DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Tiến Sĩ Đại Lão Đoàn Sủng Hàng Ngày
Chương 38: 38: Thảo Dược 1


Nhóm dịch: Thất Liên HoaVừa bước sang tháng ba, một ngày mùa bận rộn mới lại bắt đầu.Bầu không khí phấn khởi vì mùa thu hoạch bội thu năm ngoái dần phai nhạt, một số người trong đại đội nhà họ Lăng lại khôi phục trạng thái kéo dài công việc như trước, Lăng Hằng Nghị thấy vậy bèn nhíu mày.

Vì lẽ đó ông ấy chỉ đành ngày ngày ra ruộng để giám sát, có điều Lăng Hằng Nghị chỉ có một mình, cả đại đội lớn thế này nên sao có thể bao quát hết được.

Với cả những người kia đợi ông ấy đi rồi bèn chứng nào tật nấy, nên cày vừa vụ xuân năm nay hoàn thành trễ hơn năm trước gần một tuần lễ.

Haiz, đúng là mấy tên chả được tích sự gì, chỉ tiếc rèn sắt mãi mà không thành thép nổi.Có điều mỗi khi kết thúc vụ xuân và bắt đầu chuẩn bị đi hái nấm dại trong rừng, những thành phần ưa rề rà khi tập thể bắt đầu làm việc người này còn nhanh chân hơn người kia, không có tinh thần tập thể gì cả.Lăng Hằng Nghị chợt nảy ra một suy nghĩ, nếu đất là của riêng họ và họ thu hoạch được nhiều lương thực hơn, thế thì có phải họ sẽ phân công cho nhau và tích cực hơn trong việc đồng áng hay không.


Ông ấy nghĩ vậy bèn gọi bí thư của đại đội đến để bàn bạc với nhau, thế nhưng cuối cùng phải chấm dứt vì đi vào ngõ cụt.

Bởi lẽ chưa có chính sách nào ở trong huyện lẫn trấn trên, do đó đại đội không được thực hiện những việc làm đặc biệt.Kết thúc việc đồng áng, đại đội nhà họ Lăng đều túa nhau lên núi hái khuẩn nấm.

Những người lanh lẹ kết đội để đi xa hơn, thông thường chả có ma nào đến nơi này hái nấm cả, vì vậy họ đã thu hoạch được rất nhiều.


Những người đàn ông to gan thì tiến sâu vào trong núi Thanh Long, nhóm người này thu hoạch còn nhiều hơn.Vào thời điểm hiện tại của một năm về trước, Lăng Nguyệt chỉ mới chập chững biết đi nên không thể lên núi cùng mọi người.

Năm nay cô bé đi đã vững hơn, do đó không có gì đáng lo ngại, không cần Trần Tú Uyển ở nhà trông trẻ nữa.Các cháu đã đi học hết rồi, vì thế Trần Tú Uyển và Lý Hồng Mai mỗi người quải một cái sọt, dẫn Lăng Nguyệt và Lăng Đường lên núi, riêng Lý Hồng Mai còn xách thêm một cái rổ theo.

Vì họ có dẫn theo hai đứa nhóc nên cũng không đi xa lắm, chỉ vòng vòng tìm kiếm bên ngoài núi Thanh Long.Trần Tú Uyển và Lý Hồng Mai tìm mấy loại khuẩn nấm, người bạn nhỏ Lăng Đường chỉ biết phân biệt hai loại nấm, đó là nấm trúc và nấm bụng dê, ngoài ra không phân biệt được những loại nấm tương tự khác.

Do đó Lý Hồng Mai sẽ sàng lọc lại đống nấm mà cậu bé đã hái một lần, sợ cậu bé hái nhầm nấm độc mà mình không phát hiện, lỡ ăn vào thì cả nhà sẽ nắm tay nhau về chầu ông bà mất.Năm ngoái, một tay sành sỏi trong việc hái nấm như Lăng Hữu Tài còn hái nấm độc về ăn, may thay chất độc không quá mạnh, có điều sau khi ăn xong, anh ấy chỉ biết ôm cây xoài trong vườn nhà mình vừa gào khóc vừa gọi mẹ, tạo thành không ít trò cười cho mọi người.Lăng Nguyệt biết rất nhiều loại khuẩn nấm, có điều cô bé tập trung hái thuốc nhiều hơn.

Vào lần lên núi với anh trai vào mùa thu năm ngoái, cô bé đã phát hiện ở trong núi Thanh Long có rất nhiều loại thuốc, có lẽ là vì không có ai trong đại đội nhà họ Lăng hái chúng cả.Trong mắt Lý Hồng Mai, hành vi hái thuốc của Lăng Nguyệt chính là cô bé tò mò hái một ít hoa cỏ, nên thỉnh thoảng còn tốt bụng hỗ trợ, vừa thấy đóa hoa nào xinh đẹp bèn hái đưa cho cô bé..


Đọc truyện chữ Full