DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vĩ Cầm Trong Sương
Chương 13: 13: Công Ty Đối Thủ Star Produce


Thẩm Trúc Chỉ mở bừng mắt, bất giác cô cảm nhận được nỗi đau mà Lạc Chi Dao đã trải qua liền lập tức lên tiếng nói:
- "Tôi sẽ giúp cô nhưng với một điều kiện."
- "Điều kiện gì?"
- "Rằng chỉ khi tôi cho phép cô mới được nhập hồn vào cơ thể tôi, đồng ý chứ?"
Ở phía ngoài cửa, toàn bộ cuộc trò chuyện giữa em gái với linh hồn Lạc Chi Dao đều đã được Thẩm Bách Kiêu chứng kiến toàn bộ.

Nếu như không trực tiếp nghe thấy chắc hẳn anh cũng lầm tưởng rằng bản thân mình gặp phải ảo giác.

Không nói không rằng, Thẩm Bách Kiêu âm thầm quay trở ngược ra bên ngoài mà không bị ai phát hiện.
Tập đoàn giải trí KC...
Trần Hạo trên tay cầm xấp tài liệu, vẻ mặt vô cùng khó coi mà nhanh chóng đi đến bàn làm việc của Vu Nhuận Đông lặng lẽ đưa về phía anh, trầm giọng nói:
- "Vu tổng, anh còn nhớ diễn viên lúc trước từng gia nhập KC chúng ta mà sớm bị anh sa thải không?"
Vu Nhuận Đông đang ung dung đọc tài liệu trên máy tính bảng ngay khi nghe những lời này lập tức buông xuống bàn mà lạnh giọng nói:

- "Ý cậu là Mục Thư Kỳ sao? Diễn xuất của cô ta chẳng có chút tiến bộ, hơn thế nữa còn cố chấp không chịu lắng nghe những lời góp ý từ phía đạo diễn."
Nghe anh nói, Trần Hạo lập tức đưa ra hàng loạt hình ảnh mới nhất liên quan đến Mục Thư Kỳ cho Vu Nhuận Đông xem, anh chậm rãi nói:
- "Đúng vậy.

Tuy nhiên, chỉ vừa rời khỏi KC chưa lâu mà cô ta đã đầu quân cho phía đối thủ Star Produce và được họ nâng lên thành ngôi sao hạng A chỉ trong vòng vài tháng.

Chắc hẳn phía sau đã có người chống lưng cho Mục Thư Kỳ."
Ngừng một lúc, vẻ mặt Trần Hạo hiện rõ sự lo lắng mà hướng về phía người không chút biểu cảm, lên tiếng nói:
- "Vu tổng, khi trước Lạc Chi Dao là nữ diễn viên chủ lực của công ty chúng ta, thu hút không biết bao nhiêu hợp đồng đóng phim, quảng cáo.

Nhưng kể từ sau cái chết của cô ấy, chúng ta dường như chưa có được người nào thứ hai đủ tài năng đảm nhận vị trí đó.

Nếu tình trạng này cứ tiếp tục, e là KC sớm sẽ bị Star Produce đánh bại thôi.

Hơn thế nữa, kể từ sau khi rời khỏi KC, Mục Thư Kỳ chắc hẳn sẽ tìm cách trả thù anh vì đã tống khứ cô ta."
Trái ngược với những nỗi lo lắng của Trần Hạo, Vu Nhuận Đông lại cảm thấy chuyện này là điều bình thường.

Bởi lẽ anh biết, người đứng phía sau giúp Star Produce phát triển gần như ngang ngửa với KC không ai khác chính là ngài Vương.

Anh cũng thừa biết mối quan hệ đằng sau giữa ông ta với Mục Thư Kỳ ra sao? Nếu không đánh đổi bằng thể xác thì với người không có tài năng như cô ta không thể nhanh chóng vươn lên vị trí ngôi sao hạng A như thế được.

Đúng là lũ chỉ dựa vào quan hệ mà có được.
Vu Nhuận Đông nhếch môi cười khinh bỉ liền sau đó thẳng tay ném quyển tạp chí in hình của Mục Thư Kỳ xuống đất liền sau đó đứng bật dậy.
- "Mặc kệ bọn họ muốn làm gì thì làm.


Chúng ta làm giải trí chân chính không nên để tâm những hạng người như bọn họ.

Cho dù danh xưng của Mục Thư Kỳ có trở thành siêu sao quốc tế đi chăng nữa mà tài năng diễn xuất dở tệ thì cũng chẳng được khán giả công nhận đâu.

Bởi vì đa phần khán giả đều đánh giá dựa trên năng lực thực sự, không phải là chiêu trò.

Tập đoàn giải trí KC của chúng ta chỉ cần cho ra những sản phẩm chất lượng, các diễn viên tài năng thì nhất định sẽ không dễ dàng bị sụp đổ đâu."
Dứt lời, Vu Nhuận Đông dõng dạc bước ra ngoài.

Thái độ này của anh khiến Trần Hạo vô cùng ngưỡng mộ bảo sao tất cả những đối tác trước đây từng làm việc đều đánh giá cao khả năng lãnh đạo của anh.

Chính có những người ngay thẳng như anh thì giới giải trí mới có thể tạo nên những con người tài năng thực sự chứ không phải phụ thuộc vào mối quan hệ để được nổi tiếng.
Khách sạn Thạnh Ninh...
Tiếng giày cao gót không ngừng vang lên.

Một bóng hồng lả lơi trong chiếc váy lấp lánh ánh kim dõng dạc bước vào phía bên trong của khách sạn.


Cô ta đeo cặp kính đen, khóe môi son màu đỏ thẫm khẽ mĩm cười thanh lịch ngay khi nhìn thấy lễ tân của khách sạn.

Giọng nói dịu dàng, mềm mỏng khiến ai nấy đều phải đổ gục lập tức vang lên:
- "Xin chào, tôi đến tìm gặp ngài Vương."
- "Vâng.

Cô là Mục Thư Kỳ có phải không? Đây là chìa khóa phòng G5-007."
- "Cảm ơn."
Mục Thư Kỳ nhẹ giọng lịch sự nói, liền sau đó hiên ngang bước từng bước về phía căn phòng đã đặt sẵn.

Từng bước đi của cô ta uyển chuyển đến mức khoe trọn vòng ba của cơ thể.
NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.


Đọc truyện chữ Full