Những chỗ quần áo bị ướt đều đã được sấy khổ, nhưng cơ thể nhỏ bé của Tần Duyệt Hàn vẫn có chút phát run, đặc biệt là đôi bàn tay nhỏ kia, vừa hồng lại vừa sưng, thật sự khiến người khác đau lòng.
“Vốn là đau, nhưng nhìn thấy anh liền không đau nữa.”
Giang Thịnh Hoài ngẩng đầu, lại đụng phải gương mặt vui vẻ tươi cười của tiểu nha đầu, cảm thấy cô so với ngày thường có chút không giống nhau.
“Có phải hay không có chuyện gì gạt anh?” Giang Thịnh Hoài ở một bên thật cẩn thận mà bôi thuốc mỡ cho cô, một bên nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, như là đang phòng ngừa chuyện cô nói dối.
Tần Duyệt Hàn sao có thể chịu được ánh mắt như vậy của anh, không quá vài giây, liền thẹn thùng mà cúi đầu.
“Em hôm nay có chút không thích hợp, nếu có chuyện gì, nói cho anh nghe, anh có thể cùng em chia sẻ.” Giang Thịnh Hoài không nghĩ đến chuyện miễn cu0ng sẽ ép cô nói ra chuyện mà bản thân không muốn nói, chỉ là anh muốn nói cho cô biết, mặc kệ xảy ra chuyện gì anh sẽ luôn ở bên cạnh cô.
-
Đáy lòng Giang Thịnh Hoài trầm xuống, không rảnh lo cái khác, đứng dậy đem Tần Duyệt Hàn gắt gao ôm vào trong nguc, dùng thanh âm khàn khàn ở bên tai cô nói: “Anh cũng vậy!”
Trong nhất thời không gian trong phòng nghỉ an tĩnh đến lạ thường, hai người cứ như vậy ôm nhau thật lâu thật lâu, thẳng đến khi người của đoàn làm phim đều đã rời đi, Nhan Lạc mới ở bên ngoài gõ cửa nói: “Chị Duyệt Hàn, chúng ta cần phải đi.”
Tần Duyệt Hàn lên xe bảo mẫu của Giang Thịnh Hoài, hai người cùng nhau trở về khách sạn.
Nằm ở trên giường, cô vẫn luôn nghĩ đến câu nói kia của Giang Thịnh Hoài, thì ra không chỉ có một mình cô có cảm giác như vậy, thì ra Giang lão sư cùng cô có cảm giác giống nhau.
Nghĩ đến đây, tâm cô liền không cảm thấy lạnh nữa, khuôn mặt nhỏ lộ ra một tia đỏ ửng,
Nhan Lạc đi đến trước mặt cô: “Chị Duyệt Hàn, tỉnh tỉnh, đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa nha! Đây là trà gừng do Giang lão sư kêu trợ lý đưa tới, nói lo lắng chị bị cảm lạnh, nói chị ít nhiều uống một chút.”
Tần Duyệt Hàn nhận lấy ly trà gừng, nhanh chóng đưa đến bên miệng mà uống, Nhan Lạc trừng lớn hai mắt nhìn cô, này là chị Duyệt Hàn vừa nhìn thấy trà gừng liền buồn nôn kia sao?
….
Lục Lan từ trong phủ của Tứ Gia chạy ra ngoài, ở trên đường lại bị Bát Gia bắt về mang vào trong phủ. Bát Gia chính là nhân vật ở trong phim tạo chất xúc tác, anh ta luôn vắt hết óc muốn đánh thắng Tứ Gia mà đi lên vị trí kia.
Thời điểm Bát Gia một lần nữa đem cô vào trong cung, Lục Lan không chút do dự mà đáp ứng.
Tuy rằng cô đã vô cùng cố gắng làm một cách cẩn thận, nhưng trong cung có nhiều tai mắt như vậy, cô vẫn là bị người khác nắm được nhược điểm, sau đó cô liền bị người khác đưa đi.
Ở bên trong có ba người, từ lúc Lục Lan đi vào, mấy người đấu liền bắt đầu khi dễ Lục Lna, sai cô làm hết cái này đến cái kia. Nếu là lúc trước, khẳng định Lục Lan sẽ không đem người khác để vào mắt, hơn nữa cô chắc chắn sẽ giáo huấn bọn họ một trận.
Nhưng chính là bởi vì ở trong lòng có người mình thích, cho nên trong đầu luôn nghĩ không thể gây họa cho anh, cho nên vẫn luôn ẩn nhẫn.
-
“Các người có biết tại sao cái vị Lục Lan lại bị phái đến lãnh cung không?”
“Người có phải hay không từ chỗ nào nghe được tin tức gì, mau nói mau nói.”
“Là Tứ Gia, Tứ Gia anh ta âm thầm động tay động chân, đem Lục Lan ở trước mặt Hoàng Thượng đuổi đi.”
Lục Lan gắt gao nắm lấy góc áo của chính mình, ánh mắt phẫn nộ chợt lóe qua. Hiện giờ cô đã không còn giống trước kia cảm xúc gì cũng dễ dàng viết ở trên mặt, hiện tại đây chính là bên trong đại viên của cun đình, cô cũng không biết chính mình khi nào lại biến thành bộ dạng như thế này.
….
[Thông qua]
Nếu như không nhầm ‘Lục Lan Truyện’ cũng đã quay được một nửa, nhân vật Lục Lan này tính cách cũng có sự biến hóa rõ ràng, cũng không còn tính cách nóng nảy như lúc trước hiện tại mỗi một hành động đều tính toán tỉ mỉ.
Mà Tần Duyệt Hàn cũng không ngừng mà nhập tâm theo, mỗi một diễn viên đều có trạng thái khác nhau. Hơn nữa cũng thập phần rõ ràng, mọi người đều bắt đầu chậm rãi có chút mệt mỏi.
Đặc biệt là Tứ Gia cùng Lục Lan hai người này có muôn vài chi tiết nhỏ hiểu lần nhau, làm người khác có chút áp lực đến có chút thở không nổi.
Tuy rằng Lục Lan cùng Thập Tam Gia có những phản ứng hóa học vô cùng thú vị, cùng với Bát Tam Gia ở chung cũng vô cùng ấm áp, nhưng mỗi lần ở một chỗ cùng với Tứ Gia, đều sẽ biến thành một đại bi kịch, người xem đều sắp tức chết luôn rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngọt Tới Trong Tim
Chương 97
Chương 97