DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài
Chương 25: 25: Phòng Trung Tâm Điều Khiển


Người đàn ông kia sau khi rời khỏi thang máy anh đi đến phòng trung tâm điều khiển, bảo vệ đứng căn ở trước cửa thấy anh tiến vào trong liền đưa tay ra ngăn cản trước mặt.

- Cho hỏi anh là ai, là người ở bộ phận nào mà dám tự ý vào đây?
- Mời anh cho chúng tôi xem thẻ nhân viên của anh.

Anh không nói gì mà trực tiếp lấy thẻ nhân vật đã được làm giả sẵn dơ lên trước mặt cho bảo vệ xem, bác bảo vệ xem qua và nhìn ảnh trên thẻ nhân viên thấy đúng người rồi mới đưa lại cho anh rồi đứng sáng tạo một bên không có chắn ngang nữa.

- Xin lỗi đã làm ngài, mời ngài vào trong.

Cánh cửa được bác bảo vệ mở một bên cánh ra ông đứng gọn một bên hơi cúi đầu xuống mời anh ta vào trong, anh nhanh chóng bước vào ngay khi cánh cửa được bác bảo vệ đóng chặt lại anh cười khinh bỉ chê bai.

“Không ngờ bảo vệ an ninh ở đây cũng chỉ vậy thôi, chỉ cần làm giả thông tin một chút là đã có thể qua mắt dễ dàng rồi.


Anh đi vào sâu bên trong thấy giờ này vẫn còn một vài người ở đây anh liền đi đến tiếp cận họ, nhưng anh vừa đi được vài bước thì dừng lại đứng gọn ở đằng sau một thiết bị.


- Anh mau lại đây nhanh chóng mã hóa dữ liệu lại đi, còn nữa cậu kia mau lập thêm một cái kết giới nữa cho bức tường lửa để bảo vệ các dữ liệu mật của công ty trước những sự xâm nhập ngoài ý muốn đi.

- Các cậu mau làm nhanh tay lên phó giám đốc đang trên đường xuống đây rồi.

Người tổ trưởng đang thúc giục mọi người làm việc trong khi ngay chính cả bản thân mình cũng đang bận rộn, mọi người nháo nhào lên ai cũng bộn rộn làm phần việc của mình.

Những bước cuối cùng cũng làm xong mọi người xúm lại vào nhau chuẩn bị kiểm tra độ an toàn của bức tường lửa sau khi đã được nâng cấp lên, ở những bước đầu tiên nhìn có vẻ khá là thành công nhưng đến bước tiếp theo sơ hở dần dần được lộ ra dẫn đến rất nhanh chóng đã có thể phá hủy nó và xâm nhập vào bên trong.

- Lại thất bại tiếp rồi, tất cả về vị trí chúng ta làm lại lần nữa cho đến bao giờ thành công thì thôi.

Cả đám thở dài chán nản đi về chỗ ngồi của mình bắt đầu làm lại từ đầu, anh biết đây là cơ hội tốt để thâm nhập vào liền rời khỏi chỗ núp tiến đến gần.

- Tôi có cách có thể giúp được mọi người.

Nghe thấy vọng nói từ phía sau truyền đến tất cả mọi người đều bất giác dừng tay đồng thời quay người lại tò mò xem là ai có lòng tốt đến giúp họ, khi nhìn thấy người đó là một người thanh niên tầm hai mươi bảy đến hai mươi tám tuổi trên người mặc một bộ vest.

- Anh thật sự có cách sao?
Trong đám đông vọng ra tiếng của một cô gái khá là trẻ nghi ngờ hỏi lại anh, cô cùng với mọi người ở trong này nghiên cứu giải pháp từ lúc sáng sớm đến bây giờ còn chưa nghĩ ra được thì làm sao cô có thể tin được vào những lời anh vừa nói.

- Đúng tôi thật sự có cách nên không biết là mọi người có thể cho!
Lời anh còn chưa nói hết câu thì đã bị một giọng nói khác cắt ngang vào.

- Anh là ai, ở bộ phận nào sao anh vào được đây?
Vị tổ trưởng kia cuối cùng cũng không chịu ngồi yên nữa mà lên tiếng anh ngồi dựa ra đằng sau, một tay chống bút thẳng xuống bàn xoay người lại nhìn thẳng vào anh.

- Tôi là ai không quan trọng, việc quan trọng hiện giờ là sửa lại bức tường lửa trước khi phó giám đốc đến đây kiểm tra mới là quan trọng nhất.


- Đúng, việc quan trọng nhất là sửa tường lửa nhưng không có nghĩa là tôi sẽ để cho một người ngoài như cậu vào đây phá đám đâu, mời cậu rời khỏi đây trước khi phó giám đốc đến mong cậu đừng làm chúng tôi phải khó xử.

- Cậu kia mau đưa anh ta ra khỏi đây đi.

Cậu thanh niên kia nghe vậy cũng chỉ biết nghe theo đuổi người rời đi, anh bị kéo đi ngay trước mắt trong sự ngỡ ngàng.

Anh nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh hất tay cậu thanh niên đó ra đi đến thẳng trước vị tổ trưởng đó.

- Nếu ông thật sự đã không tin như vậy thì tôi sẽ chứng minh cho ông thấy tôi có thể khắc phục được nó.

- Vậy cậu làm cách nào để chứng minh được lời mình nói? Cậu phải dùng hành động để làm cho người khác hoàn toàn tin tưởng vào mình!!
Người tổ tưởng ấy một tay chống bút lên bàn một tay vịn ra ghế, xoay chiếc ghế thành một góc 45 độ chân vắt chéo lên nhau hơi cau mày nhìn anh vừa nói ông ta cầm chiếc bút chỉ thẳng về hướng của anh.

Anh thấy vậy cũng không cần phải ngần ngại nữa anh tiến lên hai bước đứng trước mặt của ông ta nói ra yêu cầu của mình.

- Vậy phải làm phiền đến ông rồi, tôi muốn mượn máy tính của ông để chứng minh bằng cách sẽ lập ra một bức tường lửa khác chắc chắn hơn cái vừa rồi.

- Hoặc không tôi có thể sửa trực tiếp trên lập trình có sẵn mà các người vừa làm ra.

- Được thôi, nếu cậu đã muốn thử như vậy thì tôi sẽ cho cậu thử.


Ông cười khinh bỉ nhìn anh đẩy lùi chiếc ghế mình đang lùi ra, theo chuyển động của chiến bánh xe nhỏ được lắp dưới ghế đã đẩy ông sang hướng bàn bên cạnh ông nắm lấy mép bàn để ngăn nó trượt tiếp tiện tay kéo chiếc ghế trống bên cạnh đẩy về phía anh.

Anh nhanh tay bắt lấy kéo nó đến vị trí chiếc bàn sau đó ngồi xuống bắt đầu làm việc với nó.

Dưới sự nghiêng túc lạnh lùng khó gần ấy của anh cùng với những ánh mắt đang theo dõi từng hành động của anh những dòng chữ sáng nhàn nhạt trong chương trình được hiển ra rõ ràng trước mắt, chưa đầy mười năm phút anh đã hoàn tất việc vá xong lỗ hổng trên bức tường lửa anh buông những ngón tay thon dài của mình rời khỏi bàn phím xoay người lại về phía đối diện mình khẽ nhếch mép nhìn thẳng đổi diện về đối phương.

- Tôi đã sửa xong rồi, bây giờ ông có thể kiểm tra thử xem chất lượng của nó có giống như trước khi tôi sửa lại không.

Anh dùng sức đẩy nhẹ khiến chiếc ghế trượt về phía sau nhường chỗ lại để cho ông vào kiểm tra, ông sau khi nghe anh nói với giọng điệu tự tin và có chút kiêu ngạo làm ông rất ngạc nhiên.

Ông trượt ghế về vị trí ban đầu của mình bắt đầu kiểm tra hệ thống phòng thủ của bức tường lửa, ông bắt đầu thử cho một số loại virus tấn công vào bức tường.

.


Đọc truyện chữ Full