DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường
Chương 50: 50: Ta Là Người Chơi Huyền Thoại


Hiện tại trong một quán cafe có ba con người ngồi đối diện nhau mà không một ai nói một câu nào, Hàn Nhật Thiên thấy không khí khó nói thì lên tiếng trước.

Hàn Nhật Thiên " Thật không ngờ được, hóa ra người chơi game cùng bọn mình lại là bạn cùng lớp! "
Mặc Linh " Hửm mình học cùng lớp à? Vậy cậu là ai ngồi bàn mấy? "
Hàn Nhật Thiên " Cậu thật sự không nhớ tụi này à! người mà ngày đầu đi học đã cứu cậu đó! "
Hai người kia không biết vì cái gì mà Mặc Linh ngồi ngây ra một lúc, sau đó thì là vẻ mặt bất ngờ như nhớ ra được gì đó.

Mặc Linh " Hóa ra người giúp tôi là hai người à! "
Lạc Quốc " Đúng vậy là tôi "
Ba người thì vừa ngồi nói chuyện vừa chờ cô, còn cô thì không rảnh như họ, cô đi hết con đường này đến con đường khác nhưng vẫn không tìm được, Tiểu Thố như thấy được cơ hội lấy tích phân của cô mà vui vẻ lên tiếng.

Ngọc Thố [ Ký chủ, em khuyên người nếu không tìm được đường, thì hãy bỏ ra một chút tích phân để mua bản đồ đi! ]

Tiểu Thố vừa nói nhưng miệng không kiềm được mà cười đến vui vẻ, cô nghe vậy cũng không nói gì mà chỉ cười nhẹ lại một cái, khiến cho Tiểu Thố bất giác lạnh sống lưng mà rùng mình một cái.

Bạch Thiên Tuyết " Nếu đã không biết đường đến, thì phải dùng chiêu này rồi "
Lời vừa nói ra thì cô cầm lấy cái điện thoại trong túi ra, bấm một dãy số sau đó thì điện, không lâu sau bên kia nghe máy, không ai khác ngoài Mặc Linh.

Bạch Thiên Tuyết { Tiểu Linh à~ bây giờ mình phải làm sao đây? }
Mặc Linh { Tiểu Tuyết cậu hiện tại đang ở đâu vậy? Tại sao bây giờ còn chưa đến? Mọi người đều đang đợi cậu này! }
Bạch Thiên Tuyết { Mình hiện tại cũng không biết mình ở đâu nữa mà, mình mới gọi cho cậu này! }
Mặc Linh { Hả! đừng nói là cậu lại đi lạc nữa nhé! }
Bạch Thiên Tuyết { Mình nghĩ chắc vậy, lúc mình vừa về nhà dọn dẹp hành lý thì định đi bộ đến, nhưng không hiểu tại sao mình càng đi càng không nhận thức được là đang đi đâu hết! }
Mặc Linh { Bạn tôi ơi, đã bị mù đường còn muốn thể hiện trình độ không nhận thức được đường của mình cao đến như nào à! rồi hiện tại chỗ cậu đang đứng là ở đâu? }
Bạch Thiên Tuyết { Mình đang đứng trước một tiệm bánh ngọt ở giữa trung tâm thành phố, ở đây còn được để một cái bản là Thiên Đường Bánh Ngọt! }
Mặc Linh { Mình biết cậu ở đâu rồi! bây giờ cậu ở đó chờ mình một chút, mình đến ngay đây! }
Cô vừa tắt máy thì đi đã cầm trên tay cái bánh ngọt loại nhỏ mà bỏ vào miệng ăn.

Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố! nguyên chủ bị mù đường à? "
Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ, nguyên chủ giỏi nhiều thứ, nhưng lại bị bệnh mù đường nặng từ nhỏ! ]
Bạch Thiên Tuyết " Vậy sao lúc ta đi ra khỏi nhà em lại không thông báo trước, em đây là muốn lừa để lấy tích phân của ta à! "
Ngọc Thố [ Ký chủ người thông cảm cho em đi, dù gì em cũng là hệ thống nhưng người lại chưa từng mua bất kỳ một món đồ nào, nên em chỉ muốn một chút tích phân thôi mà! ]
Bạch Thiên Tuyết " Không phải là ta không mua, chẳng qua hiện tại ta không biết sau này có cần mua gì cần nhiều tích phân không, nhưng ta chắc chắn một đều là thời gian không xa nữa ta sẽ mua một thứ gì đó tốn không ít đâu! "
Cô vừa nói vừa đi từng tiệm mà ăn uống vô tư, chưa bao lâu thì cô đã nghe được tiếng người gọi tên mình, cô quay người lại thì gặp ngay ba người đang nhìn xung quanh tìm mình.


Mặc Linh " Tiểu Tuyết cậu đâu rồi, không phải đã nói phải đứng đợi mình sao! "
Ngọc Thố [ Ký chủ người mau lên tiếng gọi họ lại đi, nếu không thì cho dù họ có tìm hết ngày cũng không biết người đang ở trước mặt đâu.

]
Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Linh mình ở đây này! "
Cô đưa tay lên cao gọi họ, nhưng không hiểu sao Mặc Linh nhìn chằm chằm lấy cô mà hoài nghi, nhưng vẫn chạy đến chỗ cô.

Mặc Linh " Cậu, cậu thật sự là Tiểu Tuyết sao? "
Bạch Thiên Tuyết " Ôi mới xa nhau có mấy năm vậy mà cậu lại không nhớ mình là ai rồi sao! buồn quá đi "
Mặc Linh " Không phải! nhưng tóc cậu còn có cả bộ váy này nữa, không phải là cậu không thích mặc váy sao, thậm chí lúc trước cậu rất lượm thuộm cho dù mình khuyên kiểu gì cũng không biết chăm sóc vẻ bề ngoài gì cả, nên bây giờ nhận không ra vì cậu quá xinh đẹp đó! "
Bạch Thiên Tuyết " Mình tâm sự để sau đi, còn bây giờ cậu không định chào mừng bổn cô nương đây về nước à! "
Cô như thối quen của nguyên chủ mà mở vòng tay ra, Mặc Linh cũng ngay lập tức ôm lấy cô vui vẻ mà nói.

Mặc Linh " Mừng cậu trở về, cô bạn thân của tôi à! "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm mình về thăm cậu rồi đây, cô bạn ngốc ạ! "

Hai người nói chuyện từ đầu đến giờ, không để ý đến hai người con trai vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra mà vẫn đứng nhìn, cô thấy vậy mới lên tiếng chào hỏi đàng hoàn.

Bạch Thiên Tuyết " Xin lỗi vì sự chậm trễ của mình, xin chào tôi tên Bạch Thiên Tuyết lần đầu gặp mặt! "
Hai người kia nghe cô giới thiệu mà ngạc nhiên, bình thường nhắn tin trên game cô luôn nói mình rất bình thường, nhưng bây giờ thấy cô xinh đẹp vô cùng.

Lạc Quốc " Xin chào tôi tên Lạc Quốc trong game là LQ rất vui được gặp cậu! "
Hàn Nhật Thiên " Còn mình là Hàn Nhật Thiên, trong game thì là NT này! "
Mặc Linh " Nếu đã đến đây thì mình cùng vào một tiệm bánh ngọt nào đó đi! "
Lạc Quốc " Ừm! "
Hàn Nhật Thiên " Mình sao cũng được! "
Bạch Thiên Tuyết " Xin lỗi vì đã bắt mọi người đi tìm mình như vậy, hay là mình mời mọi người lần này để tạ lỗi được không! ".


Đọc truyện chữ Full