DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thất Gia Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!
Chương 320: Chương 320


Ngày hôm sau, Ngôn Lạc Hi tỉnh lại, trên giường lớn chỉ còn mình cô, nhưng hơi thở nam tính quanh quẩn ở chóp mũi chứng tỏ anh cả đêm đều ở đây.
Cô ôm chăn ngồi dậy, bên tai vang lên lời Mạc Thần Dật nói, cô nhắm mắt lại, đem nước mắt trào lên hốc mắt bức lui trở về, điện thoại ong ong rung lên, cô cầm lấy kết nối:"Alo?"
"Nhị Lạc, hai giờ rưỡi chiều thử vai ở khách sạn InterContinental, muốn tôi qua đón cậu không?"
Ngôn Lạc Hi xoa xoa đầu lông mày, tinh thần không tốt nói: "Để Thiển Thiển đi cùng mình"
"Cũng được".

Điền Linh Vân lại dặn dò vài câu, lúc này mới cúp điện thoại.
Ngôn Lạc Hi đem di động ném ở trên chăn, nếu như có thể lấy được 《 Mạch thượng phồn hoa 》 nữ chính Bạc Sênh Tiêu, như vậy cô sẽ rời khỏi đế đô mấy tháng, tới lúc đó thời gian sẽ chữa lành vết thương trong lòng.
Bỗng nhiên cảm giác được đôi mắt nóng rực rơi vào trên người, cô theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông lặng lẽ đứng ở cửa, giống như một bàn tay vô hình đang nắm chặt trái tim cô, nhất thời hít thở khó khăn.
Cô quay đầu đi, xốc chăn xuống giường, không nói một lời vào phòng tắm rửa mặt.
Lệ Dạ Kỳ mím môi, anh đi ra ngoài phòng tắm, không chớp mắt nhìn cô gái đánh răng, ánh mắt có chút sưng lên, nghĩ đến tối hôm qua cô ở trong lòng anh khóc hơn nửa đêm, tim anh liền hung hăng thắt lại.

"Buổi chiều muốn đi thử vai sao?"
Ngôn Lạc Hi mắt điếc tai ngơ đã không biết nên như thế nào đối mặt với anh, rửa mặt xong, cô đi ra ngoài lướt qua vai anh, cổ tay bỗng nhiên bị nắm chặt.
"Hi nhi, chuyện quá khứ anh không thể biện hộ cho mình, nhưng sau này anh sẽ dùng hành động thiết thực giành lại trái tim em" Giọng nói đàn ông quả quyết vang bên tai, mang theo hô hấp nóng rực.
Vẻ mặt Ngôn Lạc Hi lạnh lùng:"Đó là chuyện của anh, không liên quan đến tôi"
Lệ Dạ Kỳ thất bại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng, tựa hồ anh tự mình phá hủy nụ cười của cô vậy, anh nhắm mắt lại, thấp giọng nói: "Anh nấu cháo, ra ngoài ăn một chút đi"
Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu lên nhìn anh:"Lời tôi nói tối hôm qua, anh nghiêm túc mà suy nghĩ lại, thay vì chúng ta hết lần này đến lần khác tổn thương lẫn nhau, tốt nhất nên buông tay ngay bây giờ.

Ít ra sau này nhớ lại, anh cũng là một hồi ức tốt đẹp"
"Hi Nhi, em muốn anh sống trong hồi ức của em, không nghĩ quá khó khăn với anh sao?"Lệ Dạ Kỳ rũ mắt nhìn cô, vì sao anh không sớm biết, có một ngày anh sẽ thích cô đến mức này?
"Cái đó, anh nên tự hỏi mình, tôi không cần anh bên cạnh, cho dù anh có nói yêu tôi, tôi cũng không quan tâm".

Nói xong, cô hất tay anh ra, quay người vào phòng thay đồ.
Lệ Dạ Kỳ kinh ngạc nhìn bóng lưng cô, rốt cuộc anh đã từng bước ép cô đến mức này rồi sao?
Là đàn ông, nếu không thể làm cho người phụ nữ bên cạnh hạnh phúc, thì cuộc đời anh coi như đã thất bại.
Anh đi tới cửa phòng thay đồ, nhìn cô đứng trước tủ chọn quần áo, mạnh miệng nói:"Hi Nhi, anh cần em, nhất định phải là em, anh sẽ chứng minh cho em thấy"
Ngôn Lạc Hi rũ mắt xuống, bởi vì lời anh nói trái tim không hiểu sao gợn sóng.

Cô nhắm mắt lại, Ngôn Lạc Hi ngã một lần vẫn chưa học khôn ra sao?
Bữa sáng trôi qua trong im lặng, Cố Thiển đã đến, cảm giác hai người bọn họ có gì đó không đúng, cho đến khi Lệ Dạ Kỳ cầm áo khoác ra cửa, Cố Thiển mới dám lên tiếng.
"Chị Lạc Hi, Thất ca sao lại ở đây?"

"Anh ta ở Đế Đô một tay che trời, có nơi nào không thể tuỳ ý ra vào?"
A, mùi thuốc súng thật nồng, không nên hỏi nữa thì hơn.

Cố Thiển gãi đầu:"Chiều nay thử vai, chị chọn được đoạn nào chưa?"
Ngôn Lạc Hi cúi đầu xem kịch bản:"Ừ, để chị coi qua một lần trước, cân nhắc tâm lý nhân vật"
"Được, chị Lạc Hi, chị sẽ làm được, em tin chị".

Cố Thiển làm động tác nắm tay với cô, cô im lặng ngồi xuống bên cạnh lướt weibo.
đã hoàn thành chế tác hậu kỳ, Ngôn Lạc Hi lập tức muốn đi theo đoàn làm phim lưu diễn tuyên truyền, Cố Thiển chọn một đoạn đặc sắc đăng lên weibo, khiến cho không ít fan Lạc vây xem, nhao nhao tỏ vẻ nhất định sẽ đi xem phim
Nhìn Lạc Phấn đoàn kết một lòng, Cố Thiển thở phào nhẹ nhõm.
Ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện Ngôn Lạc Hi nhìn chằm chằm kịch bản ngẩn người.

Cố Thiển nhẹ nhàng thở dài, gần đây chị
Lạc Hi thất thần hơi nhiều, lúc trước nghe Điền Linh Vân nói qua, cô cùng Thất ca chuẩn bị ly hôn.
Mà vừa rồi còn thấy Thất ca từ nhà chị Lạc Hi đi ra, mặc dù bầu không khí không đúng nhưng rõ ràng là ngủ cùng một chỗ, trong nhà cũng để nhiều giày dép của Thất ca, có lẽ quan hệ giữa bọn họ đã hoà hảo.


Hai giờ chiều, Ngôn Lạc Hi sớm đến khách sạn, không ít diễn viên xếp hàng bên ngoài chờ thử vai, cô lấy số năm, bốn nữ nghệ sĩ phía trước đều là diễn viên kỳ cựu lâu năm.
Nói là diễn viên kỳ cựu nhưng tuổi tác họ không cao, chỉ là tuổi nghề đều lớn cô, trình độ cũng già dặn hơn cô.

Muốn ở đây, cũng các nữ nghệ sỹ này trổ hết tài năng, áp lực của cô rất lớn.
Hai giờ rưỡi bắt đầu, các nữ nghệ sĩ trước mặt lần lượt bước vào, đây là một buổi thử vai hoàn toàn khép kín, không ai biết bên trong đang diễn ra chuyện gì, lại khiến mọi người bên ngoài vô cùng hồi hộp.

Cố Thiển hết sức thông minh đi hỏi thăm, nhưng hoàn toàn không có tin tức, âm thầm toát mồ hôi lạnh, cho đến khi nhân viên gọi tên Ngôn Lạc Hi, Cố Thiển kích động đứng lên:"Chị Lạc Hi, cố lên"
Ngôn Lạc Hi đưa kịch bản cho Cố Thiển, cô hít sâu một hơi, ung dung đi vào phòng thử vai, nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi ngồi ngay ngắn ở vị trí đạo diễn, cô bỗng nhiên ngơ ngẩn, sao lại là anh ta?
Đôi mắt phượng hẹp dài của vị đạo diễn trẻ hơi híp lại, đáy mắt lạnh lẽo vô cùng, anh ta thờ ơ nhìn Ngôn La Hi, mỉa mai nói:"Chẳng lẽ cô Ngôn đến đây chỉ để biểu diễn ngẩn người cho chúng tôi xem?".


Đọc truyện chữ Full