DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Huyết Ly Tịch
Chương 92: 92: Chương 93


- Tuyệt quá..

nảy giờ Hàn Ly chưa ra tay Bạch Hộ vệ và Hạo Hộ vệ đã khiến chúng tiêu tàn rồi, Hai người đó mạnh cỡ nào vậy...- Huyết Tịch cười nói..
- Còn Xích nữa nảy giờ hắn chỉ đứng sau lưng Hàn Ly chưa hề ra tay..

- Hoàng luân..
ở Ngoại thành..
- ( chỉ kiếm về Hàn LY) Có gan thì đấu với ta..- Tên thủ lĩnh tức giận nói..
- Ha...!ngươi xứng sao..
- Địa Ác Long, Mật cảnh Vương Giết ả ta cho ta..- Tên thủ lĩnh tức giận quát hai con thú kia..Vừa nói Hai con yêu thú kia như tức giận lên, Hùng Hồ tiến về phía Thiên Ly..
- Chủ nhân...!Địa Ác Long cứ giao cho thần, Mật cảnh Vương..

thần thú ta không ưa chút nào...- Xích Huyết Điểu Cười hiểm,...!Ánh mắt chuyển sang đỏ đậm hơn lúc trước..
- Tùy ngươi...
Ở trên thành trì..
- Tiêu rồi, Hai con thú đó tấn công tiểu thất...!muội ấy chưa hồi phục công lực không thể đỡ được đâu..- Hàn Phong lo lắng..

Tuy cậu thường xuyên gây chuyện với cô thật nhưng cậu lại rất quan tâm cô..
- Cái gì...- Sở Nguyệt hét lên..


Định nhảy xuống thành thì bị Hàn Vũ kéo lại, đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu..
- Tiểu thất không phải là người yếu đuối đâu..

ngươi giúp Muội ấy thì tiểu thất càng ghét ngươi thôi..
Ở phía dưới..
Địa Ác Long bị Xích chặn đường, Một con Rồng đen và phượng hoàng lửa ( chưa chắc) đang giao chiến.., phía dưới Mật cảnh Vương đi đến gần Thiên Ly Nó bắt đầu há miệng to ra phung một lượng độc lớn..
Khẽ nhìn lại Phía trước nó không có gì bị Trúng độc mà ngược lại hàng trăm quân Ma kia đột nhiên gục ngã bởi vì chất độc của Mật cảnh Vương...
- Thì ra Thần Thú chỉ vậy thôi sao..- Cô nương này cười khinh, Xích cũng làm cô hơi mệt nhưng Con này chưa đủ cô hả cơn giận..
- Nhóc con cũng lợi hại đó...!- Tiếng nói từ đâu phát ra truyền đến đầu cô, Thì ra là Mật cảnh Vương đang tâm linh với cô..
- Thần Thú chỉ vậy thôi sao..

- Cô cười khinh..
Mật cảnh Vương một ánh sáng xuất hiện quanh nó,..

Một chàng trai, khoảng bằng tuổi cô( 17 tuổi) hiện ra từ ánh sáng đó, Quần áo, màu tóc và mắt đều là màu xanh lục đậm...
Khuôn mặt Theo cô nhận xét thì dễ nhìn hơn tên Xích kia, Cô sờ cầm suy nghĩ, Nhưng vẫn kém hơn tên yêu vương kia nhiều..

quả thật là một trời một vực..
Mật cảnh Vương từ người hắn dưới chân rất nhiều độc dạng lỏng chảy ra về phía Hàn Thiên Ly, Cô chỉ khẽ cười nhẹ mà lắc đầu..rồi đi đến về phía hắn bước lên con đường toàn là độc dược.....
- Có lẽ ngươi quá yếu với danh là thần thú rồi..

Cô xoay tay xuất hiện Thiên Ngoại kiếm..

Chuyên đối phó với các Linh, và Thần Thú,...
Tốc độ rất nhanh..

Một cánh tay rớt xuống..

Máu văng ra trước mặt Mật Cảnh Vương....Hắn vẫn như chưa biết được chuyện gì đang xảy ra,..

thì toàn thân hắn xuất hiện những vết nứt....kỳ lạ..
-.

Thiên...thiên...!ngoại kiếm......

Mật cảnh Vương cứ như là biến mất đi, Sau khi phát hiện đó là Thiên Ngoại kiếm..Tên thủ lĩnh kia phát hiện thiên ngoại kiếm thì cũng Nhảy ra đối đầu với cô..
- Thật không ngờ Thiên Ngoại kiếm lại ở trong tay một con nhóc như ngươi, tốt nhất là giao Thiên Ngoại Ngọc ra nếu không..

ta sẽ không nương tay với một nhóc con đâu...
- Nhóc con sao..???????? Ngươi chán sống rồi...
Hắn cười đểu,...!Cô bực tức...
Trong tay tên này xuất hiện một cây thương chỉ thẳng lên bầu trời xanh cao vút kia,..

Thì cứ như là mưa sấm..

sấm sét liên tục bắn đến chỗ cô..
Thiên ngoại kiếm Cất đi...!Nụ cười Nguy hiểm của cô hiện lên...!Thiên ngoại ngọc lấy ra trong tay..

cười nói..
- Nhìn kỹ đó...
Cô đưa thiên Ngoại Ngọc về phía Tên thủ lĩnh..

khuôn mặt tà ma..
- Mật Cảnh Vương, Địa Ác Long nghe lệnh..

Giết hết tất cả những yêu ma ở đây..

Còn sót một người đổi lại tính mạng các ngươi....
Ánh mắt của Địa Ác Long Cứ như là đổi sang màu đen thẳm...!Đình chiến với Xích mà Ngược lại..


Tạo sấm chớp Đánh hàng Vạn yêu kia...Mật cảnh Vương cứ như được hồi sinh..

Thân thể trở lại...
- Ực....
Một Cánh tay với móng vuốt sắc bén của loài Rồng...!Xuyên qua Ngực của Tên thủ lĩnh kia, Khiến hắn không kịp phản ứng, Và ngã gục xuống, Một khuôn mặt người vô cùng quen thuộc với cô..

hiện lên..
Người đó ngã người ôm Chặt cô ngay và cười trông như rất vui...
- Chủ nhân...!cuối cùng ngài cũng về rồi..

Chủ nhân...
- Nè...!Bỏ ta ra..

ta không còn là Chủ Nhân của ngươi rồi..

Người này, Ánh mắt như máu, Y phục màu đỏ, Tóc đỏ xoã thẳng, khuôn mặt Lạnh lùng,..

Nhưng với cô thì rất trẻ con....


Đọc truyện chữ Full