DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bình Yên Nơi Anh
Chương 40: Chương 40


Thành phố S chìm dần vào ban đêm vắng lặng, đó là đối với ngoại thành - nơi Lục Kiều Kiều đang an ổn giấc ngủ thôi.

Còn tận sâu trung tâm thành phố, ban đêm mới là thời điểm cuộc chơi thực sự bắt đầu.
Không khí ồn ào, tấp nập.

Trên đường xe cộ vẫn qua lại động đúc, ánh đèn từ các tòa chung cư, biệt thự soi sáng rực rỡ mọi ngõ ngách.

Biệt thự Lục gia nằm ở vị trí trung tâm sầm uất nhất, bởi vậy nên ở đây vẫn vô cùng náo nhiệt dù là ban đêm.

Ví như đôi vợ chồng trẻ mới cưới Lục Mộng Kỳ cùng Dương Nhất Hàn, đang cãi nhau um nhà lên.
Chuyện tình của hai người sẽ rất ngọt ngào và đằm thắm nếu như không xảy ra cái ngày Mộ Tư Thần cùng Lục Kiều Kiều xuất hiện.
Hai người bọn họ đã liên tục cãi nhau trong suốt nhiều ngày, chỉ cần đụng mặt nhau là đã cảm thấy không ưa nổi đối phương rồi.Thậm chí là bọn họ mới chỉ trở thành vợ chồng chưa tròn một tháng nữa.

Ông bà Lục đương nhiên khó xử mà bị kẹp ở giữa.


Đáng nói hơn là đứa con gái bé bỏng, hiền dịu của bọn họ bây giờ lại không khác gì bà chằn, mở miệng ra là mắng người.
" Dương Nhất Hàn, anh đúng là cái đồ kém cỏi, làm việc gì cũng không nên hồn! " Lục Mộng Kỳ cảm thấy bản thân chịu đựng quá đủ rồi, giờ cô ta không muốn đóng kịch trước mặt người đàn ông này nữa, bởi vì anh ta đã chẳng còn bất cứ giá trị nào trong mắt cô nữa rồi.

Cũng không có người ngoài ở đây, Lục Mộng Kỳ càng tự do oanh tạc.
" Cô thì hay ho lắm chắc, bản thân tìm được con mồi lớn thì liền vứt bỏ tôi? Vẫn là Lục Kiều Kiều tất hơn, cô ấy so với cô xinh đẹp, hiền lành, tốt tính hơn cô nhiều ."
Dương Nhất Hàn vậy mà lại so sánh cô với Lục Kiều Kiều, nghe cái tên Lục Kiều Kiều là Lục Mộng Kỳ chỉ muốn tức ói máu.

Lục Kiều Kiều là cái quái gì mà dám so cô với cô ta? Lục Kiều Kiều xinh đẹp hơn Lục Mộng Kỳ cô, trước đây chưa từng ai dám nói thế.

Chỉ có cô mới được dẫm nát Lục Kiều Kiều, Lục Kiều Kiều không là cái thá gì để được đưa lên so sánh với cô.
" Hừ, thích cô ta thì đi mà kết hôn với cô ta, lấy tôi làm gì? "
" Còn không phải là cô leo lên giường tôi quyến rũ tôi? Nếu không phải do cô, Lục Kiều Kiều sớm đã gả cho tôi! Tôi lúc trước còn nghĩ cô ngoan hiền, đáng yêu thế nào, hóa ra cũng chỉ là loại phụ nữ hám tiền.

"
" Hừ, còn không phải do anh quá kém cỏi, đến một phần cũng không bằng Mộ Tư Thần, nếu anh lấy Lục Kiều Kiều, tôi đã sớm gả cho Mộ Tư Thần rồi! "
Hai người lời qua tiếng lại, không ai nhường ai, đều là thốt ra những lời sỉ nhục đối phương.

Trong lòng Lục Mộng Kỳ thực rất hận, nếu như lúc đó cô ta không từ chối kết hôn với người đàn ông bí ẩn kia thì làm sao Lục Kiều Kiều lại dành lấy được cơ hội tốt như vậy, nếu như ngay từ đầu người thư kí kia nói ông chủ của anh ta là Mộ Tư Thần thì cô? cũng đâu đến nỗi phải thoái thác lại cho Lục Kiều Kiều, Lục Kiều oKiều vì sao luôn được may mắn như vậy.
Không chỉ Lục Mộng Kỳ mà trong lòng Dương Nhất Hàn cũng rất không thoải mái.

Rõ ràng lúc mới gặp, Lục Mộng Kỳ vẫn còn là dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, khơi gợi sự bảo bọc của người đàn ông trong lòng hắn, hắn mới đem lòng yêu thích em gái của vị hôn thê.

Lục Mộng Kỳ cũng rất biết cách chiều lòng hắn, bởi vậy nên Dương Nhất Hàn đã hoàn toàn bị Lục Mộng Kỳ chinh phục.


Nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy hối hận rồi, không biết bản thân bị bỏ bùa mê thuốc lú gì mới mê muội người phụ nữ này, dáng vẻ bên ngoài kia cũng chỉ là diễn xuất lừa hắn vào tròng, thực chất cô ta chính là con rắn độc chỉ hám tiền bạc, thấy Mộ Tư Thần cường thế hơn nên cũng không tiếc thương đá thẳng hắn đi để chuyển sự chú ý lên người đàn ông kia.

Dương Nhất Hàn cũng chán ngán loại phụ nữ này đến tận cổ rồi, lại nhớ đến Lục Kiều Kiều xinh đẹp lại rộng lượng kia, hắn đúng là có mắt như mù mới bỏ cô theo Lục Mộng Kỳ.
Cả hai hồi trước đồng thuận cùng nhau tìm cách phản bội Lục Kiều Kiều để tới với nhau.

Nhưng khi hoàn toàn thực hiện được rồi thì lại tỏ ra hối hận, chán ghét đối phương đến cùng cực.

Vậy mới nói tra nam tiện nữ đến được với nhau rồi thì kết cục cũng chả đẹp đẽ gì.
" Dương Nhất Hàn anh đúng là tên kém cỏi, khốn nạn.

"
" Cô thì khá hơn tôi chắc? Giả vờ yếu đuối để lấy lòng thương hại của tôi, thấy Mộ Tư Thần giàu có hơn nên muốn chuyển mục tiêu hả? "
" Anh không bằng người ta, có tư cách gì để ghen tỵ chứ! "
Hai ông bà Lục cuối cũng cũng không thể đứng nhìn được nữa, Lục Chu Mẫn vội vàng đến ngăn cản : " Hai đứa còn định cãi nhau tới bao giờ nữa? Vừa mới cưới, sao lại như vậy chứ? Kỳ Kỳ con làm sao vậy, sao lại trở nên như vậy hả, đứa con gái đáng yêu của mẹ, con nói là con thích Nhất Hàn mà, giờ con trở thành vợ của thằng bé rồi, không lẽ con không cảm thấy vui sao? " Lục Chu Mẫn buồn rầu.
" Mẹ, Dương Nhất Hàn làm sao bằng Mộ Tư Thần chứ, làm sao mà giàu có, đẹp trai bằng anh ấy chứ, tại sao Lục Kiều Kiều luôn may mắn như thế, cô ta còn muốn quyến rũ bao nhiêu người nữa, từ bé cô ta đã cướp đi bao nhiêu thứ của con, tất cả những thứ cô ta đang có đáng ra nên là của con! "
Biểu hiện của Lục Mộng Kỳ giống như một kẻ tâm thần.

Cô ta mặt mày nổi hằn lên những đường gân, đôi mắt trợn trắng lên, như một kẻ điên mà gào thét.


Nhìn thấy gương mặt đáng sợ của Lục Mộng Kỳ, Lục Chu Mẫn sợ hãi thảng thốt, còn Lục Hải cảm thấy đây không phải con gái của ông, Lục Mộng Kỳ bé bỏng như công chúa luôn lẽo đẽo theo sau gọi cha, giờ đây không khác gì kẻ điên mà gằn giọng quát mắng.

Ông không tự chủ được mà thẳng tay tát vào mặt Lục Mộng Kỳ.
Cả Lục Mộng Kỳ lẫn Lục Chu Mẫn đờ đẫn nhìn chằm chằm ông, Lục Mộng Kỳ hoảng hốt, đây là lần đầu tiên cha cô đánh cô, suốt 20 năm qua ông luôn coi cô là công chúa mà chưa một lần quát tháo, đánh mắng, vậy mà giờ phút này Lục Hải lại thẳng tay tát vào mặt cô.

Lục Mộng Kỳ bật khóc, nước mắt nước mũi giàn giụa, đôi mắt cô đen sì sì, như vạn tiễn xuyên thẳng tim ông : " Kỳ Kỳ, cha....!"
Không để cho Lục Hải có bất cứ cơ hội xin lỗi nào, Lục Mộng Kỳ quát lên : " Con ghét cha! " Lục Mộng Kỳ khóc lóc chạy thẳng về phòng, Lục Chu Mẫn tức giận liếc ông một cái rồi cũng đuổi theo Lục Mộng Kỳ.
Lục Hải nhìn chằm chằm bàn tay vừa tát Lục Mộng Kỳ, ông run rẩy, lần đầu tiên ông lại ra tay đánh Lục Mộng Kỳ, Lục Hải thực rất hối hận : " Nhất Hàn, con có thể trở về Dương gia được không? Chúng ta sẽ từ từ khuyên bảo Kỳ Kỳ.

"
Dương Nhất Hàn gật đầu, hắn cũng không muốn ở đây thêm làm gì, sau đó mau chóng lái xe rời khỏi.
Lục Hải hối hận vì lỡ tay một lần đánh Lục Mộng Kỳ, nhưng ông ta lại không nghĩ tới những tháng ngày bản thân đã đối xử với Lục Kiều Kiều ra sao..


Đọc truyện chữ Full