DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Chính Mau Học Hành Đi
Chương 38: Chương 38


Không biết bên kia nói cái gì, sắc mặt Âu Dương Nguyệt dần dần trở nên nghiêm túc lên.“Vâng thưa thầy, chúng em sẽ lập tức.” Rất nhanh, cô ấy cắt đứt điện thoại, nói với Tần Tịch các cô: “Đơn dự tuyển có thể có chút vấn đề, bảo bây giờ chúng ta đi qua.”“Chuyện gì vậy?” Tần Tịch hỏi.“Là giáo viên tổ xét duyệt dự án của sinh viên bảo chúng ta qua đó.” Âu Dương Nguyệt cất điện thoại di động, “Nói đến vấn đề của đơn dự tuyển.”“Cô ấy có nói nguyên nhân không?” Kiều Sơ Hạ cũng hỏi."Không có." Âu Dương Nguyệt lắc đầu, "Chỉ nói là có chút vấn đề cần phải giải quyết, bảo chúng ta bây giờ qua đó."Cô ấy nói rồi nở nụ cười: "Anh Ngô đích thân ra tay giúp chúng ta sửa đơn dự tuyển, cô giáo có phải cảm thấy chúng ta viết quá đỉnh, cho nên thông qua đơn đề nghị của chúng ta trước thời gian không?"Ba người còn lại đều bị Âu Dương Nguyệt nói đến mức tâm có chút ngứa ngáy.Có Ngô Hi Dương giúp đỡ sửa chữa toàn bộ, hơn nữa nhận được sự khẳng định của anh.Tần Tịch các cô đều có lòng tin, cái đơn dự tuyển này nhất định sẽ không quá tệ.Bốn người cười cười nói nói, chẳng mấy chốc đã đến tòa nhà hành chính của học viện lâm sàng y học.Tần Tịch có chút xúc động ngẩng đầu nhìn nhìn lên tòa nhà tường xám ngói lát gạch đỏ.Cách đây hơn một tuần trước, cô đã ở đây tìm thầy cố vấn, thu nhận đơn đề nghị xin chuyển chuyên ngành của cô.Văn phòng của tổ xét duyệt dự án nằm ở tầng 4, thuộc văn phòng nghiên cứu khoa học.Khi đám người Tần Tịch đến, trong văn phòng ngoài hai vị giáo viên ra thì còn có bốn học sinh trong lớp của họ.Khương Hoan và Lâm Oánh Oánh là bạn cùng phòng của các cô, cùng các cô ở cùng một chung cư khác phòng ký túc xá.Chỉ là khi họ còn là sinh viên năm nhất thì Lâm Oánh Oánh và Âu Dương Nguyệt đã có một cuộc cãi vã lớn, mối quan hệ giữa hai bên trở nên rất xấu, gần như không có tới lui.Ngoài ra, còn có hai nam sinh trong lớp của các cô.Lương Hạo và Đồng Văn Hiên.Đồng Văn Hiên là bạn trai của Lâm Oánh Oánh, cả hai bắt đầu hẹn hò từ năm nhất.Âu Dương Nguyệt ghét Lâm Oánh Oánh, ngay cả Đồng Văn Hiên cô cũng nhìn không thuận mắt.Bình thường khi gặp mặt chính là chào hỏi cũng không chào.Nhìn thấy Tần Tịch và các cô ấy bước vào, Lâm Oánh Oánh nhìn thấy kẻ thù thì vô cùng đỏ mắt, hất cằm kiêu ngạo về phía họ.“Thưa thầy.” Ánh mắt của Âu Dương Nguyệt hờ hững liếc qua vài người, bước nhanh đi tới trước mặt giáo viên tổ xét duyệt dự án.“Em là Âu Dương Nguyệt?” Người thầy vừa nói chuyện là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi.Ông ấy đeo một cặp kính: "Người chịu trách nhiệm đề án chính là Tần Tịch đâu? Tới rồi chưa?"Tần Tịch bước lên phía trước một bước, tự giới thiệu nói: "Thưa thầy, em là Tần Tịch.""Ồ? Là em à." Thầy giáo đỡ đỡ cặp kính, "Thầy còn nhớ em nha, cô gái nhỏ sinh viên năm nhất đạt tròn điểm."“Thưa thầy.” Lâm Oánh Oánh vội vàng nói, “Học kỳ trước vừa có thành tích kiểm tra Tần Tịch đã nộp đơn xin chuyển chuyên ngành, người ta không muốn học lâm sàng nữa rồi.”“Hả?” Có vẻ như thầy giáo vẫn chưa nghe nói qua chuyện này, kinh ngạc nhìn Tần Tịch, “Sao lại muốn đổi chuyên ngành? Tôi biết giáo viên sinh học tế bào của em, thầy ấy nói em rất có thiên phú.”“Vì một số lý do cá nhân.” Tần Tịch có chút xấu hổ, “Nhưng mà em đã rút đơn rồi, ở lại học viện y học.”“Ừ ừ.” Thầy giáo gật đầu, “Sau này đừng có bốc đồng như vậy, nếu có gì vấn đề gì thì có thể đến gặp thầy cô trước.


Dù là trong học tập hay trong cuộc sống.

Nhà trường cũng không thể mở mắt trơ trơ nhìn mọi người không có khả năng đến trường học.

"“Dạ, em biết rồi, cảm ơn thầy.” Tần Tịch vội vàng nói.Lâm Oánh Oánh thấy thầy giáo càng lúc càng thân thiết với Tần Tịch, trong lòng lo lắng: "Thưa thầy, chuyện Tần Tịch nộp đơn xin chuyển chuyên ngành, toàn khoa chúng em đều biết, những bạn học trên lớp càng không có người nào không biết.


Chính là cuối tháng trước, ngày 29 tháng 8, thứ năm, trước thông báo khai giảng một ngày, bạn học của cô ấy hỏi cô ấy, cô ấy còn khăng khăng muốn đổi chuyên ngành.


"Cô ta hít một hơi thật sâu, nói tiếp: "Cố vấn của bọn em, thầy giáo Ngụy, cũng có thể chứng minh điều đó."Thầy giáo trung niên gật gật đầu: "Thầy sẽ đi hỏi thầy Ngụy.".


Đọc truyện chữ Full