độc ác chứ?”

“... Chen vào một câu, Hạ Vân Trù cũng không tồi, xây dựng thôn Tuyết Sơn, quyên góp tiền hằng năm, rõ ràng minh bạch.”

“Mau kết thúc hợp đồng đi thôi, ông chủ như vậy đáng sợ quá!”

“A Ức thảm ghê, á á á á tôi đau lòng quá đi mất!!”

Fan đều tức muốn khóc, cả đám người đều đang sôi sục.

“Thần Ngu đê tiện, Bạch Ngọc ghê tởm!”



Cái này còn chưa tính là gì, ngay sau đó, mấy nghệ sĩ đang nổi của Thần Ngu đều đứng ra tố cáo các loại “bóc lột”, “ép buộc”, Tô Ức rất nổi tiếng, hợp đồng của anh ta còn được tính là khiêm nhường.

Một số nghệ sĩ chưa nổi ký với Thần Ngu, hợp đồng đó mới đúng là ghê tởm, ngang ngược.

Vô số tài khoản tiếp thị lần lượt chuyển tiếp, bóc phốt.

Lúc trước Tô Ức và Bạch Ngọc vẫn luôn dẫn đầu các chủ đề, thậm chí hotsearch cũng bị dồn về giữa, vô số các chủ đề chỉ trích Thần Ngu trên hotsearch, rất nhiều ngôi sao đã đứng ra phát biểu.

Ngôi sao nhỏ lên tiếng thì thôi đi, ngay cả ngôi sao đang hot cũng lên tiếng, fan của họ là một tập thể vô cùng to lớn, còn có rất nhiều người qua đường bất bình.

Chỉ trong vòng một giờ đồng hồ, sự việc đã lan tràn đến mức “mọi người đều biết”.

Tất nhiên, cũng có rất nhiều cựu nghệ sĩ của Thần Ngu đứng ra vạch trần, nhiều người mơ hồ, cũng có một số người muốn cọ nhiệt, cũng có những người thực sự hận Thần Ngu…

Bạch Ngọc trợn mắt.

Tất cả các trang mạng đều đang bàn tán về Thần Ngu và Tô Ức, cùng với những ngôi sao khác bị Thần Ngu hủy hoại, ai mà thèm quan tâm tới drama do Thần Ngu tạo ra giữa Bạch Ngọc và Tô Ức nữa chứ?

Ngay cả fan của Tô Ức cũng quay qua chửi rủa Thần Ngu rồi, căn bản là không ai để ý đến cô ta.

Bạch Ngọc lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là… So với bị bôi đen, bị làm ngơ còn đáng sợ hơn!

Cô ta nhìn tới vị trí thứ hai trên hotsearch, cho dù các chủ đề có thay đổi như thế nào, cho dù náo loạn lớn cỡ nào, cái chủ đề #Chi Chi# vẫn luôn xếp thứ hai, vô cùng kiên cường…

Lưu lượng của Chi Chi, và khoảnh khắc lưu lượng lướt qua như một ngôi sao băng của cô ta, tạo nên một sự tương phản rõ ràng…

Bạch Ngọc chỉ cảm thấy giống như bị người ta đánh cho một gậy, hoa mắt chóng mặt, trong đầu luôn vang lên tiếng “ong ong ong”.

Cô ta còn tưởng rằng bản thân đã rơi vào ngõ cụt, ngờ đâu Thần Ngu lại xảy ra chuyện!

Nhưng mà cô ta vẫn đang bị trói chặt trên con thuyền Thần Ngu này đó!

Bạch Ngọc nắm chặt túi ngủ, một ngày lạnh như vậy, mà trên đầu cô cứ toát ra từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh.



Phía trong nhà bạt Mông Cổ sa hoa ở bên cạnh.

Hạ Vân Trù bỏ điện thoại xuống: “Còn chơi à? Mau đi ngủ.”

Mạc Linh Chi: “Áu” Nơi ở này thật là thú vị, vẫn là loài người biết hưởng thụ hơn!

Hạ Vân Trù cười nhẹ, xoa đầu cô: “Nếu nhóc thích, anh làm cho nhóc một cái để trong nhà chịu không?”

Mạc Linh Chi nghĩ ngợi, lắc đầu.

Ở nhà rất thoải mái, cái này chỉ vì ham thích mới lạ, chứ thật ra cũng không thoải mái bằng ở nhà.

Nhưng mà nếu khi quay về núi mà có một cái lều như vậy, thì sẽ rất thoải mái đó!

Hạ Vân Trù còn muốn nói gì đó, điện thoại vang lên, anh vừa chỉnh lại chăn cho cún con, vừa nhận điện thoại.

“A lô.” Giọng nói bình tĩnh.

Đầu bên kia điện thoại vô cùng tức giận: “Hạ tổng, có phải là ngài hơi không có đạo đức rồi không?”

Hạ Vân Trù nhướng mày: “Là Quan tổng à, sao tôi lại không có đạo đức chứ?”

“Đừng có giả vờ, lần này cả cộng đồng mạng đang chỉ trích Thần Ngu, hẳn là do cậu làm đúng chứ!” Quan tổng ông chủ Thần Ngu nghiến răng nghiến lợi.

Hạ Vân Trù bình tĩnh: “Không hiểu ông đang nói gì.”

Quan tổng: “Hạ Vân Trù! Làm người chừa lại một lối đi, ngày sau còn dễ gặp mặt, hôm nay cậu đối với tôi như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi trả thù cậu!”

Hạ Vân Trù vẫn bình tĩnh như cũ: “Quan tổng, đúng là tôi biết ông đang nói gì. Nhưng mà, từ khi bắt đầu Thân Ngu đối với Hoa Minh cũng đâu tốt lành gì? Sự việc của Trương Diệu Vi trước đây, cùng với những công kích sau khi “Ngôi sao nổi tiếng” phát sóng…”

Quan tổng nghẹn họng, nhưng vẫn cắn răng nói: “Nhưng tôi không có tàn nhẫn như cậu, lại có thể âm thầm đào nhiều nghệ sĩ bên công ty tôi như vậy, cậu cũng không sợ thiệt hại tiền bồi thường hợp đồng!”

Hạ Vân Trù cười nhẹ: “Quan tổng, xem ra tôi có giải thích như thế nào cũng vô dụng, nhưng mà, một vài nghệ sĩ của công ty ông đúng là không tồi, đợi sau khi bọn họ chấm dứt hợp đồng với Thần Ngu, Hoa Minh sẽ nhận về.”

Ngón tay anh gõ nhẹ lên đầu gối, giọng nói nhẹ nhàng nhưng rét lạnh: “Còn về tiền vi phạm hợp đồng? Quan tổng, Thần Ngu làm việc bất chính, sao vẫn còn mặt mũi yêu cầu bồi thường hợp đồng chứ? Ông như vậy đúng là không có đạo đức mà.”

“Hạ Vân Trù! Con mẹ nó, rốt cuộc là cậu còn muốn làm gì?!” Quan tổng nghe ra được hàm ý trong lời nói của anh, gào thét.

Giọng nói của Hạ Vân Trù vô tội: “Quan tổng, thực sự là tôi không làm gì cả, chỉ là… vấn đề thuế vụ của Thần Ngu, chắc là phải kiểm tra một chút, còn có… mấy việc hèn hạ mà Quan tổng làm mấy năm nay, chắc là phải nghe thử tiếng khóc phía sau song sắt rồi.”

Như có tiếng gì đó rơi trên đất đầy khiếp sợ ở đầu dây bên kia, Hạ Vân Trù bình tĩnh cúp máy, chặn số điện thoại này.

Anh nhếch khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo.

Thần Ngu đối phó với Hoa Minh, Thần Ngu thu nhận Bạch Ngọc.

Anh không tùy tiện ra tay, nhưng một khi đã ra tay, sẽ không để cho đối phương có cơ hội bò lên lại.

Còn về Bạch Ngọc…

Chỗ dựa không còn nữa, hẳn là rất khó chịu nhỉ?

Những ai làm hại Chi Chi, anh tuyệt đối không bỏ qua.

Hạ Vân Trù quay đầu, cục bông đen trắng trên giường đang nhìn anh, không biết vì sao, anh cảm thấy mắt cô… lấp lánh? Trong mắt tràn đầy kinh diễm?

Mạc Linh Chi đúng là đang kinh diễm.

Lúc nãy khi người nhận nuôi nghe điện thoại, thật sự là quá đẹp mà!!

Ngoại trừ cô ra thì người nhận nuôi là đẹp nhất trên thế giới này!!

Cô nhìn anh, chớp chớp mắt, hé miệng.

Không hiểu sao, Hạ Vân Trù lại có chút lúng túng, đưa tay kéo chăn đắp cho cô, che mắt cô lại: “Mau ngủ, mai còn phải dậy sớm đó.”

Vậy nên, đừng nhìn nữa.

“Áu.” Được thôi…

Sau đó, ngủ mất.

Hạ Vân Trù: “...”

Bất lực nhìn cô, lắc đầu.

Nghe tiếng khò khò của cô, anh lại không muốn ngủ, mà đứng dậy, đi ra khỏi nhà bạt, đóng kín rèm, không để gió thổi vào.

Bên ngoài rất sáng, ekip lắp rất nhiều đèn, buổi tối vẫn để đèn sáng, anh đi thằng về phía biệt thự ở đằng sau nhà bạt.

Quả nhiên, lúc đến gần biệt thự, anh nhìn thấy bóng một người.

Tô Ức.

Tô Ức: “Cuối cùng anh cũng tới, tôi chờ rất lâu rồi đó.”

Hạ Vân Trù: “Tôi dỗ Chi Chi ngủ trước.”

Tô Ức: “???” Anh đang khoe khoang đó hả???

Bỗng nhiên muốn giết người!

Hai người đứng ở nơi giao nhau nửa sáng nửa tối, xung quanh không có CCTV, cũng không có nhân viên làm việc.

Nhưng ở một góc khuất khác của biệt thự, Bạch Ngọc vừa đến tìm Tô Ức, khoảnh khắc nhìn thấy Hạ Vân Trù lập tức vô thức mà trốn vào một góc tối.

_

Đọc truyện chữ Full