DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Về Làm Thiên Tài
Chương 40: 40: Trứng Đòi Khôn Hơn Vịt


Một lúc sau, tôi tự dưng thấy mình đang ở nơi nào đó, tôi quan sát xung quanh thì thấy hai ngôi nhà ngói nối với nhà tắm ở giữa tạo thành một góc vuông (các bạn có thể hiểu là ngôi nhà thứ nhất nó là phần số âm của trục tung, nhà tắm là gốc, còn ngôi nhà còn lại là phần số dương của trục hoành và ba bọn nó được nối liền với nhau), trước nhà là sân vườn, giữa sân vườn là cây ổi bên cạnh cây ổi là hàng cây đinh lăng, đu đủ, bưởi.

Tôi bỗng nhớ ra đây là nhà cũ của mình, nó gắn bó với tôi lúc tôi học tiểu học (dĩ nhiên là cả kiếp trước lẫn kiếp này), sau này bố mẹ tôi có tiền nên đã đập đi xây lại, tôi đi vòng quanh nhà và bắt đầu hồi tưởng lại: Mỗi khi không có gì làm hoặc đang chán, tôi thường trèo lên đ ỉnh của cây ổi ngồi hóng mát, nhân tiện thì hái mấy quả để ăn, ngoài ra khi đến mùa ổi chín tôi như một con khỉ trèo từ cành nọ sang cành kia để hái, ông bà và bố mẹ tôi thấy tôi trèo như thế thì liên tục nói cẩn thận kẻo ngã, tôi rất tự tin về khoản trèo cây của mình, tôi chỉ bị ngã đúng hai lần ở kiếp trước, lần một là tôi học lớp một vì chiều cao chưa đủ tôi cứ cố gắng với tay vào cành gần gốc để leo lên nên bị tuột tay và ngã nhào ra đất, lần hai là năm lớp hai, có một cành cây cách đất khoảng 1m mọc dài ra phía trước, tôi thường đạp vào cành này để leo lên cây nhưng trong một lần ăn cỗ tại nhà, bố mẹ tôi chuyển bàn ghế ra gốc cây ổi để lấy chỗ ăn cỗ trong nhà, các bác tôi ăn xong thì ra đấy ngồi nói chuyện, một trong số các bác tôi thấy nó vướng mắt nên đã lấy cưa cưa nó đi, sau đó mấy ngày tôi quên việc cành cây bị cưa mất, tôi bám được vào cành khác của cây rồi theo thói quen cứ đưa chân ra tìm cành cây đó để lấy đà leo lên và bị ngã lần hai là như thế.
Vẫn đang hồi tưởng tôi chợt nghe thấy tiếng chuông rất quen thuộc, mắt tôi bỗng mở ra và tôi biết được hóa ra vừa nãy chỉ là mơ, tôi thắc mắc không hiểu sao mình lại mơ về ngôi nhà cũ, tôi rời khỏi giường và chuẩn bị vào phòng vệ sinh thì cảm thấy lạnh sống lưng vì nhớ tới chuyện đêm hôm qua, tôi không dám bước vào chỉ đứng ngoài quan sát nhưng rồi không chịu được nữa nên tôi bước vào, vệ sinh cá nhân trong vòng 2 phút, rồi chạy ra ngoài.


Tôi muốn đi tập thể dục buổi sáng nhưng sợ xuống tầng một bị phát hiện, não tôi nảy số và nghĩ ra cách, chuẩn bị đồ xong tôi đóng cửa phòng mình lại và đi ra chỗ ban công tầng hai rồi từ đấy leo xuống sân, tôi lại tiếp tục trèo tường để ra bên ngoài cổng, thấy cái ghế vẫn ở đấy, tôi đặt chân phải xuống rồi trèo qua và nhảy xuống đất, tôi đặt lại cái ghế về vị trí cũ và giờ tôi mới để ý rằng mình để ghế thế này may mà hôm qua không có tên trộm nào lẻn vào nhà.
Tôi chạy lên chỗ khu đất mà mọi người hay đi bộ buổi sáng, vừa dạo quanh một vòng thì tôi thấy khu nhà văn hóa thôn được xây thêm tường bao quanh, tôi nhớ lúc trước khi chưa xây đường nối giữa hai xóm trong thôn thì chỗ này vẫn còn là đồng ruộng và nhà văn hóa thôn không có tường bao quanh nên ra vào rất dễ, tôi tò mò và đi vòng lên đằng trước để tìm đường vào.

Bước vào trong, tôi thấy hơi lạ lẫm vì đập vào mắt tôi là các bác các ông đang đánh bóng chuyền, các bà thì tập văn nghệ, ngoài ra thì chỗ này có thêm những chiếc xà đơn, xà kép, ghế đá, tôi định xin vào đánh bóng chuyền thì thấy họ đang đánh hăng say với cả có nhiều người rồi nên tôi thôi, tôi đến và thử lên xà, lâu rồi tôi mới lên xà, tôi dừng lên xà lại khi đã thấy quá đủ.

Tôi đi tiếp và lại đập vào mắt tôi là tòa nhà rất lớn ở giữa khu đất này, tôi đoán đây chắc là nhà dùng để họp, chứ ngay tại cổng vào có ngôi nhà gồm bốn phòng lúc trước tôi thấy nó dùng để họp nhưng giờ nó đã cũ mặc dù cũng được tu sửa lại, tôi không biết hiện tại nó dùng để làm gì và nó vẫn bé như trước đây.
Quan sát một hồi, bụng tôi kêu lên, tôi để ý rằng mình không mang theo tiền và điện thoại nên đã đi về nhà.


Tôi về nhà tự nhiên như bình thường và quên mất là chưa nói cho bố mẹ biết mình về nhà, khi vừa đến cổng thì đúng lúc bố tôi từ trong nhà ra mở cổng, thấy tôi, bố tôi vội mở cổng hỏi tại sao tôi lại không gọi ông ấy đến đón mà lại đi bộ về nhà và sao quần áo tôi lại như thế này, đồ đạc đâu hết rồi.

Có quá nhiều câu hỏi, tôi không muốn trả lời nên chỉ tay lên trời nói có đ ĩa bay, bố tôi thấy thế nhìn theo, tôi vội chạy vụt vào nhà.
Vừa vào trong nhà thì mẹ tôi bước từ phòng bếp đi ra, thấy tôi mẹ tôi định nói thì tôi bảo bố đang bị làm sao ngoài kia và tôi chạy vào đây để gọi bà ấy ra ngoài xem, nói xong tôi chuẩn bị chạy nhanh lên phòng nhưng mẹ tôi kéo tôi lại, bà ấy nói tôi trứng đòi khôn hơn vịt và cách đấy chỉ có thể lừa được bố tôi chứ không lừa được bà ấy.

Tôi bị mẹ tôi lôi ra phòng khách nói chuyện, bố tôi cũng vào trong, vừa ngồi xuống ghế, liên tục là những câu hỏi, trách mắng từ bố mẹ tôi nhưng khi hỏi được ba câu thì họ lại chuyển sang hỏi thăm Ly có về cùng tôi không, sau đó lại là những câu quan tâm tới Ly.


Tôi nói với hai người họ rằng mình sẽ trả lời lần lượt từng câu hỏi của họ sau khi tắm xong, bố mẹ tôi đồng ý rồi đi chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình, còn tôi thì lên phòng tắm rửa thay đồ, bất ngờ em trai tôi từ phòng nó chạy ra vì thấy có tiếng ồn, thấy tôi, em trai tôi rất vui mừng, nó chạy lại hỏi thăm tôi.

Tôi nói đợi tí nữa ăn cơm rồi hỏi một thể cùng với bố mẹ, em trai tôi gật đầu, mỉm cười và xuống dưới nhà..


Đọc truyện chữ Full