DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Về Làm Thiên Tài
Chương 81: 81: Giấc Mơ Kỳ Lạ


Vì không muốn nằm ngủ nên tôi chơi game trên laptop của mình.

Khi đang mải mê chơi, Ly từ ngoài bước vào trong phòng và đến chỗ tôi, cô ấy nhẹ nhàng nắm lấy tay phải của tôi, buộc tôi phải tạm dừng ván game lại để xem cô ấy làm gì mình.

Từ trong túi của mình, Ly lấy ra một sợi dây có móc ở hai đầu và quấn nó xung quanh cổ tay tôi hai đến ba vòng rồi móc nó lại.

Sợi dây có thể co dãn này khiến tôi cảm thấy khá thú vị và hạnh phúc khi nhận được món quà từ Ly.

Trước khi tôi kịp hỏi vì sao cô ấy tặng tôi chiếc vòng tay này thì Ly nhanh chóng rời đi, tuy nhiên, tôi đã nắm được tay cô ấy.

Tôi hỏi Ly tại sao cô ấy tặng tôi vòng tay lại bỏ chạy, tôi không hề làm gì cô ấy để khiến cô ấy phải sợ cả.

Ly chẳng trả lời tôi, vẫn tìm cách thoát khỏi tay tôi và cô ấy luôn quay mặt đi mà không thèm nhìn tôi lấy một cái.
- Nếu em không nói thì cũng không sao nhưng hãy thử làm như này.


– Tôi nói.
Tôi buông tay Ly ra, cô ấy quay đầu lại nhìn tôi, tôi bảo cô ấy làm theo mình, tôi đan hai tay vào nhau và giơ các ngón tay lên.

Khi Ly làm xong, tôi nhanh chóng đan tay phải vào tay cô ấy và gập các ngón tay của mình xuống rồi giơ cao tay lên, tay trái tôi đặt vào lưng Ly rồi từ từ ép sát cô ấy vào tường (chắc ai cũng biết trò này rồi).
- Vào phòng tôi rồi mà vẫn còn muốn chạy? Em nghĩ tôi không dám làm gì được em sao?
Nói xong, tôi liền dùng tay trái nâng cằm Ly lên định môi chạm môi cô ấy (tôi chỉ đang trêu đùa Ly thôi).
- Mọi người đang nhìn kìa.

– Ly nói.
Tôi giật mình, nhìn ra ngoài cửa nhưng không có ai, nhân lúc tôi không để ý, Ly đá một cú vào hạ bộ tôi, một nỗi đau thấu xương đến bất chợt, tôi vội buông tay mình khỏi tay Ly để ôm phần dưới thì cô ấy lại cho tôi thêm một cú đấm vào bụng.

Nhận hai nỗi đau liên tiếp khiến tôi gục ngã hoàn toàn xuống đất, nhân cơ hội đó, Ly chạy đi trước ánh mắt đầy bất lực của tôi.
Tôi nằm đau đớn được 5 phút thì cơn đau tan biến, tôi ra cửa phòng và thấy bên dưới Ly đang chơi cùng chị tôi, Lan và những đứa cháu của tôi (chị tôi hơn tôi và Ly một tuổi, còn những đứa cháu kia là con của các anh chị tôi khoảng cấp một cấp hai).

Tôi thấy chị tôi và Ly vừa cười vừa nói rất nhiều nên nghĩ hai người họ trò chuyện khá hợp nhau.

Đang mải nhìn trời, tôi bỗng thấy chị tôi, Ly, Lan và những đứa cháu của tôi bị một con chó sủa, chị tôi đã lấy que dài để đuổi nó đi nhưng nó vẫn đứng đấy sủa, Ly thì ở sau bảo vệ bọn trẻ, Lan định chạy đi gọi người lớn nhưng con chó lại hướng mắt sang nhìn em ấy.

Tôi nhanh chóng vào phòng lấy một chiếc dép rồi chạy ra ban công ném và trúng người con chó, con chó bị giật mình, nó kêu lên một tiếng rồi chạy đi.

Tôi vẫn đứng trên tầng bảo trả cho mình chiếc dép, chị tôi cầm chiếc dép rồi chạy lại gần ném mạnh lên chỗ tôi đang đứng, tôi nhanh tay bắt được nó và ném nó vào trong phòng.
Sau đó, chị tôi trở lại chỗ Ly đang đứng và thì thầm điều gì đó với cô ấy.

Tôi nói to là bọn họ nên cảm ơn tôi một tiếng, sau đó chị tôi đã tiến gần nói cảm ơn tôi.
Chợt tôi thấy hai con chó từ đâu chạy đến, một trong số đó là con vừa nãy bị tôi ném dép trúng.

Tôi vội bảo chị tôi, chị tôi quay người lại cầm theo que dài đi đến chỗ Ly, tôi nhanh chóng vào phòng đi dép rồi lấy đà từ trong phòng.


Sau một cú bật nhảy từ trên ban công của phòng mình, tôi đã đáp đất an toàn vì nhờ có đôi dép làm giảm lực tác động (ai cũng không nên làm theo, làm theo sẽ bị Long đấm đấy), tất cả đều bất ngờ trước hành động của tôi, tôi vội lót dép vào cổ tay chạy nhanh đến và đỡ phát cắn của con chó khi nó gần cắn trúng chị tôi.

Vì lực cắn của con chó đó khá mạnh nên chiếc dép của tôi đã dính vào miệng của nó, còn con chó kia, nó nhận ra chiếc dép vừa nãy phi trúng người nó và bạn của nó đang tìm cách gỡ chiếc dép khỏi miệng nên nó đã từ từ lùi lại.

Nhân lúc đó, tôi tặng nó thêm một phát nữa, con chó kêu lên rồi chạy đi, còn con chó kia, nó không tài nào gỡ chiếc dép ra được nên tôi đã tới giúp nó.

Khi tôi vừa gỡ dép của mình khỏi miệng của nó thì nó đã định cắn trả thù tôi một phát nhưng tôi nhanh hơn đã dùng tay trái bịt miệng nó lại, tay phải tôi cầm chiếc dép tát liên tiếp vào toàn thân con chó.
Khi tôi thả con chó đó ra, nó vội chạy đi, tôi quay người lại định nói mình đã xử lí xong thì chị tôi bảo tôi coi chừng đằng sau.

Tôi quay ngoắt lại thì thấy con chó khác đang lao nhanh đến chỗ mình, tôi giật mình tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong phòng, tôi đoán vừa nãy là mơ và không hiểu sao mình lại mơ giấc mơ đó.

Tôi đứng dậy và cảm thấy bên dưới của mình vẫn còn nhói, thế là hai cú nhận từ Ly là không phải mơ.

Tôi ra ban công ngắm cảnh thì thấy chị tôi, Ly, Lan và những đứa cháu của tôi đang chơi với nhau, tôi ngạc nhiên vì nó khá giống trong giấc mơ.

Tôi vẫn đứng đó để kiểm tra xem tất cả những gì xảy ra sau đó có giống như trong giấc mơ của mình hay không nhưng không, đầu tiên là chẳng có con chó nào lại gần chỗ chị tôi và sau đó, trong nhà tôi có tiếng nhạc và tiếng hát, tôi không cần xuống dưới cũng biết đó là bố tôi bởi vì năm nào ông ấy cũng trổ tài giả giọng nữ cho mọi người nghe, tôi đã quá quen với việc này, sau khi nghe bố tôi hát hết bài thì lần lượt những người ở đó cũng góp giọng.
Tôi nhận thấy Ly cứ hay liếc lên nhìn mình nhưng khi tôi nhìn cô ấy thì cô ấy lại quay đi, chắc vẫn còn dư âm của việc đánh tôi.

Tôi vào trong phòng lấy điện thoại của mình ra chụp ảnh do thấy bầu trời khá đẹp, sau một loạt thao tác chỉnh sửa trên điện thoại, tôi đã có những bức hình như mình mong muốn.


Đột nhiên, Ly ở dưới nói to, cô ấy yêu cầu tôi xóa những bức ảnh vừa chụp, do cô ấy tưởng tôi chụp cô ấy, tôi nói mình sẽ không xóa vì mình không hề chụp cô ấy, chỉ chụp bầu trời, Ly không tin tôi, cô ấy chạy vào trong nhà, tôi đoán là lên phòng tôi.

Tôi vội vàng đóng cửa chính lại rồi ung dung trong phòng, nào ngờ, cửa phòng tự nhiên mở ra, bước vào phòng chính là Ly, tôi bất ngờ và đến kiểm tra lại cửa thì tôi phát hiện rằng mình chỉ đóng chứ chưa khóa (cửa phòng tôi là loại vặn chốt hai lần là khóa, vừa nãy chắc do tôi mới vặn có một lần).

Ly bảo tôi đưa điện thoại cho cô ấy, tôi chỉ đành làm theo, nhân cơ hội Ly kiểm tra điện thoại tôi, tôi lặng lẽ khóa cửa chính lại và nở nụ cười tà ác, Ly nhận ra sai lầm của mình.
- Lần này thì tôi đố em thoát ra khỏi phòng đấy, em yêu của tôi.
Nói xong, chưa đợi Ly trả lời, tôi nhanh chóng tới và bế cô ấy kiểu công chúa rồi đặt cô ấy lên giường (các bạn yên tâm, tôi chỉ trêu cô ấy thôi, sẽ không xảy ra như các bạn nghĩ đâu).

Tôi lấy điện thoại của mình khỏi tay Ly và tay trái tôi chống xuống giường, tay phải tôi nâng cằm cô ấy lên (các bạn có thắc mắc tại sao tôi lại hay nâng cằm Ly lên không? Để tôi giải thích cho, đó là vì tôi thích thế chứ không có lý do gì cả), Ly dùng hai chân thúc lên lưng tôi.
- Em chưa nghe câu chống cự là bụng sẽ bự à.
Ly sợ hãi nói tôi tha cho cô ấy, tôi nói không và môi chạm môi với Ly.

Sau đó tôi xuống khỏi người Ly, nói mình chỉ trêu cô ấy (kiềm chế bản thân tốt nhỉ), Ly chẳng biết phải nói gì với tôi..


Đọc truyện chữ Full