DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngọn Lửa Rực Cháy
Chương 17

17.

Thật ra gia đình tôi có hơi phức tạp. Năm tôi tám tuổi, mẹ đã từng kinh doanh thất bại, nợ rất nhiều tiền. Bố dượng đã lấy hết tiền rồi bỏ trốn, để lại Tống Lâm Diễn cho mẹ tôi.

Mặc dù Tống Lâm Diễn không phải con ruột của mẹ nhưng hắn lại biết diễn, biết cách làm mẹ tôi vui vẻ.

Mẹ rất yêu hắn, coi hắn như con ruột của mình. Kiếp trước tôi cũng bị hắn lừa, cứ tưởng hắn là một người anh tốt. Kể cả khi mẹ tôi chuyển nhượng cổ phần cho hắn, để hắn trở thành người thừa kế công ty, tôi cũng không thấy mẹ thiên vị chút nào.

Sau đó, Tống Lâm Diễn và bố dượng đã cuỗm sạch tiền của công ty. Kiếp trước, lí do khiến nhà tôi phá sản nhanh như vậy không chỉ vì sự trả thù của Giang Dục mà còn bởi Tống Lâm Diễn đã đục khoét công ty.

Nghĩ về những gì mẹ đã gặp phải trong kiếp trước, thật sự tôi không hề ghét mẹ, tôi chỉ hoàn toàn tuyệt vọng về bà thôi. Nhưng tôi phải giúp bà tỉnh táo trở lại, không thể để Tống Lâm Diễn tiếp tục hút máu nữa.

Ưu điểm của việc được tái sinh ấy là bạn sẽ biết trước tương lai và lường trước được mọi việc. Trong khoảng thời gian mẹ tôi đi công tác, tôi đã tìm ra tung tích của bố dượng.

– Mẹ, Tống Lâm Diễn vẫn luôn lừa dối mẹ con mình.

– Căn nhà mẹ mua cho anh ta, bây giờ bố mẹ ruột của anh ta đang ở đấy.

– Không tin mẹ cứ đi xem với con.

Mẹ tôi bán tín bán nghi nhưng vẫn ra ngoài với tôi. Vì lí do an toàn, tôi đã dẫn theo một vài người để bảo vệ mẹ con tôi.

Khi mở cửa nhà, đập vào mắt là cảnh tượng gia đình ba người quây quần bên nhau.

– Khi nào Tiểu Lâm mới về với bố mẹ đây, con ả kia già rồi, định cướp con trai mẹ đến bao giờ nữa!

Bố hắn đáp: “Sốt ruột cái gì, Trương Xuân Mai giàu như thế, phải cướp sạch tài sản của bà ta đã.”

– Mẹ, bố nói đúng đấy. Con làm con trai bà già đó lâu như vậy, không hút cạn máu bà ta thì thiệt quá.

Mẹ tôi điên tiết, hét lên: “Giỏi lắm, các người bàn bạc to tiếng quá!”

Tống Lâm Diễn nhìn thấy mẹ tôi, hắn giật mình hoảng hốt.

– Mẹ…

– Đừng gọi tôi là mẹ! Tôi không có đứa con trai lớn như cậu!

– Các người cút hết cho tôi! Cút ra khỏi nhà tôi ngay lập tức!

Mẹ tôi làm việc nhanh chóng và quyết đoán, đuổi gia đình họ Tống ra khỏi nhà ngay tức khắc.

Tôi đứng trước gara, nhìn con mô tô của Tống Lâm Diễn. Kiếp trước, hắn đã lái nó đâm chết Giang Tuỳ. Tôi vung mạnh cây búa, tự tay phá huỷ chiếc xe đó.

Tôi đập suốt hai tiếng đồng hồ. Sau đó, tôi ngồi trên đống sắt vụn, mồ hôi đầm đìa nhưng thâm tâm lại sung sướng vô cùng.

Số mệnh của từng người chúng tôi cũng đã thay đổi.

Bây giờ, tôi muốn Tống Lâm Diễn phải rơi vào cát bụi. Hắn không thể tổn thương Giang Dục được nữa.

Đọc truyện chữ Full