DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thầy Chủ Nhiệm Chờ Tôi Lớn
Chương 81: 81: Công Khai


Mấy ngày nay có cuộc thi bơi lội quốc tế, Khương Triết bận tới bận lui, mấy đêm còn không về nhà được.

Tin tức trên báo anh không nhìn đến dù chỉ một giây, cũng không biết rằng Bạch Ninh Kiều đang bị người khác tấn công.
Anh chỉ vừa luyện tập được vài lần vậy mà phòng tập đã vây kín người, Khương Triết không phải là người nổi tiếng gì nhưng đối với dân bơi lội, họ xem anh như một ngôi sao để bản thân họ hướng đến.
- Nhìn kìa, cơ thể săn chắc quá.
- Anh ấy có 6 múi luôn kìa.
Đa số những người đến đây xem đều là nam, một số bạn nữ chỉ muốn ngắm thứ body sáu múi mà mạnh dạn bén mảng đến đây.

Những cô cậu ở đây đều là học sinh cấp ba hoặc là sinh viên đại học, họ đăng kí với nhiều mục đích khác nhau nhưng mục đích chính là ngắm nam thần trong lòng.
Một âm thanh chết chóc vang lên, cảm giác giống như mụ phù thủy đang xuất hiện ngay phía sau bọn họ.


Đám nữ sinh quay người ra sau, một cô gái đẹp như tiên nữ bước ngang qua, tuy đeo kính râm nhưng chỉ nhìn nửa mặt thôi cũng đoán được cô gái ấy xinh đẹp đến cỡ nào.
Một mùi hương ngọt dịu phảng phất qua, không phô trương cũng không nhạt nhẽo, gu ăn mặc cũng rất thời thượng, mái tóc ánh lên màu nâu lạnh vô cùng quyến rũ.
Bạch Ninh Kiều dừng bước chân trước mặt bọn họ, trêu chọc vài câu.
- Lần sau nhớ chú ý một chút, nên gọi anh ấy là chú.
- Hả? Chú sao?
- Anh ấy bao nhiều tuổi nhỉ? Nhìn trẻ như vậy mà.
- Cùng lắm là chập chững 30 thôi.
Lời bàn tán của bọn họ nghe càng ngày càng nhỏ lại, cô nói xong liền rời đi, không muốn tạo cho mình mọi rắc rối nào ảnh hưởng đến bản thân.
Giữa hàng chục người, với rất nhiều ánh mắt, trong đám đông trước kia Khương Triết là người sáng nhất vậy mà hôm nay Bạch Ninh Kiều đã cướp đi ánh hào quang của anh.
Lúc này anh vẫn không biết gì, ngửa cổ uống một hớp nước.

Quay người ra sau đột nhiên một cô gái xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh.
- Sao anh nhìn em như vậy? Em tới tìm anh đó.
- Em… sao em lại tới đây? Chẳng phải…
Khương Triết nhìn ngó xung quanh, sợ rằng sẽ có vài người chụp lén.

Anh không bảo vệ cho anh, anh chỉ bảo vệ cho cô.
Bạch Ninh Kiều không hề hoảng loạn khi đứng trước đám đông, với một nữ minh tinh chuyện hẹn hò là chuyện hết sức quan trọng ảnh hưởng gần như cả sự nghiệp của một người.


Nhưng bây giờ cô lại không ngần ngại mà thể hiện sự ân ái với Khương Triết.
Cô cầm lấy chiếc khăn anh đang vắt trên cổ rồi lau nhẹ lên trên mái tóc ướt đang nhỏ giọt của anh.
- Em nhớ anh nên mới đến đây? Sao hả? Không thích sao?
- Thích chứ? Chỉ là… hơi lạ.
- Em cảm thấy đây là khoảng thời gian thích hợp để chúng ta nói cho cả thế giới biết em là người của anh.
Khương Triết gần như hiểu được ý của cô, anh cười khẩy một cái, khi ở phòng tập anh rất ít khi cười nhưng khi cười lên, trái tim của mọi cô gái có mặt ở đây đều tan nát.
- Anh đã chờ ngày này lâu lắm rồi, chỉ là anh sợ ảnh hưởng đến nghề nghiệp của em nên mới không nói.

Nhưng mà… có chuyện gì sao?
Chuyện công khai bạn trai nhanh như vậy thật khiến Khương Triết không khỏi tò mò.
- Anh chưa đọc tin tức sao?
Anh nhanh như chớp cầm lấy điện thoại đặt ở trên chết ngay bên cạnh mình, nhìn vào điện thoại một lúc ánh mắt trở nên nghiêm túc nhìn cô, bàn tay không ngừng được mà lướt xuống dòng bình luận của mọi người.
- Anh… anh đã hứa với em là không đọc lời bình mà.

- Yên lặng một chút.
- Nhưng mà anh…
Nhìn thấy cử chỉ của Khương Triết cô cũng không muốn nói nhiều, trước kia Bạch Ninh Kiều sợ anh đau lòng vì mình nên đã lập ra một lời hứa, cho dù có bất cứ lời nói phán xét nào hay chuyện liên quan đến cô, Khương Triết không được đọc bình luận của mọi người.
Anh vẫn âm thầm làm điều đó cho dù Bạch Ninh Kiều có kiểm soát kĩ đến đâu, anh hiểu nghề nghiệp của cô nên không muốn tạo áp lực và thường xuyên chiều chuộng cô.
- Đi về thôi.
- Khương Triết anh không tập nữa sao?
Một nữ minh tinh nổi tiếng hot nhất năm nay tất nhiên không ai không biết, những người có mặt ở phòng tập này đều nhìn về phía cô và dần dần họ nhận ra cô gái này là ai.
Từng chiếc điện thoại chụp liên tục vào khuôn mặt còn đeo kính râm của cô, ngay cả bóng lưng cũng không bỏ sót.

Đúng lúc ấy Khương Triết đi ra, anh còn cầm theo cả áo khoác che cho cô đến khi ra xe..


Đọc truyện chữ Full