DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 80 Cuộc Sống Hàng Ngày Tại Nhà Ngang
Chương 3: Chương 3


Chủ nhiệm cảm thấy so với Tiền Tình không ngừng gây chuyện ầm ĩ thì cô ta lại được việc hơn nhiều.

Vì vậy ông ấy dứt khoát khen thưởng 2000 đồng cho Vạn Chân Chân.Những giấc mơ sau đó cũng tương tự như mấy cảnh trên.Tóm lại mỗi khi Tiền Tình gặp chuyện, Vạn Chân Chân liền nhận được tiền.Khi tình cảnh của Tiền Tình ngày càng tệ, thì danh tiếng cùng tiền tài không ngừng kéo về phía Vạn Chân Chân.Chờ đến năm 1990, khi hệ thống nhà máy được chỉnh sửa tái cơ cấu, Chu Hạo không được thăng chức, đồng thời bị sa thải và mất tư cách mua nhà trong xưởng.


Hai người chỉ có thể tiếp tục sống chen chúc trong căn nhà ngang chật hẹp.

Điều tệ hơn nữa là Tiền Tình còn mắc bệnh ung thư vú, khiến kinh tế của gia đình lâm vào cảnh túng thiếu đến nghèo rớt mồng tơi.Vạn Chân Chân ở bên kia thì ngày càng suôn sẻ, chồng cô ta được thăng chức đến Bắc Kinh làm kĩ sư, cô ta còn dùng mấy triệu đồng để mua nhà ở.Khi “Tiền Tình” ở trong mơ qua đời, ngôi nhà của Vạn Chân Chân đã tăng giá trị lên gấp mười lần, trở nên cực kì nổi tiếng ở trong nhà máy sản xuất dầu mỏ......Khi Tiền Tình tỉnh lại, cô giật mình vì những chuyện xảy ra trong giấc mơ của mình.Bởi vì cuối cùng khi người trong mơ chết đi, có một giọng nói đã thì thầm nói với cô điều gì đó.Rằng Vạn Chân Chân đã trọng sinh, còn lựa chọn trói buộc Tiền Tình.


Chỉ cần cuộc sống của cô ngày càng tệ hơn thì cô ta càng trở nên giàu có.Giấc mơ đó chân thật đến nỗi cả buổi sáng Tiền Tình vẫn ngơ ngác không có phản ứng gì.Chiều nay, cô lại kiên trì lôi kéo Chu Hạo đến phòng đăng kí hộ khẩu chỉ để xem chuyện trong mơ có xảy ra hay không.Dù sao cô cũng là người có học thức, sao có thể vì một giấc mơ viển vông mà sợ đông sợ tây được?Nhưng thực tế lại nực cười như vậy, khi Tiền Tình nghe thấy bài hát “Tôi hiến dầu mỏ cho tổ quốc” vang lên từ đài phát thanh, trong lòng cô liền khựng lại.Trong mơ chính là như vậy, Vạn Chân Chân đẩy cửa phòng đăng kí và bước vào cùng với tiếng hát này....“Tiền Tình, cô cũng tới đây xin chuyển hộ khẩu hả?”Lúc này Tiền Tình mới ngừng run rẩy, tim của cô cũng trở nên lạnh giá.Dường như trong tim có một lỗ hổng không ngừng rỏ rì ra ngoài, càng ngày càng chìm dần xuống.Nhìn Vạn Chân Chân đang mỉm cười với mình, trong lòng cô liền tràn ngập sự chán ghét xen lẫn thù hận.Trong đầu cô toàn là hình ảnh Chu Hạo từ một người đầy sức sống và hoài bão dần trở nên im lặng, mà cô cũng không khá hơn anh là bao.Vạn Chân Chân thì hoàn toàn ngược lại, cuộc sống của cô ta ngày càng sung túc đủ đầy, không so sánh thì sẽ không có đau thương, có vài người còn lén nói Chu Hạo xui xẻo mấy đời mới rước phải người vợ xui xẻo như cô vào cửa.Lúc này, Vạn Chân Chân cũng đang lén nhìn cô mà quan sát!Tiền Tình lớn lên rất xinh đẹp, không phải cô ta không biết.Dù sao nhà hai người gần nhau, lại học cùng trường, cô ta cũng thường xuyên thấy mấy cậu trai trong trường lấp ló ở trước cửa lớp chỉ để nhìn Tiền Tình một cái.Ngoại hình của Tiền Tình vừa ngây thơ lại trong sáng, đôi mắt như biết nói, mỗi lần nói chuyện với ai đều nở nụ cười đầu tiên.

Ngay cả khi cô nói chuyện khó nghe, cũng chả mấy ai bắt bẻ điều này.Con gái đẹp ít nhiều đều có đặc quyền.Vạn Chân Chân cảm thấy trong lòng chua xót.Kiếp trước cô ta không tiếp xúc nhiều với Tiền Tình, gánh nặng trong nhà lại lớn, trên thì có chị gái, dưới lại có em trai..


Đọc truyện chữ Full