DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thất Gia Vợ Ngài Lại Bướng Rồi!!
Chương 111: Chương 111


Cách đến gần, bước chân Ngôn Lạc Hi chậm lại, nghiêng đầu cười híp mắt nhìn anh, mặt mày người đàn ông thanh tuấn như tranh vẽ, bộ dáng ôm gấu hoa hồng mười phần không được tự nhiên.
Đợi cô chậm rãi đứng lại trước mặt, anh lập tức đẩy gấu hoa hồng vào trong lòng cô, bộ dáng khẩn cấp kia, thật giống như đang ném củ khoai lang phỏng tay.
Ngôn Lạc Hi ôm gấu hoa hồng cười đến cành hoa run rẩy, "Ai, Lệ gia, người ta thật đáng yêu a, ngươi làm gì ghét bỏ thành như vậy?"
Dưới đèn đường, cô gái ôm gấu hoa hồng đỏ rực, mắt ngọc sáng ngời, nụ cười sạch sẽ ngọt ngào, da thịt trắng nõn dễ dàng phá vỡ, gợi lên sự trìu mến của anh.
Anh đưa tay bắt cô vào trong ngực, che chở cô lên xe.
Cố Thiển yên lặng ngồi vào ghế lái phụ lễ phép cười với Chu Bắc, khóe mắt lo lắng lơ đãng quét đến ghế sau nhìn đôi vợ chồng kia giống như trong nháy mắt tiếp theo sẽ hôn nhau.
Cô vội vàng ngồi ngay ngắn, hai má nóng lên nhìn ngoài cửa sổ xe, trong đầu bất ngờ hiện lên tình hình đêm đó ở ban công, Mặc Bắc Trần bỗng nhiên hôn cô, trái tim thiếu nữ bỗng chốc đại loạn.
Ngôn Lạc Hi nhìn người đàn ông gần như muốn hôn lên, cái khó ló cái khôn đem gấu hoa hồng vĩnh sinh chắn ở giữa hai người, thấy vẻ mặt anh buồn bực lui ra, cô cười khanh khách.
Ánh mắt rời khỏi khuôn mặt tươi cười vui vẻ của cô, đặt lên con gấu hoa hồng trong lòng cô, cúi đầu hỏi: "Thích không?"
Ngôn Lạc Hi cười cúi đầu, hương hoa hồng quanh quẩn trên mũi, cô loay hoay một chút, có chút yêu thích không buông tay nói: "Không có phụ nữ nào không thích hoa hồng, huống chi còn là gấu hoa hồng nổi bật như vậy.

Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?"

Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của cô, Lệ Dạ Kỳ giơ tay đặt lên mu bàn tay cô, bọc bàn tay nhỏ bé trong bàn tay anh, cúi người đến gần bên tai cô, dùng giọng nói dịu dàng chỉ có hai người có thể nghe thấy chậm rãi nói: "Chúc mừng em, phim mới đóng máy"
Ngôn Lạc Hi mặt mày cong cong như trăng lưỡi liềm, không nghĩ tới, anh cư nhiên còn có một mặt lãng mạn như vậy, đây là rốt cục thông suốt gì sao?
"Cảm ơn".

Cô ngọt ngào trả lời.
Nam nhân tâm niệm khẽ động, đem sườn mặt anh tú lại gần cô một chút, ý tứ không thể rõ ràng hơn nữa.
Ngôn Lạc Hi ngước mắt nhìn hàng ghế trước mắt, thấy Chu Bắc chuyên chú lái xe, Cố Thiển ngẩn người nhìn ngoài cửa sổ, môi đỏ mọng của cô hơi cong, nhắm mắt lại hôn lên.
Xúc cảm ấm áp mềm dẻo trên môi làm cô ngạc nhiên mở to mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau, cô vội vàng lui về phía sau.

Một giây sau, cái ót bị một bàn tay to nắm chặt, anh nhắm mắt lại làm sâu thêm nụ hôn này.
Ngôn Lạc Hi không dám phát ra âm thanh, cho đến khi anh nếm đủ rồi, mới buông cô ra.
Cô lùi lại bên cửa xe, hai má đỏ bừng trừng mắt nhìn, người này giống như một con sói đuôi to nếu không cẩn thận sẽ trở thành mồi gặm nhấm bị anh ăn mất.
Lệ Dạ Kỳ ngồi yên, trên khuôn mặt tuấn mỹ cương nghị có vẻ thỏa mãn nhàn nhạt, thấy cô đề phòng nhìn chằm chằm anh, môi mỏng khẽ nhếch, chậm rãi cười,
"Nhìn anh như vậy ý nói hôn chưa đủ?"
Ngôn Lạc Hi ôm gấu hoa hồng, tức giận quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Những ngày gần đây, mối quan hệ của họ đang trên đà rạn nứt, và động thái vạch ra ranh giới rõ ràng với Lê Trang Trang ngoài câu lạc bộ đêm đó thực sự khiến cô cảm động một chút.
Chiến hữu vì anh mà hi sinh, vì tinh thần trách nhiệm nặng nề không thể bỏ mặc Lê Trang Trang.

Nhưng anh quan tâm nghĩ cho cảm xúc của cô, cố ý giữ khoảng cách cũng không đích thân xử lý việc liên quan tới cô ấy.

Ít nhất lại làm cô nghĩ, trong lòng anh cũng có cô.
Sau khi kết thúc "Cẩm Cung" lại bắt đầu khua chiêng gõ trống hậu kỳ, chuẩn bị phát sóng trên Penguin kênh VIP vào ngày Quốc khánh.

Bởi vì đầu tư không đến ba mươi triệu, bộ phim ở mọi phương diện đều bị "Võ hậu" bên cạnh bỏ xa mấy con phố.
Cũng may là cải biên tiểu thuyết mạng nóng hổi, đã có cơ sở đọc giả, giai đoạn trước rải thức ăn cho chó, hậu kỳ ngược tâm ngược phế, nội dung vở kịch Tiểu Bạch thoải mái khôi hài.

Hơn nữa lưu lượng tiểu sinh Phó Luân diễn vai Cảnh Vương, hợp tác với nữ chính số 2 quốc dân Ngôn Lạc Hi, từ lúc mới quay đã kiếm đủ nhiệt độ làm bộ phim thành công được một nửa.
"Ai! "Ngôn Lạc Hi ghé vào bàn làm việc của Điền Linh Vân thở dài.
Điền Linh Vân liếc một cái, buông công việc trong tay xuống, nói: "Sao lại thở dài?"
"Nhàn rỗi đến đau trứng" Ngôn Lạc Hi vẻ mặt buồn khổ nhìn Điền Linh Vân, đoàn làm phim thông báo cô phỏng vấn, kết quả sau khi cô đến nhân viên đoàn nói cô biết người đại diện là chị Lâm nói gần đây thân thể cô bị bệnh nhẹ cần nghỉ ngơi vậy là đẩy nhân vật này sang cho Lý Trí Viện.
Cô tức gần chết, chạy về công ty chất vấn, chị Lâm nói đây là ý của Lục Chiêu Nhiên nếu vẫn còn muốn diễn vai này thì đi tìm và chịu thua hắn ta.
Cô không đi tìm Lục Chiêu Nhiên, nghĩ ba ngày nữa là có thể hủy hợp đồng với Hằng Tinh Giải Trí, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Mấy ngày nay, đã có vài công ty giải trí ném cành ô liu về phía cô, cô đang suy nghĩ chọn nhà nào, đối với tiền đồ phát triển của mình tương đối tốt.
Điền Linh Vân khoanh tay trước ngực, tựa lưng vào ghế, nhàn nhã nói: "Tony Phùng gọi điện thoại thông báo, chúng ta sẽ lên bìa vào tháng chín tới, với sức ảnh hưởng của tạp chí, tiếp theo cậu cứ chờ nhận phim đến mỏi tay đi"
Trong giới tạp chí có câu nói chín mười bạc, được xuất hiện trên trang bìa vào tháng 9, điều này chứng tỏ Tony Phùng dành cho họ rất nhiều sự ưu ái và dịu dắt.
Khi tạp chí được phát hành, giá trị con người cô sẽ lại tăng gấp đôi
"Bây giờ không lo không có phim quay mà lo sợ Lục Chiêu Nhiên giở trò khác" Ngôn Lạc Hi cau mày nói.
"Hợp đồng của cậu sắp hết hạn rồi, cậu không ký nữa anh ta có thể giở trò gì?" giọng Điền Linh Vân phóng khoáng nói: "Hơn nữa, sau lưng cậu còn có tập đoàn Lệ thị, nếu Lục Chiêu Nhiên dám khi dễ cậu, còn không bị Thất gia tiêu diệt."

Ngôn Lạc Hi cười khanh khách, "Anh ấy sẽ không ỷ thế hiếp người đâu."
Điền Linh Vân yên lặng nhìn cô, tập đoàn Lệ thị có rất nhiều sản nghiệp mọi ngành nghề duy chỉ không đụng vào giới giải trí này, điều này có thể liên quan tới gia phong nghiêm khắc của Lệ gia.

Lệ Dạ Kỳ hôm nay lại
cưới một nữ nghệ sĩ, cảm thấy Nhị Lạc hẳn nên lo lắng mình làm sao qua được bài kiểm tra của các trưởng bối Lệ gia.
Di động rung lên, Ngôn Lạc Hi cầm lấy, một tin nhắn nhảy vào mí mắt, "7h tối, anh ở công ty chờ em, chúng ta lại nói chuyện hợp đồng."
Ngôn Lạc Hi nhíu mày, không biết Lục Chiêu Nhiên lại muốn chơi trò gì, cô nhanh chóng trả lời, "Giữa chúng ta không có gì để nói, tôi sẽ không đi"
"Anh sẽ chờ em đến, Lạc Lạc, không gặp không về!"
Ngôn Lạc Hi ném điện thoại lên bàn làm việc, Điền Linh Vân nhìn sắc mặt khó coi của cô, hỏi: "Sao vậy?"
"Lục Chiêu Nhiên hẹn buổi tối đến công ty bàn chuyện hợp đồng, mình và anh ta không có gì để nói, chỉ chờ hợp đồng hết hạn, mình sẽ không dừng vó ngựa rời khỏi giải trí Hằng Tinh."
Điền Linh Vân trầm ngâm vài giây:"Không đi cũng tốt, lúc này nên tránh người khác gây phiền toái cho cậu".


Đọc truyện chữ Full