DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh
Chương 174: 174: Đêm Xuân Của Hai Người


Từ Khiêm vẫn không chịu thoả mãn cho Nghi An, nên chỉ biết dùng ngón tay mình để làm cho Nghi An thêm thoải mái thôi.
Một ngón, hai ngón nếu không đủ thì anh bỏ thêm một ngón nữa vào.
Nước xuân càng lúc càng nhiều, ướt đẫm cả tay của anh.

Lúc này Từ Khiêm mới vuốt c.ự v.ật của mình rồi đâm vào.
“A…thoải mái…a…”.

Thoải mái vô cùng, sướng đến mức rất nhanh Nghi An lại cao trào.
Anh không dám làm quá nhanh, sợ ảnh hưởng đến bụng của Nghi An, bây giờ đã to hơn một vòng rồi.
Từ Khiêm ra vào một cách từ tốn nhất, tuy thật sự không thoải mái như lúc làm nhanh, nhưng hiện tại họ không còn cách nào khác cả.

Nên chỉ có thể như vậy mà thôi.
Nhưng mà lúc cần nhanh, anh sẽ nhanh.
“Đau thì nói anh nhé”.

Từ Khiêm chống hai tay bên người Nghi An ra vào nhịp nhàng.
“A…em biết rồi…”.

Nghi An lại mở rộng chân mình hơn nữa.

“Nhanh một chút đi anh…”.
Từ Khiêm rút ra rồi lại đâm vào một cái, sau đó thì đâm liên tiếp thêm vài cái nữa.

Nghi An thoải mái nhắm mắt tận hưởng cảm giác tuyệt vời này.
Sau đó thì anh đỡ Nghi An ngồi lên đùi mình, hai chân được giơ lên không trung.
Cái tư thế này giúp cho Nghi An đỡ mệt hơn rất nhiều, cũng giúp cho anh được đâm vào sâu hơn.

Rất thoải mái.
Anh tận hưởng Nghi An rất hăng say.


Ngay cả khuôn ngực căng tròn của Nghi An cũng được anh tóm lấy và ra sức ngậm nó.
Trước đây họ đã từng làm vô số lần, Nghi An cũng biết được một khi c.ự v.ật của anh đút sâu vào trong mình thì rất sướng.
Thứ này của anh, đã nhiều lần đâm chọc, khiến cho cả hai như lạc vào trong cõi mê của tình d.ục.
“A…lớn quá…sướng…a…”.

Nghi An nhún lên nhún xuống, Từ Khiêm cũng ưỡn hông cùng Nghi An đâm chọc.
Cuộc yêu của họ không hề bị gián đoạn một chút nào, anh th úc mạnh mấy cái khiến cho Nghi An bật khóc rồi cắn lên vai anh.
“Sướng nhiều không em”.

Anh hơi dừng lại.
“Ừm…sướng vô cùng…”.
Anh ra sức xoa bóp m ông của cô, ngay cả ngực cũng được anh tận dụng, cả người của cô từ trên xuống dưới đều được anh nuốt trọn.
Cả người đều bị anh bao bọc mọi thứ.
Nghi An biết nhu cầu của cả hai rất nhiều, mấy tháng nay phải kiềm chế, nhưng bây giờ thì Nghi An lại muốn được sướng một lần sao mấy tháng ngậm thứ đó cho anh.
Gân xanh trên người anh nổi lên, ngay cả trên tiểu đệ cũng có, bao trùm mọi thứ, anh lại một lần nữa đâm sâu vào trông Nghi An thêm nữa.

Cứ thế đâm vào rút ra, đâm hết cở vào rồi lại rút ra mọi thứ, kéo theo những sợ chỉ bạc của cả hai trong đó.
Đường hành lang của Nghi An rất tuyệt vời, khiến cho anh làm bao nhiêu cũng không đủ, nó quá chặt chẽ, anh bị h.oa h.uyệt của Nghi hút lấy không nhịn được mà hít sâu một hơi.
Anh vỗ mông của Nghi An mấy cái, nơi đó run lên.

“Em thật mê người, làm nhiều lần như vậy mà còn rất mê người.

Đêm nay cho anh nhé”.

Từ Khiêm quyết định sẽ yêu cô cả đêm nay.

Hiếm khi ba Lãnh đến nhà Thanh Thanh ở, nên đêm nay anh muốn được tận hưởng Nghi An.
Nghi An khẽ gật đầu, ôm lấy cổ anh, bờ m ông vẫn không ngừng luận động lên xuống.

“Anh nhẹ một chút là được, nhớ để ý đến con”.
“Anh biết chứ”.

Sau đó anh để cô nằm nghiêng một bên, còn anh thì nằm ngay bên cạnh, giơ chân của cô lên cao, th@n dưới lại đâm sâu vào.
“A…a…a…”.
Với tư thế này, Nghi An nằm nghiêng và được anh kê cho một cái gối ở giữa hai đầu gối của Nghi An.

Cô thấy dễ chịu hơn nhiều, so với tư thế kia, nên tìm đến môi anh mà hôn.
Từ Khiêm luận động nhưng vẫn đáp lại nụ hôn của Nghi An.

Tư thế này nó không đặt sức nặng lên lưng và không bị đè lên bụng.
Từ Khiêm ở phía sâu tiếp cận một cách nhẹ nhàng, sau đó thì lại nhanh hơn.
Nghi An không chịu được nên đã thấy rất nhanh mệt mỏi, nên muốn anh cho mình nghĩ ngơi một lúc.

Vốn là trước đây anh sẽ không cho Nghi An nghĩ ngơi khi anh chưa bắn.

Nhưng tình hình hiện tại không cho phép, nên anh cũng làm nhanh thêm vài cái sau đó thì b ắn ra.
Anh rút ra rồi đỡ Nghi An nằm dậy, sau đó thì rót cho cô một ly nước.
Nghi An uống hết một hơi.
Nằm nghĩ một lúc thì Nghi An lại muốn nữa, mang thai nên Nghi An có chút thèm muốn.
Từ Khiêm gật đầu đồng ý, anh cũng đang thèm mà, nên đã để Nghi An nằm xuống giường, hai chân chống xuống, tay thì vịn ga giường, anh cũng quỳ xuống thấp đến gần mông của Nghi An, anh đi vào từ phía sau.
“A…”.
Ban đầu thì anh còn rất nhẹ nhàng, nhưng lúc sao thì lại tăng tốc độ hơn nhiều.
Tư thế này cả hai luôn rất thích vì đi vào sâu nhất có thể, cũng trong tư thế này anh thoả ý mình ‘yêu’ Nghi An.
Bạch bạch bạch.
Mông của cô chạm đến th@n dưới của anh, va chạm thành một động tác mạnh mẽ.
Nghi An khó khăn lắm mới từ cao trào ổn lại, thì bị anh đâm liên tiếp đến nữa nên có chút không chịu được.


H.oa h.uyệt giờ phút này bị anh làm hết sức mẫn cảm, ra rất nhiều nước xuân.
Nghi An cong lưng đón nhận từng đợt xâm nhập của anh đem lại, quên luôn cả mình muốn nói gì, chỉ biết vùi mặt vào gối mà ư hử mấy tiếng.
May mà mông được anh giữ lại, nếu không Nghi An nghĩ mình đã ngã xuống từ lâu rồi.
“Thoải mái không em…”.

Từ Khiêm m ơn trớn lưng của cô, hôn đó.
“Ừm…thoải mái…sâu…sâu thêm…a…”.
“Quá sướng~~…”.
Nghe Nghi An nói vậy thì anh lại tiếp tục đâm chọc, vừa đâm vừa nghe những âm thâm r3n rỉ mà Nghi An phát ra từ trong miệng mình.
“Ưm…a…muốn…a…”.
Nhưng cô không chịu được bao lâu, nên rất nhanh đã hết sức chịu được, Từ Khiêm thấy vậy thì đâm nhanh thêm vài cái, khiến cho Nghi An run lên từng cơn, hoa tâm đó cũng co rút lại.
“A…”.

Từ Khiêm cuối cùng cũng b ắn ra.

Nhưng anh không vội rút ra, vẫn lưu luyến đút thêm vài cái nữa, đến khi tiểu đệ mềm đi thì anh mới rút ra.
Nghi An được tha, nên cả người không muốn di chuyển.

Sau hơn vài tháng không làm, giờ làm lại không ngờ cả hai lại đầy điên cuồng như vậy.
“Còn sức làm nữa không em”.

Từ Khiêm ôm Nghi An nằm xuống giường, anh đắp chăn hờ lại cho cả hai, che như không che.
Chăn được anh đắp lên đến ngay bụng của Nghi An mà thôi, đôi chân cùng với ngực của cô vẫn không có gì che chắn.
Tuỳ ý mặc cho anh sờ nắn nó.
Anh hôn lên tai của Nghi An, anh vẫn còn muốn làm thêm nữa.
“Khó chịu, nhớp nháp quá”.

T.inh d.ịch cùng với d.âm th.uỷ tiết ra, khiến cho Nghi An không được thoải mái nên cô muốn đi tắm trước.
Từ Khiêm nghe cô nói vậy thì đưa Nghi An đi tắm rửa, nơi tư m@t của cả hai, điều được anh đích thân rửa sạch.

Cả hai đứng dưới vòi sen, Nghi An không xương dựa hết vào anh.
Từ Khiêm tắm cho cô xong, lấy khắn tắm lau khô cả hai người rồi đi lại giường.

Nhưng khi thấy ga đã bị ướt, anh để cô ngồi lên bàn tràn, sau đó tất bật thay ga giường.

Thay xong anh mới ôm Nghi An lên giường nằm, nhưng Nghi An khi nhìn thấy tiểu đệ của anh thì cô lại muốn khẩu giao cho anh.
Anh đã được nhiều lần Nghi An khẩu giao cho, càng lúc càng thành thục, lúc đầu có chút trút trắc nhưng về sau thì cô luôn biết cách làm cho Từ Khiêm l3n đỉnh.
Có một lần Từ Khiêm rút ra không kịp, nên đã bắn hết vào trong miệng của Nghi An, khiến cho cô chớp mắt vào cái, sau đó thì nuốt xuống mọi thứ của anh.
“…”.

Từ Khiêm nhìn bộ dáng đầy d.âm đ.ãng của cô khi đó thì lập tức c.ứng lên, nếu không phải Nghi An đang mang thai thì anh tin chắc anh đã làm chết cô đêm đó rồi.
Cho nên khi Nghi An muốn khẩu giao thì anh đã đồng ý.

Anh ngồi trên ghế sô pha, Nghi An quỳ xuống nhưng vẫn được anh kê gối cho cô đừng đau.
Cô vươn đầu lưỡi mình, l.iếm thứ đó cho anh, Từ Khiêm mãn nguyện xoa đầu Nghi An.
Thấy anh hài lòng thì Nghi An rất vui nên đã nuốt xuống hết tât cả.

Nó to và dài, Nghi An ngậm rồi nhả ra, cứ thế mà làm mấy lần.
Nghi An còn miết nhẹ hai bên đùi anh, chỉ hận không thể đút sâu vào thêm nữa.
“Sâu thêm đi em”.

Từ Khiêm nhắm mắt tận hưởng việc Nghi giúp mình.
Anh ưỡn hông, hướng lên trên th úc mạnh vài cái, khiến cho nó lại đi sâu vào thêm.
Nghi An làm theo lời anh, nuốt vào rất sâu, sâu đến mức Nghi An thấy khó thở nhưng thấy anh thích như vậy thì cô lại ra sức m.út thêm nữa.
Trái phải gì cô cũng l.iếm cho anh.

Nhả ra, rồi lại m.út lấy.

Từ Khiêm càng mở rộng chân mình thêm nữa.
Cô cũng muốn thêm sâu lắm nhưng lại không được, sau đó thì nhả ra hết.
“Em chỉ làm được bao nhiêu đó thôi.

Anh ưỡn hông thêm nhé”.

Sao đó thì lại cúi đầu ngậm lấy, anh ưỡn hông đâm chọc thêm theo lời Nghi An nói.
Đến khi anh b ắn ra thì thôi.

Lúc này anh kéo Nghi An ngồi lên đùi mình, cả hai không ngừng t hở dốc..


Đọc truyện chữ Full