DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường
Chương 45: 45: Ta Là Người Chơi Huyền Thoại


Bạch Thiên Tuyết “ Tranh thủ bây giờ chưa đến lúc sự kiện bắt đầu, tôi đưa mọi người đi lên vài cấp.


Câu nói vừa thốt ra, họ lại ngây người một lần nữa, bình thường nếu người cấp nhỏ muốn được lập đội với người cấp cao để đi lên cấp phải trả cho họ một cái giá thích đáng, còn cô lại muốn đưa họ đi lên cấp miễn phí, thấy vậy Mặc Linh lại lên tiếng kéo họ về hiện tại.

Mặc Linh “ Mấy cậu đừng có đứng đực ra đó nữa, đi mau lên nếu không một chút nữa là sự kiện bắt đầu sau này không có cơ hội tốt như bây giờ đâu! ”
Hàn Nhật Thiên “ À! được bọn mình đến liền! ”
Cô nói là làm, đưa họ đến một cái động của một con boss cấp thấp vào trong họ chỉ làm nó mất rất ít máu, còn cô chỉ cần hai chiêu đã đưa nó đi đến thế giới bên kia, mọi người ở đó con boss vừa hồi sinh liền bị giết tiếp, nếu con boss có tri thức chắc chắn là nó không dám hồi sinh lần nữa.

Lạc Quốc và Hàn Nhật Thiên lần đầu chơi game mà cảm thấy đáng sợ, cô cứ giết boss họ giúp được gì liền giúp, còn trang bị cô không nhặt dù là một món, cho đến khi sự kiện một chút nữa bắt đầu cô và họ mới trở lại nơi sự kiện xảy ra.


Sự kiện này chủ yếu là giúp họ kiểm tra xem trình độ phối hợp ăn ý của mọi người, và khi kết thúc 3 đội đứng đầu sẽ được nhận trang bị có một không hai.

Khi đã vào thế giới bên trong sự kiện, cô chỉ cầm đúng một cái ô màu xanh cùng màu với bộ đồ cô đang mặc, nhiệm vụ của những nhóm là phải bảo vệ viên ngọc được đặc bên trên một cái giá đựng.

Bạch Thiên Tuyết “ Bây giờ mọi người hãy đi giết và lấy về những viên ngọc của đội họ, còn tôi ở đây canh giữ viên ngọc, khi sự kiện gần kết thúc mà đội mình chưa đủ số, thì tôi sẽ đi săn lùng cho đủ, thế nào? ”
Hàn Nhật Thiên “ Ừm! tôi đồng ý với kế hoạch này ”
Mặc Linh “ Mình cũng đồng ý ”
Lạc Quốc “ Tôi không có ý kiến ”
Bạch Thiên Tuyết “ Nếu vậy thì, xuất phát ”
Cô vừa nói thì họ chia nhau ra mỗi người một hướng mà tấn công, cô bên ngoài ngồi nhìn họ rời đi liền dùng cái ô đang cầm trên tay, cái ô bay lên không trung phát ra ánh sáng bao bọc lấy toàn bộ nơi cô đang đứng cùng viên ngọc.

Thấy mọi thứ đều ổn thì cô ăn trái cây uống trà sữa, Tiểu Thố nhìn vào màn hình rồi nhìn đến cái ô liền hỏi.

Ngọc Thố [ Ký chủ, cái ô đó có tác dụng gì vậy, nhìn hình như là hàng hiếm có phải không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm nó là hàn cực hiếm đó, nó có tác dụng bảo vệ người và đồ vật bên trong an toàn, nếu có người muốn đột nhập vào nó sẽ diệt người đó cho đến cùng, cho dù là trốn ở đâu nó đều tìm đến để giết "
Ngọc Thố [ Ký chủ người làm sao để tìm được chiếc ô này vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Thì ta cũng như bình thường mà đi giết boss nhưng do ta hên nên nó được rơi ra cùng với mấy trang bị khác! "

Bên cô thì nhàn nhã mà nhìn, còn bên Mặc Linh cũng gặp một chút khó khăn để lấy ngọc, vừa định đứng núp một bên dùng phép thuật để lấy viên ngọc nhưng không hiểu vì sao lại bị phát hiện, Mặc Linh chỉ có một mình lại chơi pháp sư nên cũng khó đánh với hai người một là pháp sư giống mình, người còn lại chơi khiên phòng ngự cực cao.

Bên Hàn Nhật Thiên thì may mắn hơn chỉ có một người chơi phòng ngự canh giữ viên ngọc, vì Hàn Nhật Thiên chơi dược sĩ nên sức chiến đấu rất thấp, nhưng lúc nãy được cô đưa đi kiếm thêm lực chiến đấu mà dễ dàng lấy được viên ngọc.

Còn bên Lạc Quốc thì lại dễ dàng cực kỳ, một mình chiến đấu với cả đội vẫn nhẹ nhàng giành lại được viên ngọc, có thể nói cậu ta là người chỉ đứng sau cô trên bản sếp hạn thế giới.

Cô bên này vì vị trí của đứng có thể nói là ở trung tâm, nên bị không ít người nhắm đến, nhưng cô chỉ đứng mà nhìn họ vừa la vừa chạy nhìn như cô đang xem phim hài.

Bạch Thiên Tuyết " Ừm cảm giác hiện tại không tồi, như đang xem phim hoạt hình hài vậy lại được ăn trái cây uống trà sữa thì còn gì bằng, mà công nhận là người chơi dược sĩ của đội ta chỉ số may mắn cao thật, vậy mà gặp đội chỉ còn có một người chơi phòng ngự ở lại.

"
Ngọc Thố [ Bạn của nam chính nên chỉ số may mắn rất cao là chuyện bình thường mà ký chủ! ]
Bạch Thiên Tuyết " Hả! bạn nam chính á, vậy chẳng phải người chơi kỵ sĩ đội mình sẽ là nam chính sao? Không phải thực sự trùng hợp như vậy chứ? "

Ngọc Thố [ Ký chủ người đón đúng rồi, người chơi kỵ sĩ kia chính là nam chính Lạc Quốc, đây không phải là trùng hợp đâu ký chủ, là do nam nữ chính bị hào quang của nhau mà bị cuốn hút đến cạnh nhau! ]
Bạch Thiên Tuyết " Có vẻ như bàn tay vàng lần này có hào quang rất sáng! mà không phải em nói là nam chính rất quậy phá à? "
Ngọc Thố [ Khi chơi game cậu ta rất nghiêm túc, vì đây là thứ cậu ta thích, còn bên ngoài thì có thể nói là trùm trường! ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm, thì ra là vậy, nếu vậy thì nhiệm vụ khiến hai người họ đến bên nhau sớm hơn thì dễ giải quyết rồi! "
Lời vừa nói ra thì mấy người kia đã trở về đầy đủ, vì là người cùng đội của cô nên đi vào dễ dàng, những người của đội khác đứng bên ngoài canh đợi cho lớp phòng ngự yếu đi mà tấn công, thấy họ vào dễ dàng thì chạy ra tấn công nhưng lại bị giết một cách nhanh chóng.

Mặc Linh, Lạc Quốc và Hàn Nhật Thiên ba người mới vừa bước vào vòng bảo vệ thì lại nghe thấy tiếng nhiều người tấn công đến định quay lại chiến đấu, lại nhìn cảnh trước mắt mà không biết nên nói gì nữa, mới cùng cô lập nhóm vài tiếng mà đã từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, riết không biết có nên bất ngờ nữa không.

.


Đọc truyện chữ Full